Ức chế với cậu em rể nham hiểm, mặt dầy
Sống lông bông, không nghề ngỗng nhưng với cái lưỡi giảo hoạt, cậu em rể đã khiến mẹ chồng trở mặt với tôi.
Mình năm nay 26 tuổi hiện là kế toán cho 1 công ty liên doanh, chồng mình 31 tuổi cũng làm cùng công ty nhưng anh ở bên tổ kỹ thuật. Mình lấy chồng cách đây 2 năm và hiện giờ đang gặp 1 chuyện vô cùng khó xử mong các bạn tư vấn giúp.
Chả là nhà chồng mình có 2 anh em, em chồng mình đã lấy chồng cách đây 3 năm và đã có con. Khổ nỗi chồng của cô ấy lại chẳng có nghề nghiệp gì, chỉ được cái mẽ bề ngoài và cái miệng giảo hoạt.
Hắn ở nhà để vợ đi làm nuôi nhưng con cũng không biết đường chăm, ngày nào cũng mang sang cho bố mẹ chồng mình nuôi và chăm giúp.
Không phải trông con, lại chẳng nghề ngỗng gì nên cậu em rể suốt ngày bài bạc, rượu chè. Đi đâu cũng phách lối ra oai như mình là người làm ăn lớn và có tiền, không phải vất vả sáng đi tối về làm lụng như công nhân viên chức.
Lần nào ra đường, cậu ta cũng quần áo là lượt, tóc tai vuốt keo sáng bóng. Ở nhà thì bộ dạng sang chảnh, giọng điệu hống hách trông vô cùng khó chịu.
Ngày nào em rể cũng lấy lý do sang chơi với con (do mẹ chồng mình chăm), để được ở lại ăn cơm với cả nhà. Em chồng đi làm vất vả, lại tiết kiệm nên ăn cơm luôn ở công ty rồi về.
Cô ấy có cho chồng một khoản tiền nhỏ để ăn uống hàng ngày. Nhưng cứ đến bữa là cậu ta mò về nhà mình, ăn uống no say rồi vểnh mép bóng gió chê món này, món nọ.
Những hôm mình đi làm về muộn, không mua được thức ăn tươi ngon thì cậu ta giận dỗi, vùng vằng, ám chỉ gia đình nhà vợ coi thường anh ta, đến bữa cơm cũng cho ăn không ra hồn, khiến mẹ chồng lườm mình cháy mặt.
Cứ đến bữa là cậu ta mò về nhà mình, ăn uống no say rồi vểnh mép bóng gió chê món này, món nọ. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Mình có cảm tưởng, cậu ta coi bà chị dâu như mình là ôsin phục vụ. Cái gì không hài lòng là nói mình, còn làm ra vẻ tốt đẹp, triết lý: ‘Tôi nói để chị sửa chứ không có ý gì’ hoặc ‘Muốn hoàn thiện bản thân thì phải biết lắng nghe góp ý của người khác, dù đó là lời chê bai’.
Từng 2 lần mình tức quá, nói lại với mẹ chồng thì bà đều gạt đi vì sợ con rể giận sẽ đổ lên đầu con gái. Vậy là chỉ khổ đứa con dâu là mình đã làm việc vất vả ở công ty, tối về lại nai lưng ra phục vụ gia đình nhà chồng và cậu em rể khó tính.
Nhiều lần ức chế thái độ của em rể mình đòi chồng ra ở riêng nhưng anh không chịu vì anh là con trai một, phải có nghĩa vụ chăm sóc bố mẹ. Anh sợ ra ở riêng mọi người cười chê anh là đồ bất hiếu, chỉ biết đến vợ.
Ngẫm thấy lời anh nói cũng không sai nên mình cố cắn răng chịu đựng. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, cậu em rể mình đang yên đang lành thì học đòi người ta làm kinh doanh nhưng lại không có vốn.
Hắn tỉ tê nhờ mẹ vợ vay vợ chồng mình mấy chục triệu. Việc này mình nghe lén được trong một lần đi tìm mấy cái công tắc điện.
Mình thừa biết cậu ta chỉ giỏi ăn chơi với lô đề nên đã đi trước 1 bước. Tất cả số tiền tiết kiệm được, mình đem đi mua xe máy mới cho chồng. Số còn lại mình mua bảo hiểm cho con. Cứ tưởng thế là yên tâm, không sợ em rể moi mất tiền.
Nào ngờ, 2 hôm trước, mẹ chồng gọi mình vào phòng để xin lại số vàng đã trao cho mình lúc cưới. Bà nói có việc cần gấp, chứ không nói là cho con rể vay.
