Tự tay anh đánh mất tất cả
Cuống cuồng cầm điện thoại gọi cho vợ nhưng không còn liên lạc được nữa. Anh nhận ra hình như mình sai quá rồi thì phải. Tại sao mình lại ngốc nghếch để vợ con mình đi xa đến thế cơ chứ.
Trên đời này tồn tại hai loại lỗi lầm. Một loại là có thể chấp nhận tha thứ được, nhưng có một loại mãi mãi không thể nào được tha thứ. Bởi vì anh quá hiểu rõ rằng mình chẳng còn bao giờ có cơ hội trở về với vợ con hay cứu vớt cuộc hôn nhân ấy nữa.
Ngày đó anh đã nghĩ rằng kiểu gì thì kiểu, anh có thể đi bất cứ đâu, làm bất cứ điều gì và tuyệt nhiên tin tưởng rằng vợ con mình sẽ mãi mãi ở nhà chờ mình về. Nhưng rồi anh đã sai rồi. Có những lúc khi trở về, khi mà anh nhận ra lỗi lầm của mình thì cũng chính là lúc anh mất tất cả mọi thứ.
Vậy mà, anh nhẫn tâm phản bội mẹ con chị vì lý do gì? – Ảnh: Internet
Anh ngoại tình, điều mà chưa khi nào chị dám tin tưởng rằng anh lại ngoại tình. Từ trước đến nay chị quá rõ về anh rồi. Vậy mà, anh nhẫn tâm phản bội mẹ con chị vì lý do gì? Anh khiến trái tim chị đau nhói đến vậy là cớ sao?
Chị biết anh ngoại tình từ lâu, phát hiện ra anh phản bội mình nhưng tuyệt nhiên chị không hề nói một lời nào cả. Chị im lặng và chờ đợi rằng anh sẽ nhận ra sai lầm của mình để quay về. Nhưng tất cả đều có giới hạn của nó. Khi mọi chuyện đã đi quá xa, chị chấp nhận buông bỏ người đàn ông của mình.
Hôm đó là hôm cuối cùng chị có mặt ở ngôi nhà ấy. Chị biết bồ anh gọi điện rủ anh đến. Chị đã thầm hi vọng một chút thôi, một chút len lỏi trong chị vẫn mong rằng anh ở lại với mẹ con mình. Nhưng không, anh hấp tấp cầm lấy xe rồi nói với chị vội vã:
Video đang HOT
- Bạn anh ốm, anh phải sang thăm. – chị vợ tỉnh bơ đứng cạnh đáp lại:
- Anh cứ đi đi.
- Em vào nhà ngủ với con đi nhé, anh sẽ về sớm. Nếu như muộn quá thì sáng hôm sau anh từ chỗ bạn đi làm luôn nên đừng đợi anh về nhé.
- Dạ.
Chị cười ra nước mắt thế mà vẫn bình tĩnh đợi anh đi khỏi. Lúc đó rồi chị mới òa khóc cầm lấy bút giấy viết lại cho anh một lá đơn ly hôn. Thật sự giờ phút này chị hiểu rồi, anh đã không còn cần gia đình này nữa. Chịu đựng đến giờ phút này là đã quá sức với chị rồi. Vừa lau nước mắt chị vừa viết đơn ly hôn.
Xong xuôi mọi thứ tự thu xếp đồ đạc của mình và con. Chị ôm con bỏ đi giữa cái đêm mà chồng mình đang nồng nhiệt với người đàn bà khác. Mỗi người đều sẽ đặt cho mình một giới hạn, đến giờ phút này thì anh đã đi quá xa so với giới hạn của chị rồi. Có lẽ đến lúc anh với chị phải rời xa thôi.
Tối hôm sau đó anh mới trở về nhà. Khi trở về đã khá muộn. Anh nhìn căn nhà tối om thấy vô cùng lạ nghĩ ngợi sao giờ này vợ mình còn chưa về. Về đến nhà, đặt lưng xuống giường anh sốc nặng khi thấy đơn ly hôn kèm chữ kí của vợ. Anh hoảng hốt mở tung từng cánh cửa tủ thấy quần áo vợ và con đã được dọn đi.
Anh hoảng hốt mở tung từng cánh cửa tủ thấy quần áo vợ và con đã được dọn đi – Ảnh: Internet
Cuống cuồng cầm điện thoại gọi cho vợ nhưng không còn liên lạc được nữa. Giờ này, anh biết tìm vợ con ở đâu. Anh nhận ra hình như mình sai quá rồi thì phải. Tại sao mình lại ngốc nghếch để vợ con mình đi xa đến thế cơ chứ. Anh đã không nhận ra mình có một gia đình đang yên ấm và vô cùng hạnh phúc cho đến lúc nhận ra nó. Giờ thì anh nên làm gì đây khi mà tự tay anh đánh mất hạnh phúc mà mình đang có.
