Uất ức vì mẹ chồng hay nhắc đến người tình cũ của chồng
Mãi đến tận bây giờ, khi con gái đã 3 tuổi, Mai vẫn không thể xóa được mối ác cảm để yêu quý mẹ chồng.
Từ lúc Mai theo chân Vĩnh về nhà ra mắt, mẹ Vĩnh đã tỏ thái độ không thích cô. Đơn giản là Vĩnh là con trai một, cao to, đẹp trai, gia đình nề nếp trí thức thủ đô còn Mai vừa tốt nghiệp đại học, có ngoại hình nhỏ bé, bố mẹ buôn bán ở tỉnh lẻ.
Trong cuộc gặp đầu tiên, mẹ Vĩnh liên tục nhắc về người yêu cũ của Vĩnh, nào là thân thiện, ngoan ngoãn, giỏi giang, gia đình tử tế, hiền lành… khiến Mai “ nóng mặt”, kiên quyết đòi chấm dứt tình cảm với Vĩnh nhưng anh không đồng ý. Vĩnh bảo rằng đấy là quá khứ, Vĩnh đã chia tay người cũ vì bố anh không thích người đó và cô ấy đã ra nước ngoài.
Không thể ngăn cấm được tình cảm của con trai, mẹ Vĩnh chấp nhận cho con trai cưới Mai. Tuy nhiên, trong bụng vẫn không ngừng tiếc nuối “cô con dâu hụt” xinh đẹp, giỏi giang, nhà mặt phố trước đây.
Ảnh minh họa – một cảnh trong phim “Sống chung với mẹ chồng”
Vì bố mẹ Vĩnh sức khỏe kém, nhà lại có mình anh là con trai thành thử sau cưới Mai buộc phải sống chung với nhà chồng. Thời gian đầu chung sống, Mai cố gắng tận sức vì nhà chồng, cô nghĩ “trao yêu thương sẽ nhận được yêu thương”. Cô hết lòng phụng dưỡng, chăm sóc mẹ chồng, từ việc bóp tay bóp chân, nấu cháo, chăm nom bà tận tình khi ốm đau vậy mà chẳng hiểu sao mẹ chồng vẫn tỏ ra không hài lòng với cô con dâu hiền lành, chịu khó, thậm chí động tí lại móc máy xét nét cô đến khổ. Bực nhất là mỗi khi không ưng ý điều gì, bà lại so sánh con dâu với người yêu cũ của con trai.
Do làm công chức nhà nước, hàng ngày Mai đi làm về sớm hơn chồng. Trong khi đó, thấy con trai phải làm về muộn, mẹ Vĩnh xót ruột, rồi sinh ra cau có, cáu gắt vô cớ với con dâu. Mai biết thế nhưng nghĩ mẹ chồng thương con đẻ là chuyện bình thường nên cô không lấn cấn.
Mọi chuyện gia đình dù có lúc này lúc kia nhưng nhìn chung êm xuôi đến khi Mai sinh con gái đầu lòng. Chẳng biết do vô tình hay cố ý, hôm lâu bế cháu nội mẹ chồng Mai đã nhắc người yêu cũ của Vĩnh: “Hôm trước cái Hạnh người yêu cũ thằng Vĩnh gọi điện cho mẹ khoe nó sinh con trai được 4kg mà là đẻ thường. Con bé thế mà giỏi thật ý” làm Mai chạnh lòng.
Hay tháng trước, cả nhà đi ăn cùng nhau, đi qua tòa nhà văn phòng cao tầng sang trọng, mẹ chồng Mai liền chỉ tay nói với bố chồng: “Ông này, cái Hạnh trước nó làm ở tòa nhà này đấy. Lương nó cao, phải đến 50 triệu/tháng ấy ông ạ, thấy bảo chế độ công ty nó đãi ngộ tốt lắm…”. Bố chồng Mai nghe thấy thế liền gạt đi luôn: “Cái bà này buồn cười. Hôn nhân là cái duyên cái số, như tôi với bà ấy, có bao giờ nghĩ là lấy nhau đâu”.
Video đang HOT
Chồng Mai thấy vậy cũng được dịp nói lại mẹ: “Mẹ đừng bao giờ nhắc đến cô kia trước mặt vợ con. Giờ con chỉ biết vợ con thôi” khiến mẹ chồng Mai tức giận, vùng vằng đòi về, không đi ăn cùng.
Từ lúc Mai sinh con, mẹ chồng cô chưa một lần ngủ đêm cùng cháu, đêm con gái quấy khóc một mình Mai thức ôm con, dỗ con. Sáng hôm sau, bà chạy sang hỏi hôm qua con bé bị đói vì không có sữa uống hay sao mà khóc đêm ghê thế. Và Mai cũng để ý nhận ra, mẹ chồng cô chỉ hay cưng nựng, ra vẻ vồn vã yêu thương cháu mỗi khi có người đến thăm hay trước mặt chồng và con trai thôi chứ khi chỉ có mình cô, bà để mặc con dâu xoay xở.
