Tưởng đồng nghiệp nghèo, tôi choáng trước cơ ngơi hoành tráng của chị khi đến chơi nhà
Nhìn cơ ngơi hoành tráng của gia đình chị Thảo mà tôi không dám tin vào mắt mình nữa. Vậy mà, suốt 1 năm qua, tôi lại luôn nghĩ chị nghèo khó, quan tâm lo lắng cho chị quá mức.
Ảnh minh họa
Lúc mới vào công ty, còn nhiều bỡ ngỡ, chị đồng nghiệp tên Thảo luôn ở bên cạnh hỗ trợ giúp đỡ tôi. Từ đó, chị em tôi trở lên thân thiết nhau hơn, mỗi khi có chuyện buồn vui tôi đều chia sẻ với chị.
Ở công ty tôi, mọi người thường mang cơm hộp đi ăn cho rẻ và đảm bảo. Thế là sáng ra mẹ tôi cũng dậy sớm chuẩn bị một hộp cơm mà bên trong luôn đầy đồ ăn.
Bữa trưa nào, tôi cũng đợi chị Thảo ăn cho vui. Phần cơm của chị ấy trái ngược hoàn toàn với tôi. Hộp của chị chỉ có rau là chủ đạo, có một chút cơm phía dưới. Bữa nào chị cũng ăn vài gắp rau rồi không ăn nữa. Tôi bảo chị làm việc nhiều ăn ít thế không đảm bảo sức khỏe. Chị nói là ăn ít quen rồi, dạ dày chắc cũng nhỏ dần nên không thấy đói, vẫn đủ sức làm việc.
Video đang HOT
Có lẽ kinh tế gia đình nhà chị Thảo khó khăn nên phải tiết kiệm, không dám mua thịt cá ăn. Thương chị nên tôi nghĩ ra chuyện chia cho chị nửa thức ăn của mình. Tôi bảo đang là con gái, tăng cân rất xấu mà ngày nào mẹ cũng cho đầy đồ ăn. Tôi muốn hai chị em chia nhau đồ ăn, tôi cũng cần ăn rau nhiều để giữ dáng.
Lúc đầu chị Thảo rất bất ngờ nhưng thấy ý kiến của tôi cũng hợp lý, bởi vì bữa nào cũng thấy tôi chừa phần thịt lại chị cũng tiếc. Vậy là suốt 1 năm nay, chị em tôi ngày nào cũng chia nhau bữa trưa.
Hôm thứ 7 vừa rồi, chị Thảo mời tôi đến chơi. Tôi choáng ngợp khi nhìn thấy ngôi nhà to đẹp của chị ấy, phía trong còn để chiếc xe con bóng loáng. Gia đình chị đâu có nghèo như tôi nghĩ, vậy mà cả năm nay tôi hồn nhiên nghĩ chị khó khăn. Nhiều lần còn mang đồ cũ cho chị hay lấy bánh kẹo ở nhà cho con của chị.
Vừa nhìn thấy chị, tôi đã nói hết nỗi lòng của mình ra. Chị bảo gia đình khá giả thật đó nhưng là tài sản của chồng làm ra, còn bản thân chị nghèo hơn cả tôi. Chị nói là chồng làm ra nhiều tiền nhưng anh ấy giữ hết, cần tiêu gì thì hỏi xin.
Chị có lòng tự ái cao, không bao giờ ngửa tay xin tiền chồng. Chị luôn chi tiêu tiết kiệm nhất có thể để tránh thiếu hụt mỗi tháng. Chị còn khoe là nhờ hộp cơm đủ chất của tôi mà chị tăng được 2kg.
Chị bảo gần 20 năm nay, chung thủy, hết lòng vì gia đình nhưng chưa bao giờ chồng tin tưởng giao giữ khóa két sắt. Chị buồn lắm, không biết phải làm sao để chồng hiểu được nỗi lòng của vợ? Nhưng giờ ở với nhau lâu rồi, tách ra ở riêng thì không được, mà cứ sống thế này thì chị không cảm thấy vui vẻ hạnh phúc. Chị không biết phải thay đổi gia đình như thế nào nữa.
Chồng nhiệt tình đưa đón chị đồng nghiệp xin đi nhờ xe hóa ra là để làm những chuyện khủng khiếp
Tôi đau khổ khi biết chồng trước khi đưa chị đồng nghiệp về nhà đều rẽ qua nhà nghỉ, khách sạn.
Tôi và chồng kết hôn đến nay đã được 6 năm, hiện tại tôi đã có hai con, đứa lớn được 5 tuổi, đứa bé 2 tuổi. Đời sống gia đình của tôi rất ổn định, hai vợ chồng có công việc đàng hoàng, thu nhập tốt. Chỉ sau 5 năm, với sự tiết kiệm và hỗ trợ của hai gia đình, vợ chồng tôi đã có nhà riêng, mua thêm cả xe ô tô đắt tiền để phục vụ việc đi lại, về quê...
