Túi thức ăn bỏ quên
Cuộc sống quá khốn khó đến nỗi anh chẳng thể quan tâm đến người để quên đồ ăn. Anh vội vàng cầm túi mang về nhà.
Giám đốc di chuyển trên chiếc ô tô sang trọng hàng ngày, còn anh là người bảo vệ chịu trách nhiệm mở cửa xe tại biệt thự của ông. Anh luôn chào ông niềm nở, nhưng ông chưa bao giờ đáp lại. Tương phản với bộ đồng phục lịch sự, cuộc sống của gia đình anh ngày càng khó khăn… Nhưng với anh, nhận được công việc này đã là một hạnh phúc.
Một ngày nọ, khi trở về nhà, anh đã lục qua một thùng rác ở gần căn biệt thự. Tình cờ, giám đốc nhìn thấy anh, nhưng ông ta vờ như không thấy, vẫn chỉ là cái vẻ lạnh lùng đó. May mắn đến ngày hôm sau, anh có thể tìm thấy một túi thức ăn sạch sẽ, còn nguyên vẹn gần thùng rác này. Túi thức ăn còn rất tươi, như là có người vừa mua từ siêu thị vậy.
Cuộc sống quá khốn khó đến nỗi anh chẳng thể quan tâm đến người để quên đồ ăn. Anh vội vàng cầm túi mang về nhà. Ngày hôm sau, anh lại tìm thấy một túi thức ăn tương tự, và cả ngày hôm sau nữa…
Dần dần, túi thức ăn đã trở thành một phần không thể thiếu nuôi sống gia đình. Đôi lúc anh cũng thắc mắc rằng ai đã ngu ngốc để quên thức ăn tại đó, nhưng đây cũng chỉ là những ý nghĩ thoáng qua trong dòng đời quá mệt mỏi.
Rồi vị giám đốc qua đời. Sau những ngày tang lễ bận rộn, anh quay lại chỗ cũ để lấy túi thức ăn. Nhưng không có gì ở đó. Những ngày hôm sau, anh tiếp tục hy vọng để rồi thất vọng.
Video đang HOT
Một thời gian sau đó, anh không còn đủ khả năng nuôi sống gia đình vốn đã quen thuộc với túi thức ăn anh mang về hàng ngày. Anh quyết định xin vợ giám đốc tăng lương hoặc tìm một công việc khác.
Khi anh đặt vấn đề, bà chủ đã rất ngạc nhiên. Anh đã làm việc ở đây nhiều năm, nhưng chưa bao giờ phàn nàn về đồng lương của mình. Tại sao đột nhiên anh lại nói, mức lương hiện tại hoàn toàn không thể đủ sống? Anh đã đưa ra rất nhiều lý do, nhưng không thể thuyết phục được bà chủ. Cuối cùng, anh quyết định nói sự thực, và kể về túi thức ăn anh lấy mỗi ngày.
Bà chủ run run hỏi anh rằng từ bao giờ anh không nhận được túi thức ăn nữa. Im lặng – Anh chợt nhận ra rằng đó là sau khi giám đốc qua đời. Bà chủ bật khóc.
Bối rối và bất ngờ, anh tự nhủ: “Tại sao lại như vậy? Tại sao một con người lạnh lùng lại có thể đối xử tốt với anh như thế? Anh cảm thấy vô cùng xấu hổ và thầm quyết định mình sẽ tiếp tục làm dù không được tăng lương”.
Bà chủ dần trấn tĩnh lại và nói: “Thật mừng vì đã tìm thấy anh. Tôi biết chồng mình đã mua thức ăn cho bảy gia đình khác hàng ngày. Tôi đã tìm thấy sáu người, và anh là người cuối cùng mà tôi luôn tìm kiếm”.
Kể từ ngày hôm đó, anh đều được nhận một túi thức ăn, nhưng tại nhà mình. Người con trai giám đốc đã trao tận tay anh. Nhưng bất cứ khi nào anh cám ơn, cậu đều không trả lời, giống hệt giám đốc.
Thế rồi một ngày, anh đã nói “cám ơn” thật to. Cậu quay lại nhìn anh, và nói: “Khi tôi không trả lời, xin đừng để bụng, vì thính lực của tôi không tốt”. Cậu bị suy giảm thính lực giống hệt cha mình.
Đôi khi, có phải chúng ta đã quá vội vàng khi phán xét người khác?
Theo Guu
Bạn có thông minh hơn tr.ẻ e.m 10 tuổ.i ở Đức?
Tác giả Alex Bellos giới thiệu câu đố từ cuộc thi trực tuyến hàng năm dành cho tr.ẻ e.m Đức trong độ tuổ.i 10 - 16. Ông khẳng định, 80% người tham gia đưa ra câu trả lời đúng.
Hàng năm, cộng đồng Toán học ở Đức tổ chức cuộc thi giải câu đố trực tuyến về lịch cho học sinh. Một câu đố sẽ xuất hiện mỗi ngày từ 1/12 đến 24/12.
Sáng kiến này bắt đầu từ năm 2010. Khoảng 150.000 học sinh trong độ tuổ.i 10 - 16 tham gia. Khoảng 80% người tham gia trả lời đúng.
Alex Bellos giới thiệu bài toán tính số chú lùn từ cuộc thi giải câu đố trực tuyến hàng năm dành cho tr.ẻ e.m Đức. Ảnh: Cộng đồng Toán học Đức.
Tác giả Alex Bellos, người phụ trách chuyên mục Toán học trên tờ The Guardian chọn và giới thiệu đến độc giả bài toán từ năm 2010.
Đề bài như sau:
Chú lùn Waldemar có một công việc: Chú phải thu thập danh sách điều ước Giáng sinh của tr.ẻ e.m sống trên sa mạc Sahara. Chú xuất phát từ Timbuktu và có thể hoàn thành chuyến đi, trở lại đây trong vòng 6 ngày. Tuy nhiên, chú lại là một yêu tinh lùn, có nghĩa là chú rất nhỏ.
Một chú lùn chỉ có thể mang thức ăn đủ cho 4 ngày. Vậy, Waldemar phải dẫn theo bao nhiêu chú lùn để hoàn thành chuyến đi?
Lưu ý: Waldemar có thể thực hiện cuộc hành trình với các chú lùn khác. Hàng ngày, mỗi chú lùn phải ăn đủ lượng thức ăn theo quy định. Họ không thể mua thực phẩm dọc đường đi nhưng có thể chia phần thức ăn mình mang theo cho chú lùn khác. Các chú lùn chỉ được phép rời Timbuktu một lần và phải giữ lại số thức ăn đủ để họ sống sót trở về.
Đây là một câu hỏi trắc nghiệm. Người giải có thể chọn một trong các đáp án sau: 1, 2, 3, 4, 5, 6 chú lùn.
Câu trả lời của bạn là gì?
Theo Zing
Lần đầu tiên xuất khẩu rơm sang Nhật Nguồn phụ phẩm rơm rất lớn ở miền Tây thường đốt bỏ sau khi thu hoạch lúa, sẽ được chế biến, xuất khẩu sang Nhật Bản làm thức ăn chăn nuôi. Ngày 18/11 lãnh đạo Nông trường Sông Hậu (Cần Thơ) có buổi làm việc với Hiệp hội xuất nhập khẩu thịt bò Nhật Bản (JBIX) về dự án hợp tác chế biến...