Từ khi vợ mang thai, cuộc sống của tôi bị đảo lộn hoàn toàn vì tính khí thất thường đến mức khó chịu của cô ấy
Tôi mừng vui khi vợ mang thai. Thế nhưng, niềm vui ấy kéo dài không được bao lâu, vợ bỗng dưng biến thành một người hoàn toàn khác. Cô ấy bày ra nhiều trò khiến tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Tôi năm nay 30 tuổi, là phiên dịch tiếng Nhật cho một công ty xuất nhập khẩu. Tôi hiện đã có vợ và sắp được làm bố. Trước khi lấy nhau, tôi và vợ đã có một khoảng thời gian mặn nồng bên nhau, ai cũng khen bọn tôi đẹp đôi.
Niềm hạnh phúc sau ngày cưới được nhân lên gấp bội khi vợ thông báo có thai. Chúng tôi đều hạnh phúc với vai trò của mình, đồng thời cùng nhau lập ra nhiều kế hoạch để chào đón con. Thế nhưng, khi vợ có bầu được 1 tháng thì cô bắt đầu thay đổi tính nết, cô ấy bày ra nhiều trò khiến tôi cảm thấy mệt mỏi.
Vợ tôi mang thai được 6 tuần thì bị ra máu, có nguy cơ sảy thai. Cũng vì vậy mà cô phải xin nghỉ làm, một mình phải lo kinh tế gia đình nên tôi phải cố gắng làm việc. Nhưng vợ lại không hiểu điều đó mà luôn tìm mọi cách để kiểm soát tôi.
Một ngày vợ bắt tôi phải gọi điện cho cô ấy 5, 6 lần để hỏi thăm. (Ảnh minh họa)
Một ngày vợ bắt tôi phải gọi điện cho cô ấy 5, 6 lần để hỏi thăm. Có hôm tôi bận hội thảo công ty nên không gọi điện thoại được, vợ đã khủng bố điện thoại tôi bằng cả trăm cuộc gọi nhỡ.
Về đến nhà tôi bực quá đã mắng vợ. Vợ tủi thân khóc nức nở nói rằng tôi chê bai vợ bầu bí xấu xí, không dành thời gian quan tâm đến cô. Tôi nhẹ nhàng, từ tốn giảng giải cho cô những điều vợ suy nghĩ là vô căn cứ và sự kiểm soát của vợ sẽ ảnh hưởng đến công việc của tôi, nhưng vợ kiên quyết không nghe, nhất định cho là tôi đang bao biện cho sự vô tâm của mình.
Chưa hết, ngoài việc tìm cách kiểm soát chồng, vợ tôi còn có một nỗi lo lớn không kém đó là lo xấu. Vì bị bạn bè và đồng nghiệp đe dọa rằng “có bầu hay bị phá nét và trở nên sồ sề” nên vợ tôi đã dốc cả núi tiền mua mỹ phẩm để dưỡng da.
Video đang HOT
Tôi không muốn vợ dùng mỹ phẩm nhiều vì có thể ảnh hưởng đến con. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu tôi thấy không vấn đề gì nhưng dần dà tôi thấy khó chịu vì quá mất thời gian, đồng thời tôi không muốn vợ dùng mỹ phẩm vì sợ ảnh hưởng tới em bé. Nhưng tôi có góp ý hay phản ứng một chút là vợ lại mếu máo và bắt đầu bài ca: “Không chăm để tôi xấu, anh sẽ đi cặp bồ”.
Qua tìm hiểu, tôi được biết tâm lý của phụ nữ khi mang bầu thay đổi, lo lắng và sinh ra nhiều vấn đề bất ổn nên cũng không dám trách cứ vợ. Thế nhưng, cô ấy càng ngày càng lố bịch, đã đi quá giới hạn và mức chịu đựng của tôi.
