Từ ngày mẹ chồng tập tành mua hàng online, tôi trở thành con nợ tự mua dây buộc mình
Tôi hối hận khi chỉ mẹ chồng dùng điện thoại quá.
Trước đây, tôi và mẹ chồng khá thân thiết với nhau. Một phần vì tôi không sống cùng mẹ, một phần vì tính tình tôi xởi lởi, dễ tiếp xúc, nói chuyện nên mẹ chồng tôi thích lắm. Cứ thứ bảy, mẹ chồng lại gọi điện kêu vợ chồng tôi đưa cháu về chơi. Về nhà là chúng tôi nói không hết chuyện.
Một hôm, mẹ chồng bảo tôi chở đi mua cái điện thoại mới. Bà nói dùng điện thoại cũ hoài bị lạc hậu. Nhóm tập thể dục của bà toàn dùng cái lướt lướt, xem tin tức, nghe nhạc gì cũng tiện. Thấy mẹ có tinh thần cầu tiến học hỏi, tôi hào hứng bỏ tiền mua tặng luôn cho bà cái điện thoại cảm ứng 9 triệu.
Nhưng chẳng bao lâu sau, tôi bắt đầu hối hận vì đã quá hào phóng với mẹ chồng mà “ mua dây buộc mình”. Từ ngày có điện thoại, mẹ chồng tôi chẳng còn chú tâm chăm sóc gia đình nữa. Tôi cũng chẳng biết đâu nếu bố chồng không gọi điện cho chồng tôi rên than.
Một phần vì tôi không sống cùng mẹ, một phần vì tính tình tôi xởi lởi, dễ tiếp xúc, nói chuyện nên mẹ chồng tôi thích lắm. (Ảnh minh họa)
Ông nói mẹ chồng tôi sáng tối ôm lấy cái điện thoại không rời. Nấu ăn thì qua quýt cho xong nên khi mặn khi nhạt, khi còn cho ông ăn mì tôm qua bữa. Nhà cửa bà cũng bắt ông lau chùi vì không có thời gian? Nghe chồng kể lại, tôi vừa sốc vừa buồn cười.
Đã thế, không biết ai chỉ bày mà mẹ chồng tôi bắt đầu tập tành mua hàng online. Bà kết bạn với toàn những người bán hàng rồi hỏi giá, đặt hàng này nọ. Dù tôi đã cảnh báo mua hàng online rất dễ bị lừa, tiền mất tật mang nhưng bà vẫn cứ thích mua vì nó tiện lợi, mẫu mã lại đẹp mắt. Khuyên không được, tôi đành thôi. Tôi đâu biết, người nhận hậu quả của những lần mẹ chồng “nổi hứng” lại chính là mình.
Lần đầu tiên là khi tôi đang làm ở công ty, mẹ chồng gọi điện hối thúc như chuyện gì quan trọng lắm: “Mau về giúp mẹ cái này. Mày mà không về chắc tao chết với bố mày”. Trưa đó, tôi phải chạy về nhà chồng xem thử chuyện gì đã xảy ra.
Video đang HOT
Tiền bạc tôi trả cho mẹ chồng đã lên tới con số hơn 10 triệu đồng mà mẹ chồng chẳng có động tĩnh gì trả lại. (Ảnh minh họa)
Về tới nơi thì tôi chưng hửng thật sự. Thì ra mẹ chồng tôi đặt mua cái váy trên mạng với giá 2 triệu đồng. Nhưng khi nhận hàng, mặc thử thì cái váy chẳng khác gì cái bao, mẹ chồng tôi vóc dáng người thấp, mập, mặc vào càng buồn cười. Bố chồng tôi mắng cho.
Và tôi lại là người phải gọi điện cho shop thương lượng trả hàng, phí ship, phí tổn thất này nọ. Thương lượng xong xuôi, tôi còn phải đem cái váy đi gửi trả lại và bị shop cằn nhằn.
Từ đó về sau, mẹ chồng chuyển luôn việc nhận hàng, trả tiền cho tôi vì sợ bố chồng tôi la. Mà nhận hàng thì có cái được cái không. Cái nào được thì ổn, không là tôi phải chủ động liên hệ đổi trả tùm lum.
Chưa kể tiền bạc tôi trả cho mẹ chồng đã lên tới con số hơn 10 triệu đồng mà mẹ chồng chẳng có động tĩnh gì trả lại. Tôi nói với chồng, anh còn mắng tôi ngu thì ráng chịu. Tôi ức chế quá. Phải làm sao cho mẹ chồng dừng ngay mua hàng online lại đây? Kiểu này chắc tôi đổ nợ với bà quá.
Theo docbao.vn
Mẹ đẻ cho con gà để dưỡng thai, tới bữa thấy toàn đầu cánh, hỏi ra thì ngã ngửa với câu trả lời của mẹ chồng
Khi biết tin em mang thai, mẹ đẻ mang cho con gà và 1 chút đồ để tẩm bổ. Nhưng tối ấy, mẹ chồng làm thịt và bê mâm cơm lên em chỉ thấy toàn đầu, cổ, cánh... Em hỏi bà thì điếng người với câu trả lời.
