Ước mơ ngày về của chàng kỹ sư điện hành nghề “tú ông”
Sau những phút giây thăng hoa nhờ việc kiếm tiền siêu tốc bất chấp thủ đoạn là những giọt nước mắt ân hận sau song sắt. Đến khi phải trả giá cho tội lỗi của mình, chàng kỹ sư điện mới thấm thía thế nào là quy luật nhân quả.
Hạnh phúc trọn vẹn của chàng kỹ sư trẻ
Nguyễn Văn Chanh (SN 1985, ở thôn Bãi Ổi, xã Dĩnh Trì, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang) là con thứ tư trong một gia đình thuần nông có 5 người con. Từ nhỏ Chanh đã học rất giỏi nên sau này thi đỗ vào ngành Thiết bị điện – điện tử, Trường ĐH Bách Khoa Hà Nội trong niềm tự hào của gia đình, dòng tộc.
5 năm ngồi ghế giảng đường, Chanh miệt mài học tập nên khi ra trường với tấm bằng khá, tân kĩ sư lập tức trúng tuyển vào một công ty chuyên kinh doanh điện cao áp. Tuy nhiên, cách làm việc thẳng thắn, sáng tạo của cậu kĩ sư trẻ lại không hợp với phong cách ì ạch của vị Giám đốc nên không lâu sau, Chanh đã xin nghỉ việc và nộp hồ sơ xin vào tổ điện Nhà máy Xi măng Bút Sơn (Hà Nam).
Nhà máy lập tức nhận Chanh vào làm việc, phân công Chanh viết giáo trình và biên dịch các bảng điện, thiết kế. Nhiệm vụ này được Chanh hăng say thực hiện và hoàn thành xuất sắc, từ đó Chanh đã khẳng định được mình và được lãnh đạo, đồng nghiệp tín nhiệm.
Phạm nhân Nguyễn Văn Chanh.
Sau khi ổn định công việc, Chanh quyết định yên bề gia thất và ngỏ lời cầu hôn với cô thôn nữ cùng làng mà Chanh đã yêu thương suốt 5 năm trời. Cưới xong, tổ ấm của họ càng hạnh phúc hơn khi một bé gái xinh xắn ra đời. Thế nhưng khi cần Chanh chứng tỏ bản lĩnh của trụ cột gia đình để lo lắng cho vợ trẻ, con thơ thì cũng là lúc cuộc đời Chanh rẽ sang con đường hắc ám.
Video đang HOT
Hợp tác cùng “tú ông”
Bi kịch đời Chanh xuất phát từ cậu bạn Đào Đình Luận (SN 1984, ở Hà Nam) làm cùng nhà máy. Khác với Chanh, Luận là “dân xã hội”, đã từng mở một quán cà phê tẩm quất “sung sướng” tại Đồng Văn (Hà Nam) với cái tên rất kiếm hiệp: Phong Vân quán. Tuy nhiên, tụ điểm “giải trí” này nhanh chóng đi từ thua lỗ đến dẹp tiệm. Tính đến ngày vào làm cùng chỗ với Chanh, Luận còn nợ người khác vài chục triệu đồng nên được Chanh giúp đỡ nhiều.
Một ngày nọ, Luận ngẫm đi ngẫm lại thế nào rồi lại rủ Chanh hùn vốn mở một cửa hàng cà phê tẩm quất đèn mờ khác ở ngay cạnh nhà Luận. Đang lúc máu me làm ăn, Chanh đã gật đầu cái rụp. Vấn đề mà Chanh băn khoăn nhất là ai sẽ bảo kê cho quán được Luận trấn an bằng một câu chắc nịch: “Yên tâm đi, tao có ông anh rể là cháu của một vị quan to đầu tỉnh rồi. Đừng lo!”.
Quán vừa mở ra, Luận đã bàn với Chanh cả một kế hoạch tuyển một “phi đội chân dài” về câu khách. Không hiểu trời xui đất khiến thế nào, Chanh lại gật đầu đồng ý và thế là một số “em út” đã có mặt tại quán cà phê tẩm quất này để phục vụ khách, thậm chí “chiều tới bến” mỗi khi “thượng đế” có nhu cầu.
