Từ khi sinh con, mẹ đã bị ba con hắt hủi
Nếu mai này, mẹ đi xa nơi này thì mẹ mong con hãy biết rằng, mẹ đã cố gắng, cố gắng hết sức nhưng không thể.
Mấy hôm nay ai gặp mẹ cũng hỏi: Sao dạo này ốm vậy?
Không ốm sao được hả con khi mỗi ngày mẹ phải dạy 3 ca (sang – chiều – tối). Đã vậy, mẹ còn phải chăm con, nấu ăn, dọn dẹp,… Những chuyện đó có là gì khi mà mỗi ngày mẹ phải “canh giữ” con trai của mẹ.
Mẹ sinh ở nhà bà nội và ngay những ngày đâu tiên ở đây, mẹ đã phải hứng chịu đủ chuyện. Mỗi chuyện bà làm cho mẹ là bà chử.i đủ thứ (giặt đồ, nấu ăn, nấu nước xông, …). Mà tính ra thì bà cũng chẳng làm gì nhiều ngoài giặt đồ cho con và nấu nước xông cho mẹ. Con được 1 tháng, mẹ phải đi chợ, nấu ăn và thỉnh thoảng giặt giũ quần áo. Dần dần bà bớt chử.i hơn vì bà rảnh rỗi đâu có chuyện gì. Có khi nhìn con nằm trên xe xem mẹ giặt giũ mà mẹ thương con nhiều lắm lắm, con trai à! Vậy mà bà có bao giờ ẵm con đâu, ngoài việc dùng đôi bàn tay lạnh cóng sờ vào người con. Thỉnh thoảng, lại kiếm chuyện chử.i mẹ nên bây giờ mẹ sợ bà lắm! Cũng chẳng bao giờ dám tâm sự điều gì với bà.
Ba con thì sao? Từ lúc sinh con xong, ba con xấu hổ mỗi khi đi bên cạnh mẹ! Mẹ xin đi đâu ba con cũng chẳng bao giờ cho mẹ đi. Mẹ biết, mẹ chẳng còn xinh đẹp để ba con có thể vui vẻ khi đi bên mẹ. Từ đó, mẹ cũng nghĩ rằng, sẽ không bao giờ đi với ba con ngoài việc đưa con đi tiêm ngừa hay đi khám bệnh. Mà có muốn cũng có được đâu? Nhẫn cưới ba con tháo cất đi! Rồi thì quần áo, nước hoa, khăn quàng cổ, mũ len, giày, dép, … mỗi ngày những món đồ mới mà mẹ chạnh lòng.
Mẹ dần ốm đi, quần áo cũng chẳng có mà mặc nên mẹ toàn phải đi “bóp” nhỏ lại. Có những cái “bóp” rồi vài hôm lại tiếp tục rộng nhưng thôi kệ. Có những cái quần jean mặc vào chẳng cần tháo khuy vì nó quá rộng. Lấy dây nịt cũ “cột” lại cho chắc để mà dạy học trò. Sao mà tủi thân thế không biết?
Video đang HOT
Mẹ chấp nhận tất cả nhưng tối nay mẹ đã lên tiếng! (ảnh minh họa)
Chưa hết, ba con còn dọn đồ ra ở riêng phòng! Có lúc, mẹ thèm một cái ôm thật chặt từ ba con nhưng đó chỉ là điều xa xỉ. Bởi có mong cũng chẳng bao giờ được? Có lúc mẹ nghĩ: hình như ba con đang tìm mọi cách để cho mẹ tức mà ra khỏi nhà này thì phải?
Rồi thì sao nữa nhỉ? Cứ ba con vào phòng là chốt chặt cửa lại! Thủ thỉ điện thoại với ai đó mà mẹ hỏi toàn trả lời “công việc”. Rồi đi những cuộc vui chơi đến 3 giờ sáng mà mẹ gọi không bắt máy.
Mẹ chấp nhận tất cả nhưng tối nay mẹ đã lên tiếng!
Mẹ nói với ba con: “Từ nay, em sẽ không có quyền làm vợ anh nữa! Dẫu biết đó là cái quyền mà lẽ ra em có. Em sẽ làm ôsin của nhà anh, nuôi con cho anh mà không đòi hỏi bất cứ thứ gì. Em sẽ cố gắng tất cả vì con em. Từ nay, anh có quyền đi tiệc, đi chơi với ai. Anh có quyền có “bồ” mà em sẽ không bao giờ có ý kiến gì. Tất nhiên, em cũng có được cái quyền kiếm cho mình một chỗ dựa cho mình”. Thú thật, nói là vậy chứ mẹ có được bước chân ra khỏi nhà đâu mà tìm “chỗ dựa” cho mình phải không con?
Cuộc sống là vậy đó con à! Mẹ đã nói và mẹ sẽ làm được. Nếu mai này, sức chịu đựng của mẹ không con nữa! Nếu mai này, mẹ con đi xa nơi này thì mẹ mong con hãy biết rằng mẹ đã cố gắng, cố gắng hết sức nhưng một người phụ nữ mới 25 tuổ.i như mẹ vẫn cần một vòng tay vỗ về, nâng niu, chiều chuộng và yêu thương!