Tôi hài lòng về chồng mình, về những gì mình đang có. Mọi thứ đến với tôi cứ ngỡ như trong mơ vậy. Tôi chưa bao giờ hoài nghi về bất kỳ điều gì của chồng, anh ấy luôn thẳng thắn và trách nhiệm với gia đình. Nhưng rồi, tôi đã nhận ra, niềm tin ấy có phần mù quáng, là kẽ hở để chồng làm những chuyện kinh hoàng ở bên ngoài mà tôi không hề hay biết.
Vốn là người ga lăng, nhiệt tình nên chuyện chồng mình đưa, đón bạn bè, đồng nghiệp là nữ thì với tôi cũng là chuyện bình thường, giúp được ai đó là điều nên làm. Nhưng mà chồng tôi quá nhiệt tình với một chị đồng nghiệp đang làm mẹ đơn thân ở cùng công ty thì càng ngày tôi càng thấy quá đà giữa hai người.
(Ảnh minh họa)
Chả biết từ bao giờ mà chồng tôi trở thành đồng nghiệp, kiêm tài xế của chị đó vậy. Mới đầu, chồng tôi hay đưa đón chị ấy vì lý do tiện đường, nhưng rồi ngay cả việc chị ấy đi khám bệnh, thăm người thân mà chồng tôi cũng đưa đi thì cũng không hiểu nổi chồng tôi thế nào nữa. Những lúc rảnh, chồng tôi lại dạy chị đó học lái xe.
Có lần, sáng ra trời mưa tôi muốn chồng đưa đi làm, nhưng anh ấy dứt khoát không đưa và lấy lý do: " Công ty của em ngay gần, em chịu khó mặc áo mưa đi xe máy chút là tới, lúc về cho chủ động. Đến giờ anh đi làm, mà đã hứa đưa đón chị cùng công ty rồi, giờ không đi đón nữa thì mất mặt lắm".
Mỗi lần tôi lên xe ô tô của chồng là anh ấy tỏ ra khó chịu với tôi: "Em đóng cái cửa nhè nhẹ thôi, cứ rầm một cái, chẳng giống người thành phố như mấy chị em công ty anh chút nào"; " Em nhớ dọn dẹp xe giúp anh nhé, chứ xe mà đầy rác, bừa bộn là xấu hổ với người công ty anh đi nhờ xe"...
Tôi nhận ra, chị đồng nghiệp đó không biết vô tình hay cố tình mà "quên" nhiều thứ trên xe của chồng tôi. Là chiếc mũ, cái ô, thỏi son, cả váy, áo nữa. Tôi bắt đầu tự thắc mắc, nghi ngờ chồng và chị đó có gì mờ ám. Không tự nhiên mà suốt ngày hai người họ nhắn tin, hẹn nhau giờ giấc đưa đón, cứ như thể hoặc là lãnh đạo, hoặc là người yêu của nhau vậy.
Đem những ấm ức kể với mấy đứa bạn thân, tụi nó xác định: "Chồng bạn khả năng cao là cặp kè với chị đó rồi". Rồi mấy đứa đó tình nguyện bám theo chồng tôi hàng ngày để kiểm chứng. Tôi sốc nặng khi mấy đứa bạn nói rõ chồng tôi đang ngoại tình với chị đồng nghiệp đơn thân, trông sành điệu và gợi cảm. Chồng tôi đưa đón chị đó đi làm, đi ăn và trên đường về thường "tranh thủ" rẽ vào nhà nghỉ, khách sạn để hú hí.
Tôi suy sụp, đau khổ và tự dằn vặt bản thân không quan tâm để chồng lừa dối lúc nào mà bây giờ mới biết. Tôi muốn ly hôn nhưng sợ rằng mình không chia tay nổi vì quá yêu chồng và thương các con còn nhỏ. Tôi phải làm gì lúc này khi biết được chuyện ngoại tình của chồng? Hãy cho tôi lời khuyên với!
(Hahuethu@...)
Tâm tình: Đồng nghiệp yêu cầu em đừng trang điểm đi làm vì lý do khó hiểu Chuyện này kể ra, bạn bè em đứa nào cũng bật cười vì sự kỳ lạ của mấy người chị đồng nghiệp. Tính từ lúc còn đi làm thêm thời học đại học, rồi đi thực tập thì tới nay em cũng đã trải qua ba bốn môi trường công sở. Tuy nhiên, chưa bao giờ em gặp phải tình huống oái ăm...