Từ sau khi sinh đứa con thứ hai, vợ tôi luôn để cửa mở khi tắm và sự thật phía sau
Tôi lao vào phòng tắm, đứng vào chỗ em hay đứng tắm, nhìn ra ngoài. Tôi chợt thấy sống mũi mình cay cay.
Tôi không dám tự nhận mình là một người đàn ông tốt nhưng trong con mắt nhận xét của nhiều người thì tôi lại là một người như vậy. Chung thủy, cũng chăm chỉ kiếm tiền, yêu thương vợ. Tôi nghĩ ở cái xã hội xô bồ, nhiều cám dỗ hiện nay thì như vậy là quá đủ để nói về một người đàn ông tốt.
Tôi cũng đã có gia đình. Vợ tôi là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi đã có 3 năm yêu nhau trước khi quyết định làm đám cưới. Nói về sự hiểu nhau thì có chứ còn sâu sắc đến mức chỉ cần nhìn thôi cũng biết nhau đang nghĩ gì thì tôi đảm bảo kiểu này chỉ có trong mấy câu chuyện ngôn tình mà thôi. Chính vì thế, đám cưới của chúng tôi vẫn được gọi là hạnh phúc viên mãn.
Sau khi kết hôn, vợ tôi đã chứng tỏ luôn mình là người phụ nữ của gia đình. Em gần như bỏ hết những thói quen, sở thích của mình để hoàn thành nghĩa vụ và trách nhiệm của một người vợ đảm. Nghĩa là tôi đi làm về, chỉ có việc tắm rửa rồi ngồi vào bàn ăn mà thôi. Tất cả việc nhà đều do một tay em làm hết. Thấy em nhiệt tình nên tôi cũng kệ luôn, nghĩ rằng mình xứng đáng để em phục vụ như vậy. Và tôi bắt đầu sai lầm từ ngày ấy.
Tôi cứ nghĩ em quên cho đến những ngày sau đó em vẫn tiếp diễn tình trạng đi tắm không đóng cửa. (Ảnh minh họa)
Em sinh đầu lòng cho tôi một cậu con trai bụ bẫm, kháu khỉnh ai cũng yêu. Có con rồi, quỹ thời gian em dành cho bản thân cũng chẳng còn nữa. Còn tôi, tôi vẫn vậy. Vẫn tự do bay nhảy và làm những việc mình thích. Người ta tôi lấy được người vợ trên cả tuyệt vời. Vậy mà tôi lại… Em tiếp tục sinh thêm cho tôi một cô con gái bé bỏng nữa. Nhìn vào, người ta tấm tắc khen hạnh phúc gia đình tôi thật viên mãn. Tôi thì lại tự cao với những gì mình đang có mà ko để ý rằng mình có nó từ đâu. Cho đến ngày…
Video đang HOT
- Em đi tắm mà sao không chịu đóng cửa vào chứ. Mất lịch sự quá!
Em không nói gì, chỉ ậm ừ xin lỗi tôi rồi nhanh chóng ôm lấy con. Tôi cứ nghĩ em quên cho đến những ngày sau đó em vẫn tiếp diễn tình trạng đi tắm không đóng cửa. Mà không, chính xác hơn là từ ngày đi sinh đứa con thứ hai, em đi tắm không bao giờ đóng cửa. Nghĩ rằng em đang giấu diếm mình điều gì đó. Tôi lao vào phòng tắm, đứng vào chỗ em hay đứng tắm, nhìn ra ngoài. Tôi chợt thấy sống mũi mình cay cay.
Từ chỗ này, nhìn ra chỗ hai đứa con tôi hàng ngày chơi cùng nhau vô cùng rõ. Bất giác đau nhói trong tim, tôi nhớ con trai đầu lòng của tôi còn nhỏ. Đứa con thứ hai mới sinh cũng mới được vài tháng. Nhà lại không có ô sin, trăm công ngàn việc đổ lên đầu em. Em đi tắm không đóng cửa, đơn giản là vì không có ai giúp em trông con. Em buộc phải mở cửa để dõi theo các con, sợ chúng có chuyện. Nước mắt của một thằng đàn ông ích kỉ như tôi rơi xuống. Thì ra bấy lâu nay, em vẫn âm thầm chịu đựng sự vất vả, cực nhọc mà không than vãn bất cứ câu nào.
Tôi cứ mải miết vui với những cuộc chơi của riêng mình mà không biết rằng ở nhà em đang quay cuồng trong việc nhà cửa, con cái. Sự vô tâm, ích kỉ của bản thân còn suýt nữa đẩy tôi vào sai lầm nếu cứ tiếp tục nghi ngờ em này nọ. Tôi chợt thấy mình thật may mắn. Vì em đã chịu đựng chứ không vì chuyện tôi vô tâm mà bỏ tôi. Vẫn còn kịp để tôi nói với em câu xin lỗi và thay đổi chính bản thân mình trước khi quá muộn.
Theo Phunutoday
Đằng sau sự xinh đẹp hiền lành của vợ tôi là 1 sự thật phũ phàng
Tôi giận dỗi trách mẹ: "Biết vậy sao mẹ còn cưới cô ấy cho con". Mẹ thở dài: "Mẹ thấy nó hiền lành đảm đang đâu nghĩ nó lại...".
