Từ sợ đến thương mẹ chồng
Hồi chồng dắt tôi về thăm nhà lần đầu, tôi không giấu nổi cảm giác lo lắng, bất an trước người phụ nữ có đôi mắt sắc sảo như nhìn thấu tâm can người khác, cộng với giọng nói có phần lạnh lùng, khó chịu của mẹ chồng.
ảnh minh họa
Mẹ chê tôi nhỏ con, ăn nói có phần rụt rè… Tôi thầm nghĩ, thời buổi nào rồi mà còn muốn con dâu ăn to nói lớn, dân làm văn phòng chứ có phải… đi cày đâu mà cần coi ngó mặt mũi tay chân kỹ vậy! Tất nhiên, tôi chẳng dám nói ra suy nghĩ đo của mình, nhưng lòng thì cảm giác… không phục tí nào.
Cuối cùng, mẹ vẫn chấp nhận tôi làm dâu. Ngày gần đám cưới, mẹ bảo, các con cố gắng bảo ban nhau mà làm ăn, con phải biết giữ chồng, giữ tiền để lo cho con cái, đừng để chồng đo lọ nước mắm đếm hũ dưa hành, khổ lắm! Đàn bà con gái dù sinh nở, bận rộn cũng không được luộm thuộm bê bối, khi đó chồng chê cũng là lỗi do mình… Tôi không khỏi buồn cười, thầm nghĩ, mấy câu này lẽ ra mẹ ruột tôi dặn dò. Hay mẹ muốn “nắn gân” con dâu tương lai? Tôi vừa hoang mang vừa không khỏi sợ sệt, tự nhủ mình phải… cẩn thận đề phòng.
Sống chung trong nhà mới biết, mẹ chồng tôi tuy hay “ý kiến” và có vẻ khó khăn, nhưng tâm tính rât tốt. Mẹ sợ tôi đi vào vết xe đổ như mẹ, sợ chồng tôi giống tính cha, sẽ giữ tiền, cơm ban gạo phát cho vợ, nên mẹ mới chỉ đường đi nước bước cho tôi từ đầu. Có lúc mẹ kể, vì mẹ quá xuề xòa nên cha coi nhẹ, đi đâu cũng chẳng muốn dắt vợ con theo cùng, cả đời mẹ chỉ quanh quẩn buôn bán, chẳng biết chồng có được bao nhiêu quỹ đen quỹ đỏ riêng mình… Mẹ muốn tôi nghe để rút kinh nghiệm. Nhờ có mẹ chỉ giáo, tôi nhanh chóng thỏa thuận việc chi tiêu, tích cóp. Ấm êm gia đình nhờ đó mà giữ được. Không giống như nhiều bà mẹ chồng khác, hay bênh con trai, thậm chí “ghen” với con dâu, mẹ tỉ mẩn chỉ tôi nấu những thứ chồng tôi thích, dạy cho tôi những việc như thể tôi là con ruột.
Video đang HOT
Tôi vốn bị thấp khớp từ bé, mỗi khi trở trời hay cảm cúm là xương khớp đau nhức. Tôi luôn giấu, sợ mẹ không hài lòng về cô con dâu “bệnh tật”. Thế mà mẹ cũng biết. Một lần tôi đi làm về, thấy mẹ đang chưng đậu đen trong trái dừa tươi, bảo là làm để tôi ăn cho khỏe, giảm bớt bệnh khớp. Tôi vô cùng cảm động trước sự quan tâm chăm sóc của mẹ.
Mỗi khi nhà làm thịt gà, mẹ tôi thường “giành” đầu gà, những phần khác chỉ ăn sơ qua và giải thich rằng “nó giòn giòn, mẹ thích”. Một lần, đi tiệm ăn cùng bạn, tôi thử ăn đầu gà. Hóa ra, đầu gà lổn nhổn những xương và da, cùng với mớ lông li ti nhổ chưa sạch, rất khó ăn. Có lẽ vì mẹ tôi tiếc của, muốn nhường thức ăn ngon cho các con nên đã làm vậy.
Hôm đó, tôi ngồi lặng người trong tiệm ăn, nghĩ thương mẹ chồng. Có những hy sinh, nhường nhịn tưởng bé mọn mà to lớn vô cùng…
Theo PNO
Tôi muốn đi ngoại tình!
Đôi khi nhưng ngươi vơ muôn ngoai tinh không phai vi hêt yêu chông, vi chan gia đinh ma vi ho muôn danh cho ban thân nhưng đăc ân đươc yêu thương, nâng niu chinh đang.