Nhiều khi Mai cố gạt đi nghĩ mình sinh xong trở nên quá nhạy cảm, sao lại đi để ý cả mẹ của chồng nhưng quả thực, mãi đến tận bây giờ, khi con gái đã 3 tuổi, Mai vẫn không thể xóa được mối ác cảm để yêu quý mẹ chồng bởi mới đây bà lại “thả” vài câu bóng gió: “con Mai hiền lành thật đấy nhưng không được nhanh nhẹn như cái Hạnh. Thằng Vĩnh mà lấy con bé đấy giờ có công ty to rồi, không phải bạc mặt kiếm tiền nuôi vợ con”.
Nghe mẹ chồng nói xong, Mai thực sự buồn. Cô vẫn biết bà không ưa cô nên bao lâu nay cô cố gắng làm tròn bổn phận con dâu, hiếu thuận với bà. Nhưng thật không ngờ, đến khi có cháu bế rồi, bà vẫn còn tiếc cô người yêu cũ của con trai. Tự dưng mắt Mai nhòa đi, bao nhiêu buồn tủi, uất ức dồn nén cứ trào ra thành nước mắt. Mai không biết mình có thể “sống chung với mẹ chồng” đến bao giờ…
Vân Kim
Theo giadinh.net.vn
Dỗ con xong thấy mâm cơm bung bét, tôi ngoan ngoãn thu dọn và làm 1 hành động khiến cả nhà chồng sửng sốt
Tối hôm ấy, khi thấy mâm cơm bung bét được để phần, tôi vừa buồn, vừa sốc. Thế nhưng, tôi vẫn dọn dẹp sạch sẽ rồi lẳng lặng làm 1 hành động. Tôi đã nhịn nhiều, lần này tôi quyết sẽ không chịu khổ nữa.
Tôi quyết định lấy Khánh rất nhanh chóng vì ban đầu nghĩ anh là chàng trai có chí cầu tiến và có tài. Cả hai vợ chồng đang làm việc tại Hà Nội và sau này sẽ cố gắng mua nhà ở đây. Như thế, dù nhà Khánh và nhà tôi chẳng xa nhau nhưng tôi hoàn toàn không phải lo nghĩ chuyện sống chung với mẹ chồng.
Ấy thế mà khi cưới về rồi, mọi chuyện lại chẳng như tôi nghĩ. Do tin lầm người, Khánh đã phải bồi thường vài trăm triệu cho hợp đồng quan trọng của công ty. Đã thế, anh còn bị sa thải khỏi vị trí hiện tại.
Mất niềm tin vào bản thân, Khánh không muốn ở lại Hà Nội làm việc nữa. Dù rất buồn, nhưng tôi chẳng dám trách anh nửa lời. Dồn hết tất cả tiền tiết kiệm giúp anh đền bù cho công ty, rồi tôi quyết định trở về quê sinh sống. Từ đó, cuộc sống làm dâu của tôi mới bắt đầu.
Thành thực mà nói, tôi cũng là gái quê, nên cách sống tương đồng với gia đình Khánh. Tôi cũng lo sợ sẽ xảy ra mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu nên luôn cố gắng chăm chỉ nhất có thể. Tôi dậy sớm, thức khuya, nấu nướng, dọn dẹp, hiếu lễ với bố chồng. Thế nhưng, có vẻ như thế chưa bao giờ là đủ. Và tôi cố gắng thế nào thì vẫn rất khó để hòa hợp với gia đình Khánh.
Bởi mẹ chồng luôn có định kiến vì tôi nên Khánh mới gặp cảnh sa cơ lỡ vận. Thậm chí, càng chung sống, bà càng căm ghét tôi nhiều hơn. Vậy nên, ngoài những chuyện vốn dĩ phải lo trong gia đình, bà còn thường xuyên vẽ việc cho nàng dâu. Tôi mệt, nhưng sợ Khánh bận tâm nên cũng không dám kể với anh nhiều.
Tới tận khi tôi mang bầu, thái độ của mẹ chồng cũng chẳng khá hơn là bao. Cảm thấy sắp không chịu nổi, tôi mới kể thật với Khánh. Nhưng mặc cho anh hết nước hết cái giải thích, bà vẫn chẳng thay đổi. Đã thế, mẹ chồng còn nghĩ tôi mách lẻo, tôi đổi trắng thay đen nên Khánh mới cố gắng bênh vực vợ như thế.
Cuối cùng, tôi phải cố gắng bơ đi mà sống mới chịu nổi cảnh mẹ chồng cay nghiệt. Mỗi lúc bà gây khó dễ, tôi nhịn, và nghĩ: "Cố lên, thêm 3 - 4 năm nữa, hai vợ chồng ổn định hơn sẽ ra sống riêng".
Nhưng tới khi tôi sinh con, tôi cảm giác như mình sẽ trầm cảm tới nơi vì bị mẹ chồng mắng mỏ, chỉ trích.
