Tủi phận ru con của bé 14 bị 2 anh rể hãm hại
Hơn nửa tháng qua, từ khi cháu L sinh con, nhiều người trong thôn qua lại ngang nhà nghe thấy tiếng ru hời ru hỡi. Lời ru buồn não nề ở miền quê thanh tịnh như tiếng trầm luân của cuộc đời. Làm mẹ ở tuổi 14, L xót xa, tương lai sau này rồi sẽ ra sao?
Nhà nhỏ “nằm xó” hai người
Từ ngày bé L sinh con cho đến nay, tại thôn Bình Tây, xã Xuân Lâm, TX Sông Cầu (Phú Yên) mọi người tiếp tục bàn ra tán vào về chuyện buồn nhà anh Nguyễn Văn Hùng (ba cháu L). Đau buồn hơn trong ngôi nhà nhỏ ấy, chị Trần Thị Thu Thảo, vợ anh Hùng (mẹ kế của cháu L) đang “nằm xó”. Anh Hùng một mình làm quần quật nuôi con vừa sinh non và nuôi vợ mới đẻ.
Đại diện các ngành liên quan của tỉnh Phú Yên thăm tặng quà cháu L.
Sau khi sinh bé trai tại Bệnh viện Đa khoa TX Sông Cầu, theo kết quả siêu âm, dự đoán của các trung tâm y tế, cháu L đã sinh non gần 2 tháng. Một tuần sau khi cháu L sinh, anh Hùng “đùm túm” mẹ con cháu về nhà.
Hàng xóm nghe vậy không ít người bỏ dở công việc, đội nắng, mưa chạy xe máy, xe đạp trên những con đường gồ ghề sỏi đá của miền núi heo hút đến thăm cháu L. Tìm đến nhà cháu L vào lúc gần trưa. Ngôi nhà cấp bốn tuềnh toàng nằm cạnh đường là nơi ra vào của 5 con người. Mái tôn thấp tè, ngoài trời nắng gay gắt, trong nhà nóng hầm hập.
Nhà nhỏ, người đến thăm đông, có người thò đầu qua cửa sổ nhìn mẹ con cháu L. Có người nhìn xong thở dài ngao ngán. Đứa bé trai sau khi sinh đến giờ nặng chỉ 2,5kg, nhỏ thó nằm ngọ nguậy trên giường, phần thương bé thiếu tháng, sức đề kháng kém, phần lo bé lớn lên không biết biết cha mình ai? Xung đột hai bên gia đình gay gắt thế này, người vào tù, người oán hận liệu bé trai lớn lên có gọi được tiếng ba ơi?
L từ ngày sinh con đến nay, có lúc thất thần, đôi mắt ngây đờ, cả ngày hết ngồi lại nằm, đến bữa cơm ăn không biết ngon vì tủi phận.
Sự việc xảy ra trước đó, tháng 9/2011, Võ Thanh Tâm, là con rể của cô ruột L. đến chơi nhà L, nhân lúc nhà vắng người, Tâm đã dùng vũ lực để cưỡng hiếp và đe dọa sẽ giết L. nếu kêu la hay kể chuyện với ai.
Ngày 19/4/2012, hai đối tượng Trần Đặng Nguyên (25 tuổi, trú xã Xuân Lâm, TX Sông Cầu) và Võ Thanh Tâm (21, trú xã Đa Lộc, huyện Đồng Xuân) đã bị Công an TX Sông Cầu (tỉnh Phú Yên) bắt giam.
Cơ quan chức năng TX Sông Cầu tiến hành xét nghiệm ADN để xác định cha đẻ thực sự của đứa bé.
Sau đó, Trần Đặng Nguyên, một người con rể khác của cô ruột L. cũng đến mượn đồ sửa xe và lôi L. vào buồng cưỡng hiếp. Khi L. chống cự, Nguyên liền đe dọa: “Mày mà nói cho người khác biết, tao sẽ nói ra chuyện thằng Tâm làm với mày để gia đình mày xấu hổ với mọi người…”. Vì quá sợ hãi nên L. cũng không dám nói cho ai biết.
Đến đầu tháng 4/2012, thấy bụng L. to lớn bất thường, gia đình chở ra Bệnh viện Đa khoa Bình Định và phát hiện có thai. Lúc đó ba L truy hỏi và L. đã kể lại toàn bộ vụ việc.