Mình hỏi bà việc gì gấp, nếu việc của gia đình họ hàng thì mình sẽ đi vay tiền đồng nghiệp đóng góp thay bà. Bà cứ chối quanh quẩn, đến khi không tìm được lý do hợp lý thì bà cáu lên mắng mình:
‘Việc của tôi, chị hỏi làm gì? Vàng đó là tôi cho chị, giờ tôi cần thì lấy lại, chị có đưa không thì bảo?’.
Mình khá bất ngờ vì xưa nay mẹ chồng rất hiền lành và hay có tính xuề xòa, giờ lại trở mặt như vậy. Nhưng việc này quá vô lý nên mình đáp lại luôn: ‘Lúc mẹ trao cho con, có họ hàng 2 bên chứng kiến rõ ràng.
Mẹ cho con rồi thì vàng là của con, giờ mẹ muốn lấy lại thì mẹ mời mọi người đến trước sự chứng kiến của mọi người con sẽ trả lại cho mẹ’.
Bà giận dữ chỉ tay mắng mình hỗn láo, gàn dở, mất dạy… Mình không đáp lại, nhưng cũng kiên quyết không nhường.
Từ hôm ấy cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu trở nên căng thẳng, trong khi đó thì ngày nào em rể cũng tới nhà để nịnh nọt, làm đủ thứ việc mẹ chồng mình sai phái.
Chồng mình bảo mình thôi thì đưa trả lại bà cho yên chuyện nhưng cứ nghĩ đến bộ mặt dương dương tự đắc của cậu em rể thì mình ức lắm.
Mình biết số vàng này nếu đưa vào tay cậu ta thì sẽ không bao giờ lấy lại được. Mọi người cao tay chỉ giúp mình chiêu trị cậu em rể mặt dầy này và làm hòa với mẹ chồng với! Mình xin cảm ơn.
Theo Tinngan
"Chiến tranh" với mẹ chồng vì cậu em rể nham hiểm
Mình khá bất ngờ vì xưa nay mẹ chồng rất hiền lành và hay có tính xuề xòa, giờ lại trở mặt như vậy. Nhưng cứ nghĩ đến bộ mặt dương dương tự đắc của cậu em rể thì mình ức lắm.
Mình năm nay 26 tuổi hiện là kế toán cho một công ty liên doanh, chồng mình 31 tuổi cũng làm cùng công ty nhưng anh ở bên tổ kĩ thuật. Mình lấy chồng cách đây 2 năm và hiện giờ đang gặp một chuyện vô cùng khó xử mong các bạn tư vấn giúp.
Chả là nhà chồng mình có hai anh em, em chồng mình đã lấy chồng cách đây 3 năm và đã có con. Khổ nỗi chồng của cô ấy lại chẳng có nghề nghiệp gì, chỉ được cái mẽ bề ngoài và cái miệng giảo hoạt. Hắn ở nhà để vợ đi làm nuôi nhưng con cũng không biết đường chăm, ngày nào cũng mang sang cho bố mẹ chồng mình nuôi và chăm giúp.
Không phải trông con, lại chẳng nghề ngỗng gì nên cậu em rể suốt ngày bài bạc, rượu chè. Đi đâu cũng phách phối ra oai như mình là người làm ăn lớn và có tiền, không phải vất vả sáng đi tối về làm lụng như công nhân viên chức.
Lần nào ra đường, cậu ta cũng quần áo là lượt, tóc tai vuốt keo sáng bóng. Ở nhà thì bộ dạng sang chảnh, giọng điệu hống hách trông vô cùng khó chịu. Ngày nào em rể cũng lấy lý do sang chơi với con (do mẹ chồng mình chăm), để được ở lại ăn cơm với cả nhà. Em chồng đi làm vất vả, lại tiết kiệm nên ăn cơm luôn ở công ty rồi về. Cô ấy có cho chồng một khoản tiền nhỏ để ăn uống hàng ngày. Nhưng cứ đến bữa là cậu ta mò về nhà mình, ăn uống no say rồi vểnh mép bóng gió chê món này, món nọ.
Những hôm mình đi làm về muộn, không mua được thức ăn tươi ngon thì cậu ta giận dỗi, vùng vằng, ám chỉ gia đình nhà vợ coi thường anh ta, đến bữa cơm cũng cho ăn không ra hồn, khiến mẹ chồng mình lườm mình cháy mặt.