(Ảnh minh họa)
Nhiều lần tôi bê bát cơm cữ mà rơi nước mắt. Hóa ra những câu chuyện từng hot trên MXH và tôi đi an ủi người khác, giờ lại xảy ra với chính mình. Nhưng chia sẻ với bạn bè, tôi cũng lấy lại sự lạc quan. Tôi nghĩ kĩ, sao mình phải khổ như thế, sao phải chịu đựng như thế? Nếu mẹ chồng đã đối xử với mình không ra sao, mình cũng phải tự yêu thương lấy bản thân chứ. Và từ đó, tôi rút tiền tiết kiệm để mua sắm thêm sữa, đồ ăn vặt giúp tăng sữa mỗi khi mẹ chồng cho ăn uống đạm bạc.
Mọi chuyện vẫn tiếp diễn như thế, cho tới một lần nọ. Dạo ý, Tít nhà tôi đã được 4 tháng. Tôi vẫn được nghỉ thai sản nhưng mọi chuyện trong nhà đã tự tay làm hết. Bữa tối ấy, Khánh phải tăng ca nên không ăn cơm nhà. Còn tôi, sau khi cơm nước xong xuôi, chưa kịp đi tắm thì Tít khóc trong phòng. Tôi vội vàng bê mâm ra rồi bảo bố mẹ chồng:
- Con vào dỗ cháu, mọi người cứ ăn trước rồi con ra sau ạ.
Nhưng dỗ dành mãi, Tít nó mới thiu thiu ngủ trở lại. Tuy vậy, chỉ cần tôi đặt xuống, y như rằng con nó lại khóc. Phải mất gần 1 tiếng đồng hồ, tôi mới có thể đặt con xuống giường, chỉnh trang lại quần áo rồi tôi ra ngoài ăn.
Không có gì lạ khi cả nhà đã ăn xong, đang ngồi ngoài bàn uống nước, ăn hoa quả tráng miệng. Tôi mở lồng bàn ra, sững người với mâm cơm bung bét còn lại. Đĩa cá chỉ còn xương, da. Nồi canh xương khoai thì trơ trọi vài miếng khoai và nước. Sau cùng, đĩa thịt xào giá thì lơ thơ vài miếng mỡ. Tôi buồn muốn rớt nước mắt, không hiểu đây là mâm cơm để phần hay để thừa nữa.
Tôi lặng lẽ dọn xuống bếp cho sạch sẽ, sau đó lên phòng khách ngồi cùng cả nhà. Rồi tôi lặng lẽ gọi điện thoại cho hàng gà rán ngay phố:
- Em ơi, cho chị em 2 đùi gà chiên, thêm khoai chiên và nước dừa nha. Luôn đấy, chị đói quá.
Bố mẹ chồng điếng người nhìn tôi, hỏi:
- Cơm không ăn lại đi gọi đồ ăn ngoài?
Tôi mở ảnh trong điện thoại ra, hỏi ngược lại họ:
- Con hỏi thật, con mà phần mẹ mâm cơm như này mẹ có ăn không ạ? Không phải con là con, mẹ là mẹ thì ăn uống khác nhau đâu, mà bất cứ ai nhìn thấy mâm cơm này đều nghĩ là đồ thừa chứ không phải đồ phần. Con không nghĩ hì hụi nấu nướng 1 hồi lại được phần như này đâu.
Bố chồng tôi không nói gì, mẹ chồng giận tím mặt, nhưng tôi tiếp luôn:
- Con nói thật, giờ con dâu họ đòi hỏi nhiều lắm chứ không sợ mẹ chồng 1 phép như xưa đâu mẹ ạ. Còn con, con không sợ mẹ nhưng con lo anh Khánh lo nghĩ nên nhẫn nhịn và hết lòng với nhà mình. Thế mà mẹ chẳng bao giờ đối xử với con như con đối xử với mẹ cả. Còn chuyện anh ấy sa cơ lỡ vận, đáng ra con mới là người phải buồn bực, phải được bù đắp mới đúng. Con chịu khổ cùng anh ấy tới giờ, cớ sao mẹ vẫn cứ ghét con thế?
Cả nhà á khẩu trước lời nói của tôi. Từ đó tới giờ, cũng chưa thấy mẹ chồng nói gì nhưng rõ là bà thay đổi hơn trước nhiều.
Theo Helino
Phát hiện mẹ chồng chăm cháu đúng kiểu "mì ăn liền", tôi trách vài câu mà bà đã đùng đùng bỏ về quê Bà đòi về quê và không trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy thế nên quát tôi vài câu rồi đuổi theo giữ mẹ lại. Tôi đang sống hạnh phúc cùng chồng và công chúa nhỏ một tuổi. Hai vợ chồng đều là nhân viên văn phòng. Vì có con nhỏ, chúng tôi mới chuyển ra thuê căn chung cư mini cho rộng...