Tìm đến nhà Nguyễn Thị Trúc Hà – vợ bị cáo Trần Đăng Nguyên – một trong hai anh rể hại đời cháu L, khác với mọi người, Hà chì chiết bĩu môi. Theo Hà, bé L “rửng mỡ” nếu không anh Nguyên và thằng Tâm đâu có nên tội.
Gia đình hai chị em Hà tan nhà nát cửa vì chồng bị bắt giam. Có người thân phía dòng họ nhà Hà nhìn cháu L cũng nguýt dài nửa con mắt chửi rủa.
Gọi con… bằng em
Mang nặng đẻ đau nhưng L gọi con mình là em. Nhiều người lớn tuổi trong xóm khuyên: còn nhỏ lỡ có con, đừng gọi con mà gọi em, thằng nhỏ sinh non yếu ớt khó nuôi, gọi vậy có khi nó mau lớn. L nghe theo!
Video đang HOT
“Sinh em xong, dù cả người rã rời như bị ai đánh ai dần nhưng nhờ các cô, bác, chú, anh, chị trong thôn quan tâm, động viên, chăm sóc nên trong lòng con cảm thấy rất vui. Sau này, con cố gắng đi học lại, phụ giúp bố mẹ nhiều hơn để cùng chăm sóc cho em” – L rưng rưng nước mắt nói.
Bà Ba Đính, một người hàng xóm kể, từ khi sinh con L biết lo xa, nhiều lúc tôi đến thăm thấy nó ngồi đăm chiêu, không biết tương lai của em (bé mới sinh) sau này ra sao, lớn lên có ai chê cười cuộc đời nó không?
Nói đến đây L mếu máo ngã dài nằm trên gường. “Kệ, lỡ rồi thì thôi, có con sau này hậu thân. Ghét nó tội, ai muốn vậy” – bà Ba Đính chia sẻ.
Từ ngày L từ bệnh viện về, anh Nguyễn Văn Hùng nước mắt lăn dài xót xa và tủi phận theo con. Nghiệt ngã thay, ngày L mang thai thì người mẹ kế (chị Thảo, vợ anh Hùng) cũng đang có bầu và sinh con trước L gần một tháng.
Cuộc sống ở miền núi nghèo, từ đó đến nay “mười ngày như chục” anh Hùng đi làm rẫy đi từ sáng đến chiều tối mới về. Sáng anh dậy nấu cho con và vợ nồi cơm, kho thêm nồi cá rồi đi làm. Trưa chị Thảo hâm lại nồi cá, chị và cháu L cùng ăn.
“Nằm xó” buồn, có hôm L lén nhìn qua cửa sổ thấy các bạn đi học cua (học thêm mùa hè), L ao ước được trở lại trường.
Việc bé L bị xâm hại tình dục, phải mang thai khi đang “tuổi ăn tuổi lớn” không chỉ để lại hậu quả trước mắt mà còn ảnh hưởng đến tương lai của cả mẹ lẫn con sau này. Liệu bé L có thể vượt qua được điều tiếng thị phi của người đời hay không? Điều này phụ thuộc rất nhiều vào sự cảm thông, chia sẻ, giúp đỡ của gia đình, cộng đồng dân cư nơi sinh sống và toàn xã hội.
Gia đình L thuộc diện hộ nghèo, khó có thể đảm bảo việc nuôi nấng, chăm sóc thêm một đứa trẻ cũng như lo cho tương lai của bé. Vì vậy, các tổ chức đoàn thể, những nhà hảo tâm cần giúp đỡ cả về vật chất lẫn tinh thần cho cháu L.
(Bà Đặng Thị Kim Chi, Chủ tịch Hội Liên hiệp phụ nữ tỉnh Phú Yên)
Theo Dân Trí
Tủi nhục cô bé 14 sa ngã, bị hãm hại cuộc đời
Mới 13 tuổi nhưng Dương Thị T lại sớm chán ngồi học, thích lang thang quán cà phê với nhóm bạn đầu đường xó chợ. Thế rồi, cô bé đã lao vòng xoáy của tình yêu. Để rồi cuối cùng chàng trai đã "quất ngựa truy phong" khi cô bé đã có thai nhưng tên họ "Sở" kia đã không nhận hậu quả của mình. Cuối cùng cô bé phải sống trong ngày tủi phận đón đứa con "không cha".
