Tưởng yên ổn đắm chìm bên ‘phi công’ hào hoa, nào ngờ bị chính mẹ chồng vén bí mật ngoại tình
Say tình bên trai trẻ, những tưởng có những ngày hạnh phúc vụng trộm, nào ngờ một ngày bị chính mẹ chồng vén màn bí mật ngoại tình.
Trong công ty tôi, khối người cặp bồ chứ đâu phải riêng tôi. Tôi say nắng một đồng nghiệp trẻ. Anh ta hào hoa, chiều chuộc và rất tâm lý, dĩ nhiên yêu cũng rất say đắm. Chồng tôi tốt tính, chịu thương chịu khó, tôi công nhận. Nhưng anh lại là người khô khan, ít sự quan tâm đến những cảm xúc hay chiều chuộng những điều nữ tính của tôi. Cái tôi cần, cái tôi thiếu trong đời sống vợ chồng thì người tình trẻ lại đáp ứng đầy đủ.
Đã có lúc tôi nghĩ và vui mừng vì có chồng chăm chỉ, lại có bồ “ phi công” rất tâm lý. Tôi phải hưởng thụ, chứ sao lại chối bỏ cơ hội hai trong một, mặc kệ đến đâu thì đến. Có nhiều chị em muốn “đổi gió” như tôi mà không được, chỉ là giả tạo chung thủy mà thôi.
Tình cờ một hôm tôi nhận được cuộc gọi của mẹ chồng. Bà bảo tôi thu xếp công việc về nhà gấp, về gặp bà, ngủ lại một hôm. Tôi giật mình, chột dạ… Hay là bà ốm đau nên lẩn thẩn? Cũng có khi điềm chẳng lành của người già hay nói gở. Không do dự, tôi buộc phải về nhà theo ý mẹ chồng.
Cũng đúng hôm bố chồng đi vắng, nên mẹ chồng đón tiếp rất niềm nở, có gì “sai sai” với mọi khi, tôi hồ nghi vì điều gì chẳng lành bên phía nhà chồng. Hai mẹ con cùng nấu nướng, ăn uống rất hòa thuận, vui vẻ. Bà bắt đầu hỏi nhiều, tỷ mỉ chuyện chồng con của tôi. Gặng hỏi xem vợ chồng có gì xích mích không, áp lực gì không. Tôi trả lời ngay là không có điều gì xảy ra, mọi chuyện đều tốt đẹp.
Ảnh minh họa
Tối đến, lên giường đi ngủ. Bà ôm tôi rồi kể những chuyện đời ngang trái, những sai lầm của phụ nữ khi thay lòng đổi dạ, ngoại tình, dẫn đến thảm họa của hạnh phúc, kết cục vẫn chỉ là chuốc lấy nỗi đau nhà cửa tan nát, con cái khổ cực. Cũng đã có bao nhiêu trường hợp vỡ lở, đứa con khi xét nghiệm lại không cùng huyết thống với cha. Rồi bà chép miệng: chỉ vì nông nổi mà hôn nhân tan vỡ.
Video đang HOT
Tôi nghe đến đó mà tim đập nhanh thon thót, đúng là có tật giật mình. Mẹ chồng tôi còn kể về nỗi khổ tâm day dứt đeo đẳng suốt đời của người chồng khi có vợ phản bội trong quá trình chung sống. Nỗi đau đớn không thể nào nguôi ngoai, dù bên ngoài tỏ ra bình thản. Bà còn nói, con người cũng có phút yếu lòng, những lúc sa ngã. Khôn ba năm dại một giờ mà. Nhưng phải biết nhận ra lẽ phải, điều phải mà tránh cái xấu, dừng lại đúng lúc để tìm về điều tốt, phục thiện.
Lời lẽ của mẹ chồng như xát muối vào lòng tôi. Từ chỗ ứa nước mắt, tôi ôm chầm lấy bà khóc như một đứa trẻ: Mẹ ơi, con xin lỗi, con có tội với chồng con rồi… Tôi đã tự thú với bà, như đứa trẻ vậy. “Biết lỗi rồi thì sửa chữa đi, quay lại là bờ, toàn tâm toàn ý với chồng con, cũng chưa muộn đâu” – lời mẹ chồng tôi an ủi.
Mẹ chồng tôi bảo, chồng tôi đã biết chuyện, chính anh nhờ mẹ để hàn gắn hạnh phúc gia đình, bỏ qua mọi chuyện. Tôi lại càng xót xa, xấu hổ. Tôi hối hận vô cùng và thấy thương chồng, con mình và biết ơn mẹ chồng. Đúng là, những con người có tấm lòng nhân hậu, vị tha. Tôi biết mình không xứng đáng với những tình yêu thương đó, nhưng cũng hứa với mẹ chồng và cả lòng mình từ nay sẽ toàn tâm toàn ý để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Thư gửi con dâu có chồng ngoại tình
Tình yêu dành cho chồng có thể bị sứt mẻ, nhưng tình yêu cuộc sống, yêu thương con cái, yêu bản thân cần được nguyên vẹn. Thậm chí sau những chao đảo, chông chênh, tình yêu ấy cần vững vàng hơn, bền chắc hơn.