Cả tháng nay, tối nào tôi cũng phải đáp ứng nhu cầu của vợ nên nhiều lúc cũng không hào hức. Mỗi lần như vậy vợ lại giận dỗi nói rằng tôi không còn yêu vợ như ngày đầu. Sợ vợ buồn và nghĩ ngợi lung tung, tôi lại cố gắng chiều vợ. Cứ như thế, tôi không dám nói ra suy nghĩ của mình và “yêu” trong gượng ép khiến không khí cuộc yêu nặng nề vô cùng.
Vợ bắt phải “nộp thuế” mỗi ngày để mình không thể ngoại tình. (Ảnh minh họa)
Đến khi không thể chịu đựng được nữa, tôi mới thú nhận với vợ. Lúc này, vợ mới thủ thỉ rằng: “Phải “trả bài” mỗi ngày thì tôi mới không đi tòm tem bên ngoài được. Tôi có giải thích thế nào vợ cũng nhất định không chịu tin, vẫn tiếp tục áp dụng lịch “trả bài” hàng ngày, tôi cũng cảm nhận chính cô cũng đang rất mệt mỏi vì điều này.
Tôi thật sự cảm thấy rất bất lực và mệt mỏi từ ngày vợ mang bầu. Tôi không biết phải thể hiện thế nào nhưng nhiều khi tôi chỉ muốn nói với vợ rằng: “Dù vợ có mang bầu, có xấu xí thế nào thì anh vẫn luôn yêu vợ. Em nên thoải mái dưỡng thai để sinh cho anh một đứa con khỏe mạnh”.
Xin các chị hãy cho tôi cao kiến để giúp vợ tôi an tâm dưỡng thai, tôi biết cô ấy vất vả thế nào khi mang bầu nên chắc chắn tôi sẽ chẳng bao giờ dám nghĩ đến việc phản bội vợ.
Theo Afamily
Tưởng chồng ngoại tình, đi theo dõi thì sự thật càng khiến tôi đau lòng
Tôi gần như suy sụp khi nhìn thấy chồng mình đi cùng cô gái lạ như một cặp tình nhân hạnh phúc. Tuy nhiên sự thật phía sau đó lại càng khiến tôi thương chồng hơn.
Việc chồng cự tuyệt không muốn có con khiến tôi vô cùng đau khổ.
Tôi lấy chồng được 6 năm nhưng không có con. Sau khi thăm khám, tôi mới biết mình bị vô sinh. Trong khi tôi nóng lòng muốn có một đứa bé cho vui cửa vui nhà thì chồng tôi lại có vẻ thờ ơ về chuyện đó. Có lần tôi mở lời muốn thụ tinh nhân tạo, chồng tôi đã bất ngờ nổi giận và yêu cầu tôi đừng bao giờ đề cập đến chuyện con cái nữa.
Từ đó, tôi đâm ra nghi ngờ chồng mình có người phụ nữ khác. Chắc hẳn phải có ai đó đã chấp nhận sinh con cho anh nên anh mới không thèm bận tâm tới vợ như thế. Tôi nhiều lần xem trộm tin nhắn của chồng, tuy không có gì bất thường nhưng ý nghĩ anh có nhân tình bên ngoài vẫn không thôi quanh quẩn trong đầu.
Cho đến lần tôi tận mắt chứng kiến chồng đưa một cô gái lạ đến cửa hàng bán quần áo trẻ em trong khu chợ gần nhà. Tuy rất tức giận chỉ muốn nhào đến bắt địch ngay tại trận nhưng tôi vẫn cố kìm lại để tiếp tục theo dõi. Rốt cuộc đứa con của anh với người phụ nữ kia là thế nào, tôi muốn khiến anh phải hết đường chối cãi.
Sau một hồi theo dõi chồng, tôi thấy anh lái xe đưa cô gái kia về nhà. Vội vàng bám theo, tôi bất ngờ nhận được điện thoại của chồng. Anh bảo tôi dừng lại đi, đừng làm gì quá trớn, anh biết cả rồi. Tuy nhiên, anh làm vậy càng khiến tôi hạ quyết tâm muốn biết được sự thật. Tôi lần theo địa chỉ và đến được ngôi nhà ấy. Thấy cánh cửa khép hờ, tôi tức giận xông vào, xắn cao hai tay áo quyết ăn thua đủ với kẻ dám cướp chồng mình. Nào ngờ, khung cảnh trước mắt lại khiến tôi sững lại.