Sa ngã rồi làm mẹ ở tuổi 14
Dương Thị T sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo của TX. Bà Rịa, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu. Cha mẹ sinh được 3 người con, T là con lớn trong nhà. Gia đình khó khăn lại càng hơn khi mà bé T được 7 tuổi thì cha mất vì bị đột quỵ.
Cha không còn như "nhà không nóc" nên từ đó kinh tế gia đình em ngày càng khó khăn. Một mình mẹ T phải bươn trải sớm khuya kiếm tiền nuôi 3 đứa con nhỏ. Cũng chính vì vậy mà T cũng không được sự quan tâm chăm sóc của mẹ.
Khi còn nhỏ T khá ngoan ngoãn nhưng đến tuổi "cửa ngõ" của sự phát triển thì cô bé bắt đầu ham chơi, tụ tập bạn bè. Hàng ngày T vẫn cắp sách đến trường nhưng lại không tới lớp học. Cô bé thường xuyên bỏ đi chơi với một số nhóm trẻ con lang thang trong khu vực.
Đến năm lớp 7, nghe theo bạn bè rủ rê nên T trốn học. Thời gian này những ngày tới lớp của T còn ít hơn những lúc cô bé lê la ở các quán cà phê đàn đúm. Khi mẹ T biết con mình bỏ học đi chơi thì đã quá muộn.
Bà đã khuyên con gái đi học lại nhưng cũng chỉ được hôm trước, hôm sau T lại vắng mặt trên lớp. Cô bé không còn thiết tha với chữ nghĩa nữa mà đầu óc hướng tới những cuộc vui chơi với nhóm bạn ngoài đường. Vì vậy, T quyết định bỏ học hẳn.
Cô bé 14 tuổi Dương Thị T với bụng bầu sắp sinh
Nghỉ học, T lại càng có thời gian đi chơi nhiều hơn. Cô bé 13 tuổi thường xuyên trốn nhà đi sống theo kiểu "bầy đàn". Mỗi lần đi chơi là T vắng nhà cả tuần lễ. Mẹ cô bé cất công đi tìm nhưng đều vô vọng tìm vì đứa con gái bướng bỉnh như một "con ngựa bất kham" này.
Bà phải lo cho 2 đứa em của T khi chúng còn quá nhỏ. Thế rồi, T kết bạn với một số tay "anh chị" thuộc dạng "giang hồ cóc" ở khu vực để muốn mượn danh xưng hùng, xưng bá lấy tiếng là "dân chơi".
Nhóm của T có hàng chục thanh thiếu niên đầu đỏ, đầu xanh đi xe máy kẹp ba bốn người lượn lách phóng bạt mạng trên đường rồi đùa giỡn rú ga cười hí hửng. Những người trong khu vực nhìn thấy nhóm của T phóng xe là phải dạt sang bên đường.
Những ngày tháng đó cô bé sống theo kiểu "tu hú ở nhờ", tất cả cái ăn, nơi ở đều được những người bạn lo cho. T tâm sự: "Nhóm của cháu chơi toàn đứa nhà giàu nhưng chúng đều không thích đi học.
Sau những lần đi bar, vũ trường hết tiền bọn cháu lại tìm những căn nhà hoang, hay hàng quán bên đường vắng người rồi vào trong ngủ qua đêm. Lúc đó sống thỏa mái, ngày nào biết ngày đấy không phải suy nghĩ hay lo sợ điều gì cả...".
Tuy nhiên, sau một thời gian sống theo kiểu "bầy đàn" bạn bè cũng không còn đủ tài chính để bao T nữa. Vì vậy khi hết tiền đi hoang, ăn chơi nhậu nhẹt các quán suốt đêm thì T đã xin vào quán cà phê của một người quen gần nhà để làm thuê kiếm sống.
Lúc này, sau mấy tháng đi "dạt vòm" nhìn T đã già đi nhiều so với cái tuổi 13 của mình. Hàng ngày công việc của T là bưng nước cho khách. Lúc này mẹ cô bé mừng lắm vì nghĩ rằng T đã biết dừng lại và chịu khó làm công để có cái ăn, có thể giúp mẹ nuôi hai em nhỏ.