Mẹ yêu con!
Theo VNE
Anh à, hãy về nhà mỗi đêm!
Em làm vợ anh nhưng lại chẳng dám mơ ước điều gì cao siêu hơn thế! Em chỉ dám ước điều mà bất cứ người phụ nữ nào khi có chồng cũng có được. Đó là, mong anh hãy về nhà mỗi đêm. Vậy mà em lại không có được là sao hả anh?
Anh à, chúng mình đã từng yêu nhau như thế. Cuộc hôn nhân ấy đâu phải chóng vánh hay vội vàng gì. 3 năm tìm hiểu và yêu thương nhau mặn nồng, cuối cùng chúng mình mới cưới nhau. Vậy mà chỉ được một năm sau ngày cưới, anh đã thành con người khác hoàn toàn. Anh không còn yêu em, không còn nói những lời quan tâm, chia sẻ với em nữa. Em và anh chưa thể có con, một mình em chăn đơn gối chiếc đã không biết bao đêm rồi.
Ngày đó, anh luôn gọi điện cho em báo bận. Rằng anh phải đi với bạn bè, nhậu nhẹt. Rồi mỗi lần anh về đều đầy men rượu, người thì say mèm. Anh không buồn nói với em một câu, cũng không hay biết ai đã đưa anh vào giường ngủ. Anh ngủ li bì, người đầy mùi rượu, rồi hôm sau lại dậy đi làm vội, không kịp ăn sáng, cũng không kịp nhìn vợ một cái.
Không biết từ bao giờ chúng mình đã thành ra thế này. Em thì vẫn thế, vẫn một lòng, một dạ yêu anh, thương anh. Vậy mà anh không đáp lại, anh chỉ biết nhậu nhẹt. Và biết đâu, trong cơn say ấy, anh cũng không biết người nào đưa anh vào giường.
Em thật chẳng giống người được làm vợ. Ai lại đi mong chồng về nhà mỗi đêm. Chồng không ngủ với vợ thì còn gì là chồng nữa, vậy mà em vẫn nhịn. Anh không thấy đáng thương cho em sao?(ảnh minh họa)
Em chưa sinh được con chứ không phải là không sinh được con anh ạ. Mới có hơn một năm, có cần vội vàng như thế không anh? Rồi em cũng sẽ sinh con. Anh chưa cố gắng sao lại bảo là không thể. Có thể là vì lý do đó nên anh đã quên em, đã đi theo người con gái khác. Em đã cảm nhận được anh có bồ, anh đã khác xưa rồi.
Giờ thì anh thường xuyên không về với lý do nhậu quá say, ngủ lại nhà bạn. Nhưng em biết, có thể đêm ấy anh đang đi với người đàn bà khác. Không sao, em chịu được, nhịn được. Em chấp nhận sự đau khổ này, hi vọng anh sẽ sớm quay về bên em. Nhưng mà giờ đây, ngay cả đi thông đêm, anh cũng không còn nói với em nữa. Anh cứ mặc em vậy, ngủ một mình, chờ anh về mà không một lời nhắn nhủ. Anh sa đọa quá rồi, anh không còn coi em là gì nữa.
Bây giờ em phải làm sao đây? Hằng đêm em nằm ôm gối khóc, chỉ hi vọng anh sẽ về bên em. Em chỉ cần có thể, chỉ ước rằng, mỗi đêm không phải đợi anh nữa, chỉ mong anh sẽ nói với em một lời, rằng anh sẽ về lúc mấy giờ. Em sẽ chờ anh, dù là đói, vẫn cứ chờ anh về ăn cơm.
Em thật chẳng giống người được làm vợ. Ai lại đi mong chồng về nhà mỗi đêm. Chồng không ngủ với vợ thì còn gì là chồng nữa, vậy mà em vẫn nhịn. Anh không thấy đáng thương cho em sao?
Anh à, hãy tỉnh lại đi. Những mối tình bên ngoài chỉ là phút vui đùa, nông nổi. Rồi anh sẽ nhận ra, người anh yêu là vợ, người bên anh lúc khó khăn nhất cũng là em. Anh đừng làm em đau lòng hơn thế. Không có người vợ nào lại cam chịu như em đâu. Nên anh đừng đùa với sức nhẫn nại của em. Hãy suy nghĩ kĩ anh nhé, đừng để &'giọt nước tràn ly'.
Theo VNE
Đêm nay anh vẫn không về Em ngồi trước cửa, nghiêng tai lắng nghe tiếng xe máy từ xa. Không có tiếng xe nào quen thuộc. Không có tiếng xe nào của anh. Anh có thể giận em, có thể cho rằng em ích kỷ, có thể không yêu em nữa như lời anh nói trước lúc ra đi nhưng hãy một lần nghe em nói. Chỉ một lần...