Từ ngày tôi sinh được con trai, chị dâu luôn tìm cách gây sự
Tôi vẫn nghe người ta nói đến sự khủng khiếp về cuộc chiến giữa các nàng dâu. Về phần mình, tôi đâu có muốn gây sự với ai. Thế nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng đừng…
Tôi là con dâu út trong gia đình, vì hoàn cảnh nhà chồng khó khăn nên khi cưới về, vợ chồng tôi sống riêng cùng mẹ chồng ở nhà dưới, còn gia đình anh trai chồng ở nhà trên. Không gian ngôi nhà chật hẹp nên gần như mọi sinh hoạt từ ăn uống đến đi lại của hai gia đình nhỏ đều ra đụng vào chạm.
Mới đầu, quan hệ giữa tôi và chị dâu khá tốt, hầu như chưa khi nào xảy ra xích mích, ganh ghét gì. Thi thoảng, hai chị em vẫn cùng ngồi tâm sự , buôn bán đủ thứ chuyện ở cơ quan, chuyện làm đẹp, chăm sóc con cái… Hứng chí lên, chúng tôi còn rủ nhau đi mua sắm, làm tóc hay đi siêu thị.
Hai con gái của anh chị cũng khá ngoan nên mỗi lần đi công tác xa về, vợ chồng tôi đều mua quà cho các cháu. Hai anh chị vì thế cũng có vẻ hài lòng về sự khéo léo và biết điều của dâu út. Cuộc sống của hai gia đình nhỏ vẫn bình lặng trôi qua như thế. Tôi cảm thấy may mắn vì mình điều hòa được khá tốt các mối quan hệ ở nhà chồng.
Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi tôi có bầu và bác sĩ siêu âm nói là con trai. Chị dâu thường xuyên gây chuyện với tôi, làm gì chị cũng “đá thúng đụng nia”, tỏ thái độ khó chịu. Không những thế, suốt ngày, chị xỉa xói, nói xấu tôi sau lưng với bà con hàng xóm, chuyện bé chị xé ra to.
Có lần, chồng tôi đi liên hoan với công ty về muộn, đang mang bầu, dễ tủi thân nên tôi có nổi nóng, cãi nhau với chồng. Sau đó, tôi cũng nguôi ngoai và vợ chồng lại vui vẻ bình thường. Chuyện chỉ có vậy mà chị lại thêu dệt đến tai hàng xóm rằng, chồng tôi không “nhịn” được vợ có bầu nên đã ra ngoài “ăn phở”, về nhà không xóa sạch dấu vết nên bị phát hiện. Rồi chị bảo hai vợ chồng tôi cãi nhau suốt đêm, căng thẳng tới mức tôi dọn dẹp quần áo đòi bỏ đi…
Video đang HOT
Không chỉ có vậy, rất nhiều lần, chị còn gây chuyện vô lý với tôi. Những lúc ấy tôi thường im lặng cho xong thì chị nói tôi khinh người, không tôn trọng chị. Khoảng sân, ngõ là không gian sinh hoạt chung, chị cũng không quét dọn như mọi khi. Rác của nhà chị dùng xong cũng vứt hết vào thùng nhà tôi. Mình tôi bụng mang dạ chửa nhưng vẫn nai lưng ra dọn dẹp và đi vứt rác.
Chồng tôi đi công tác về, vẫn mua quà cho hai cháu nhỏ như mọi khi. Các cháu hồ hởi đem về khoe mẹ thì bị chị mắng cho một trận tơi bời vì tội chưa hỏi ý kiến đã tự ý nhận quà của người khác. Rồi chị ý tứ rằng, chú thím đừng chiều cháu quá, vô tình làm các cháu sinh hư…
Từ khi tôi sinh con trai thì tình hình càng trở nên căng thẳng hơn. Là chị dâu, sống chung dưới một mái nhà và đã qua hai lần sinh nở nhưng chị chẳng đỡ đần tôi được chút nào. Cứ có cơ hội, chị lại tìm cách đá đểu, chọc tức tôi. Vì vụng về, chưa biết chăm con nên thi thoảng tôi để con bị sặc sữa hay khi con gắt ngủ tôi không biết, cứ đè ra cho bú, thế là con càng quấy khóc thêm… Thấy vậy, chị lại bồi thêm mấy câu chua chát như “khổ thân cháu tôi, có con mẹ vụng thối vụng nát”, “không chăm nổi thì vội đẻ làm gì?”… Có ai đến thăm, chị cứ bô bô lôi mấy chuyện đó ra kể khiến tôi vô cùng xấu hổ.
Hôm nào con tôi ngoan thì không sao nhưng cháu mà quấy khóc là chị lại có cớ xỉa xói khiến đầu óc tôi như muốn nổ tung. Phần vì nể nang chị là chị dâu, phần vì tính tôi vốn ít nói, hay chịu đựng nên tôi thường im lặng. Nhưng chị không biết điều mà còn ngày càng quá đáng hơn. Có lẽ, chị chỉ mong có dịp để cãi nhau tay đôi với tôi.
Cứ mỗi lần có chuyện không vui, nếu không gây sự được với tôi, chị lại quay ra quát mắng hai đứa con gái nhỏ: “Tao vô phúc mới sinh toàn con gái nên bị người ta khinh thường, đối xử chẳng ra gì”. Thương hai cháu nhưng tôi cũng không dám nói gì vì sợ góp ý, mọi chuyện lại càng trở nên rắc rối. Từ đó, gia đình luôn căng thẳng vì những lý do không đâu từ chị. Bản thân tôi vừa nuôi con nhỏ, vẫn phải đảm bảo việc nhà mà thần kinh lúc nào cũng căng như dây đàn.
