Tưởng bạn gái giỏi giang ngờ đâu vì cặp với sếp nên được ưu ái
Học hành không giỏi, năng lực kém, tôi ngạc nhiên vì sao bạn gái lại thăng tiến trong công việc như vậy, hóa ra, đằng sau đó là cả một bí mật.
ảnh minh họa
Quả thật đến giờ, khi nhìn lại những gì cô ấy có được tôi mới thực sự nhận ra có điều gì đó khó tin. Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ do cô ấy nỗ lực phấn đấu mà đạt được nên cũng mừng và tự hào. Nhưng đúng là, với năng lực đó làm sao cô ấy có thể leo lên vị trí đó nếu không phải đi lên bằng một con đường tắt? Tôi đâu có ngờ, cô ấy lại lừa dối tôi như thế.
Tôi và bạn gái học cùng nhau từ hồi cấp 3, thế nên những gì về cô ấy tôi chẳng lạ. Ngày xưa đi học, cô ấy chỉ thuộc dạng trung bình. Ngoại trừ vẻ ngoài xinh xắn, đáng yêu, năng lực của cô ấy không có gì nổi trội. Nhưng tôi thích cô ấy vì cái bản tính vô tư, hồn nhiên nên cũng chẳng bận tâm nhiều lắm.
Lên đại học, cô ấy theo một trường cao đẳng. Dù ngành học không có gì quá khó và vất vả, thế mà bạn gái tôi cũng phải thi đi, thi lại tới vài lần mới hết số môn nợ. Hồi đó tôi phải kèm cặp, giúp cô ấy rất nhiều mới có thể tốt nghiệp được cao đẳng.
Tôi đã từng động viên cô ấy học lên để ra trường kiếm một công việc tốt hơn nhưng với cô ấy đi học thực sự là cực hình nên quyết định thôi. Cô ấy làm hồ sơ đi xin việc, tôi cũng động viên bạn gái cố gắng. Thế mà tôi rất bất ngờ khi cô ấy được tuyển vào một công ty khá ngon nghẻ. Tôi nghĩ có thể là do may mắn hoặc cô ấy cũng dáp ứng được một phần nào đó công việc nên được nhận.
Video đang HOT
Tôi cũng ra trường, đi làm, công việc tạm suôn sẻ dù thu nhập không cao. Tôi bắt đầu cảm thấy xấu hổ khi bạn gái kiế.m tiề.n mỗi lúc một nhiều. Cô ấy thăng tiến vù vù trong công việc khiến tôi phải giật mình. Tôi thực sự cảm phục vì ngày trước đi học cô ấy không giỏi giang nhưng nhờ năng động, lại ham nỗ lực nên giờ cô ấy được sếp trọng dụng, cất nhắc lên những vị trí tốt, thu nhập cao.
Đã có lúc tôi thấy ngại khi mình không bằng cô ấy mặc dù trước kia ai cũng thắc mắc sao tôi lại yêu cô gái kém mình nhiều như thế. Giờ thì tôi có thể tự hào về bạn gái của mình rồi.
Bẵng đi một thời gian dài, hai đứa cứ mải mê làm việc, tôi tình cờ nhận được cuộc hẹn từ một người phụ nữ. Chị ta là vợ của sếp nơi bạn gái tôi làm việc. Chị ta nói tôi đang bị cắ.m sừn.g, bị lừa dối mà không biết. Bạn gái tôi cặp kè với sếp – cũng chính là chồng chị ta từ 2 năm nay. Cô ấy bòn rút không biết bao nhiêu tiề.n và cũng được sếp ưu ái lên vị trí cao mặc dù năng lực chẳng có gì ngoại trừ vẻ đẹp bề ngoài.
Tôi choáng váng không thể nào tin nổi. Bạn gái tôi xưa nay vẫn kiểu rất ngu ngơ, không biết gì, tôi không nghĩ cô ấy lại sống dối trá, mưu mô như vậy. Tôi không vội tin ngay mà lẳng lặng theo dõi. Hơn 2 tháng trời, cuối cùng tôi cũng bắt quả tang.
Điều tôi cay cú nhất là gã giám đốc nhìn tôi thương hại như kiểu tôi là thằng ngốc khi bấy lâu nay bị lừa mà cứ tưởng mình hạnh phúc lắm. Anh ta hãnh diện vì nhiều tiề.n hơn tôi nên chiếm được bạn gái. Còn cô ấy thì khóc than, bảo đâ.m lao phải theo lao. Ban đầu cô ấy nghĩ mình chuyên môn năng lực kém, thấy sếp thích mình như thế thì cứ kệ để lợi dụng, một thời gian hắn chán thì cô ấy yên phận làm việc. Ai ngờ anh ta không chịu buông tha nên mới nhùng nhằng mãi thế.
Để quyết tâm chứng tỏ tình yêu với tôi, cô ấy đã xin nghỉ làm ở chỗ đó và cắt liên lạc với anh ta. Nhưng nói thật, bát nước đã đổ đi làm sao lấy lại cho đầy? Tôi cũng băn khoăn nhiều lắm. Bạn gái tôi cả nghĩ, chân ướt chân ráo ra trường nên bị anh ta dụ dỗ rồi yếu lòng. Nghĩ thì tôi cũng thương nhưng bảo xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra tôi sợ không làm được.