Cứ đến bữa là cậu ta mò về nhà mình, ăn uống no say rồi vểnh mép bóng gió chê món này, món nọ. (Ảnh minh họa)
Mình có cảm tưởng, cậu ta coi bà chị dâu như mình là osin phục vụ. Cái gì không hài lòng là nói mình, còn làm ra vẻ tốt đẹp, triết lý: "Tôi nói để chị sửa chứ không có ý gì" hoặc "Muốn hoàn thiện bản thân thì phải biết lắng nghe góp ý của người khác, dù đó là lời chê bai".
Từng 2 lần mình tức quá, nói lại với mẹ chồng thì bà đều gạt đi vì sợ con rể giận sẽ đổ lên đầu con gái. Vậy là chỉ khổ đứa con dâu là mình đã làm việc vất vả ở công ty , tối về lại nai lưng ra phục vụ gia đình nhà chồng và cậu em rể khó tính.
Nhiều lần ức chế thái độ của em rể mình đòi chồng ra ở riêng nhưng anh không chịu vì anh là con trai một, phải có nghĩa vụ chăm sóc bố mẹ. Anh sợ ra ở riêng mọi người cười chê anh là đồ bất hiếu, chỉ biết đến vợ.
Ngẫm thấy lời anh nói cũng không sai nên mình cố cắn răng chịu đựng. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, cậu em rể mình đang yên đang lành thì học đòi người ta làm kinh doanh nhưng lại không có vốn. Hắn tỉ tê nhờ mẹ vợ vay vợ chồng mình mấy chục triệu. Việc này mình nghe lén được trong một lần đi tìm mấy cái công tắc điện.
Mình thừa biết cậu ta chỉ giỏi ăn chơi với lô đề nên đã đi trước một bước. Tất cả số tiền tiết kiệm được, mình đem đi mua xe máy mới cho chồng. Số còn lại mình mua bảo hiểm cho con. Cứ tưởng thế là yên tâm, không sợ em rể moi mất tiền.
Cứ nghĩ đến bộ mặt dương dương tự đắc của cậu em rể thì mình ức lắm. (Ảnh minh họa)
Nào ngờ, hai hôm trước, mẹ chồng gọi mình vào phòng để xin lại số vàng đã trao cho mình lúc cưới. Bà nói có việc cần gấp, chứ không nói là cho con rể vay. Mình hỏi bà việc gì gấp, nếu việc của gia đình họ hàng thì mình sẽ đi vay tiền đồng nghiệp đóng góp thay bà. Bà cứ chối quanh quẩn, đến khi không tìm được lý do hợp lý thì bà cáu lên mắng mình: "Việc của tôi, chị hỏi làm gì? Vàng đó là tôi cho chị, giờ tôi cần thì lấy lại, chị có đưa không thì bảo?".
Mình khá bất ngờ vì xưa nay mẹ chồng rất hiền lành và hay có tính xuề xòa, giờ lại trở mặt như vậy. Nhưng việc này quá vô lý nên mình đáp lại luôn: "Lúc mẹ trao cho con, có họ hàng hai bên chứng kiến rõ ràng. Mẹ cho con rồi thì vàng là của con, giờ mẹ muốn lấy lại thì mẹ mời mọi người đến trước sự chứng kiến của mọi người con sẽ trả lại cho mẹ". Bà giận dữ chỉ tay mắng mình hỗn láo, gàn dở, mất dạy... Mình không đáp lại, nhưng cũng kiên quyết không nhường.
Từ hôm ấy cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu trở nên căng thẳng, trong khi đó thì ngày nào em rể cũng tới nhà để nịnh nọt, làm đủ thứ việc mẹ chồng mình sai phái. Chồng mình bảo mình thôi thì đưa trả lại bà cho yên chuyện, nhưng cứ nghĩ đến bộ mặt dương dương tự đắc của cậu em rể thì mình ức lắm. Mình biết số vàng này nếu đưa vào tay cậu ta thì sẽ không bao giờ lấy lại được. Mọi người cao tay chỉ giúp mình chiêu trị cậu em rể mặt dầy này và làm hòa với mẹ chồng với! Mình xin cảm ơn.
Theo Afamily
Mẹ chồng trừng trị con dâu Từ hôm bị tôi đánh đuổi, con dâu tôi đã phải quỳ xuống mà xin lỗi mẹ chồng. Nó xin tôi được cho nó ở lại trong nhà này. Từ đó đến nay, đố nó dám làm trái ý tôi. Như nhiều phụ nữ trung niên đang làm văn phòng ở độ tuổi sắp về hưu khác, trưa nào chị em tôi cũng...