Việc kinh doanh trên thân xác phụ nữ đem lại nhiều lợi nhuận cho Luận và Chanh. Vì tham tiền, cặp đôi này còn điều nữ nhân viên của mình tới nhà nghỉ hoặc khách sạn cho khách làng chơi…
Quả báo
Tiền và trò kinh doanh đồi bại rồi cũng làm biến chất Chanh khi anh ta phát sinh tình cảm với một “em út” xinh đẹp. Chanh kể về cô bồ của mình: “H. là cô gái chân chất ở một vùng quê nghèo miền Trung. Qua giới thiệu của một vài người bạn, H. tưởng mình sẽ đổi đời với công việc tốt và thu nhập khá ở Thủ đô. Nào ngờ cô dính phải bẫy của bọn buôn người, suýt bị bán sang Trung Quốc, phải may mắn lắm mới ở lại được Việt Nam. Nhưng từ đó, cô ấy chấp nhận bán thân và trở thành một gái làng chơi chuyên nghiệp”.
Dù xem H. là nhân tình, thường xuyên chu cấp tiền bạc cho H. nhưng mặt khác, Chanh vẫn điều cô bồ của mình đi phục vụ khách. Và ngày mà công an ập vào bắt quả tang “em út” của Luân, Chánh đang “mây mưa” với khách làng chơi, bi hài thay, H. chính là một trong hai cô gái ấy. Và oái oăm thay, H. đã khai tuồn tuột rằng cô được Luận môi giới, được Luận chở đến khách sạn để “đi khách”. Mỗi lần đi khách, cô được khách trả 200.000 đồng nhưng chỉ được hưởng 120.000 đồng, còn lại phải nộp cho chủ.
Ngay sau đó, quán cà phê “sung sướng” bị công an xóa sổ trong niềm hân hoan của bà con nhân dân địa phương. Lúc này, Luận đã gọi điện nhờ vả khắp nơi nhưng không có “ma” nào đứng ra bảo kê, chống đỡ hộ.
Chanh chua xót nói: “Mỗi tháng tôi và Luận đều chia tiền lãi sòng phẳng, ngoài ra chừa lại một khoản tiền đưa cho Luận đi “bồi dưỡng” cho “cháu của vị quan to đầu tỉnh” và một số người khác. Vậy nhưng đến khi chúng tôi gặp nạn, Luận gọi điện cho ai họ cũng không nhấc máy”.
Trước ngày bị bắt một ngày, Luận gọi điện cho Chanh với nội dung: “Không nhờ được người nào bảo vệ cả. Nếu bị bắt, tôi nghĩ ông nên nhận cả đi nhé! Một người nhận thôi, tôi ở ngoài sẽ cố gắng làm lụng, kiếm thêm tiền trang trải cho cả vợ con ông nữa”. Chân tay rụng rời, sau một hồi suy nghĩ, Chanh quyết định ra đầu thú để hưởng lượng khoan hồng của pháp luật.
Về phía Luận, lúc mới bị bắt, Luận đã khai với cơ quan điều tra rằng: “Tôi chỉ làm thuê cho Chanh và được chia lợi nhuận 30%, còn lại 70% Chanh hưởng”. Chanh kể lại cho tôi chi tiết này mà tâm trạng như vẫn còn u uất: “Tôi thực sự bất ngờ về lời khai này của Luận. Đúng là chỉ đến khi hoạn nạn mới hiểu lòng nhau”.
Đường về không còn xa
Ngày Chanh ra tòa, nhiều bạn bè và thầy cô giáo thời phổ thông, đại học đã đến dự phiên xử khiến bị cáo xúc động đến rớt nước mắt. Trong đó, thầy giáo chủ nhiệm lớp cấp 3 của Chanh còn động viên trò cũ cố gắng cải tạo để sớm có cơ hội được làm lại cuộc đời. “”Dù sao cuộc sống vẫn còn dài và phải biết đứng dậy sau vấp ngã” là câu nói mà thầy nói với tôi trước khi về trại. Mỗi lần suy sụp tinh thần trong trại giam, tôi lại nhớ đến câu nói này để có thêm quyết tâm lao động, cải tạo” – Chanh hồi tưởng.
Trong phiên tòa đó, cả Chanh và Luận đều bị kết án 6 năm tù về tội “ Chứa mại dâm”. Sau đó, họ được chuyển về Trại giam Nam Hà và cải tạo ở hai phân trại khác nhau.
