Tưởng vợ hỏng thai nhưng giấu, chồng đưa bác sĩ về nhà ép vợ khám
Lấy được Hương, Hoàng mừng ra mặt. Hương là người con gái mà không chỉ có một mình Hoàng muốn lấy làm vợ.
Hương không chỉ thông minh, xinh đẹp, cư xử khéo léo mà còn rất biết cách chiều tâm lý người yêu nữa. Hoàng lúc nào cũng tự nhủ với lòng phải đối xử với Hương thật tốt, không bao giờ để Hương phải buồn lòng. Nhưng người ta thường nói rồi, nói trước, có mấy ai bước qua được đâu.
Sau khi kết hôn…
Hương thể hiện sự đảm đang của mình bằng việc vun vén chuyện nhà cửa đâu ra đấy. Ai cũng tấm tắc khen Hương không ngớt lời. Đương nhiên, Hương cũng ý thức được chuyện công việc gia đình thì cần được chia sẻ với chồng rồi. Vậy nên Hương phân cong mọi thứ rõ ràng lắm. Ấy nhưng, phân công là thế chứ số lần Hoàng thực hiện chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
- Anh phải nghiêm túc thực hiện nguyên tắc công việc đã được đề ra chứ.
- Nguyên tắc cái gì, anh là chồng em, anh chính là nguyên tắc.
Đây là những giọt nước mắt đầu tiên kể từ khi Hương quen Hoàng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hoàng dứt lời thì bỏ lên phòng vì mấy ngày nay, ngày nào Hương cũng nhắc đi nhắc lại cái điệp khúc chuyện việc nhà. Còn Hương, Hương không thể ngờ được sau khi kết hôn, Hoàng lại sống ích kỉ như vậy. Cuộc hôn nhân vốn dĩ sẽ rất tốt đẹp thì bỗng chốc trở nên u ám trước mắt Hương thế này. Còn đâu lời thề non hẹn biển mà Hoàng đã nói với Hương khi xưa nữa. Người ta nói hôn nhân chính là nấm mồ chôn tình yêu lẽ nào đúng là như vậy thật hay sao? Nước mắt Hương đã rơi. Đây là những giọt nước mắt đầu tiên kể từ khi Hương quen Hoàng.
Hương dạo này thấy trong người mệt mỏi quá, ăn uống cũng kém đi hẳn. Còn Hoàng, Hoàng cứ nghĩ do Hương còn giận dỗi nên cũng chẳng quan tâm lắm. Hoàng vẫn thản nhiên đi vui thú với những cuộc nhậu nhẹt của mình. Rồi một ngày hè oi bức, Hoàng trở về nhà trong tâm trạng bực bội thì nghe Hương nói:
- Em có thai rồi!
Mắt Hoàng sáng rực lên sau câu nói ấy. Hoàng cười như nắc nẻ, ôm chặt lấy Hương, lòng tràn ngập vui sướng. Cuối cùng thì Hoàng cũng được làm bố rồi.
Cứ nghĩ Hương nói có thai, Hoàng sẽ thay đổi, chăm sóc, quan tâm Hương nhiều hơn thì Hoàng ngày nào cũng la cà quán xá chỉ để khoe với bạn bè việc mình được lên chức bố. Hương thì càng lúc càng xanh xao, gầy gò. Một ngày cuối tuần, Hoàng nghỉ ở nhà và quyết định dành ngày đó cho vợ con mà không có nhậu nhẹt thì…
Bước vào nhà tắm, mắt Hoàng tối sầm lại khi trong bồn cầu đỏ đầy máu. (Ảnh minh họa)
Bước vào nhà tắm, mắt Hoàng tối sầm lại khi trong bồn cầu đỏ đầy máu. Hương vừa đi ra từ trong này. Máu ư? Hương đang mang thai cơ mà, sao lại có máu ở đây được cơ chứ. Có khi nào Hương xảy thai rồi giấu Hoàng không? Nhưng chuyện này, nếu không có gì mờ ám thì sao phải giấu giếm chứ. Muốn trắng đen rõ mọi chuyện luôn để Hương không kịp cãi, Hoàng mời luôn bác sĩ về tận nhà thăm khám. Hoàng đâu ngờ, người sốc lại là mình.
- Vợ anh bị ung thư rồi. Anh nên đưa cô ấy đi xét nghiệm kĩ hơn!
Tai Hoàng lùng bùng như vịt nghe sấm. Ung thư ư? Bác sĩ có bị nhầm không vậy. Hoa đang rất bình thường mà. Nhìn Hoa, Hoàng bất giác giật mình. Đúng là Hoa gầy guộc, xanh xao quá mà Hoàng không nhận ra.
- Sao em lại giấu anh? Còn chuyện cái thai?
- Em không có thai. Em nói dối mang thai vì nghĩ thế, anh sẽ ở bên cạnh em nhiều hơn trong những tháng ngày cuối đời của em. Nhưng em đã sai rồi…
Hương cười trong nước mắt. Hoàng quỳ gục xuống. Hoàng đã làm gì vậy chứ? Có phải vì sự vô tâm, ích kỉ của mình mà Hoàng đã gây ra căn bệnh này cho Hương không? Nhưng dù lý do là gì thì Hoàng cũng thấy hận mình quá. Tại sao Hoàng lại ngu ngốc đến mức không nhận ra những thay đổi bất thường ở Hương kia chứ. Ở thì vì Hoàng có lúc nào để ý đến Hương đâu mà biết được. Thời gian lớn của mình, Hoàng đều dành cho việc chơi bời, la cà quán xá với bạn bè cơ mà.