Theo Mộc Miên / Phụ nữ & sức khỏe
Hạnh phúc chỉ đến với người phụ nữ khi họ làm được điều này
Muốn trở thành người phụ nữ hạnh phúc, trước hết hãy học cách vững vàng trước cuộc sống. Trước khi muốn sống như thế nào, hãy học cách sinh tồn.
Hằng ngày lướt Facebook, đọc báo, xem tivi, tôi gặp không ít trường hợp những cô gái trẻ thất tình, tự cầm dao lam rạch những vết thương chi chít lên đùi, lên cánh tay mình và thậm chí cả trên mặt. Họ ngốc nghếch và dại dột đến mức nghĩ rằng "một khi tình yêu đã hết sẽ chẳng còn lại gì", tự làm đau bản thân chính là cách để quên đi nỗi đau trong tim và tổn thương trong tâm hồn.
Thậm chí có những người phụ nữ tự tìm đến cái chết khi cuộc sống quá bế tắc. Có những trường hợp còn thảm thương đến độ họ không chết một mình mà còn ôm theo con nhảy sông tự tử hay tự tử khi đang mang thai sắp đến kỳ sinh nở.
Nhưng rốt cuộc, nếu như ai trong chúng ta cũng tìm đến cái chết để giải thoát khi gặp bế tắc thì liệu có ai còn sống nổi qua nửa đời người? Và tôi tin chắc, thế giới này sẽ chẳng có mấy ai thành công vang dội bởi lẽ muốn đổi lấy sự thành công, bạn phải đối mặt với nhiều vấn đề còn khó khăn, bế tắc hơn thế gấp nhiều lần. Là phụ nữ, đạt được thành công còn khó hơn gấp nhiều lần đàn ông!
Khi bạn muốn tự sát, có lẽ bạn đang cảm thấy hết sức cô độc. Bạn có thể cảm thấy không còn ai trên thế giới này có thể hiểu mình, chưa nói đến việc có thể giúp bạn vượt qua khó khăn. Bạn thậm chí còn không biết giãi bày những gì đang rối bời trong lòng bạn ra như thế nào.
Bạn chán ghét tất cả những lời khuyên. Bạn có thể cảm thấy thực sự không có ai cho bạn có thể tìm đến. Hoặc suy nghĩ và cảm xúc của bạn còn rối rắm hơn tất cả những gì mà tôi đang cố gắng viết ra ở đây.
Tôi đã từng có những ý nghĩ về tự sát xuất hiện trong đầu. Tại sao tôi có những ý nghĩ ấy? Rất đơn giản, tôi thấy bế tắc trước những gì tôi đang đối diện trong cuộc đời vào những thời điểm ấy. Bế tắc vì cái gì? Không quan trọng. Bế tắc là một cảm giác.
Tôi chưa bao giờ thực sự muốn chết, nhưng những ý nghĩ ấy cứ tự nhiên xuất hiện. Như đã từng chia sẻ ở đây, chúng xuất hiện khi tôi cảm thấy những gì mình đang trải qua là quá sức chịu đựng của mình.
Vậy nên, dù ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tuyệt vọng đến đâu, hãy luôn tự niệm trong đầu câu thần chú "tôi phải sống". Bởi sống là lựa chọn duy nhất, không còn lựa chọn nào khác để bạn có thể tiếp tục thực hiện ước mơ.
Tuy nhiên, để lựa chọn sự đôi khi không phải là điều dễ dàng nhất là khi bạn bị buộc phải ở trong những hoàn cảnh cái chết cận kề, thập tử nhất sinh. Vụ cháy chung cư Carina tại TP. Hồ Chí Minh xảy ra cách đây không lâu là một ví dụ điển hình.
Hầu hết những người thoát chết sau thảm họa đều không khỏi bàng hoàng ám ảnh. Chỉ khi trực tiếp đối diện với cái chết, họ mới thấy khát khao được sống cao đến mức nào. Nhưng, không phải ai cũng tìm cách thoát thân được giữa muôn trùng khói lửa bủa vây. Bởi, không phải ai cũng có cho mình những kỹ năng thoát hiểm khi hỏa hoạn.
Theo Phunutoday
Bó lý không bằng Đã là vợ chồng thì cái lý đúng nhất là sự đồng thuận, hòa hợp của đôi bên, chứ chẳng cần phải đúng theo lý lẽ thông thường. "Chàng ơi, phụ thiếp làm chi/ Thiếp như cơm nguội những khi đói lòng". Lời than thân trách phận này có ngốc nghếch, nhu nhược quá chăng? Đã là vợ chồng, khi "nửa kia" mèo...