Theo lời Chanh, con gái anh ta năm nay đã 2 tuổi nhưng Chanh chưa có được một ngày trọn vẹn bên con. Trong khi đó, vợ anh – chị Đỗ Thị Huyền – dù rất giận chồng nhưng vẫn nuốt nước mắt thường xuyên xuống thăm nom. Chanh sụt sùi: “Tội cho cô ấy và cha mẹ hai bên đã buồn lo nhiều. Cô ấy vẫn bảo với con gái là tôi đi công tác xa, lâu lâu nữa mới có dịp về nhà”.
Quá trình cải tạo tại Trại giam Nam Hà, Chanh được phân công sắp xếp lắp toàn bộ bảng điện và hệ thống điện của Phân trại số 2. Công việc này không vất vả, lại phù hợp với chuyên môn của Chanh nên phạm nhân này nhập cuộc rất hồ hởi.
Trước lúc chia tay chúng tôi, Chanh tâm sự: “Tôi tin mình sẽ sớm được về bên gia đình. Ngày về, việc đầu tiên tôi sẽ làm là bế con cùng vợ đi dạo trên con đường thôn quê…”.
Theo PLVN
Ngót 70 vẫn điều hành "động" mại dâm
Từ đầu tháng 10, quán cà phê "Tơ duyên điểm hẹn" ở xã Phù Lưu Tế, huyện Mỹ Đức, Hà Nội, do Nguyễn Văn Can (SN 1943, quê ở Nhân Nghĩa, Lý Nhân, tỉnh Hà Nam) làm chủ, có nhiều biểu hiện nghi vấn bất thường.
Quán cà phê có chứa gái mại dâm
Đặc biệt, đầu tháng 10 từ khi xuất hiện 2 nhân viên phục vụ ăn mặc mát mẻ, son phấn loè loẹt, "bỗng dưng" quán trở nên đông khách lạ thường. Bí mật bám sát di biến động của 2 "nhân viên" cùng với khách, 22h30 ngày 25-10, lực lượng CAH Mỹ Đức bất ngờ kiểm tra hành chính nhà nghỉ Hồng Vân thuộc xã Hợp Tiến, Mỹ Đức phát hiện tại phòng 204 và 206 có 2 đôi nam nữ đang thực hiện hành vi mua bán dâm. Tại cơ quan công an, nhân thân 2 gái bán dâm được làm rõ là Mai Thị H (SN 1993, quê ở Lộc Sơn, Thanh Hoá) và Đinh Thị Thu H (SN 1982, ở Kim Bôi, Hoà Bình), đều là nhân viên của quán "Tơ duyên điểm hẹn".
Hai gái bán dâm khai nhận bỏ nhà đi lang thang nhiều tháng nay, ham chơi lười lao động nên cả 2 kiếm sống qua ngày bằng "vốn tự có", biết quán cà phê này kèm "dịch vụ mát mẻ" để thu hút khách nên chủ động xin làm việc. Mỗi lần khách có nhu cầu, 2 gái bán dâm thoả thuận với giá dao động 200-300 nghìn đồng/lượt và khách phải trả tiền phòng. Đồng thời 2 "nhân viên" muốn đi bán dâm phải được sự đồng ý từ chủ quán. Được biết, năm 2010 chủ quán cà phê này từng bị toà án huyện Mỹ Đức đưa ra xét xử về tội chứa mại dâm, nhưng vì tuổi cao sức yếu nên cho hưởng án treo, chưa được xoá án tích đối tượng Can lại "ngựa quen đường cũ". Hiện CAH Mỹ Đức đang hoàn tất hồ sơ để chuyển 2 gái mại dâm tới trại phục hồi nhân phẩm, đồng thời đưa đối tượng Can ra xử lý trước pháp luật về hành vi chứa mại dâm.
Theo ANTD
Nối nghiệp mẹ... môi giới bán dâm Mẹ vừa bị TAND thị xã Thuận An - Bình Dương xử tù do môi giới và chứa gái mại dâm chưa bao lâu, con gái trong lúc mang thai vẫn nối nghiệp mẹ hành nghề... môi giới bán dâm. Ngày 8-10, Công an thị xã Thuận An cho biết đang hoàn tất hồ sơ để đưa 2 gái bán dâm bị bắt...