Em cưới xong là sống chung với bố mẹ chồng. Dù hơi e sợ nhưng qua vài lần tiếp xúc, em thấy bà là người cũng niềm nở, dễ tính nên tự an ủi mình: "Không sao đâu, mình đối với người ta thế nào sẽ được đối xử lại như thế!"
Thế mà không mọi người ạ. Hai vợ chồng em đóng 5 triệu theo đề nghị của bà bao gồm tất tần tật tiền ăn, uống, điện, nước... Nhiều người sẽ bảo 5 triệu đáng là bao, 1 người ăn tiêu còn hết. Thế nhưng, nếu mọi người sống ở quê như bọn em, lương của 1 người là 5 triệu thì mới hiểu số tiền này nó lớn thế nào. Nhưng không sao, em vẫn gật đầu ngay tắp lự khi bà yêu cầu.
(Ảnh minh họa)
Thế mà mỗi bữa, bà cho cả nhà ăn toàn mấy thứ cây nhà lá vườn như kiểu khoai xào, trứng rán, rau cỏ... Lâu lắm mới thấy bà mua thịt, mua cá 1 lần. Khi chồng em than ngắn thở dài, bà lại cười cười, động viên con trai:
- Thôi ăn đi, mai mẹ mua đồ ngon cho mà ăn. Khổ lắm, ở nhà mẹ bận bịu bao nhiêu thứ, muốn đi chợ mà sợ về không có thời gian nấu cơ.
- Mẹ đừng tham công tiếc việc quá. Giờ già rồi làm ít đi.
- Làm ít đi thì sống thế nào? Rau đâu anh chị ăn? Gạo đâu mà nấu? Anh chị thì chưa đủ khả năng nuôi bố mẹ chả phải làm.
Mỗi lúc nghe mẹ chồng nói thế, em cũng chỉ biết im lặng. Theo ý bà thì rõ là muốn bà dành thời gian để nấu ăn, chăm sóc gia đình thì biết điều mà đưa thêm tiền đây. Em thấy chán lắm, bố mẹ chồng chẳng cho được gì mà cứ kiểu hạch sách, bóng gió để đòi hỏi thêm như vậy.
Nhưng mọi chuyện không phải vì bữa cơm hàng ngày đâu mọi người ạ. Mẹ chồng em vốn tiết kiệm, mua cho mình thì không dám nhưng cứ hở ra thì lại mua cho con gái lấy chồng ở xóm bên. Thậm chí, đi ăn cỗ ở đâu mà lấy phần về cũng dấm dúi giấu đi rồi mang cho nó. Bà cứ tưởng em đói khát, thèm thuồng lắm không bằng. Về nhà này em có tự ý lấy đồ ăn bao giờ đâu. Đồ trong tủ bà mời em mới ăn ấy.
Nhất là hôm vừa rồi, nghe tin em có thai nên mẹ đẻ em sang chơi, có mang theo con gà mái to, chắc phải tới 2 cân. Thế mà khi làm thịt xong, mẹ chồng chặt hết phần đùi, phần nạc ức bỏ túi ni-lông rồi cho vào ngăn đá tủ lạnh, gọi con gái sang lấy. Còn lại bao nhiêu đầu, cổ, cánh, bà cho vào nấu để cả nhà ăn.
Tới bữa, em không ăn được da với xương nên mới ngơ ngác hỏi mẹ chồng:
- Ơ, mẹ ơi sao con gà này xương thế ạ?
(Ảnh minh họa)
Bà lừ em 1 cái tưởng cháy mặt, xong vừa cắm cúi ăn, vừa ngại ngùng trả lời:
- Con gà này nó gầy.
- Nhưng gầy thì gầy chứ có khuyết tật đâu ạ? Con không có mấy phần đùi với ức mẹ ạ?
- Cái Mai (em chồng em) đang ốm, mẹ chặt ra 1 ít để cho nó nấu cháo. Có miếng thịt thôi mà con cũng dò xét, soi mói. Mày chặt tính như thế sau này bố mẹ chắc chả mong nhờ vả gì.
Nghe bà nói thế xong, em điên quá. Mẹ chồng lúc nào cũng lo vun vén cho con gái, em chẳng ý kiến gì. Nhưng đây là đồ mẹ đẻ em mang sang cho em dưỡng thai mà bà cũng lén lút mang đi nữa. Đã thế, bà lại còn xỏ xiên em ích kỉ, nhỏ nhen, "chắc" tính... mà mắng vốn em.
Em đang không biết phải làm thế nào với bà nữa. Cái kiểu là vừa ngại con dâu nhưng lại muốn lấy cho con gái khiến em thấy chướng mắt quá. Em phải làm sao để chung sống hòa bình với mẹ chồng đây ạ?
Theo afamily.vn
Mỗi lần nhận được cuộc điện thoại lạ tôi thấy vô cùng mệt mỏi, nguyên do là vì niềm đam mê bất tận của vợ Giống như mọi chị em khác, vợ tôi có "niềm đam mê" mãnh liệt với việc mua sắm nhưng đặc biệt hơn, cô ấy thích mua hàng online. Vợ chồng tôi lấy nhau được hơn 1 năm nay và vẫn đang trong giai đoạn kế hoạch chứ chưa sinh con. Là vợ chồng trẻ nhưng nhìn chung cuộc sống của chúng tôi khá...