U uất khi sống với cô vợ thích dạy khôn chồng
Vợ tôi thích dạy khôn chồng từ việc nhà, cách ứng xử và ngay cả chuyện ân ái. Tôi ngày càng không thể chịu nổi tính cách của cô vợ thích dạy khôn chồng này nữa.
Tôi bị u uất khi phải sống chung với một cô vợ thích dạy khôn chồng từ việc nhà đến cách ứng xử với người xung quanh và cả chuyện chăn gối. Trong khi đó, tôi cũng là người học thức chứ có phải dạng không biết gì đâu.
Vợ là người buôn bán còn tôi thì làm viên chức nhà nước. Cô ấy sớm phải lăn lộn để gánh vác gia đình khi bố mất và lo cho các em ăn học nên có phần sành sỏi hơn tôi. Tiền lương của tôi ít ỏi nên tính đến thời điểm này, cô ấy vẫn là trụ cột trong gia đình.
Vợ nắm kinh tế nên tôi hầu như không có tiếng nói trong gia đình. Nhiều lần khi bên nhà chồng có việc hiếu hỷ, vợ tôi cũng không ngại ngần dạy khôn chồng giữa chốn đông người. “Một điều nhịn là chín điều lành” nên tôi đành im lặng cho qua chuyện. Nhưng càng vì thế mà cô ấy càng lấn tới và không coi chồng ra gì. Ngay cả “chuyện ấy” của chúng tôi, vợ cũng là người chủ động. Những lúc như thế, tôi không còn cảm xúc gì nữa chỉ mong nhanh “trả bài” cho vợ để còn đi ngủ. Lúc ấy, vợ tôi lại chì chiết chồng “yếu” và vô dụng.
Cũng vì rước phải cô vợ “nói hay hơn hát” này, tôi thành ra u uất, không tập trung vào công việc được nữa. Tưởng rằng, vợ tôi vì thế mà sẽ “xuống nước” nhưng cô ấy vẫn quá quắt như thế.
U uất khi sống với cô vợ thích dạy khôn chồng (Ảnh minh họa)
Từ ngày vợ sinh con thứ hai, mẹ tôi có từ quê lên để chăm cháu. Việc nhà cũng vì thế mà được san sẻ. Vợ có người bầu bạn và đỡ đần nên tôi thấy yên tâm hơn. Mẹ tôi vì chưa quen với những đồ dùng hiện đại như máy giặt, tủ lạnh… nên vợ tôi phải chỉ bảo cách dùng. Một hôm tôi về nhà, nghe thấy vợ càu nhàu: “Bảo mãi mà mẹ không biết dùng thì để đấy cho con. Khổ, nuôi thêm một miệng ăn mà không có tích sự gì”.
Đến lúc này, tôi không thể chịu đựng được vợ mình nữa. Tôi mạnh tay tát vợ một cái trời giáng. Thế là hai vợ chồng cãi nhau to. Sau lần ấy, tôi biết mẹ buồn lắm nhưng không nói gì. Sáng hôm sau, mẹ tôi thu dọn đồ đạc để về quê sớm khi chúng tôi còn đang ngủ. Lúc tỉnh dậy, đọc được lời nhắn của mẹ mà tôi thấy mình thật bất hiếu và càng căm hận cô vợ thích dạy khôn chồng này.
Sau khi tan giờ làm, tôi không còn muốn về nhà mà lê la quán nhậu với mấy người bạn. Lúc về mặc kệ vợ muốn nói gì thì nói, tôi lăn ra ngủ. Tôi biết mình là một ông chồng tồi nhưng không biết làm cách nào để thay đổi gia đình này nữa. Khi vợ tôi cứ mãi cố chấp và chưa một lần chịu nhún nhường chồng.
Video đang HOT
Theo Ngoisao
Nếu chồng con ngoại tình, hãy rời bỏ anh ta
Người ta có thể ăn một cái bánh khuyết, uống một cốc nước vơi, nhưng không thể sống với một thứ tình bị san sẻ.
ảnh minh họa
Một trong những cuốn sách bố yêu thích nhất có tên là "Bố đã từng yêu". Bố nghĩ rằng bất cứ người phụ nữ/đàn ông nào trước khi lập gia đình cũng đều nên đọc nó.
Trong truyện, ông bố chồng đã cố giải thích cho con dâu của mình về sự ra đi không một lời tạ từ của chồng cô ta. Anh ấy đã bỏ đi với một người phụ nữ khác. Nhưng thay vì lên án hay bảo vệ hành động đó của con trai, ông bố chỉ kể một câu chuyện về chính cuộc đời ông, về việc ông đã hối tiếc vì không thể bỏ đi như chàng trai, không thể một lần sống kiệt cùng là chính mình như thế nào. Và rồi cả cuộc đời về sau, ông luôn sống trong sự hối tiếc.
Câu chuyện đó có giúp con nhận ra điều gì không?
Với bố, nó như một sự thức tỉnh vậy. Cuộc sống này vốn ngắn ngủi, và điều đau khổ nhất là không được sống là chính mình, điều tiếc nuối nhất là không được thành thật với tình cảm của mình. Nếu không làm được hai thứ ấy, cuộc đời về sau sẽ chỉ là những tháng ngày đầy tiếc nhớ mà thôi.
