Tưởng bạn gái giỏi giang ngờ đâu vì cặp với sếp nên được ưu ái
Học hành không giỏi, năng lực kém, tôi ngạc nhiên vì sao bạn gái lại thăng tiến trong công việc như vậy, hóa ra, đằng sau đó là cả một bí mật.
ảnh minh họa
Quả thật đến giờ, khi nhìn lại những gì cô ấy có được tôi mới thực sự nhận ra có điều gì đó khó tin. Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ do cô ấy nỗ lực phấn đấu mà đạt được nên cũng mừng và tự hào. Nhưng đúng là, với năng lực đó làm sao cô ấy có thể leo lên vị trí đó nếu không phải đi lên bằng một con đường tắt? Tôi đâu có ngờ, cô ấy lại lừa dối tôi như thế.
Tôi và bạn gái học cùng nhau từ hồi cấp 3, thế nên những gì về cô ấy tôi chẳng lạ. Ngày xưa đi học, cô ấy chỉ thuộc dạng trung bình. Ngoại trừ vẻ ngoài xinh xắn, đáng yêu, năng lực của cô ấy không có gì nổi trội. Nhưng tôi thích cô ấy vì cái bản tính vô tư, hồn nhiên nên cũng chẳng bận tâm nhiều lắm.
Lên đại học, cô ấy theo một trường cao đẳng. Dù ngành học không có gì quá khó và vất vả, thế mà bạn gái tôi cũng phải thi đi, thi lại tới vài lần mới hết số môn nợ. Hồi đó tôi phải kèm cặp, giúp cô ấy rất nhiều mới có thể tốt nghiệp được cao đẳng.
Tôi đã từng động viên cô ấy học lên để ra trường kiếm một công việc tốt hơn nhưng với cô ấy đi học thực sự là cực hình nên quyết định thôi. Cô ấy làm hồ sơ đi xin việc, tôi cũng động viên bạn gái cố gắng. Thế mà tôi rất bất ngờ khi cô ấy được tuyển vào một công ty khá ngon nghẻ. Tôi nghĩ có thể là do may mắn hoặc cô ấy cũng dáp ứng được một phần nào đó công việc nên được nhận.
Video đang HOT
Tôi cũng ra trường, đi làm, công việc tạm suôn sẻ dù thu nhập không cao. Tôi bắt đầu cảm thấy xấu hổ khi bạn gái kiếm tiền mỗi lúc một nhiều. Cô ấy thăng tiến vù vù trong công việc khiến tôi phải giật mình. Tôi thực sự cảm phục vì ngày trước đi học cô ấy không giỏi giang nhưng nhờ năng động, lại ham nỗ lực nên giờ cô ấy được sếp trọng dụng, cất nhắc lên những vị trí tốt, thu nhập cao.
Đã có lúc tôi thấy ngại khi mình không bằng cô ấy mặc dù trước kia ai cũng thắc mắc sao tôi lại yêu cô gái kém mình nhiều như thế. Giờ thì tôi có thể tự hào về bạn gái của mình rồi.
Bẵng đi một thời gian dài, hai đứa cứ mải mê làm việc, tôi tình cờ nhận được cuộc hẹn từ một người phụ nữ. Chị ta là vợ của sếp nơi bạn gái tôi làm việc. Chị ta nói tôi đang bị cắm sừng, bị lừa dối mà không biết. Bạn gái tôi cặp kè với sếp – cũng chính là chồng chị ta từ 2 năm nay. Cô ấy bòn rút không biết bao nhiêu tiền và cũng được sếp ưu ái lên vị trí cao mặc dù năng lực chẳng có gì ngoại trừ vẻ đẹp bề ngoài.
Tôi choáng váng không thể nào tin nổi. Bạn gái tôi xưa nay vẫn kiểu rất ngu ngơ, không biết gì, tôi không nghĩ cô ấy lại sống dối trá, mưu mô như vậy. Tôi không vội tin ngay mà lẳng lặng theo dõi. Hơn 2 tháng trời, cuối cùng tôi cũng bắt quả tang.
