Uất nghẹn vì như một người thừa ở nhà chồng
27 Tết, tôi đau khổ phải bế 2 con nhỏ đi ra khỏi nhà vì chồng tôi đã đán.h mất khoản tiề.n lớn. Em chồng tôi bảo mẹ chồng là “Chồng nó gây ra nó không bảo được thì cũng tống cổ hết đi. Mẹ đừng lo nó bế mất cháu, nó không nuôi được phải trả nhà mình”.
Tôi năm nay 25, lấy chồng đã gần 6 năm. Ngày ấy tôi và anh yêu nhau từ khi còn ngồi ghế nhà trường. Tới lúc gia đình anh hỏi cưới tôi cũng là vì thời điểm ấy mẹ anh rất ốm, một phần không có ai là đàn bà trong nhà anh để cáng đáng phụ bà, một phần cũng vì tôi còn quá non nớt và nông cạn nên dù ba mẹ có hết nước mắt tôi vẫn một mực lấy anh.
Chồng tôi là người đàn ông rất tốt, anh yêu thương và luôn nhường nhịn tôi trong mọi chuyện. Ngày ấy bố mẹ đẻ còn lo cho tôi làm dâu nhà kinh doanh có những điều sẽ bỡ ngỡ nên đã lo cho tôi đi làm trước khi về nhà anh. Nhưng khi về được chưa đầy năm mẹ anh đã từ nói chuyện xách mé, rồi sau cùng là chử.i đổng rằng công việc nhà thì đầy mà mày còn lanh chanh đi làm, chỗ tôi làm bao nhiêu tiề.n thì bà sẽ trả tôi bấy nhiêu. Bắt đầu từ đây, dù còn rất ít tuổ.i nhưng tôi đã thấy trước được con đường mình sắp tới.
Tất cả mọi người xung quanh ai cũng tưởng mẹ chồng tốt với tôi. Mà thực tế cũng có thể coi như vậy thật vì phần nhiều kinh tế 2 vợ chồng tôi đều phụ thuộc mẹ. Tôi cũng chạnh lòng và tự trọng lắm. Ví dụ như khi vào mâm cơm, lúc nào tôi cũng có ý để thức ăn sang một bên có mẹ chồng ngồi. Bên mâm cơm tôi ngồi chỉ có cơm với canh, tới nỗi mãi sau này anh nhà tôi còn nhận ra.
Khi nấu cơm bao giờ mẹ anh cũng nói ráo “Hôm nay rim tôm cho thằng T đấy nhé” (T là đứa em chồng) nên quả thật tôi rất cay đắng thời gian ấy. Thực sự tôi không phải đứa hiền lành nhu mì gì, tôi cũng vục vặc anh lắm. Nhưng tôi nhận ra chồng tôi là người vô cùng nhu nhược trong gia đình ấy, thậm chí mẹ anh còn nỡ nói anh rằng “Với tao, mày chỉ là số 2 thôi, thằng T mới là số 1″ nên nếu tôi khó dễ với anh chẳng phải làm khổ anh lắm sao?
Video đang HOT
Cuộc sống chúng tôi càng chật vật khi tôi sinh 2 đứ.a tr.ẻ sinh đôi, 1 trai 1 gái. Tôi luôn ôm con mà khóc mỗi khi bị mẹ chồng làm tổn thương. Và không hiểu sao đứa em chồng rất ghét tôi cho dù tôi chưa làm bất cứ điều gì gọi là quá đáng với nó. Cho đến khi chồng tôi làm mất của gia đình một số tiề.n khá lớn (2 lần liền), tôi đã phải đau khổ bế 2 con nhỏ đi ra khỏi nhà vào ngày 27 Tết. Nguyên nhân là do em chồng tôi bảo mẹ tôi là “Chồng nó gây ra nó không bảo được thì cũng tống cổ hết đi. Mẹ đừng lo nó bế mất cháu, nó không nuôi được phải trả nhà mình”. Và bà gọi tôi lên nói đúng những lời như vậy. Còn với em chồng thì ngay sau đó bà thu xếp mua cho nó một chiếc xe con gọi là “bù đắp”.
