Từ Làng Sen hướng về Biển Đông
Những tấm ngực lấp lánh huy chương – chiến tích của một thời ra đi vì nghĩa lớn – vẫn đập lên những nhịp đập yêu nước nồng nàn. Những khuôn mặt cương nghị chưa một lần lui bước trước quân thù vẫn hừng hực quyết tâm: Sẵn sàng khi Tổ quốc cần!
Màu xanh đầy sức sống trên con đường về Làng Sen quê Bác.
Tháng Năm, trời cao vời vợi, xanh ngắt. Tháng Năm, làng Sen lại đón hàng triệu bước chân, hàng triệu tấm lòng thành kính về với mảnh đất sinh ra người con vĩ đại Hồ Chí Minh. Trong cái nắng hè chói chang, dưới những tán cây xanh mướt, hàng triệu bước chân vẫn cần mẫn bước đi với niềm thành kính vô hạn.
Con đường dẫn du khách từ quốc lộ 46 vào với Làng Sen quê Bác rợp một màu xanh mát. Hàng cây được trồng từ lần Bác Hồ phát động Tết trồng cây đầu tiên; hơn 60 năm nay vẫn hiên ngang đứng đó, rễ ngày càng cắm sâu vào lòng đất, tán lá xum xuê che mát cả con đường dài uốn lượn theo cánh đồng lúa. Trải qua bao mùa mưa nắng bão bùng, trải qua bao mùa mưa bom bão đạn của kẻ thù, hàng cây vẫn xanh một màu hy vọng, như niềm tin của người dân vào nền độc lập, tự do mà người con quê hương Làng Sen đã dâng trọn cuộc đời mình.
Người ta đã định phá bỏ hàng cây, đã định “hóa giá” những thân cây ngót nghét bằng cả đời người để mở rộng con đường vào quê Bác. Nhưng rồi, những người có trách nhiệm, có tầm nhìn đã giữ nó lại. Con đường mới vẫn được hình thành nhưng hàng cây vẫn được giữ nguyên, tạo thành con đường xanh ngút mắt, đẹp đến nao lòng. Tháng Năm, màu cờ đỏ sao vàng như nổi bật hơn trong những tán lá xanh…
Ngôi nhà đơn sơ – nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trải qua năm tháng tuổi thơ.
Quần thể Khu di tích Làng Sen cũng rợp trong màu xanh của cây, trong hàng trăm sắc hoa từ mọi miền đất nước về đây tụ hội. Những cây hoa ban Tây Bắc đã nở tung như cánh bướm rập rờn trong thứ nắng vàng như mật ong. Những cánh hoa sen đã nhú lên khỏi bùn lầy. Chẳng phải ngẫu nhiên mà nơi sinh ra vị anh hùng dân tộc lại được mang tên của loài hoa “gần bùn mà chẳng hôi tành mùi bùn” ấy. Phải chăng, chính cái khí phách hiên ngang, “rũ bùn đứng dậy” của loài hoa ấy đã góp phần hình thành nên ý chí lớn lao của Người, cái ý chí theo suốt cuộc đời để đấu tranh chỉ với mong muốn duy nhất “Ai cũng có cơm ăn, áo mặc. Ai cũng được học hành”.
Trong triệu triệu bước chân về với làng Sen có những bàn chân trẻ nhỏ. Những đứa trẻ lớn lên trong độc lập, tự do, trong hạnh phúc đủ đầy. Những đứa trẻ chưa một lần được gặp Bác Hồ nhưng trong tiềm thức đã in đậm hình ảnh của Người. Những đứa trẻ hồn nhiên tranh nhau trả lời những câu hỏi về Bác của cô hướng dẫn viên Khu di tích. Những khuôn mặt háo hức, những ánh mắt trong veo đầy ngưỡng mộ khi được giới thiệu về nơi đã sinh ra Bác Hồ – một khái niệm không hề mơ hồ mà là cả một niềm kính yêu.
Video đang HOT
Các cháu học sinh lắng nghe hướng dẫn viên Khu di tích Kim Liên giới thiệu về Bác Hồ và những người thân trong gia đình.
Trong triệu triệu bước chân về với Làng Sen, có những người cựu chiến binh ngực lấp lánh huy chương. Tiềng rì rầm khấn vái trước bàn thờ của vị cha già dân tộc. Nước Việt Nam ta đã liền một giải như Bác hằng mong. Nhưng ngoài Biển Đông vẫn đang dậy sóng, Bác ơi! Những tấm ngực đầy lấp lánh huy chương – chiến tích của một thời ra đi vì nghĩa lớn vẫn đập lên những nhịp đập yêu nước nồng nàn. Những khuôn mặt cương nghị, chưa một lần biết lui bước trước quân thù vẫn hừng hực một quyết tâm: Sẵn sàng vươn khơi ra biển khi Tổ quốc lâm nguy!
Những người mẹ dáng quê lam lũ, khuôn mặt bỗng bừng lên nỗi căm hờn khi nghe tin dữ từ biển Đông. Phải chăng, trong những người con đang chiến đấu giữ bờ cõi nơi đầu sóng ấy có con trai bé bỏng của mẹ. Khi Tổ quốc cần, mẹ sẵn sàng để con ra đi.