Nhưng niềm vui của người sinh thành cũng không được bao lâu thì T lại sa ngã vào con đường yêu đương trai gái. Tuy mới có 13 tuổi nhưng T khá là phổng phao, nhìn bề ngoài khó ai có thể đoán được tuổi của cô bé đó.
Trong thời gian làm phụ quán cà phê T có quen với một người đàn ông hơn cô bé đến 17 tuổi. Đó là Phạm Minh Tú (30 tuổi, ngụ tại phường Long Toàn, TX. Bà Rịa, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu). Tú là con út gia đình nhưng cũng bỏ học sớm và là kẻ thích siêng ăn biếng làm.
Hàng ngày Tú thường la cà nhậu nhẹt với nhóm bạn giống như hắn. Chính vì vậy mà gần chục năm kiếm vợ nhưng chẳng có cô gái nào liều mình mà lấy hắn. Mỗi lần Tú uống rượu xong là giống hệt như gã "Chí Phèo" về nhà đập phá chửi bới và sẵn sàng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với ai mà hắn thấy "ngứa mắt".
Cô bé T quen Tú chắc cũng chỉ ngót nghét 1 tuần thì bắt đầu đi chơi với nhau sau giờ quán đóng cửa. Những lần đi chơi với bạn trai, thú vui "sống về đêm" của cô bé lại trỗi dậy, T thường xuyên đi đêm tụ tập ăn nhậu với nhóm bạn của Tú.
Chỉ sau vài bữa rượu nhạt, cô bé đã "say" Tú. Thế rồi, chuyện gì đến cũng phải đến, trong một buổi tối trời mưa lớn sau cuộc nhậu quên cả trời đất Tú đã đưa người yêu vào một nhà nghỉ tại TX.Bà Rịa để ngủ. Tại đây, gã trai từng trải đã dụ dỗ ép cô gái cho hắn "cái ngàn vàng".
Cô bé tố "chồng" vì ... "sở khanh"
Sau đêm mưa đó T đi đâu cũng gọi Tú là "chồng". Và cũng từ đó cô bé bỏ luôn việc phụ quán cà phê cho người bà con mà suốt ngày ở bên "chồng". Những ngày đầu cả T và Tú đều mãn nguyện với hạnh phúc đang có.
Để lúc nào cũng được ở bên nhau, Tú đã nói với "vợ" "Hay em về ở nhà anh luôn đi để chồng tiện chăm sóc cho vợ chứ". Nghe Tú nói vậy T sung sướng và đồng ý ngay.
Cô bé kể lại: "Lúc cháu qua nhà anh Tú ở bọn cháu ở trong buồng. Ba mẹ anh ấy có nói cháu là đừng ở lại đây. Bực tức cháu kể lại cho anh Tú nghe, anh ấy liền làm ầm lên và nói với mọi người trong nhà là nếu cháu không được ở lại thì anh ấy cũng bỏ nhà đi... Thế là ba mẹ anh đấy đành chịu để cháu ở lại".
Lúc này mẹ của T biết con gái theo trai bỏ nhà đã đi tìm nhưng đứa con gái cứng đầu này đã lẩn trốn không gặp. Nhiều lần tìm con bất thành nên mẹ của T đành ngậm ngùi coi như nó đã lấy chồng rồi.
Thế rồi thời gian hạnh phúc của "đôi vợ chồng son" này cũng vỏn vẹn được hơn 1 tháng thì hai người xảy ra cãi vã. Vì còn trẻ con nên khi bị "chồng" quát mắng vài câu T đã giận dỗi bỏ về. Nhưng một vài ngày sau thì Tú lại nhắn tin, gọi điện thoại đòi gặp T để được "vui vẻ" bên nhau.
Lúc này T xiêu lòng và chung sống không được bao lâu cô bé phát hiện bắt đầu cảm thấy trong người là lạ đóan biết mình có thai. Nhưng cô bé đã giấu mẹ và cũng không muốn mọi người biết nên không dám một mình đi xử lý "hậu quả".
Thời gian này mẹ của T cũng mải đi làm thuê sớm khuya không để ý đến cái bụng của con gái ngày một lớn lên.