Chồng tôi đang quỳ trước di ảnh của một đứa bé, xung quanh khói hương nghi ngút. Cô gái cầm trên tay bộ quần áo vừa mua cúi đầu đứng bên cạnh, mắt đỏ hoe. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết im lặng hết nhìn chồng lại nhìn về phía cô gái. Tôi có cảm nhận, mình đã sai khi nghi ngờ chồng đi ngoại tình.
Tôi nhận ra mình đã sai khi nghi ngờ chồng.
Trên đường về, tôi không dám mở lời, chồng tôi cũng không nói gì. Buổi tối trước khi đi ngủ, anh chủ động nói với tôi về mọi chuyện: "10 năm trước, anh vô tình gây tai nạn khiến cô ấy bị thương nặng, còn đứa bé không may chết tại chỗ. Lúc đó, mỗi ngày mẹ anh đều đến quỳ gối trước cửa nhà để cầu xin cô ấy tha thứ, vì thế nên anh mới không phải đi tù. Chồng cô ấy bỏ vợ đi theo người khác, cô ấy chỉ có đứa bé là nguồn sống duy nhất mà cuối cùng lại bị anh hại thành như thế. Từ đó, thỉnh thoảng anh lại đưa cô ấy đi mua đồ và đến tạ lỗi với đứa bé. Cho đến giờ, anh vẫn không thôi ám ảnh về hành động đáng ghê tởm của mình. Vì thế, xin em đừng nghĩ anh ngoại tình, cũng đừng thúc giục chuyện con cái. Hãy thông cảm cho anh".
Lúc này tôi mới vỡ lẽ, hóa ra chồng mình cũng có nỗi khổ tâm khó nói đến vậy. Thay vì tức giận, tôi lại càng cảm thấy thương chồng hơn trước. Lẽ ra tôi nên tin tưởng và khiến chồng an tâm trút bầu tâm sự, nhưng sau tất cả, những gì tôi làm được trong những tháng qua chỉ toàn là ghen tuông, đay nghiến.
Lẽ ra tôi nên tin tưởng và ở bên lắng nghe chồng trút bầu tâm sự.
Tôi nhìn lại mình, bản thân bị vô sinh, dù cho chồng muốn có con thì khả năng mang thai cũng quá mong manh. Nhưng ít nhất, nếu thời gian khiến chồng tôi cảm thấy thanh thản hơn, chúng tôi vẫn sẽ có thể vui vẻ nhận nuôi một đứa bé khác. Còn nếu không, hiểu được nỗi khổ tâm của chồng, hiểu được tình cảm mà chồng dành cho tôi cũng đã quá đủ để khiến tôi cảm thấy hài lòng với cuộc sống của mình. Tất cả những gì chúng tôi cần cho cuộc hôn nhân hiện tại là thời gian và sự thấu hiểu lẫn nhau. Đôi khi cứ bình tĩnh đối mặt với mọi thứ, rồi đến một lúc nào đó trong cuộc đời, cái gì cần đến khắc rồi sẽ đến.
Theo Ngoisao.vn
Tôi rơi vào tình cảnh trớ trêu sau khi đập lợn đất của con gái Chuyện đến tai anh chồng tôi. Anh ấy nghĩ rằng tôi hẹp hòi... Tôi đi làm dâu đã 8 năm nay. Trong khoảng thời gian ấy, tôi chưa bao giờ để bố mẹ chồng hay anh em nhà chồng phải phàn nàn về cách sống. Vậy mà bây giờ chỉ vì một chuyện rất nhỏ, nhà chồng lại cho rằng tôi bụng dạ...