Tự ti vì ít học
Vì sợ chồng và bạn bè xa lánh, coi thường, em nói dối mình học hết cấp 3 trong khi đã nghỉ học từ lớp 6.
Xin cám ơn Ngôi Sao đã cho em có cơ hội bộc bạch những tâm sự mà từ trước tới giờ em không dám nói ra. Điều đó không có nghĩa là em không có người thân quen để nói nhưng em sợ rằng khi em nói ra, mọi người sẽ không dành cho em những nụ cười tươi như trước nữa. Tệ hơn là mọi người sẽ khinh thường em. Điều đáng lo ngại nữa là chồng và gia đình chồng em mà biết thì em khổ tâm lắm.
Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo và mọi cái đều không hề nghĩ xa xôi về tương lai sau này. Nhà nghèo, tiền không có nên việc em nghỉ học sớm để đi làm kiếm tiền là chuyện bình thường ở quê.
Em may mắn có được ngoại hình cao đẹp và luôn vui vẻ với mọi người nên mọi người cũng rất quý em. Nhưng bản thân em là người không được học hành như bao người cùng trang lứa, em đã phải nghỉ học khi chưa hết lớp 6. Giờ em thấy khốn khổ vô cùng. Em mặc cảm và tự ti trong các mối quan hệ với mọi người.
Video đang HOT
Khi đi làm thuê ở thành phố, thấy mình là một cô gái xinh đẹp, được nhiều người theo đuổi, em đã không muốn mọi người biết em là người không có học. Em đành nói dối mọi người là em đã học xong cấp 3. Chồng em hiện giờ vẫn chưa biết được sự thật. Và bạn bè ở đây cũng vậy. Mọi người càng tin vào điều em nói hơn khi nhờ người quen, em xin được công việc thu ngân ở một siêu thị.
Bây giờ, em luôn sống với tâm trạng trầm cảm và hay suy nghĩ. Thật lòng, em không hề muốn nói dối mọi người. Đó chỉ là lúc em bồng bột và sự sỹ diện của bản thân đối với mọi người. Em cảm thấy mình thật bất hạnh, tuổi đời mới chỉ 24 mà trong tay không có một bằng cấp gì. Em rất mong nhận được lời động viên từ mọi người giúp em vượt qua sự mặc cảm này.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cho em xao lòng lần cuối
Anh, em đã suy nghĩ nhiều rồi. Có chết em cũng không dám thay đổi chuyện gì hết. Mình sống không chỉ cho riêng mình mà còn cho người xung quanh mình... Huống chi, em không biết cái cảm giác mà mình đang có, gọi là gì?
Tình yêu? Em không biết nó có tồn tại trong em không? nếu có, thì tại sao em lại quên mất Người của mình chỉ trong 1 thời gian ngắn ngũi, đến nổi em bàng hoàng, suy sụp, em ráng tìm lại những kỹ niệm, những cảm giác yêu thương, nhớ nhung nhưng đều vô nghĩa. Em cảm thấy bất an với tình trạng này, cho nên em lại nói câu mình nên dừng lại, cho riêng em thôi, vì chắc gì anh hiểu được suy nghĩ của em.
Nhưng em không tin anh chỉ xem em như là đứa em gái, là người bạn thân mà anh đã nói. Em chỉ không chắc cái cảm tình của anh dành cho em nó to lớn cở nào, hay chỉ là một thoáng xao lòng...
Em không hoang tưởng khi hỏi anh tại sao buồn? có phải vì em không? và anh đã mắng em nhưng anh làm sao biết em thật khó chịu khi thấy anh buồn, lúc bình thường em muốn biết được tình cảm của anh dành cho em nhưng khi em cảm nhận được chút tình cảm ấy khi mà anh không kịp che dấu đi, em lại xót lòng... Em không muốn anh khổ hay buồn vì em, con người ta hay mâu thuẩn là thế. Đã biết là chuyện cũng chẳng tới đâu, thì thôi. thà em mất đi 1 người bạn thân, người mà em xem như nhật ký của mình còn hơn để tâm trạng mình luôn bất ổn. Em không muốn sống trong cảm giác đó, em muốn tâm tư mình trong sạch, chỉ một người thôi, yêu không yêu gì cũng được...
Vậy thì anh hãy giúp em đi, khi em dừng lại, không làm phiền anh nữa thì anh đừng nhớ em, đừng liên lạc với em dù với hình thức quan tâm đứa em gái. Em cho anh biết một sự thật, khi em cố tình làm phiền anh những chuyện linh tinh, vô nghĩa...là vì em muốn gặp anh, muốn nghe anh nói, ... là vì em nhớ anh.
Cám ơn anh đã mắng em, để em bình tâm lại và không nhu nhược với chính mình.
Và em chỉ viết vậy thôi, cho em. Anh làm sao mà đọc được những dòng này...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cháu rể thầm yêu trộm và đã hãm hiếp tôi Nhiều đêm nằm bên cạnh chồng nghĩ về hình ảnh bị cháu rể hãm hiếp tôi không sao ngủ được. Tôi lại càng không dám gần chồng vì cảm giác tội lỗi ám ảnh. Cháu gái họ rất thân với tôi như một người bạn từ nhỏ. Vừa rồi, tôi cũng làm mai mối cho cháu nên duyên với một anh hàng xóm...