Có thể ai đó nói tôi ích kỷ, sống mà cứ so đo tị nạnh nhưng các bạn hãy nghĩ tới mẹ con tôi khi ấy. Khi ấy 2 bé nhà tôi chúng mới 4 tháng mà 3 mẹ con tôi không có một đồng tiề.n và lại đành về bà ngoại. Sau lần đó một thời gian dài tôi mới về lại nhà chồng sau khi mẹ chồng đán.h tiếng và vì ở xa chồng, nhà cửa để mông quạnh quá lâu nên 3 mẹ con tôi đã về. Từ đó tới nay đã gần 1 năm, chúng tôi gần như đã bắt đầu tự lực được kinh tế mặc dù công việc vẫn gắn liền với mẹ. Và có lẽ vì không còn làm phiền mẹ nhiều nên ác cảm của mẹ dành cho tôi đã không quá nặng nề như trước
Bỗng đùng một cái em chồng tôi dẫn một cô gái tỉnh lẻ về, nghe đâu nó đi rửa xe máy và cô này làm ở đó. Cô ấy mới sinh năm 92. Mẹ chồng tôi sẵn đám đất liền xây luôn 6 tầng nhà gọi là “để bù đắp cho nó những gì anh nó làm mất năm ngoái”. Tết vừa rồi em chồng tôi và cô gái nọ đã dắt nhau về ở chung. Tôi thực sự giật mình, dẫu tôi biết thân tôi là lấy một người chồng không tiếng nói trong gia đình thì sẽ luôn như vậy, rằng cái gì không phải của mình làm ra thì đừng màng nhưng sao thấy xó.t x.a quá.
Rồi thời gian gần đây họ bắt đầu tổ chức đi ăn cùng nhau, ai đi cùng thì tôi không quan tâm nhưng cả chồng tôi cũng đi và để 3 mẹ con tôi ở nhà, hầu như tối nào cũng vậy. Tôi trách gì đây, chỉ biết uất nghẹn vì như một người thừa trong nhà họ. Tôi không nhắc tới bố chồng tôi vì đúng là ở nhà này chỉ có mỗi ông yêu quý tôi như con gái, điều gì cũng chia sẻ và cháu chắt ông luôn dành thời gian trông nom hộ tôi, sự xuất hiện của cô gái này ông cũng phản đối gay gắt.
Mới hôm qua tôi còn được biết mẹ tôi đã mua rất nhiều đồ cá nhân cho cô gái này. Mẹ còn nói với người bán hàng là, con dâu bé của bà tuy không xinh bằng con dâu lớn nhưng bà sẽ cho nó gấp nhiều lần con lớn. Giờ thì tôi không nhịn được nữa, tôi đã làm gì họ để phải ức chế thế này, cứ nói đừng để ý đừng nghe ngóng nữa nhưng thực sự chúng giống như mũ.i da.o đâ.m thẳng vào lòng tự trọng của tôi.
Tôi sợ nếu họ chính thức cưới nhau, tôi và cô ấy sẽ là chị em dâu một nhà, cuộc đời tôi rồi sẽ còn tăm tối hơn nữa. Tôi không dám nghĩ tới chuyện li dị chồng vì còn hai đứa con, còn phải lo kinh tế nuôi chúng. Nhưng cứ thế này, tôi trầm cảm vô cùng. Tôi phải cư xử sao cho đúng trong trường hợp này đây?…
Theo Xinh xinh
Uất nghẹn nỗi đau vừa mất con, nhà chồng tương lai ép hủy hôn
Thực ra đó chỉ là cái kế hoãn binh của nhà chồng tương lai. Chị uất nghẹn, chị không ngờ nhà anh lại tàn nhẫn đối với chị như thế...
Không được may mắn như những người con gái khác, ngoại hình chị dưới mức trung bình. Đã thế chị lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó, không được cho ăn học tử tế đàng hoàng. Từ nhỏ đến lớn chị cũng chẳng đi đâu xa mà chỉ quanh quẩn ở nhà phụ giúp bố mẹ chăm bẵm ruộng vườn.
Mọi người trong làng bảo chị cầm tinh con Hổ nên cao số, đã ngoài 30 nhưng vẫn chưa có ai đến hỏi cưới. Thấy bố mẹ sốt ruột vì lo chị ế, chị cũng có phần đứng ngồi không yên. Nhưng khổ nỗi đối tượng chưa xuất hiện, chị biết cưới ai bây giờ?
Ảnh minh họa
Trong khi nhà chị đang ngồi trên chảo lửa thì anh xuất hiện. Vẻ mặt lo âu của bố mẹ chị tan biến thay vào đó là sự mừng vui khó tả. Dù biết anh đã trải qua một đời vợ, do vợ anh không thể sinh con cho anh nên hai người đã li hôn. Dù biết bố mẹ anh nổi tiếng gia trưởng độc đoán,dù cho chị không ưng mối này lắm nhưng bố mẹ chị vẫn không ngừng làm công tác tư tưởng cho chị: "Con lấy chồng ở với chồng cả đời chứ bố mẹ chồng rồi cũng có lúc nhắm mắt xuôi tay". Không được bố mẹ chị lại làm căng: "Mày muốn ở vậy cả đời cho thiên hạ họ cười à", chị đành gật đầu chấp thuận.