Giờ Hoàng bằng mọi giá sẽ phải cứu bằng được Hương, cho dù Hoàng có phải hy sinh bản thân mình đi chẳng nữa. Hoàng không thể mất Hương được. Còn Hương, Hương biết thời gian của Hương không còn nhiều. Kể cả Hoàng có thay đổi hay không thì mọi chuyện cũng đã là quá muộn rồi. Vậy nên hãy đối xử tốt với những người thân yêu bên cạnh mình mọi lúc có thể. Đừng để mất đi rồi mới thấy hối tiếc.
Theo Linh Đan/Phununews
Con gái hận bố cả đời vì ngày giỗ mẹ bố vẫn vui vẻ bên cô bồ trẻ
Cô tự nhủ lòng mình sẽ từ bỏ người cha này, đợi tổ chức đám giỗ cho mẹ xong sẽ đến "xử lý" cô bồ trẻ kia. Đến lúc này cô không thể nhẫn nhịn thêm chút nào nữa.
&'Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh", gia đình nào cũng có cái hay, cái dở riêng, khôn khéo thì đậy lại, mà không khéo thì cả làng cả xóm biết. Gia đình Thương nằm trong diện "nát từ trên xuống dưới".
Bố mẹ Thương sống ly thân với nhau được gần 7 năm mặc dù vẫn chung nhà, nhưng mỗi người một phòng. Thương vốn là đứa con gái ngoan ngoãn, nhưng vì sống trong ngôi nhà dư về tiền bạc, nhưng thiếu thốn tình cảm ấy lâu ngày cô hình thành bản tính ngang ngược, lạnh lung, và không quan tâm đến ai hết.
Bố Thương có bồ riêng, còn mẹ cô thì tuy 7 năm nay không công khai các mối quan hệ ngoài luồng như chồng nhưng Thương đủ lớn để biết người đàn ông vẫn sớm hôm đưa đón mẹ cô là ai. Lúc đầu Thương khó chịu lắm, nhưng lâu dần thấy quen, và mất dần cảm xúc với chuyện "ông ăn nem bà ăn chả" của bố mẹ.
Khi Thương tròn 18 tuổi, sau gần 7 năm sống ly thân bố mẹ cô quyết định ra tòa ly hôn. Thời điểm này dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng tin bố mẹ ly hôn vẫn khiến Thương đau đớn. Đã rất nhiều lần cô mơ ước về một ngôi nhà hạnh phúc, nhiều lần cô nghĩ đến cảnh bố ẹm cô tay chung tay nhưng điều đó là không có thật.
Điều không ngờ đến là vào thời điểm dứt khoát này thì mẹ Thương bị ốm nặng, kết quả cho thấy mẹ cô mắc bệnh ung thư, bệnh đã quá nặng, chuyển di căn, mọi thứ lúc này chỉ còn chờ đợi vào thời gian, chỉ có thể mong kéo dài thời gian sống cho bà thôi, chứ cứu chữa là không thể. Bố Thương hay tin vợ mắc bệnh hiểm nghèo nhưng vẫn dửng dưng, vẫn ngày đêm say đắm bên cô bồ trẻ. Thương căm hận người đàn ông này.
Biết vợ không sống được bao lâu nên bế Thương không ly hôn nữa, mọi thứ vẫn vậy, chỉ duy có điều kể từ ngày mẹ Thương nằm trên giường bệnh không có một gã đàn ông nào ngó ngàng đến, ngày đêm lúc này chỉ có cô bên cạnh chăm sóc mẹ.
Được gần 5 tháng, sức khỏe của mẹ Thương yếu dần, bà không nghĩ thoáng được nên bệnh tình ngày càng nặng. Thế rồi, gần 1 tháng sau đó bà mất, đám tang diễn ra chóng vánh. Ngày đưa tang mẹ, bố Thương chỉ đến có mặt cho qua lần, quàng chiếc áo tang lúc nhát rồi &'chuồn' thẳng. Nhiều người nói bố Thương là kẻ cạn tình, bất nhân bất nghĩa, Thương hận bố nhiều nhưng không thể thay đổi gì.
Mẹ mất, bố đi biệt không về nhà, chỉ còn lại mình Thương trong căn nhà trống, nhiều khi nhìn lên di ảnh của mẹ cô ớn lạnh. Ngày giỗ đầu mẹ, Thương gọi điện van nài bố về nhưng bố Thương vẫn một mực không về, léo nhéo bên kia điện thoại tiếng cô bồ trẻ của bố cô vọng lại "Người chết thì đã chết rồi, người sống còn sờ sờ đây về làm gì. Mặc kệ cô ta đi, tối nay anh hứa đưa em đi mua sắm đó đừng có cho em leo cây..,", Thương khóc òa, tắt điện thoại ôm ảnh mẹ khóc nức nở.
Cô tự nhủ lòng mình sẽ từ bỏ người cha này, đợi tổ chức đám giỗ cho mẹ xong sẽ đến "xử lý" cô bồ trẻ kia. Đến lúc này cô không thể nhẫn nhịn thêm chút nào nữa.
Chồng thú nhận từng có chuyện với bạn gái của bố Tôi nghe xong cảm giác giận, hận, không đau, chẳng muốn khóc, chỉ muốn im lặng, đúng như tôi từng linh cảm có gì khác lạ giữa 2 người. Tôi cưới anh vì thương anh mất mẹ, cha có vợ khác. Anh giỏi và hiền. Hai đứa tổ chức đám cưới vội vã vì mẹ tôi bị ung thư sắp mất, lúc đấy...