Điều tôi cay cú nhất là gã giám đốc nhìn tôi thương hại như kiểu tôi là thằng ngốc khi bấy lâu nay bị lừa mà cứ tưởng mình hạnh phúc lắm. Anh ta hãnh diện vì nhiều tiền hơn tôi nên chiếm được bạn gái. Còn cô ấy thì khóc than, bảo đâm lao phải theo lao. Ban đầu cô ấy nghĩ mình chuyên môn năng lực kém, thấy sếp thích mình như thế thì cứ kệ để lợi dụng, một thời gian hắn chán thì cô ấy yên phận làm việc. Ai ngờ anh ta không chịu buông tha nên mới nhùng nhằng mãi thế.
Để quyết tâm chứng tỏ tình yêu với tôi, cô ấy đã xin nghỉ làm ở chỗ đó và cắt liên lạc với anh ta. Nhưng nói thật, bát nước đã đổ đi làm sao lấy lại cho đầy? Tôi cũng băn khoăn nhiều lắm. Bạn gái tôi cả nghĩ, chân ướt chân ráo ra trường nên bị anh ta dụ dỗ rồi yếu lòng. Nghĩ thì tôi cũng thương nhưng bảo xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra tôi sợ không làm được.
Tôi có nên tha thứ cho bạn gái và tiếp tục không, hay dừng lại thì hơn?
Theo blogtamsu
Tâm sự chàng 'họ Sở'
Tôi được sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả. Từ bé, tôi đã chẳng có khả năng gì đặc biệt, nhưng đúng là ông trời không lấy đi của ai hết thảy, ông đã ưu ái cho tôi một vẻ đẹp hơn người và khả năng hoạt ngôn hiếm có.
Ảnh minh họa
Đối với một thằng bé mà nói, đẹp trai hay không chẳng có gì khác biệt. Nhưng khi càng lớn lên, tôi mới nhận thức rõ nhan sắc đúng là một thứ vũ khí lợi hại. Tôi không cần giàu có, không cần tài năng, chỉ cần ăn mặc tươm tất một chút, cư xử lịch thiệp một chút thì lập tức trở thành "soái ca" trong mắt nhiều cô gái.
Người ta nói "đàn ông yêu bằng mắt, đàn bà yêu bằng tai" thực ra cũng không chính xác. Đàn bà họ cũng yêu bằng mắt, họ thích vẻ đẹp trai hào nhoáng bên ngoài của tôi. Những cô gái xinh đẹp không ngần ngại theo đuổi tôi. Và tôi, chẳng dại gì mà không đáp lại tình cảm của họ. Tôi chẳng mất mát gì cả, có chăng chỉ là một chút thời gian. Đã có những thời điểm tôi phải vắt óc ra để sắp xếp lịch hẹn hò, mò lên mạng để học nói mấy câu ngôn tình sến súa để làm hài lòng các nàng.
Tôi được yêu cũng nhiều mà bị ghét cũng nhiều, bởi tôi không chung thủy, hai từ "chung thủy" thực sự là thứ xa xỉ đối với tôi. Đã đôi lần tôi bị mắng chửi thậm tệ,rằng là "đồ sở khanh tệ bạc", là "một tên Đông Joăng chính hiệu". Nhưng không sao, ai mất của mà chả tiếc, nữa là người ta vì tôi mà mất cả "ngàn vàng".
Chẳng phải con gái mê mệt tôi mà ngay cả những chị đã có chồng cũng say như điếu đổ. Phụ nữ có chồng thực ra cũng có một sự thu hút riêng, họ đằm thắm hơn, chín chắn hơn và nồng nàn hơn. Lý do họ phản bội chồng thì vô cùng lắm và cũng chẳng giống nhau. Có người thì vì chồng mải kiếm tiền mà lơ là trách nhiệm với vợ con. Cũng có người ngoại tình chỉ để trả thù chồng theo kiểu "ông ăn chả, bà ăn nem".
Lấy lòng các chị thật sự không mấy khó khăn, chỉ cần biết lắng nghe rồi bao biện các ông chồng kia một tý, rồi lại nhẹ nhàng bảo "nếu anh có một người vợ tuyệt vời như em, anh sẽ không bao giờ để em phải khóc". Càng tạo khoảng cách, càng tỏ ra tử tế thì các chị lại càng dễ mủi lòng. Phụ nữ, thực ra họ không dễ yêu. Họ đến với tôi cũng chưa chắc vì họ yêu tôi, chỉ là vì họ thích cảm giác được che chở, được nũng nịu, được chăm sóc. Chăm sóc và nịnh nọt phụ nữ lại là "sở trường" của tôi. Ngoài đời họ mạnh mẽ thế thôi, cứng rắn thế thôi, trong tình cảm phụ nữ bao giờ cũng chỉ là phái yếu.
