Tủi nhục vì hai lần ở cữ, tôi đều bị chồng dành cho những cái tát như trời giáng
Bao nhiêu sự nhẫn nhịn suốt 8 năm trời cũng chẳng để làm gì. Chồng tôi níu kéo nhưng cốc nước đổ đi rồi làm sao lấy lại.
Sáng nay, chồng lại gọi điện đòi gặp, xin vợ quay về sau hôn nhân đổ vỡ nhưng tôi kiên quyết nói không. Bởi, có lúc tôi cũng xiêu lòng nhưng rồi ngẫm cuộc đời đắng cay, nghĩ về những ngày ăn đòn như cơm bữa lại khiến bản thân quyết định phải dứt khoát.
Gia đình bên ngoại cũng khuyên tôi nên bỏ chồng đi để làm lại cuộc đời. Nhưng như duyên số vận vào nhau, tôi không dứt ra được. Biết bao nhiêu tủi nhục trải qua cũng khiến tôi mạnh mẽ và suy nghĩ về chuyện ly hôn một cách nghiêm túc để đưa ra quyết định.
Thời còn yêu nhau, ai chẳng mơ mộng, ai chẳng vui vẻ, hạnh phúc, được yêu chiều. Nhưng khi về sống với nhau, bao nhiêu tính xấu, bản chất bộc lộ hết. Thời còn son rỗi, vợ chồng chẳng mấy khi cãi nhau, nhưng có lúc chồng cũng giơ tay định tát, đấm đá khi không hài lòng vợ việc gì đó. Khi mang thai, chồng khá chăm vợ nhưng vẫn chì chiết khi tôi làm sai. Còn sau sinh, hình như anh cũng stress nên bản chất vũ phu càng được bộc lộ rõ.
Tôi còn nhớ lúc mới sinh con, sức lực mất đi một nửa, cả tháng sau tôi vẫn chưa thể hồi phục. Đó là những ngày tháng tôi chán nản nhất. Ban đêm chăm con một mình, chồng ngủ say như thời chưa có con.
Khi con được 20 ngày tuổi, tôi cố gắng gượng dậy đi lại, làm những việc vặt trong nhà. Nhưng chồng lại muốn tôi vào bếp lo cơm nước để không phải thấy cảnh vợ nằm ì cả ngày trên giường. Ở cữ mà tôi chẳng được cơm bưng nước rót như nhiều chị em khác.
Có lần em chồng từ quê lên chơi, tôi vừa cho con ti xong thì hoa mắt chóng mặt nên nằm thiếp đi. Chồng đi làm về, nhà cửa tanh bành, tôi mệt không gượng dậy được. Tôi nghĩ bụng sẽ mua đồ ăn sẵn hoặc gọi ship về tận nhà. Tôi tin chắc người chồng nào cũng có thể thông cảm cho vợ.
Vừa đi làm về, thấy vợ nằm ngủ, chồng chạy xồng xộc vào phòng, quát tháo: “Giờ này còn chưa cơm nước gì nữa, thế em trai tôi tối nay ăn gì đây. Quanh năm, nó mới lên chơi vài lần, cô chẳng thể hiện được tí gì là người trên tuổi, là chị dâu vậy”.
Tôi cũng chẳng giữ được bình tĩnh nên đốp lại chan chát, ở cữ mệt mỏi, không ai hỗ trợ, sức khỏe còn yếu làm sao nấu nướng gì được. Khi nghe sẽ gọi cơm hộp, chồng tôi tiếp tục chì chiết, cho rằng vợ lười biếng, không muốn thể hiện mình chu đáo.
Khi tôi nhất quyết sẽ gọi cơm hàng về ăn, chồng tát bốp vào mặt tôi dù lúc ấy tôi khi đang bế con. Hai cái tát như trời giáng khiến tôi bất ngờ và chua xót. Lúc đó, chỉ muốn cầm đồ đạc, bế con về nhà mẹ đẻ. Nhưng tôi vẫn phải cố nhịn để gượng dậy chế biến vài ba món cho bữa tối, dù trong lòng uất nghẹn để gia đình được êm ấm.
Video đang HOT
Sáng hôm sau, vẫn là bài ca cũ của chồng về chuyện lo cho em chồng. Tôi nghĩ bữa sáng ai nấy tự lo, thà rằng tôi khỏe mạnh nhưng mới sinh con được 20 ngày nên chẳng hào hứng gì nấu cơm, chuẩn bị bữa sáng. Chồng tôi lại lầm bầm chuyện chẳng coi nhà chồng ra gì.
Tôi nói chồng và em chồng tự đưa nhau đi ăn sáng, vì bản thân quá mệt. Chồng ngay lập tức thay đổi thái độ, đá thúng đụng nia, ném đồ đạc cho tôi biết là đang tức giận. Cốc sữa tôi vừa pha đặt trên bàn để uống cũng bị hất xuống nền nhà vỡ tan tành. Tôi tròn mắt trước cách ứng xử của chồng và khóc nức nở, vì biết bao cảm xúc dồn nén lại từ tối hôm trước vẫn chưa hết.
Đó là lần sinh con thứ nhất, còn ở lần sinh con thứ hai của tôi cũng chẳng mấy vui vẻ. Hôm đó, tôi mới sinh được 12 ngày. Trong nhà có mấy chục triệu tiền tiết kiệm để lo cho con mới sinh, cả nhà ăn dần cho đến khi tôi đi làm nhưng chồng muốn đưa đi hùn vốn làm ăn với bạn.
Tôi hiểu tính chồng nên cũng hết khuyên ngăn và chỉ rõ điều lợi điều hại. Chồng không những không nghe còn cho rằng tôi là tảng đá ngăn cản bước tiến sự nghiệp, không đầu tư thì cả đời chỉ còm cõi chờ lương và chẳng bao giờ phất lên được. Trong khi tôi đang phân tích, chồng tát ngay hai cái vào mặt. Thêm hai cái tát đau điếng, tôi đi nằm mà nước mắt chảy dài.
Thêm vài lần nữa, chồng tôi vẫn cư xử kiểu chợ búa như vậy, nên tôi quyết định đường ai nấy đi, vì không thể chịu đựng được cảm giác bị coi như đồ vật trong nhà. Bao nhiêu sự nhẫn nhịn suốt 8 năm trời cũng chẳng để làm gì. Chồng tôi níu kéo nhưng cốc nước đổ đi rồi làm sao lấy lại. Cảm xúc, tình yêu và cả tình thương không còn thì tình cảm vợ chồng cũng khó bền vững. Tôi chấp nhận con cái phải khổ để giải thoát cho chính mình thôi…
Theo Emdep
Đắng cay tủi nhục phía sau cái mác hào nhoáng "bạn gái thiếu gia"
Những tưởng, cuộc đời mình đã sang một trang mới khi "săn" được bạn trai thiếu gia, tôi nào ngờ được những đắng cay tủi nhục phía đằng sau đó.
Chứng kiến sự khó khăn vất vả của bố mẹ, từ bé tôi đã tự nhủ, sau này lớn lên phải kiếm được nhiều tiền, không được sống trong nghèo khổ. Ngày ấy, tôi cứ nghĩ cố gắng học hành, rồi mình sẽ được đền đáp xứng đáng.
Thế nhưng, lớn rồi tôi mới biết, để kiếm tiền trong cái xã hội này là không hề đơn giản. Để trụ vững tại cái đất người khôn của khó này đã là cả một nỗ lực, nói gì đến cuộc sống giàu sang.
Rồi, tôi nhận ra, khi mình không thể làm giàu thì cách tốt nhất để trở nên giàu có là lấy một người chồng nhiều tiền. Tôi quyết định gác lại mối tình hơn một năm cùng anh chàng bằng tuổi để đi tìm tấm thẻ đảm bảo cho cuộc đời mình.
Qua sự giới thiệu của vài người bạn, tôi đã tìm được H, một thiếu gia con nhà làm bất động sản. Anh chàng này được nhiều người biết đến vì tính tiêu xài phung phí. Ngày gặp mặt anh, tôi thầm nghĩ trong bụng, mục tiêu của cuộc đời mình đây rồi.
Ngày gặp mặt anh, tôi thầm nghĩ trong bụng, mục tiêu của cuộc đời mình đây rồi. (Ảnh minh hoạ)
Là thiếu gia con nhà giàu, quanh H lúc nào cũng không thiếu con gái vây quanh. May mắn được bố mẹ ban cho ngoại hình có thể nói là ở mức khá, tôi đã lọt vào mắt xanh của anh. Anh nói rất ấn tượng với vẻ đẹp có chút gì đó chảnh chảnh của tôi.
Hẹn hò với anh, tôi như một bước lên tiên. Ngay ngày đầu tiên hẹn hò, anh đã dẫn tôi tới trung tâm mua sắm, nơi tôi chưa từng dám sờ vào một bộ quần áo vì cái giá quá chát.
Đi với anh, tôi được thoải mái chọn những bộ cánh sành điệu mà không cần nhìn giá. Anh nói, là bạn gái anh thì đẳng cấp phải khác. Tôi như lột xác hoàn toàn sau khi được anh đầu tư từ a đến z. Ngắm nhìn bản thân trong gương, tôi thấy "săn" được anh là thành công lớn nhất của cuộc đời mình.
Sau khi đã có được diện mạo "đẳng cấp bạn gái thiếu gia H", tôi được anh đưa đến những nơi sang trọng gặp bạn bè. Đây đều là những nơi trong mơ tôi cũng không tưởng tượng có ngày mình được đặt chân tới.
Tôi bắt đầu quen với lối sống xa xỉ. Tôi dãn dần các bạn cũ và làm quen với những cô nàng cũng là bạn gái thiếu gia như tôi. Dù là bạn gái H nhưng thực sự sau những cuộc ăn chơi, H hầu như không liên lạc với tôi. Cuộc sống của tôi giờ đây chỉ là chơi bời, đốt tiền làm thú vui. Tôi bằng lòng với nó.
Là bạn gái H, tôi được đưa đến những nơi sang trọng mà trong mơ tôi cũng không dám nghĩ tới. (Ảnh minh hoạ)
Hôm đó anh nói muốn đưa tôi đến những nơi náo nhiệt hơn, muốn tôi được trải nghiệm những thứ chưa từng được biết. Anh dẫn tôi đến một phòng karaoke vip tại một nhà hàng sang trọng.
Vừa bước vào phòng, tiếng nhạc chát chúa đập vào tai tôi. Anh chào những người bạn và giới thiệu tôi với họ. Trong phòng là nhiều cô gái xinh đẹp ăn vận sành điệu đang lắc lư theo điệu nhạc.
Buổi tiệc bắt đầu thực sự khi một người bạn của anh chìa ra mấy viên gì đó. Anh đút vào miệng tôi một viên và nói "Phiêu đi em". Tôi như không làm chủ nổi mình sau khi nuốt viên thuốc đó.
Tôi lắc điên cuồng. Những ly rượu cứ thế đưa đến trước miệng tôi. Một ai đó đã ôm tôi, hôn tôi nhưng không phải H. Tôi muốn đẩy anh ta ra nhưng đầu óc chẳng làm chủ nổi cơ thể. Trong ánh đèn nhập nhoạng, tôi còn thấy H đang làm những hành động tôi không thể ngờ với một cô gái trong hội.
Khi tỉnh lại, tôi cay đắng khi biết, hoá ra đêm tiệc mà anh nói muốn tôi đưa tới là một đêm thác loạn của hội các thiếu gia bạn anh. Thứ mà anh đã cho tôi uống chính là thuốc lắc. Đêm hôm đó, họ đã đổi cho nhau bạn gái và quan hệ ngay trong căn phòng đó.
Tôi cay đắng khi biết, hoá ra đêm tiệc mà anh nói muốn tôi đưa tới là một đêm thác loạn của hội các thiếu gia bạn anh.
(Ảnh minh hoạ)
Tôi cảm thấy mình thật đáng khinh bỉ. Tôi muốn có một cuộc sống giàu sang, nhưng không phải là biến mình thành loại gái cao cấp thế này. Đọc tin nhắn của anh: "Sướng không em. Cuối tuần anh đưa em đi tiếp!", tôi thấy thật ghê tởm.
Dù biết mối quan hệ giữa chúng tôi không phải tình yêu nhưng tôi chẳng thể ngờ được, với anh ta, tôi chỉ là một thú vui tiêu khiển, một con búp bê đẹp để anh dẫn đến những cuộc vui thác loạn. Phải chăng đây chính là quả báo tôi phải chịu khi ham phú phụ bần?
Theo Eva
Cửa phòng khách sạn mở ra, cả tôi và chồng đều ngỡ ngàng khi nhìn thấy nhau Chúng tôi, hai con người đứng trân trân một lúc lâu mà không ai có thể mở lời. Nhìn thấy cách tôi trang điểm, ăn mặc, chồng tôi có lẽ đã hiểu lờ mờ mọi chuyện. Suốt 10 năm làm vợ, chưa bao giờ tôi cảm thấy hổ thẹn và tủi nhục như thế này. Tôi và chồng đều đã đánh mất bản...