Ừ, cứ cho là yêu đi!
Tớ yêu… Và dù biết là cậu đã có người yêu rồi, thì tớ vẫn yêu…
Trốn tránh chưa bao giờ là cách để giải quyết một vấn đề nào đó một cách triệt để, vậy nên cách tốt nhất là đối mặt với nó, dù kết quả có thế nào. Và tớ đã chọn bày tỏ những cảm xúc của mình với cậu. Không phải vì muốn một câu trả lời từ cậu, cũng không phải muốn cho cậu biết được cảm xúc của tớ, chỉ đơn giản là tớ muốn hiểu cảm xúc của chính mình và cũng vì, tớ đã trốn tránh quá nhiều rồi, nên giờ tớ phải mạnh mẽ hơn.
Là người có nhiều tâm sự, cảm xúc, thậm chí đôi lúc là quá nhiều, tớ luôn có nhu cầu sẻ chia và được sẻ chia. Bề ngoài, tớ có vẻ là một thằng con trai nhìn mạnh mẽ và vui tính, trông có vẻ không giống một người có một tâm hồn nhiều cảm xúc và đôi khi là yếu đuối. Nhưng sự mâu thuẫn luôn tồn tại bên trong, và dần dần, sau những nghi ngờ và cả những trốn tránh, tớ vẫn về với con người thật của chính mình.
Cậu là người đã nghe tớ nói rất nhiều, cũng là chia sẻ với tớ rất nhiều. Và không biết từ lúc nào tớ chợt nhận ra:
Tớ nhìn điện thoại nhiều hơn vì mong tin nhắn của một ai đó…
Nghe một bản nhạc lãng mạn tớ nhớ một ai đó…
Tối tối lên Facebook cũng chỉ để xem nick của ai đó có sáng hay không…
Và thường xuyên trong những status của tớ có bóng dáng của một ai đó…
Và trái tim tớ có hình ảnh của một ai đó, thực sự rõ ràng và tớ có thể cảm nhận được bất cứ lúc nào…
Video đang HOT
Tình cảm tớ dành cho cậu chỉ lớn dần theo thời gian mà thôi (Ảnh minh họa)
Nếu như là trước đây, tớ sẽ lo lắng, phủ nhận nó, phớt lờ nó, vì tớ nghĩ như thế là yếu đuối, là vì tớ muốn con gái sẽ phải để ý tới mình trước, hay là sợ rằng người ta sẽ nói này nói nọ… Nhưng giờ tớ không quan tâm. Sau nhiều chuyện đã xảy ra, tớ chọn nghe theo cảm xúc của chính mình.
Lần đâu tiên tớ đã mến cậu và tình cảm đó chỉ tăng dần lên, chứ không hề phai nhạt đi. Nỗi nhớ là khởi đầu cho mọi cảm xúc, những lần tâm sự và chia sẻ làm cảm xúc ấy tăng dần, lớn dần… Tớ biết mình không thể che dấu, cũng không thể phủ nhận, nên sẽ phải bộc lộ ra…
Yêu ư? Tớ không định nghĩa được, cũng không biết nó bắt đầu từ đâu, cần những yếu tố gì. Và tớ không biết cái cảm xúc của hiện tại có phải như thế hay không nữa. Ừ, cứ cho là yêu đi… Vậy thì tớ sẽ mạnh dạn thể hiện cảm xúc của mình…
Tớ yêu… Và dù biết là cậu đã có người yêu rồi, thì tớ vẫn yêu…
Và tớ chỉ cần…
Được ngồi cạnh cậu mỗi giờ lên lớp.
Được chia sẻ những cảm xúc với cậu.
Được thi thoảng đưa cậu về nhà.
Được nhận những lời chúc ngủ ngon.
Và được thấy cậu hạnh phúc.
Thế thôi. Không hơn.
Ở hiện tại, tớ chọn yêu…
Theo Tiin
Chồng đán.h tôi vì sĩ diện với gái
Mới chỉ hai tháng sau khi cưới tôi mà anh đã nhắn tin tình tứ với người con gái khác. Tôi hỏi thì anh nói không có gì.
Tôi và anh quen biết nhau từ một trang web trên mạng. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu, tôi bị anh hớp hồn vì phong cách bên ngoài của anh. Mới đầu quen anh, tôi cứ tưởng anh là con của một gia đình khá giả nhưng sau tôi biết được gia đình anh phá sản, phải bán nhà trả nợ. Vì bán nhà trả nợ không đủ nên gia đình anh phải bỏ đi nơi khác sống. Anh đã bỏ đi bụi ra tận ngoài Bắc trốn tránh tất cả. Sau này, anh quen tôi, anh đã kể tôi nghe về cuộc đời anh như vậy. Nhưng không vì vậy mà tôi bỏ anh, tôi lại càng yêu anh nhiều hơn.
Một cô gái dễ nhìn, có cá tính mạnh mẽ, tôi đã tự đặt ra tiêu chuẩn cho bản thân rất nhiều nhưng tôi lại yêu anh, người đàn ông không có thứ gì trong tay. Lúc đó, anh là một người thất nghiệp, vì lẽ đó, tôi không bao giờ đòi hỏi ở anh thứ gì và ngược lại, mỗi lần đi chơi, tôi còn trả tiề.n cà phê hay ăn uống cho hai đứa. Tôi hy sinh vì anh rất nhiều.