Nếu chồng con ngoại tình, hãy khuyên anh ta bỏ vợ, hoặc hãy rời bỏ anh ta. Bởi hôn nhân không phải là sự ràng buộc của giấy tờ, trách nhiệm hay bất cứ điều gì khác.
Hôn nhân là khi hai con người tự nguyện gắn bó với nhau, ràng buộc nhau bởi sự tha thiết. Khi đã không còn tha thiết, sự ràng buộc còn có nghĩa lý gì không? Nếu vậy, hãy tự giải thoát cho mình và cho người, con ạ!
Người ta có thể ăn một cái bánh khuyết, uống một cốc nước vơi, nhưng không thể sống với một thứ tình bị san sẻ. Tình yêu không hữu hình đến thế, nhưng nó lại yêu cầu sự tròn đầy, viên mãn.
Nếu người đàn ông của con không thể dành cho con sự tròn trặn ấy, hãy rời xa anh ta. Hãy để cho người phụ nữ khác được hưởng hạnh phúc mà con đã từng được hưởng. Và con cũng xứng đáng với một hạnh phúc khác đầy đặn hơn. Hãy nhớ, không cô gái nào đáng bị san sẻ trong tình yêu!
Đàn ông vốn tham lam, đôi khi tham lam đến hèn mọn. Anh ta vừa muốn có được những cuộc phiêu lưu tình ái với những cô nàng đỏm tính, vừa muốn có một chốn yên ấm để quay về với người phụ nữ luôn nhẫn nhịn, đợi chờ. Bởi thế mà anh ta phải vụng trộm, giấu giếm, rồi loanh quanh, dối trá.
Đừng biến chồng mình thành một kẻ hèn mọn. Hãy để anh ta được lựa chọn và khuyến khích anh ta dám sống thật với những tình cảm, xúc cảm của riêng mình, cho dù điều đó có khiến con phải chịu đau khổ. Nhưng đau khổ nào rồi cũng sẽ qua. Hãy để nó kết thúc và trôi đi, còn hơn cứ mãi tù đọng và sa lầy.
Nếu người đàn ông con yêu là một anh chàng thẳng thắn và trung thực, hãy khích lệ anh ấy giữ mãi hình ảnh đó, đến tận phút sau cuối, ngay cả khi đã chia tay.
Đừng cố sống và thỏa hiệp với kẻ bội phản để rồi làm tha hóa cả mình lẫn người. Cũng đừng cố tự làm mình mờ mắt, ù tai chỉ để không nhìn, không nghe những điều không muốn.
Người ta đã nêu gương những người phụ nữ bao dung và vị tha. Nhưng con ơi, tha thứ chưa bao giờ là điều dễ dàng.
Nếu ta không thể tha thứ, không phải vì ta quá hẹp hòi, chỉ vì ta quá nhạy cảm và sự tổn thương trong ta quá sâu sắc. Đến nỗi chỉ vì một hình dung ấy thôi cũng khiến ta đau đáu, xót xa, quặn thắt.
Người ta không thể lên án những người phụ nữ vì quá đau lòng, vì không chấp nhận sự bội tín mà lựa chọn ra đi.
Có người nói rằng hôn nhân không chỉ có tình yêu. Nhưng đó phải chăng là ngụy biện? Tại sao ta phải bắt đầu cuộc hôn nhân bằng tình yêu để rồi sau đó lại chấp nhận sống tiếp mà không có nó?
Không có tình yêu, hôn nhân chỉ là tình đồng chí, chỉ là sự vun vén cho một cái chung vô vị. Con cái ư? Đừng lấy chúng ra làm sự ràng buộc.
Con cái chúng ta vẫn có thể lớn khôn, được yêu thương đủ đầy và được giáo dục tốt. Chúng không mất đi bố hay mẹ chỉ vì họ không sống cùng nhau nữa. Vì thế, nếu chia tay, con hãy chia tay trong hòa bình và vui vẻ.
Người phụ nữ mất gia đình cũng giống như một kẻ chơi bạc đặt cược tất cả vào một ván bài và thua trắng tay vậy.
Ta không chỉ mất đi một người chồng, một ngôi nhà, mà là mất đi một người ta hết lòng yêu thương, một mái ấm; mất đi niềm tin và bao kì vọng. Lòng ta không chỉ đau buồn, mà nó còn xác xơ, hoang tàn nữa.
Nhưng thà tay trắng để bắt đầu lại, còn hơn cứ mãi ôm lấy những điều đã không còn trọn vẹn, cứ mãi níu giữ người đã khiến ta phải hoài nghi.
Con hãy là một người dám níu giữ, nhưng cũng dám buông bỏ. Dù biết rằng níu giữ hay buông bỏ đều cần sự mạnh mẽ và quyết liệt. Song bố tin con gái bố là một người như thế.
Sau tất cả, bố chỉ mong con được hạnh phúc. Bất luận con có lựa chọn như thế nào đi chăng nữa.
Bố của con!
Theo blogtamsu
"Chết đứng" với lời đề nghị của chồng Anh bảo mua nhà, cô cũng ậm ừ, vì tiền cô không nắm trong tay nên chẳng dám mạnh miệng. Nhưng lời đề nghị tiếp theo đã khiến cô sửng sốt không thôi... Lời đề nghị của anh hôm qua thực sự khiến cô "chết đứng". Hẹn với anh cho cô thời gian suy nghĩ mà từ lúc đó tới giờ, cô vẫn...