Vi tôi qua yêu chông
5 năm chung sông, co vơi nhau 2 măt con nhưng nhưng gi ma chi Thanh Mai nhân đươc tư chông la môt tư: Vô tinh. Hai vơ chông chi sông chung vơi bô me chông, hai em chông. Xêp theo thư tư quan tâm cua chông chi, đưng thư nhât la me chông, thư hai bô chông, thư ba hai đưa nho, thư tư em gai chông, thư năm em trai chông va chi luôn "đôi sô".
Tư hôi yêu nhau, chi Mai đa la ngươi danh nhiêu tinh cam cho anh hơn. Sông vơi nhau 5 năm nhưng chưa bao giơ chi hêt yêu chông, thâm chi la con qua yêu tơi mưc phuc tung, phuc vu chông hơn cả osin. Va anh thi đa qua quen vơi viêc co môt cô vơ buôc phai yêu thương, phuc vu chông con vô điêu kiên.
Măc cho chi mơi sinh con chưa đây hai thang, chông vân đê vơ đôi mưa đi chơ. Măc cho chi ôm sôt, chông chi vân măc kê viêc cơm nươc, don dep cho vơ ma không hoi môt câu. Co lân sôt cao, chi Mai nâu xong bưa cơm thi lên giương năm bep, goi chông mang cho viên thuôc ha sôt, anh quăng vi thuôc xuông giương rôi ra ăn tiêp.
Sư vô tâm, vô tinh ây lam ngươi đan ba trong chi tui thân vô cung nhưng chi không co y đinh bo chông, pha gia đinh đây đu cua hai đưa con.
Chi Thanh Mai không it lân quêt nươc măt tâm sư vơi ban: "Minh chi muôn cam nhân đươc sư yêu thương, quan tâm, chăm soc cua môt ngươi đan ông. Đăc biêt la muôn biêt cam giac đươc ngươi đan ông đo chi nghi đên minh du chi môt thang, môt tuân, môt ngay, thân chi môt luc thôi. Minh muôn ngoai tinh đê biêt cam giac đươc môt ngươi đan ông quan tâm".
Vi chông tôi "cươi" game
"Chông tôi ăn game, ngu game, nưa đêm vơ tinh dây vân thây chông chơi game. Chông tôi la môt con nghiên game năng. Đi lam vê la chông tôi lao vao bât ngay may tinh đê chơi game không kip thay quân ao. Luc nao ơ nha la thây anh căm măt vao cai laptop, không ngâng măt lên nhin vơ con. Suôt ba năm trơi, tôi lây anh thi chi co môt thang đâu mơi cươi la anh bơt game môt chut. Co khi ca thang vơ chông tôi không đung tơi nhau vi chông tôi bân... chơi game tơi 2-3 giơ đêm rôi lăn ra ngu tơi sang, tinh giâc la vôi vang lao đi lam" - Chi Hông Nhung than thơ.
Không phai chi không biêt anh nghiêm game tư hôi yêu nhau nhưng chi Nhung nghi lây vơ co con rôi anh se dân cai đươc. Không ngơ con nghiên vân y nguyên.
Môi khi nha co viêc lơn nho anh đêu âm ư cho qua chuyên vi con mai căm măt vao man hinh. Lăm khi vơ co chuyên buôn vui muôn tâm sư vơi chông môt chut thi chông chi "a thê a", "ư" nhưng cha đê lot tai câu nao, cha hiêu vơ vưa noi gi vi con mai tâp trung vao game. 10 bưa cơm thi 9 bưa anh vac bat cơm ngôi canh cai laptop.
Nhiêu lân bưc minh, chi Hông Nhung phai gao lên vơi chông: "Anh lây em hay la &'cươi' game? Hay chung ta ly di đê anh chơi game cho thoai mai". Anh chông nghe thê cung chi gat đi: "Thôi em đưng noi vơ vân nưa".
Chi thưc sư cô đơn trong chinh ngôi nha luc nao cung hiên diên chông. Chi cân đươc chông đê y môt chut, chia se môt chut chư không phai co cung như không thê. Nhiêu lân chi Hông Nhung tâm sư vơi cô ban thân: "May ơi, hay la tao ngoai tinh cho cuôc sông thu vi hơn. Chông tao nhat nheo, hơ hưng qua nhưng tao vân yêu chông, nên không muôn ly hôn".
Theo VNE
Hẩm hiu Ngày trước, mỗi khi gặp khó khăn, anh luôn san sẻ cùng chị, từ ngày anh bệnh, trí nhớ không được bình thường, anh đã thành một mối lo. Cơn bão đi qua, căn nhà cấp bốn của gia đình chị hư mất một nửa mái nhà. Chị tất tả mua vật liệu, nhờ người sửa; nhưng cả xóm nhà nào cũng bị...