Uất nghẹn vì bị thư kí của chồng sỉ nhục giữa nơi đông người
Cô thư kí quay sang tôi và nói: “Cái đầm này chị mặc xấu thế, nhìn mỡ bụng cứ hằn hết lên trông kinh quá. Ăn mặc thế này khách khứa người ta cười cho đấy chị”.
Cô ta luôn tỏ ra thân thiết với chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Ai nói có chồng giám đốc thì sướng? Vợ chồng tôi bên nhau từ khi trắng tay, cùng chia nhau từng miếng thịt, bát cơm, cùng chạy nơi này nơi kia vay mượn tiền để lập công ty. Thế mà khi chồng giàu có thì vị trí của tôi cũng chẳng còn như trước nữa.
Tôi nghỉ việc ở nhà để chăm sóc con cái. Hàng ngày tôi chỉ loanh quanh từ chợ về nhà, từ nhà đến trường con và ngược lại. Tôi nấu những món ăn ngon và chờ anh về hàng đêm, dù có đêm anh về tận khuya và chẳng hề đụng đũa. Quần áo anh mặc luôn thẳng tinh tươm, giày cũng không có một hạt bụi. Tôi chỉ không ngờ chính sự hi sinh của mình lại làm chồng chán. Tôi càng không nghĩ anh sẽ xem tôi còn thua cả cô thư kí xinh đẹp của anh.
Chồng tôi thay thư kí vào đầu năm nay. Từ đó đi đâu anh cũng dẫn cô ta đi cùng. Phải công nhận cô ta rất xinh đẹp và tài giỏi. Cô ta có thể nói lưu loát 4 ngoại ngữ, cách giao tiếp ngọt ngào, ăn mặc lại quyến rũ. Ngay lần đầu gặp cô ta, tôi đã nhận ra đây chính là mối đe dọa với cuộc hôn nhân của mình.
Video đang HOT
Có lần, chồng tôi dẫn cô ta về ăn tối cùng vợ chồng tôi. Ngồi ăn cơm với nhau mà cô ta chẳng hề nể mặt tôi, cứ gắp món ngon bỏ vào bát chồng tôi. Chồng tôi dính chút mỡ trên miệng cô ta cũng lấy khăn ướt lau. Họ tình tứ vậy mà khi tôi ghen tuông, trách chồng, anh còn bao che rằng cô ta chỉ làm tròn trách nhiệm của một thư kí vì nhiều lần đi tiếp khách với anh nên quen tay.
Mỗi lần gặp tôi, cô thư kí ấy còn tìm đủ lời lẽ châm chọc. Khi thì cô ta chê tôi già xấu, khi thì chê bàn tay tôi thô ráp. Khi cô ta chê tôi ăn mặc lôi thôi… Tôi giận tái mặt. Nhưng chồng tôi vẫn điềm nhiên như không.
Hôm trước công ty chồng tôi có tiệc. Chồng dẫn tôi và con đi cùng. Đến nơi, cô ta vừa thấy anh đã nhào ngay tới. Miệng ngon ngọt: “Anh ơi sao anh đến trễ thế”. Rồi quay sang tôi: “Cái đầm này chị mặc xấu thế, nhìn mỡ bụng cứ hằn hết lên trông kinh quá. Ăn mặc thế này khách khứa người ta cười cho đấy chị”.
Bước đi trong ánh mắt nhìn ngó của mọi người và vẻ mặt hả hê của cô ta mà tôi uất nghẹn. (Ảnh minh họa)
Cô ta nói to đến nỗi mọi người đều quay lại nhìn tôi. Tôi nhìn chồng mong được anh đỡ lời. Không ngờ anh bảo tôi đi sang trung tâm thương mại bên cạnh mua nhanh bộ đầm khác mặc vào rồi qua đây để còn dự tiệc với anh. Tôi vừa xấu hổ vừa tức anh. Bước đi trong ánh mắt dò xét của mọi người và vẻ mặt hả hê của cô ta mà tôi uất nghẹn lời.
Đêm về tôi to tiếng đòi anh cho cô ta nghỉ việc thì anh không chịu vì cô ta làm việc rất tốt. Anh còn nói tôi đang để tình cảm riêng tư xâm chiếm quá nhiều vào công việc chung. Nhưng tôi nghĩ hai người chắc đang “mèo chuột” với nhau rồi. Tôi có nên lập mưu bắt quả tang hai người họ để cô ta phải nghỉ việc không?
Theo Afamily
Vợ chồng suýt đánh nhau chỉ vì thói quen xới những bát cơm không đẹp mắt
Đầu tiên tôi định sáng dậy sẽ "post" lên face những lời cay nghiệt: "quan tâm chăm sóc nhau mới khó, bơ nhau đi khó méo gì!". Rồi ngày mai tôi sẽ lấy cho lão chồng hai khểu cơm con con, cho lão đói chết.