Hàng triệu bước chân, hàng triệu tấm lòng về với Làng Sen quê Bác trong những ngày tháng Năm.
Trước bàn thờ Bác Hồ, lớp lớp thanh niên cúi đầu thành kính. Trên những trang cá nhân, những tấm hình đại diện đã được thay bằng lá cờ đỏ sao vàng, bằng dải đất hình tia chớp. Họ không đăng tải những dòng chữ về bản thân như trước mà thay vào đó là lời hiệu triệu của những trái tim chung một ý chí: tiếp bước truyền thống cha anh, sẵn sàng lên đường khi Tổ quốc gọi tên!
Từ Làng Sen, triệu triệu trái tim vẫn đang lắng nghe Tổ quốc gọi tên mình!
Theo dantri
Cuộc vật lộn với thủy thần của cặp vợ chồng Mỹ trên con tàu bị đắm
Bị sóng đánh lạc khỏi con tàu chìm, đôi vợ chồng người Mỹ đã dìu theo một công nhân không có áo phao lênh đênh suốt 9 tiếng. Giữa biển đen, cả khi đã tuyệt vọng, họ vẫn luôn nói lời yêu nhau.
Khi nhận được lời mời đi ăn tiệc cưới hôm 2/8, John Heinemann và vợ đã đồng ý ngay. Dù đã làm việc cho công ty PV Pipe được khoảng 2 năm nay, nhưng ông khá bận rộn, gần đây mới có thể mời vợ sang Việt Nam nghỉ cùng mình. Họ có điểm chung là rất thích văn hóa, con người Việt.
"Cuối tuần trước đó, chúng tôi cũng đi ăn cưới với nhau. Mọi thứ rất tuyệt. Chúng tôi giữ nguyên tâm trạng háo hức đó khi bước lên tàu đi cùng mọi người mà không mảy may nghĩ đến tai nạn nào có thể xảy ra", ông Heinemann nói.
Vợ chồng vị chuyên gia người Mỹ nhập đoàn lên con tàu tàu H29 rời cảng Gò Công Đông khi trời đã chập tối. Biển lúc này khá yên lặng, sóng nhẹ nhàng. Mọi thứ đều ổn và ai cũng thư giãn, râm ran trò chuyện. "Nhưng rồi sau đó, những cơn sóng mạnh từ đâu bất ngờ ập đến. Sóng sau mạnh hơn sóng trước rất nhiều... Khi biết tàu không còn an toàn nữa, vợ chồng tôi dặn nhau phải hết sức bình tĩnh và chuẩn bị tinh thần sẽ phải bơi nếu có sự cố", Heinemann kể. "Thấy mọi người xung quanh rất hoảng sợ, chúng tôi bảo họ bình tĩnh nhưng không nhiều người hiểu tiếng Anh để biết chúng tôi đang nói gì".
Vợ chồng ông bà John Heinemann và Gloria Heinemann. Ảnh: Thoại Hà
Tàu bất ngờ lật úp và dần chìm, xung quanh mọi thứ tối đen. Người đàn ông Mỹ chỉ kịp khuyên vài người phải bám chặt vào thân tàu để giữ cho người nổi trên mặt nước. Tuy vậy, do sóng lớn, nhiều người vẫn tuột tay văng ra xa, trong đó có vợ chồng ông. Do đã được phát áo phao trước đó, cả hai luôn tìm cách bơi bám sát để không bị tách rời.
"Ban đầu, tôi nghĩ chắc chừng 30 phút nữa hai con tàu đi sau sẽ đến và cứu mọi người. Nhưng chờ mãi vẫn không thấy gì trong khi chúng tôi đã lạc mất đoàn", ông Heinneman kể.
Đang lênh đênh chống chọi cùng những cơn sóng, họ phát hiện anh Nguyễn Lê Vinh gần như kiệt sức, trên người không mặc áo phao. "Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản là người đàn ông này cần được giúp đỡ và vợ chồng tôi phải cố hết sức có thể để giúp anh. Vì thế, tôi bảo anh ấy bám vào mình để cùng bơi", vợ ông Heinneman nói.
3 người tiếp tục dập dờn một lúc thì gặp anh Nguyễn Văn Hà cũng đang vật lộn với sóng dữ. "Tôi thấy cái bóng đen cách mình khoảng 20 m. Lại gần hơn tôi nhận ra anh Vinh đang bám vào vợ chồng ông John. Chúng tôi lúc này như tăng thêm sức mạnh dù xung quanh vẫn là biển mênh mông không có một bóng tàu cứu hộ, xa xa là ánh đèn le lói phía Vũng Tàu", anh Hà kể.
Họ bắt đầu bàn về khả năng bơi vào bờ. Lúc đó, anh Hà chỉ cho mọi người thấy hai dãy núi mờ mờ phía trước (ở Vũng Tàu), nhưng để bơi tới đó rất xa, sức người không chịu nổi nên chỉ còn cách chờ cứu hộ.