"Cháu giấu mọi người vì lúc đó cháu còn hy vọng anh Tú vẫn thương cháu và hai người sẽ ở bên nhau suốt đời. Nhưng khi biết anh ấy trở mặt không muốn làm "chồng" của cháu nữa thì đứa bé trong bụng đã lớn quá rồi, nó được hơn 5 tháng gì đó, cháu cũng không nhớ nữa. Lúc đó thì không còn cách nào khách là giữ đứa bé lại..." - cô bé ngây ngô kể lại.
Sau nhiều lần nài nỉ Tú quay về với tình yêu ban đầu không thành, đã nhiều lần T bụng mang dạ chửa đứng ngoài trời mưa đêm lạnh giá chờ "chồng" về nói chuyện phải trái nhưng đều bất thành.
Lúc này Tú đã lộ diện là một gã họ "Sở" biết T có thai liền "bặt vô âm tín". Hi vọng cuối cùng cho cuộc sống tương lai cô bé quyết định nói với ba mẹ của Tú xem có chấp nhận cháu nội "ngoài ý muốn" này không?
Thế nhưng phía gia đình nhà "chồng" phản đối kịch liệt và không thể nhận hai mẹ con ... trẻ con này. Bực tức với kẻ "quất ngựa truy phong" xong rồi không chịu nhận hậu quả nên T quyết định đã làm đơn tố cáo lên công an TX.Bà Rịa.
Ngay sau khi vào cuộc điều tra, cơ quan điều tra đã ra lệnh bắt khẩn cấp Tú về tội "hiếp dâm trẻ em". Khi công an đến nhà đọc lệnh bắt giữ Tú thì hắn hoảng hốt "kêu oan" rằng "T và em yêu nhau, cô ấy tự nguyện cho quan hệ tình dục chứ em không hề bắt ép. Tại sao cán bộ lại đọc bắt em mang hành vi hiếp dâm? Em đâu có hiếp dâm T. bao giờ đâu...".
Sau khi được cán bộ công an giải thích rằng: "Pháp luật quy định nếu có quan hệ với trẻ em chưa đủ tuổi vị thành niên dù tự nguyện hay không cũng đều bị quy vào tội hiếp dâm trẻ em. Vì nạn nhân còn quá nhỏ chưa ý thức được hành vi của mình".
Nghe công an giải thích xong, Tú như phần nào đó hiểu được chút pháp luật nên mặt hắn cứ thừ ra. Hắn không ngờ rằng mình lại bị bắt về tội "hiếp dâm trẻ em".
Khi hỏi về tương lai trước mắt, T cúi mặt xuống nền nhà, hai bàn tay bám chặt vào nhau. Cô bé thở dài một hơi thật mạnh rồi ngước mắt nhìn vào khoảng không vô định. Một lát, người mẹ trẻ này mới tâm sự trong nước mắt như đã nhận ra những sai lầm của mình:
"Cháu cũng không biết nữa chú à, còn hơn 1 tháng nữa là đứa bé chào đời rồi. Nhà cháu thì nghèo, ăn hàng ngày không đủ nghĩ gì về tương lai cho đứa trẻ. Cháu thấy tủi nhục nhất là khi đứa con sinh ra, ngay cả ba của nó cũng không thừa nhận.
Nhưng thôi, cháu đã trót dại rồi thì cũng đành chấp nhận cho số. Chỉ tội đứa bé, khi sinh ra đời không được ai đón chào. Nó đâu có tội tình gì, chỉ có người sinh ra nó mới mang đầy tội lỗi mà thôi....".
Bây giờ sắp đến ngày chuyển dạ, cô bé vẫn không mường tượng được làm mẹ sẽ như thế nào? chỉ tội cho đứa trẻ, một bi kịch đón chào khi còn trong bụng mẹ.
Theo Phunutoday
Quảng Nam: Nghi án nữ sinh lớp 10 bị cụ ông 70 tuổi "yêu" đến mang bầu Mấy tuần nay, người dân thị trấn Đông Phú (huyện Quế Sơn, Quảng Nam) râm ran bàn tán chuyện một nữ sinh lớp 10 đang mang bầu và nghi án "tác giả" là một cụ ông láng giềng mà nạn nhân vẫn gọi là "ông ngoại". Ngay tại quán nước mía trung tâm thị trấn Đông Phú, chúng tôi hỏi ông chủ quán...