Con à, dạo này mẹ thấy ngập tràn trên mạng là clip phụ nữ đi đánh ghen. Người chồng nào vì giải cứu tình nhân mà quay ra hành hung vợ. Mẹ đã khóc không chỉ vì thương xót các cô ấy mà vì mẹ nghĩ đến con, nghĩ đến những kìm nén đớn đau mà con phải chịu đựng một mình, để không xử sự giống như vậy. Và mẹ biết cần cảm ơn con dù không biết nói ra điều đó như thế nào.
Mẹ biết lỗi của chồng con có một phần do mẹ. Mẹ đã không cứng rắn, nghiêm khắc ngăn chặn ngay từ khi mọi chuyện mới chỉ ở mức "có nguy cơ". Mẹ đã chủ quan khi tin rằng con dâu mình xinh đẹp, giỏi giang, nhân hậu thì con trai mình đủ thông minh để biết cần phải giữ vợ bằng tình yêu và trách nhiệm với gia đình.
Mẹ biết nhiều tấm gương những bà mẹ chồng làm khổ con dâu chỉ vì quá thương con trai của họ. Họ cưng chiều thái quá dẫn đến việc các chàng trai này vô cùng ích kỷ và tai hại hơn nữa là không thể tự lập, không thể trưởng thành.
Cả đời, những gã ấy sống dựa vào mẹ, vào vợ, sau này là con cái nhưng lại hống hách, phách lối, coi chuyện làm đàn ông, làm chồng như một đặc quyền và việc vợ con chăm sóc mình là một đặc ân. May thay, con trai của mẹ hoàn toàn không giống như vậy.
Mẹ đã chủ quan, mỗi lần thấy con đăm chiêu lại nghĩ chắc con lo toan chuyện công ty hay sức khỏe của ông bà ngoại Tuntin không tốt. Mẹ không muốn gặng hỏi vì nghĩ rằng khi không muốn kể với mẹ chắc hẳn con có lý do. Mẹ chủ quan vì biết chắc không ai có thể nói con nhu nhược hay hiền quá hóa đần. Xưa giờ việc công việc tư con đều phân minh, con là hình mẫu của một phụ nữ hiện đại, tinh tế, đáng yêu vì chủ động, luôn biết mình muốn gì và phải làm gì.
Mẹ biết trong công việc, con luôn luôn biết thương lượng để tìm cách không chấp nhận phần thiệt về mình theo đúng cách của một người kinh doanh nhạy bén, nhưng cũng đủ thẳng thắn, chân thành, biết nhận ơn nghĩa và trừng phạt đối thủ đích đáng nếu họ cản đường. Chưa bao giờ trong mắt mẹ, con là đứa "bánh bèo sướt mướt" dùng những quyến rũ nữ tính để đạt được mục đích, dù con xinh đẹp có thừa.
Chính vì vậy, khi biết chồng con bắt đầu liêu xiêu theo cơn say nắng với cô bé thực tập ngây ngô kia mà con im lặng, mẹ đã "thôi kệ" như một cách để dừng lại, tránh sang một bên, chỉ quan sát thôi, xem các con sẽ làm gì. Mẹ đã tự nhủ rằng, ngày các con kết hôn là xem như mẹ xong phận sự, cứ để các con yêu thương nhau lo liệu cuộc sống theo cách các con muốn, mẹ không can dự nhiều, trừ khi được cầu cứu, rồi thì mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
Mẹ không biết rằng chính vì không can thiệp, không nhắc nhở nghiêm khắc mà để quá mù ra mưa, cho đến lúc con im lặng chịu đựng nỗi ghen hờn đau đớn ấy một mình, không hé răng vì không muốn mẹ nặng lời với chồng con, vì con quan niệm xấu chàng hổ ai, vì con biết nếu mọi chuyện vỡ lở, thì mẹ, người sinh ra kẻ trăng hoa đó, xưa giờ vốn tự hào về đứa con-trai-tử-tế-đàng-hoàng-nhất trên đời này, sẽ là người đau đớn không kém người bị nó phụ tình.
Hai ngày qua, con nói đi công tác, không biết ngày về, chỉ để lại lời nhắn nhờ mẹ chăm sóc Tuntin, mẹ đã lờ mờ đoán biết có chuyện không lành. Lời nhắn cho chồng con mẹ không được đọc, chỉ biết là nó đã rất bấn loạn và lo lắng. Nó phải biết những điều mình làm là sai chứ.
Hai ngày nay, mẹ nói bận việc bên câu lạc bộ nhiếp ảnh, các thành viên đang chuẩn bị cho chuyến đi thực tế và làm từ thiện cuối năm, chồng con phải tự đưa đón và chăm sóc Tuntin chứ mẹ không giúp được.