Càng lúc trời càng lạnh, mọi người có dấu hiệu đuối dần. Anh Hà đổi phương án "bơi vào biết đâu lại sống" nên 4 người chỉ với 3 cái áo phao dìu nhau vượt từng cơn sóng. Càng về khuya, hai vợ chồng người Mỹ hơn 60 tuổi càng có dấu hiệu kiệt sức, sặc nước.
Vốn bơi rất giỏi vì đều là dân mê môn thể thao lặn biển, nhưng phải giữ mình nổi trên mặt nước suốt 9 giờ là điều hai ông bà chưa bao giờ dám nghĩ tới. Có lúc, ông Heinneman hoang mang trước sự sống vì ông nặng gần gấp đôi vợ nên rất khó để giữ mình nổi. Cứ mỗi đợt sóng ập đến, bà Heinneman lại phải tìm cách nâng chồng lên để ông không bị ngạt.
Anh Hà nhớ lại thời điểm áo phao suýt bị rách làm hai mảnh, anh phải tháo thắt lưng buộc chặt lại. Ảnh:An Nhơn.
Một cơn sóng to ập tới đánh tan nhóm người ra 3 nơi. Ông Heinneman đã cởi chiếc áo phao của mình đưa cho vợ. "Lúc đó tôi chỉ muốn bà ấy được ấm áp, được an toàn. Có một nỗi lo sợ mơ hồ khiến tôi phải thốt ra với bà rằng &'I love you", người đàn ông nhớ lại.
"Sao thấy ông John cởi áo phao mà còn nói 'I love you' nữa Hà ơi", anh Vinh hét lớn. Cả hai công nhân Việt nghĩ ông ấy định bỏ cuộc nên đã cố bơi lại động viên.
"Tôi nói ông ấy cố lên. Lúc đó là 0h rồi, chỉ 1h sáng sẽ có tàu đánh cá của ngư dân đi ngang cứu giúp. Nghe vậy, ông John từ bỏ ý định và bơi ngửa, dùng áo phao kê ở đầu", anh Hà kể. Sau đó anh tiếp tục quay sang an ủi người đồng nghiệp quê Tiền Giang cùng bơi để hâm nóng cơ thể, chống lại cái lạnh càng lúc càng gay gắt. Dù làm tư tưởng cho mọi người nhưng bản thân anh Hà cũng đã cạn sức, dầu biển bám vào người anh nóng ran.
Đến khoảng 2h sáng, cả nhóm như tỉnh hẳn khi thấy đèn cứu hộ từ xa. Mọi người tìm còi và đèn pin trên áo phao để ra tín hiệu nhưng chúng bị sóng đánh văng từ lúc nào. Do tàu ở quá xa nên không nghe thấy tiếng kêu cứu và những cái vẫy tay tuyệt vọng của họ. Một lúc sau mọi người lại thấy tàu cá ngư dân đi biển xuất hiện cách đó chừng 50 m, song tất cả gọi đến khàn giọng họ vẫn không nghe.
"Biển hôm đó động mạnh do ảnh hưởng của bão, nhiều cơn sóng lớn và màn đêm đã làm cho những con tàu khác không thể nhìn thấy 4 con người đang vật lộn tìm sự sống trên biển. Chúng tôi bị lẫn trong làn nước nhưng chúng tôi nghĩ nếu cầm cự được đến khi ánh bình minh lên thì ngư dân, tàu thuyền đánh cá sẽ trông thấy và chúng tôi sẽ được cứu sống", bà Heinneman nói.
Thêm 2 tiếng trôi qua, đến 4h sáng anh Hà thấy tàu đi vào ngọn Hải Đăng. "Tôi nghĩ là đường tàu chạy nên nói mọi người cố sức bơi tới đó chờ tàu. Nửa tiếng sau, một chiếc tàu cá đang trên đường vào bờ đã thấy chúng tôi. Lên được tàu, ai cũng nghĩ mình vừa chết đi sống lại", anh Hà kể về giây phút may mắn của cuộc đời mình. Còn bà Heinneman cho biết, khoảnh khắc đó, bà chỉ có thể nói với những người bà gặp duy nhất một câu "Tôi yêu các bạn".
Đây là 4 người cuối cùng được vớt lên trong số 21 người sống sót trên chuyến tàu định mệnh. Họ đã có 9 giờ lênh đênh trên biển, 17 người khác được cứu hộ khi bám quanh xác con tàu sau 6 giờ bị đắm.
"Tôi rất buồn khi nhiều người mình quen biết đã mất. Các vết sẹo mà chúng tôi phải mang theo người không là gì so với những mất mát quá lớn đó", vị chuyên gia người Mỹ trầm ngâm.
Theo VNE
Thảm kịch sau vụ cháy tiệm vàng khiến 5 người tử vong Vụ cháy nghiêm trọng khiên 5 người tử vong tại tiêm vàng Đức Anh ở tô 10, khu 3 phường Hông Gai (TP Hạ Long, Quảng Ninh) xảy ra vào rạng sáng 26/7 ban đâu được xác định là do châp điên khiến biển hiệu của cửa tiệm bị cháy, sau đó lan ra xung quanh. Sáng 28/7, bác sĩ Nguyên Quôc Hùng,...