Cũng phải nói thêm rằng, mẹ chồng tôi dù bận phụ giúp tôi chăm con nhưng vẫn rất yêu thương và quan tâm tới hai cháu gái con chị. Bà rất công bằng trong mọi ứng xử. Nhiều lần thấy “chướng tai gai mắt”, bà có lên tiếng khuyên bảo nhưng chị lu loa lên rằng mẹ chồng ghét bỏ, đối xử không bất công với chị.
Thực sự tôi đã nín nhịn rất nhiều nhưng “cây muốn lặng mà gió chẳng đừng”. Cứ tình trạng này chắc cũng có ngày tôi phải “tuyên chiến” với bà chị dâu ngang ngược và vô lý này mất.
Theo blogtamsu
Vượt rào' với chị hàng xóm hơn 14 tuổi
Chị bỏ qua chuyện đó cho tôi, chị em vẫn bình thường nhưng khi có chồng chị về mọi thứ trở nên khó khăn và gượng gạo.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi 21 tuổi, đang học đại học; chị 35 tuổi, buôn bán thực phẩm nhỏ gần nhà, có một con trai. Tôi và chị sống cùng một chung cư mini, chị ở tầng trên. Ngày mới dọn tới, lạ nước lạ cái, tự nấu ăn, biết chị sống ở tầng trên nên tôi hay mua đồ của chị. Dần dà chúng tôi trở thành quen thân, tôi và chị nói chuyện rất hợp những câu chuyện phiếm, thường tâm sự với nhau về cuộc sống. Chị là một người con gái đẹp, nhân hậu, sắc sảo nhưng sức khỏe không được tốt, chị yếu lại bị bệnh đau dạ dày hành hạ suốt nhiều năm trời.
Chồng chị bằng tuổi chị, đi làm ăn xa nhà, lâu lâu mới về. Tôi và chị sống cạnh nhau cũng được gần một năm, chị giúp đỡ tôi nhiều lắm nên tôi hay lên giúp chị cho cu con học, rồi sửa chữa đồ điện, thỉnh thoảng về muộn nhỡ bữa chị gọi tôi lên ăn cơm. Bữa cơm có ba người luôn vui vẻ và đầm ấm. Tôi dần quý mến chị như người chị ruột của tôi vậy.
Anh chồng chị đi làm ăn xa, một tháng về với vợ con được 2-3 ngày, chị hay tâm sự với tôi: Anh nhiều bệnh, đi làm cũng chẳng gửi được về nhiều để phụ giúp hai mẹ con, việc trong nhà gần như mình chị càng đáng hết. Với chị, anh sống như em trai trong nhà, từ lâu việc giường chiếu với anh chị đã nguội lạnh vì sức khỏe của anh, anh còn hay làm chị buồn vì những lần giận dỗi ghen tuông vớ vẩn. Làm chị khổ xong anh chỉ biết xin lỗi, chị đã mỏi mệt từ lâu nhưng vẫn luôn cố gắng vì cu con.
Tôi thương chị, nhiều lúc nhìn chị vất vả lấm tấm mồ hôi dọn dẹp tôi đều giúp, nhìn chị bị những cơn đau dạ dày cấp hành hạ tôi xót lắm, chỉ biết dìu chị vào nằm, lấy thuốc cho chị uống. Khuyên chị đi khám nhiều lần mà chị đâu có đi, chị sợ vào bệnh viện rồi lại mất việc tốn kém, tôi chỉ biết ngậm ngùi. Đấy là lúc anh chồng không có nhà, thỉnh thoàng anh về tôi có xuống ăn cơm cùng gia đình anh chị, ăn cơm xong tôi cho cu con học. Nhìn anh chị tình cảm, ngồi cạnh nói chuyện, tôi thấy hậm hực trong lòng, ghen tị với anh.
Tôi có hỏi chị là tại sao không còn tình cảm mà vẫn như vậy được? Chị đáp: Anh ấy yêu chị lắm, lúc nào cũng sợ mất chị nên bày trò ghen tuông, chị mệt mỏi lắm. Về nhà phải cố tình cảm không anh lại làm khổ chị. Nghe tới đấy thôi là lòng tôi đau nhói, chị thở dài còn tôi nghẹn ngào. Tôi và chị đã có quan hệ, là do tôi không kiềm chế được nên hại chị. Chị bỏ qua cho tôi, hai chị em vẫn bình thường nhưng khi có chồng chị về mọi thứ trở nên khó khăn và gượng gạo. Đợt này anh về nghỉ dài, chị nói bệnh của anh không còn được lâu.
Tôi sợ anh phát hiện ra chuyện rồi làm khổ chị nên tìm cớ gây sự, cãi nhau, không muốn nhìn mặt nhau nữa. Chị khóc, lòng tôi đau thắt. Mỗi lần đi về thoáng nhìn thấy chị tôi chỉ muốn chạy lại ôm chặt, nói ra hết mọi chuyện cho chị hiểu tình cảm của tôi. Tôi không biết chuyện này rồi sẽ đi về đâu, thương và lo cho chị nhiều lắm. Ngồi viết lại những dòng này mà nước mắt tôi cứ chảy dài. Xin mọi người cho tôi lời khuyên, phải làm gì bây giờ để tốt cho chị?
Theo Tienphong
Chồng kiếm cớ gây sự khi đưa tiền trợ cấp cho con Đã bốn năm nay kể từ khi bắt đầu nhận tiền trợ cấp của anh, mỗi tháng tôi phải gặp hết chuyện này chuyện kia mà không bao giờ được yên ổn. Chúng tôi cưới nhau được 9 năm thì anh ngoại tình với một cô không sống với chồng và có một con gái. Tôi hẹn gặp để nói chuyện một lần,...