Mẹ cũng quan sát rất kỹ những cuộc điện thoại chồng con nhận được và gọi đi, thậm chí còn theo dõi xem có thêm chiếc điện thoại nào dùng riêng không, nhưng tuyệt nhiên không có. Hai ngày nay trong nhà chỉ có tiếng Tuntin gọi bà ơi mỗi lần đi học về, cũng chỉ có mẹ và Tuntin nói chuyện với nhau, nếu không thì chẳng ai nói với nhau câu nào.
Sáng nay, trước khi đi học, thằng bé hỏi bố, sao hôm qua mẹ Na gọi điện mà Tun hỏi khi nào về mẹ Na vẫn nói chưa biết, Tun nhớ mẹ rồi bố ạ! Mẹ đã hỏi có chuyện gì vậy, nói thật cho mẹ nghe. Chồng con đến giờ đã chịu nhận "con sai rồi, mẹ Tuntin đang giận, con sẽ tự xử lý".
Thôi thì, con người cần có những lần sai để trưởng thành. Cứ cho nó nghiền ngẫm lỗi lầm của mình mà tự ăn năn nhưng đừng quá lâu con nhé. Đàn ông, khi xa khỏi những cuộc tình sâu đậm đến mấy cũng chỉ thi thoảng nhớ, bất chợt, kiểu trái gió trở trời chứ không đau đáu triền miên kiểu phụ nữ khi đã mê đắm, chìm vào yêu là sáng trưa chiều tối mở mắt ra hay nhắm mắt vào cũng đều thấy người ta, khi vui cũng thế mà khi hờn ghen càng thế.
Mẹ biết con không phải kiểu phụ nữ dễ dàng cười khóc vì yêu, vì giận, không dễ thẫn thờ đến quên bỏ muối vào thức ăn. Con có thể bình tĩnh xem tin nhắn, xem ảnh của ông chồng phong độ hào hoa đáng yêu của mình với một cô gái xa lạ, ngây thơ, nõn nà, sau đó tải xuống hoặc chụp lại màn hình, gửi vào email của chính mình hoặc gửi lên iCloud để đó là bằng chứng, chứ không lục ra coi mà gặm nhấm nỗi đau hằng ngày.
Con bận lắm, mẹ biết mà. Nhưng 24 giờ trong ngày, thế nào cũng có lúc con ngơi tay, mở điện thoại lên, trời mưa ngoài kia và con sẽ lại chạnh lòng. Khi ấy, hãy biết rằng, mẹ sẵn sàng ôm vai và thủ thỉ với con như với một cô bạn gái nhỏ tuổi hơn chứ không phải như con dâu và nói với con rằng: tình yêu dành cho chồng có thể bị sứt mẻ nhưng tình yêu cuộc sống, yêu thương con cái, yêu chính bản thân mình thì cần được nguyên vẹn, thậm chí sau những chao đảo, chông chênh, lại càng cần vững vàng hơn, bền chắc hơn.
Ảnh minh họa
Ngày mai, ngày kia, khi con trở về, mẹ sẽ nấu vài món nhanh thật nhiều phô mai giữ chân Tuntin, để bố mẹ nó không bị quấy rầy, có không gian riêng mà trò chuyện với nhau. Mẹ sẽ dẫn con đi gội đầu thảo dược để con có thể ngủ ngon giữa mùi oải hương như con thường thích và cả nhà ta sẽ cùng đi ăn kem.
Cả nhà sẽ làm mọi việc có thể, để giúp con quên những ngày vừa qua, khi chúng ta đã không nắm thật chặt tay nhau, đã để cho người lạ có cơ hội chen vào khoảng lơi lỏng ấy.
Mẹ không muốn con để mãi nỗi buồn trong lòng vì "đến chết cũng không quên được" chính là liều thuốc đầu độc tâm trí, khiến những hạnh phúc hiện tại không còn trọn vẹn và tương lai thì bất an, khiến bản thân chúng ta trở nên cay nghiệt với chính mình, làm tổn thương chính mình. Mà con nghĩ xem, người có trái tim bị thương có thể nào rạng rỡ tươi tắn được không.
Mẹ không yêu cầu con sống chỉ vì Tuntin, mẹ muốn con vui vẻ hạnh phúc vì chính bản thân con, vì con hoàn toàn xứng đáng được hạnh phúc. Con về nhà sớm nhé, để Tuntin còn ôm mẹ nó và nói rằng: bà nội luôn tự hào vì bố đã chọn mẹ, bà luôn nói rằng đó là quyết định lớn sáng suốt đầu tiên trong đời bố.
Nghe lén được mẹ chồng nói với con trai hãy cho nhà ngoại nhiều tiền, tôi bỗng bàng hoàng bởi lý do bà thì thầm đằng sau Tôi vẫn muốn chờ xem phản ứng của chồng thế nào rồi mới nghĩ cách xử trí. Chắc chẳng nhà nào giống như gia đình vợ chồng tôi khi mà đàn ông nắm quyền kiểm soát, quản lý tiền bạc. Trong khi tôi chẳng phải kẻ ăn bám mà cũng đi làm và có thu nhập hàng tháng. Thực ra nguyên do của...