Đi lại tìm hiểu được một thời gian thì anh đặt vấn đề với chị: "Bố mẹ anh bảo sang năm mình cưới mới hợp, bây giờ mình có con trước chứ anh và ông bà mong mỏi có cháu bế bồng lắm rồi". Lúc đầu chị không đồng ý, phần vì chị sợ anh gạt, phần vì chị nghĩ dù có ế mình cũng không để thiên hạ cười chê là "ăn cơm trước kẻng". Nhưng anh bảo: "Phải có thai trước rồi bố mẹ anh mới đồng ý cho cưới vì như thế mới chắc chắn", lại được bố mẹ chị hùa vào:"Đúng đó con ạ, thời buổi giờ hiếm muộn vô sinh nhiều lắm!", lại một lần nữa chị nhắm mắt nghe theo.
Chẳng bao lâu sau biết chị có thai, nhà anh mừng lắm. Cái vẻ mặt khó chịu của bố mẹ anh được thay hoàn toàn bằng những nụ cười tươi hớn hở. Họ thường xuyên mua những món ngon sang tẩm bổ cho chị, thường xuyên gọi điện hỏi han, dặn dò anh phải chăm sóc mẹ con chị cho thật chu đáo. Rồi nhanh chóng lên lịch chọn ngày lành tháng tốt để rước chị về làm dâu. Thấy bố mẹ anh như thế chị cũng cảm thấy vui lòng, có lúc chị thoáng nghĩ: "Số mình có lẽ được nhờ con"...
Nhưng đời nào có như mơ. Khi cái thai được gần 3 tháng, khi ngày cưới đang cận kề thì chị chẳng may sơ ý bị ngã, khiến chị bị sảy thai. Nỗi đau mất đi giọt má.u của mình khiến chị gầy hao, suy sụp. Đáng lẽ lúc đó anh và nhà anh phải động viên an ủi để chị vượt qua nỗi đau này. Đằng này nhà anh lại trách móc chị vụng về, đi đứng không cẩn thận để làm mất đi đứa cháu nội của họ: "Không hiểu nhà chị đi đứng kiểu gì mà đến nông nỗi thế. Người đâu mà đoảng thế không biết". Thái độ của bố mẹ anh lại quay ngoắt 180 độ, lại cay nghiệt, độc đoán như ngày nào.
Nỗi đau mất con vẫn còn chà xát tâm can chị thì nhà anh lại nhanh chóng tuyên bố hủy hôn. Lấy lí do: "Lúc này con chị vừa mất, cưới xin không tốt, đợi mọi thứ nguôi ngoai rồi sẽ xem lại ngày cưới sau". Thực ra đó chỉ là cái kế hoãn binh của nhà chồng tương lai. Chị uất nghẹn không ngờ nhà anh lại tàn nhẫn đối với chị như thế. Chị biết thừa là nhà anh muốn trì hoãn việc cưới xin lại để đợi khi nào chị có con rồi mới cưới. Chị cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm cái họ cần là đứa con chứ không phải là chị, lấy anh chắc chắn chị chỉ có nước khổ. Có lẽ lúc này chị không thể nào chịu đựng nổi nữa, chị bất chấp điều tiếng, bất chấp sự ép buộc của bố mẹ chị thẳng thừng đáp lại sự quá đáng của nhà chồng tương lai: "Cháu không cần anh ấy nữa, hai bác muốn cưới ai cho anh ấy thì cưới. Cháu sẽ không lấy anh ấy nữa đâu".
Chị rời bỏ mảnh đất mà mình gắn bó từ nhỏ để đến với vùng đất mới ôm theo nỗi hận về sự quá quắt của nhà chồng "hụt". Thời gian trôi đi, nhưng vết thương lòng vẫn con đau âm ỉ. Thi thoảng quá khứ ấy lại hiện về lòng chị lại uất ức, cổ họng chị lại nghẹn đắng, từng giọt nước mắt mặn chát lại cứ thế thi nhau tuôn trào.
Theo Nguyenlam/Afamily
Uất nghẹn với món quà đặc biệt sếp tặng trong ngày cưới Thành đọc trọn vẹn đoạn tin nhắn mà sếp gửi cho Mai không thiếu một từ. Uất ức dâng trào Thành cứ thế mà đấ.m vào tường nhà thùm thụp. Hẳn đây là món quà đặc biệt ông ta dành tặng cho Thành trong ngày cưới hay sao? Hai lần cầm lên rồi lại đặt xuống nhưng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến...