Tư vấn hôn nhân: Con trai 8 tuổi quá nhát gan, phải làm sao?
Tôi năm nay 40 tuổi, vợ tôi 38 tuổi, hai vợ chồng tôi cưới nhau được 10 năm nay và có 2 đứa con trai. Tuy nhiên, hai đứa con tôi tính cách trái ngược nhau.
Bé đầu nhà tôi thông minh, nhanh nhẹn và rất dạn, còn bé thứ 2 thì rất nhát gan. Từ bé cháu đã nhút nhát nhìn thấy bóng tối là sợ hãi, khóc lóc. Còn ban ngày ra ngoài bé sợ đủ thứ. Thấy con gián bé cũng khóc, con kiến bò qua cũng mặt mày tái mẹt. Chưa kể, ra đường nhìn thấy chó, mèo thì con ôm bố mẹ khóc mãi không thôi.
Trẻ nhát gan, cha mẹ cần phải kiên trì- Ảnh minh họa.
Hiện tại, con tôi đã lên lớp 2 nhưng cháu không hề chơi với bạn nào. Hễ bị bạn trêu là cháu khóc, thậm chí thấy đông người cháu cũng không dám đến. Cháu không dám vận động hay thử sức với trò chơi vận động mạnh như: Bập bênh, đu quay… dù bố mẹ đã chỉ bảo, khuyên nhiều lần.
Tôi lo lắng quá, đôi lần đưa bé đi khám thì bác sĩ bảo cháu không có vấn đề gì về tâm lý. Bác sĩ cũng khuyên vợ chồng tôi nên chịu khó trò chuyện, hướng dẫn để con thấu hiểu, thay đổi nhưng tôi đã thử và sát sao nhiều năm nay, kết quả con vẫn thế. Giờ tôi phải làm sao đây? Xin hãy giúp tôi. (Hoàng Bảo Nam, Hà Nội)
Chuyên gia tâm lý Trần Ly (THCS Ngô Sĩ Liên) tư vấn:
Anh Bảo Nam thân mến! Qua câu chuyện của anh tôi nhận thấy bé khá nhút nhát và sống khép kín. Để khắc phục điều này, tôi nghĩ vợ chồng anh nên tìm hiểu kỹ xem tính cách này của con là do bẩm sinh hay do hoàn cảnh sống tạo nên. Từ đó, anh chị hãy tìm ra giải pháp thích hợp, phù hợp với độ tuổi của con.
Theo tôi, khi khắc phục tính nhút nhát của con, anh cần lưu ý 2 điều sau: Thứ nhất, bé thường sợ sệt, anh nên quán triệt mọi người xung quanh không nên dọa,trêu đùa con kiểu như: “Kìa, tránh ra, con gián kìa”, “Con chó đấy, chạy mau không nó cắn”, “Em đừng làm vậy, nó sẽ vỡ đấy”, “Em đúng là nhát gan”…
Video đang HOT
Anh hãy nhớ, chính những lời nói vô tình này cũng có thể gia tăng nỗi sợ hãi đang bủa vây con. Cứ thế, bé sẽ mặc định: “Ôi điều này rất đáng sợ”, “Ghê quá”, “Mình không nên lại gần vì nó quá nguy hiểm”,… Từ đó, con sẽ tự co mình lại để bảo vệ bản thân trước tiên. Anh hãy nhớ, chính điều này sẽ khiến con nhụt chí và không dám đấu tranh để mạnh mẽ hơn.
Điều tiếp theo anh nên làm là hướng dẫn con từ từ bằng cách “bố dũng cảm làm gương cho con”. Chẳng hạn, nếu thấy con chó, con mèo chạy qua anh sẽ nói với con: “Nó không đáng sợ nếu mình không làm gì nó con ạ”, rồi thấy con kiến, anh cũng phải bảo: “Kiến sẽ không cắn nếu con không trêu nó”. Kèm với những lời nói anh cũng sẽ hành động “dũng cảm” để con nhận thấy nó không có gì nguy hiểm.
Còn về bống tối, đứa trẻ nào cũng sợ bóng tối và anh hãy tập cho con quen dần với cảm giác trong bóng tối. Chẳng hạn trước khi tắt đèn, mọi người không nên ngủ luôn mà có thể hát một bài, trò chuyện, hoặc kể một điều gì đó vui vẻ. Hãy tập cho con quen nhìn vào bóng tối để cảm nhận được sự yên tĩnh.
Đi công viên, thay vì ép con trượt xuống hãy chỉ cho con: “Con thấy chưa, các bạn chơi vui chưa, con thử xem nào”, cứ hướng dẫn từ từ, con sẽ tự nhận thấy mình làm được. Ngoài ra, hãy khích lệ con như: “Con của bố mẹ rất dũng cảm”, “Con giỏi lắm”, “Con sẽ làm tốt”. Thấy bố mẹ tin tưởng, tôi tin chắc rằng cháu sẽ nỗ lực làm tốt, không phụ sự tin tưởng.
Anh à, dạy một đứa trẻ cần có thời gian. Con cần học mọi thứ từng ngày, từng ngày một. Cha mẹ hãy nhớ, dạy con cần kiên trì không thể nóng vội. Khi con chùn bước, hãy vỗ về con: “Có gì đâu mà sợ, có bố mẹ đây”, “Con nhìn bạn giỏi chưa, con sẽ làm tốt như thế”,..,
Mẹ chồng "sốt xình xịch" thấy con trai phải rửa bát, im bặt khi con dâu buông nhẹ 1 lời
"Này! Con dâu ạ! Nhà này lấy con về đâu phải để làm vương làm tướng. Mẹ nuôi hai đứa con trai chưa bao giờ để chúng phải động tay vào làm bất cứ việc nhà gì. Nó phải đi làm đã mệt lắm rồi lại còn phải phục vụ vợ".
30 tuổi vẫn chưa "chống lầy", bố mẹ tôi nóng ruột lắm khi thấy cô con gái là tôi đây vẫn bình chân như vại. Tôi tất nhiên cũng muốn lập gia đình, muốn có một bờ vai để dựa vào những lúc mệt mỏi, muốn có một bàn tay nắm chặt mỗi khi đông về. Thế nhưng tôi còn rất nhiều điều lăn tăn khi bước từ tình yêu tới hôn nhân.
Nhà bạn trai của tôi có hai anh em trai. Sau vài lần hỏi dò, tôi được biết mẹ anh rất không đồng ý chuyện cho con đi ở riêng. Bà muốn con cháu trong nhà quây quần ở hết đó mà tôi thì lại không muốn như vậy.
Anh chị em ruột trong nhà nhiều khi nhìn thấy nhau còn muốn đánh nữa là, người không máu mủ tránh sao được những lúc giận dỗi, mâu thuẫn nhau. Tôi lại không phải đứa luôn khéo léo, cẩn trọng trong giao tiếp nên tốt nhất tránh vẫn là hơn. Tôi có đứa bạn vợ chồng yêu nhau là thế, vậy mà cưới nhau được đúng 2 năm thì ly hôn vì mâu thuẫn với mẹ chồng.
(Ảnh minh họa)
Hai đứa nói chuyện qua lại mãi, có lúc tưởng chừng chia tay. Sau nhiều hồi bàn qua nói lại, anh đồng ý sẽ ra ở riêng sau khi hai đứa lấy nhau. Nghe nói vì chuyện này gia đình anh cũng tranh cãi nhiều hôm nhưng cuối cùng ông bà cũng đồng ý cho hai đứa tôi ra ở căn chung cư của nhà đang cho thuê. Thôi thì mất lòng trước mà được lòng sau còn hơn. Tôi không muốn sau này vợ chồng lục đục chỉ vì những vấn đề phát sinh không từ hai đứa.
Thế rồi, tôi và anh kết hôn. Vợ chồng mới cưới nên cuộc sống cũng nhẹ nhàng. Sáng tôi dậy sớm hơn một chút để làm mấy món điểm tâm nhẹ nhàng, hôm nào dậy muộn thì hai đứa đi ăn sáng hoặc tự túc. Chồng tôi trước đây ở nhà là con út nên chẳng phải động tay vào việc gì bao giờ. Tôi thì không có chuyện phụ nữ phải là người làm tất cả việc nhà trong gia đình. Tôi nói vợ chồng cùng phải có trách nhiệm xây dựng gia đình, hơn nữa việc nhà cũng không phải anh làm cho tôi mà là làm cho cả hai.
Chúng tôi chia nhau việc nấu cơm sẽ là tôi làm còn anh phụ trách rửa bát. Hồi đầu nhìn anh lóng ngóng rửa bát tôi cũng buồn cười lắm nhưng mà kệ, trước lạ sau quen. Chỉ là với mẹ chồng tôi thì đó là điều không thể chấp nhận được.
(Ảnh minh họa)
Hôm đó hai đứa vừa ăn cơm xong thì mẹ chồng tôi qua đưa gói quà do người họ hàng đi nước ngoài về tặng. Tôi vì người ngây ngấy sốt nên vào phòng nằm luôn, sau nghe tiếng mẹ chồng vọng vào mới biết.
"Con đang làm gì thế này? Ngân nó đâu rồi?".
"Vợ con ốm nên vừa vào phòng nghỉ. Mẹ ngồi đi con xong đến nơi rồi!".
Nghe thấy những câu nói đó, tôi chẳng buồn ra nữa mà kệ, coi như không nghe thấy gì. Đến lần sau đó, khi bà lại đến chơi vào giờ hai vợ chồng ăn cơm xong, thấy tôi dọn bát đĩa ra rồi chồng vào rửa thì tức lắm.
"Này! Con dâu ạ! Nhà này lấy con về đâu phải để làm vương làm tướng. Mẹ nuôi hai đứa con trai chưa bao giờ để chúng phải động tay vào làm bất cứ việc nhà gì. Nó phải đi làm đã mệt lắm rồi lại còn phải phục vụ vợ".
"Mẹ nói gì thế ạ? Con cũng phải đi làm mà mẹ. Nhà con chỉ có 1 đứa con gái, mẹ con cũng chưa bao giờ để con phải động tay vào việc nhà vậy mà giờ lấy chồng con vẫn làm đấy thôi. Anh ấy với mẹ là cục vàng thì con với bố mẹ con cũng vậy".
"Thằng kia, mày thấy vợ nói thế mà được à?".
"Vợ con nói đúng mà mẹ. Rửa ba cái bát có nặng nhọc gì đâu mà con không giúp vợ được. Con lấy Ngân về làm vợ chứ có lấy về làm osin đâu".
Nghe chồng nói xong tôi cũng mát mặt lắm nhưng vẫn phải "ra đòn" quyết định để mẹ chồng quên ngay tư tưởng trọng nam khinh nữ đó.
"À mà anh nghĩ thế nào về việc chuyển sang Singapore rồi? Cuối tuần tới là em phải trả lời về việc có nhận đảm nhiệm chi nhánh mới không. Nếu anh đồng ý thì mình thưa luôn với mẹ", tôi vừa nói vừa nhìn mẹ chồng rồi lấy cớ xin phép vào phòng trước.
Mẹ chồng tôi nghe đến chuyện con trai chuyển ra nước ngoài thì sốt sắng lắm. Bà sợ tôi sẽ mang con trai bà đi nên dĩ nhiên tìm mọi cách để khuyên con ở lại. Có lẽ bà sợ nếu căng thẳng tôi sẽ mang con bà đi luôn nên lúc sau khi ở trong phòng, tôi đã nghe thấy bà bảo chồng tôi có gì cứ ở lại đây, mọi thứ công việc đang tốt, sau này có con cái bà đỡ đần cho. Thú thật vợ chồng tôi không có ý định chuyển đi, chỉ là tôi muốn bà quên đi cái tư tưởng cổ hủ đó thôi.
Theo Khampha
Người phụ nữ hiền lành có lối sống lành mạnh Mình 42 tuổi, không may mắn lắm trong hôn nhân nên đang sống cùng con trai nhỏ 9 tuổi. Nói thật là mình vẫn rất sợ hôn nhân. Được nhận xét là khá trẻ, hình thức tạm được, yêu thích thể thao, bơi lội, đọc sách, du lịch... là người có lối sống khá lành mạnh, tuy hiền nhưng lại khá nguyên tắc...