Tôi có nên tha thứ cho bạn gái và tiếp tục không, hay dừng lại thì hơn?
Theo blogtamsu
Tiếng yêu ấy ta để cho ai?
Đã rất lâu kể từ khi chúng ta chia xa, đôi người đôi ngả. Em cứ tưởng rằng mình rồi sẽ lãng quên được anh rất nhanh thôi. Nhưng không phải thế! Từ khi ấy cho tới tận bây giờ, trong em chưa từng nguôi ngoai những yêu thương vẫn dành trọn cho anh. Chỉ là rất êm đềm mà không còn cuồng nhiệt như trước!
Từng lời yêu thương xa mờ em vẫn luôn giấu kín, mặc cho nỗi nhớ trào dâng thành giọt lệ trong veo nơi khóe mắt cay cay. Những yêu thương cũ nhàu nhĩ trong tâm trí khiến em chỉ muốn mọc cánh mà bay lên cho thân mình khỏi nặng trĩu. Đôi lúc em tự trách bản thân quá khờ dại bởi cứ theo đuổi mãi một điều đã thuộc về quá khứ xa xăm.
Thời gian cứ mải miết trôi, đưa anh và em trở về như hai người bạn, chẳng còn những ngọt ngào ngày xưa. Hai chúng ta đều phải từ bỏ nhau, từ bỏ cái yêu thương bao tháng ngày vun đắp vì một phút giây nông nổi của tuổ.i trẻ. Giờ đây, dường như tình mới đã tới với anh - thật dễ dàng. Từng dòng trạng thái của anh trên trang cá nhân, những lời tâm sự khi anh tình cờ trò chuyện cùng em đều cho em thấy anh đang rất hạnh phúc bên tình yêu đó.
Ảnh minh họa
Em lặng đi trước những dòng tâm sự ấy. Có phải anh chẳng hề bận tâm về mối tình của chúng ta? Có chăng em chỉ như lớp bọt sóng giữa đại dương bao la, trôi nổi vô định rồi biến mất không dấu vết, không là gì trong anh cả?
Lòng em cứ thổn thức, cứ luôn tồn tại muôn vàn câu hỏi dành cho anh. Phải chăng khi yêu nhau ta đã đán.h rơi mất nhịp thương nào? Em chỉ còn biết một mình ôm niềm đa.u đớ.n, trách anh tại sao quá vô tình! Lỡ bước đi mà bỏ lại đằng sau cả một chiều xanh nắng, nơi luôn có bóng hình một cô gái bé nhỏ yêu anh!
Thế nhưng tưởng chừng như chỉ có mình em vẫn đang loay hoay trong mớ tình cảm đổ nát hỗn độn ấy, em nào hay biết rằng còn có một người khác là anh - người vẫn đang giấu đi tình cảm của chính mình từng ngày. Anh vẽ ra cho mình một yêu thương mới trong trí tưởng tượng để cho em thấy, cho em ngỡ rằng anh vẫn đang ổn, đang hạnh phúc bên tình mới. Từ đó, để cho em cứ thế mà rời bỏ anh, tới với một tình yêu mới. Bởi anh muốn em được nở nụ cười thực sự, muốn em tìm được một vòng tay khác che chở cho em tốt hơn anh!
Nhưng anh à, người đã quên cái tính của em rồi. Em luôn là cô bé cố chấp, cứng đầu mặc cho ai có ngăn cản, em vẫn sẽ làm cho tới cùng. Vì em vẫn luôn cần anh, vẫn luôn muốn nắm giữ từng sợi thương anh trao ngày nào. Dù anh thật sự có tình mới, em cũng không dám tự tin rằng mình có thể xếp anh cùng những kí ức xưa vào một góc nào đó mà quên đi.
Ảnh minh họa
Thế nhưng tại sao giờ đây dù hai ta vẫn ưu ái dành cho nhau những tình cảm đặc biệt nhưng em lại không thể bước tới bên anh. Không thể tay nắm tay cùng nhau đi qua những con phố dài, mà em chỉ dám giữ những dòng cảm xúc đó thật sâu trong lòng. Anh cũng vẫn luôn dối em, dối lòng mình rằng anh đang yêu đắm say. Có chăng là vì đôi ta đều lo sợ cho mai sau?
Giờ đây dù yêu thương chưa từng mờ nhạt nhưng đôi ta đã lỡ một lần buông tay, không một ai còn đủ can đảm để bước tới. Tất cả giờ chỉ còn là yêu thương xưa cũ, đã xa lắm rồi! Ta đành để dành cho nhau cái tên"Người yêu cũ" với nỗi xó.t x.a trong lòng mình chưa bao giờ vơi đi!
Theo Guu
Đàn ông có luôn cần được ưu ái? Vì sao đàn ông vụng về? Vô tâm? Ích kỷ? Không có ý thức phụ giúp việc nhà? Coi bình đẳng giới là xa xỉ? Cuối tuần rồi, tôi ra một quán sân vườn gần nhà và gặp một cảnh tượng có lẽ khá phổ biến: một cặp, căn cứ vào thái độ chắc là già nhân ngãi non vợ chồng, đang ngồi...