Chúng tôi quen nhau được hơn nửa năm thì đã đi quá giới hạn cho phép. Lúc đó, tôi cũng rất đau buồn vì không hiểu tại sao mình lại như vậy. Vì tôi là con gái của một gia đình gia giáo và rồi tôi tự nghĩ thoáng hơn để cảm thấy bớt lỗi lầm với gia đình. Chúng tôi quan hệ với nhau nhưng không muốn có thai nên chúng tôi dùng biện pháp tránh thai. Nhưng sau đó, anh sợ sẽ ảnh hưởng sức khỏe của tôi nên anh không cho tôi dùng thuố.c và chúng tôi đã kiêng hoàn toàn tự nhiên.
Trong thâm tâm tôi lúc đó luôn có một nỗi sợ. Tôi sợ sẽ không có người đàn ông nào chấp nhận tôi nên tôi tìm mọi cách để giữ anh. Với anh, anh cũng chưa bao giờ làm gì có lỗi hay khiến tôi buồn trong thời gian đó. Khi chúng tôi yêu nhau được hai năm thì hình như gia đình tôi linh tính chuyện không hay và bắt chúng tôi cưới. Thật sự lúc đó, tôi cũng muốn anh cưới tôi lắm nhưng chúng tôi làm chưa đủ tiề.n. Vì thế, chúng tôi đã xin hoãn với gia đình thêm một năm nữa. Anh đi làm tận ngoài Trà Vinh nên một tháng anh mới về thăm tôi một lần. Lúc ấy, tôi chỉ ước gì ngày nào cũng có anh. Tôi đau khổ, khóc lóc thì anh an ủi và chăm sóc tôi nhiều hơn khiến tôi hạnh phúc lắm và cứ nghĩ cuộc đời này tôi đã gặp được người đàn ông tốt.
Sau ba năm quen nhau, chúng tôi đã có một đám cưới, tuy nhỏ nhưng thật sự hạnh phúc. Ngày cưới, bên nhà trai anh còn lên hát tặng tôi bài hát mà tôi rất thích. Anh nói với mọi người cám ơn cuộc đời đã cho anh gặp tôi, một người vợ vừa hiền vừa ngoan. Tôi hạnh phúc không thể tả, ba mẹ tôi thì hãnh diện phải biết. Nhưng chỉ sau đám cưới có hai tháng, tôi phát hiện chồng tôi cùng một người con gái nhắn tin với nhau rất tình tứ. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều nhưng tôi hỏi thì anh nói không có gì, chỉ là đùa giỡn. Anh giải thích cho tôi yên lòng nhưng thực ra lòng tôi đa.u đớ.n vô cùng. Tôi tin tưởng anh tuyệt đối, tôi tin vào tình yêu anh dành cho tôi, vậy mà...
Hơn một tuần sau đó, tôi ra chỗ anh làm việc và phát hiện anh vẫn còn nhắn tin với người phụ nữ đó. Tôi đã nhớ số điện thoại, sáng hôm sau, trong lúc anh ấy đi vệ sinh, tôi gọi điện cho cô ấy hỏi cô ấy có biết anh ấy đã lấy vợ không? Tôi muốn gặp cô ấy nói chuyện nhưng cô ấy không chịu gặp và cô ấy bảo với tôi là không biết anh ấy có vợ. Tôi đã không chử.i mắng mà chỉ nói chuyện phải trái với cô ấy thôi. Nhưng anh đã biết và đó là lần đầu tiên tôi bị anh bạt tai. Đầu óc tôi quay cuồng và tôi sợ mất anh.
Anh hỏi tôi tại sao lại như vậy? Anh đã nói là anh và cô ấy không có gì. Tôi gọi điện cho người ta chẳng khác nào bêu xấu anh. Anh nói tôi như vậy nhưng lúc đó, điều duy nhất mà tôi nghĩ là tôi không thể để gia đình tôi và tôi xấu hổ. Tôi phải giữ được anh nên đã va.n xi.n anh đừng bỏ tôi. Anh đồng ý và giờ đã qua hai tháng xảy ra chuyện đó rồi nhưng lòng tôi giờ vẫn đau lắm.
Mỗi lần anh về với tôi, anh đều đưa điện thoại cho tôi cầm và luôn đối xử tốt với tôi nhưng tôi không biết anh ấy có còn gì với cô ta không? Anh luôn miệng thề với tôi là anh đã chấm dứt với cô ấy nhưng thật sự tôi không biết như thế nào nữa? Thật sự giờ lòng tôi rối lắm, không biết sẽ sống ra sao nữa? Tôi mong mọi người hãy cho tôi ý kiến.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mẹ chồng tương lai "nhằm" cái xấu để chê Mẹ anh ấy suốt ngày ch.ê ba.i em, lại còn so sánh với người yêu của cậu em. Em có nên bày tỏ thẳng quan điểm mình không thích thế hay không? Em có chuyện này nhờ anh chị và các bạn cho lời khuyên. Em và bạn trai em cuối năm nay sẽ tổ chức đám cưới. Nhiều lần bố mẹ chồng...