Có anh bạn nói với tôi: Đàn bà rất khó hiểu. Nhưng tôi cho rằng đàn bà không hề khó hiểu. Đàn ông có thể dễ dàng yêu nhiều người nhưng chỉ yêu mỗi người một ít, còn đàn bà họ yêu rất ít, nhưng đã yêu thì yêu rất đậm sâu. Để giữ chân một người đàn bà bên mình không hề khó. Đàn bà tham tiền ư? Không hẳn, cứ cho họ nhiều tiền nhưng chẳng quan tâm gì đến họ xem họ sẽ ở với bạn được bao lâu? Đàn bà tham sắc ư? Không hẳn, tôi được cánh chị em phụ nữ theo không hẳn vì tôi đẹp trai mà vì tôi biết cách lấy lòng họ. Đàn bà mà đã yêu thì "xấu như châu chấu" họ cũng yêu, chả cứ là nam vương với lại soái ca đâu.
Tôi rất hay vào đọc báo, thấy xu hướng phụ nữ ngoại tình ngày càng nhiều, và cũng có nhiều ông chồng than trách vợ. Nhưng tóm lại họ thấu hiểu vợ mình được bao nhiêu? Tại sao có nhiều chị em đã có con cái đề huề, nhà cao cửa rộng, chồng giỏi kiếm tiền, không yên phận mà hưởng thụ mà lại sẵn sàng đánh đổi tất cả để rồi mang tiếng lẳng lơ, hư hỏng. Chẳng phải vì họ quá cô đơn sao, chẳng phải vì họ không được thấu hiểu sẻ chia ư? Đàn bà chỉ cần được yêu, ngoài ra mọi thứ chỉ là phù phiếm.
Mẹ tôi bảo: "Mày không định lấy vợ, cứ lông bông thế đến bao giờ?". Tất nhiên, tôi rồi cũng sẽ lấy vợ. Nhưng tôi sẽ lấy người mà tôi cảm thấy tim mình rung rộng. Người mà tôi có thể từ bỏ mọi thú vui chỉ để ở bên cô ấy, sẵn sàng đồng cam cộng khổ, yêu thương và sẻ chia. Những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời tôi đã dạy tôi rằng: Để làm một người chồng tốt, trước hết đó phải là một người chồng có trách nhiệm, chu đáo và rộng lượng. Đôi khi để làm vợ hạnh phúc chẳng cần quà tặng đắt tiền hay hoa nến lung linh, chỉ cần giúp vợ sấy hộ mái tóc ướt hay lấy sẵn kem đánh răng lên bàn chải cho vợ cũng đủ để họ cảm động rồi. Và tuyệt đối đừng bao giờ cố ăn thua với vợ trong những cuộc tranh cãi. Đàn ông mà đến vợ mình cũng không bao dung nổi thì làm sao đòi hỏi được vợ hết lòng.
Trong khi chờ đợi để gặp đúng một nửa của đời mình, tôi vẫn cặp kè với rất nhiều nửa đã thuộc về người khác. Thế nên các đức ông chồng tốt nhất nên học cách giữ vợ. Việc càng ngày càng có nhiều phụ nữ chủ động đi ra khỏi hôn nhân chứng minh một điều: Có rất nhiều ông chồng chỉ lo xây nhà chứ không chịu cùng vợ chung tay xây tổ ấm.
Theo Dân Trí
Tiếng yêu ấy ta để cho ai? Đã rất lâu kể từ khi chúng ta chia xa, đôi người đôi ngả. Em cứ tưởng rằng mình rồi sẽ lãng quên được anh rất nhanh thôi. Nhưng không phải thế! Từ khi ấy cho tới tận bây giờ, trong em chưa từng nguôi ngoai những yêu thương vẫn dành trọn cho anh. Chỉ là rất êm đềm mà không còn cuồng...