Trước đây bố tôi hay càu nhàu mẹ tôi vì lý do mẹ tôi luôn xới bát cơm đầy. Nhất là khi lấy cho mọi người bát cuối, bao giờ mẹ cũng giả vờ lỡ tay "quất" cho bát cơm thêm hẳn một cái ngọn. Sẽ chẳng thành vấn đề nếu bữa đó cả nhà ngon miệng, ai cũng chén hết veo. Nhưng lỡ hôm dạ ngang ngang thể nào mẹ cũng phải nghe bố con tôi ca cẩm. Thường bố tôi sẽ nhăn mặt: "bảo bao nhiêu lần rồi không được, có mỗi việc lấy bát cơm...". Còn tôi lên cơn dở hơi, nằng nặc bắt mẹ sẻ ra cho bằng được.
Từ khi hai chị em khăn gói đi học xa nhà. Mẹ mua cho chúng tôi một cái bếp gas đơn và một cái nồi cơm điện. Từ đó tôi bắt đầu tập đi chợ, nấu ăn. Vì phải lấy tiền từ túi mình ra mua thịt, rau, bỏ công sức của mình ra để nấu nướng tôi mới bắt đầu để ý. Tôi thấy tiếc mỗi khi hai chị em ăn xong mà thức ăn vẫn còn thừa. Tôi bắt đầu có khái niệm "ăn cố" cho đỡ phí. Thế rồi tôi nhận ra thói quen chỉ ăn đúng 2 chuyến lấy cơm của em trai và để nó có sức khỏe để học đêm tôi len lén xới nhiều thêm một chút. Thói quen lấy cơm đầy giống mẹ dần hình thành trong tôi từ lúc nào không biết. Cho đến khi tôi lấy chồng và chồng tôi phát hiện ra sự thật này.
Từ lúc đi chợ, nấu ăn, thói quen lấy cơm đầy giống mẹ dần hình thành trong tôi từ lúc nào không biết (ảnh minh họa)
Bữa tối, tôi vừa xới bát cơm đặt xuống bàn. Chồng tôi nói ngay "sao em không lấy chân đạp xuống". Tôi thu tay lại định bắt chước mẹ không nói nhưng bên cạnh chồng tôi lại lừ mắt cằn nhằn "anh đã bảo bao nhiêu lần. Nói cho mà biết không đi đâu lại xấu hành xấu hổ". Tự nhiên trong cổ đẩy lên một cục nghẹn, tôi thấy mắt mình cay xè. Dằn mạnh cái muôi lấy cơm đang cầm trên tay xuống bàn. Từ lúc đó, bữa cơm tối của vợ chồng tôi diễn ra trong im lặng, không ai cảm thấy hài lòng.
Đêm đến, tôi nằm thu người về nửa góc giường của mình, suy nghĩ miên man. Đầu tiên tôi định sáng dậy sẽ "post" lên face những lời cay nghiệt: "quan tâm chăm sóc nhau mới khó, bơ nhau đi khó méo gì!". Rồi ngày mai tôi sẽ lấy cho lão chồng hai khểu cơm con con, cho lão đói chết. Nhưng rồi nằm một lúc tự nhiên tôi nhớ đến mẹ của mình. Vì sao ngày xưa mỗi lần bố con tôi hạch sách mẹ tôi lại lặng im? Mà hồi đó nhà tôi nghèo xác xơ để lấy cho ba bố con những bát cơm đầy có ngọn thể nào mẹ tôi cũng bị đói bụng. Đấy chẳng phải là một sự hi sinh sao? Vì thương, yêu nên mẹ muốn bố con tôi được ăn no thêm một chút.
Tuy thời thế của tôi và chồng tôi không còn khó khăn như xưa nữa và tôi thì cũng chẳng nhẫn nhịn được như mẹ của mình. Nhưng xét cho cùng hành vi lén bỏ thêm cơm vào bát kia cũng chỉ xuất phát từ việc tôi lo cho chồng, muốn chồng ăn được nhiều hơn, có thêm một ít sức khỏe. Sẽ thật vớ vẩn nếu chúng tôi cãi nhau chỉ vì một hành động đầy yêu thương như thế. Nên tôi quyết định tha thứ, kể câu chuyện xưa và tiếp tục lấy những bát cơm đầy ú ụ cho chồng.
H.V
Ngượng chín mặt vì sự vô duyên của mẹ chồng Kể từ ngày làm dâu, không biết bao nhiêu lần tôi phát ngượng, thậm chí khó chịu vì tính cách thoải mái đến dễ dãi của mẹ chồng. Nhờ có ngoại hình xinh xắn ưa nhìn, lại chân chất thật thà của một cô gái nông thôn, tôi được lòng mẹ chồng ngay từ buổi ra mắt đầu tiên. Vì vậy, đám cưới...