Tôi là một nhân viên kế toán của một công ty tư nhân với mức lương 6 - 7 triệu một tháng. Tuy đã 35 tuổi nhưng chưa có một mảnh tình vắt vai, chẳng biết vì lương thấp hay vì sự thật thà đến khô khan của tôi mà các cô gái chỉ muốn làm bạn với tôi, còn khi ngỏ lời thì họ đều chạy mất tích luôn.
Nhiều lúc tôi muốn một mình cho khoẻ nhưng vì bố mẹ có mỗi tôi là con trai nên suốt ngày gọi điện thoại giục tôi phải lấy vợ mau để có cháu bế. Sau nhiều lần giục không được, bố mẹ gọi tôi về quê để làm mai cho một mối rất tốt.
Lần đầu nhìn tôi đã cảm thấy mến em, không phải vì vẻ xinh đẹp hiền thục mà vì sự thật thà ít nói của em, dường như tôi thấy chính mình ở trong mắt của em. Sau vài ngày tìm hiểu nhau, tôi quyết định ngỏ lời cầu hôn em và thật may mắn em cũng có vẻ thích tôi nên nhận lời. Vậy là từ khi quen nhau đến lúc cưới vừa tròn 1 tháng, đúng là cái duyên cái phận nó vồ lấy nhau.
Do công việc gấp lên vừa cưới vợ xong, tôi đã phải trở lại công ty luôn và chắc chắn có vợ đi cùng. Tôi dự định để em nghỉ ngơi vài tháng rồi sẽ đi kiếm việc cho em, tuy không được đúng nghề nhưng miễn là có việc để em được năng động hoạt bát thoải mái vui vẻ là tốt rồi.
Những đêm sau đó tôi luôn ở trong trạng thái thèm khát chờ chực mong được em ban phát để làm chuyện ấy. (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được mấy ngày rồi nhưng chúng tôi chưa có đêm động phòng hoa chúc. Khi ở nhà thì em bảo mấy hôm chuẩn bị cưới nên mệt lắm, nghe em nói tôi cũng thấy mệt mỏi. Vì tình yêu tôi có thể chờ em vài ngày cũng không sao.
Sau mấy đêm trằn trọc không ngủ được nên tôi quyết định tiến lại gần em để hành sự trước, không ngờ em lại cố đẩy tôi ra. Nghĩ em ngại nên tôi càng quyết liệt hơn, khi xong việc tôi mệt mỏi định lăn ra ngủ thì nghe thấy tiếng khóc thút thít của em mà ngơ ngác chẳng hiểu gì.
Dỗ dành vợ rằng "lần sau anh sẽ nhẹ nhàng với em hơn và nếu em chưa muốn thì anh sẽ không bắt ép". Những đêm sau đó tôi luôn ở trong trạng thái thèm khát chờ chực mong được em ban phát để làm chuyện ấy nhưng em bề ngoài luôn tỏ ra tươi cười còn mỗi khi tôi động chạm vào là em rùng mình lên rồi co rúm vào khiến cho tôi thấy bị xúc phạm, như thể em đang nhìn tôi với ánh mắt ghê tởm vậy.
Hàng ngày em chăm sóc tôi rất chu đáo, nhà cửa gọn gàng ngăn nắp, ăn nói dịu dàng khiến tôi không thể chê em điểm nào nhưng không hiểu sao em lại sợ chồng động chạm vào người đến vậy. Đem tâm sự kể với mẹ thì mẹ tôi nói thật là vợ tôi ngày trước học giỏi lắm nhưng cũng vì vậy mà mắc chứng bệnh về thần kinh, tuy đã được chữa trị nhưng không khỏi hẳn. Tôi giận dỗi trách mẹ: "Biết vậy sao mẹ còn cưới cô ấy cho con". Mẹ thở dài: "Mẹ thấy nó hiền lành đảm đang đâu nghĩ nó lại sợ chuyện ấy vậy".
Nghĩ là sống với nhau mấy tháng vợ đã hiểu chồng nên tôi cố thử gần gũi xem em đã thay đổi chưa, thật không ngờ em vẫn từ chối rồi lại còn thách thức tôi: "Anh mà động vào em thì em sẽ chia tay anh luôn đấy".
Tôi nhẹ nhàng giải thích cho em là tình yêu phải đi đôi với tình dục thì mới bền vững, rằng tôi rất yêu em muốn được sống trọn đời với em nhưng em vẫn sợ co ro lại không muốn tôi động vào. Tức tối, tôi ôm gối đi sang phòng khác ngủ.
Cưới nhau đã 3 tháng trời mà tôi chỉ được ngủ với vợ duy nhất một tối. Giờ tôi phải làm thế nào? Có nên đưa vợ đi bác sĩ tâm lý không?
Theo Phunutoday
Nửa năm hôn nhân, vợ đã đưa tôi vào "địa ngục" để tôi luyện lại! Tôi cũng không ngờ mình lại là kẻ có tố chất tâm lý sợ vợ như thế! Giờ tôi chỉ mong vợ mang bầu, sinh con, để cô ấy chú ý tới con nhiều hơn, tha cho tôi. Đây là lần thứ 2 tôi viết tâm sự gửi lên chuyên mục. Sau lần đầu tiên than thở về việc không kiếm nổi mối...