‘Tử cung mỏng như thế, cô đã phá thai bao nhiêu lần rồi?’
‘Vì muốn cắt đứt quan hệ với anh ta nên em về quê. Em không phá thai 5-6 lần như bác sỹ nói, tổng cộng em chỉ làm có 3 lần thôi’.
Vợ luôn khẳng định lần đầu tiên của cô ấy dành cho tôi – Ảnh minh họa: Internet
Tôi và vợ quen biết là do mai mối. Khi gặp nhau cả hai chúng tôi đều yêu từ cái nhìn đầu tiên. Vợ tôi là kiểu phụ nữ đơn thuần, đáng yêu rất phù hợp tiêu chuẩn mà tôi mong muốn. Bạn tôi nói với tôi rằng trước đây cô ấy có làm việc ở thành phố 4-5 năm gì đó, sau đó mệt mỏi nên muốn về quê kiếm một người đàn ông tốt để yên bề gia thất.
Suốt nửa năm theo đuổi, cuối cùng thì em cũng đồng ý hẹn hò với tôi. Khi yêu nhau, là đàn ông tôi cũng có nhu cầu về thể xác nhưng em luôn vạch rõ một ranh giới và nói rằng muốn dành cho đêm tân hôn. Càng như vậy tôi càng tôn trọng và yêu thương em nhiều hơn. Tôi thấy thật hạnh phúc vì trong xã hội này mà còn có một người con gái thuần khiết như em, tôi tự hứa với lòng phải đối xử tốt với em suốt đời.
Đến ngày kết hôn, khi động phòng, tôi không thấy cái mà mình mong đợi. Quay sang hỏi thì em nói rằng hồi nhỏ hay đi xe đạp nên màng trinh có thể bị rách. Nhìn ánh mắt đáng thương của em tôi tin những gì em nói và không hỏi thêm chuyện khác nữa. Em vẫn luôn khẳng định rằng lần đầu tiên em dành cho tôi.
Kết hôn được 4 tháng, em có thai. Nhà tôi vô cùng vui mừng khi biết tin này, tôi cưng chiều không để em phải làm bất cứ việc gì. Bụng em ngày một lớn, chúng tôi chờ đợi đến ngày em bé chào đời. Nhưng thật không ngờ chuyện không hay đã xảy đến.
Video đang HOT
Tối ngày hôm qua, lúc ngồi ăn cơm em nói đau bụng và bị xuất huyết, cả nhà tôi lo lắng đưa em vào bệnh viện. Cũng may là đưa đến kịp thời nên hai mẹ con không sao. Nhưng bác sỹ nói với tôi vài câu khiến tôi bàng hoàng: “Vợ anh trước đây phá thai mấy lần rồi?”, tôi vội vàng đáp: “Không có, đây là lần đầu cô ấy có thai”. Bác sỹ như hắt một gáo nước lạnh vào mặt tôi: “Không thể nào, tử cung của cô ấy mỏng lắm, nếu không nạo phá thai 5-6 lần rồi thì sao mỏng như vậy chứ?”. “Không thể nào, đây là đứa con đầu tiên của chúng tôi mà” – Tôi vẫn một mực khẳng định. Dường như phát hiện chuyện không hay bác sỹ không nói thêm bất cứ điều gì nữa nhưng trong đầu tôi lúc này vô cùng rối bời. Vợ từng nói lần đầu của cô ấy dành cho tôi vậy thì sao lại có chuyện nạo phá thai nhiều lần chứ? Tôi cứ nghĩ đến dáng vẻ thuần khiết, thẹn thùng của vợ, lẽ nào tất cả đều do cô ấy giả vờ?
Vợ xác nhận từng phá thai 3 lần chứ không phải 5-6 lần như bác sỹ nói – Ảnh minh họa: Internet
Tôi không dám đến phòng bệnh vì sợ mình không thể nào khống chế được cảm xúc nhưng tôi rất muốn biết chuyện trước đây của em. Cuối cùng tôi lựa chọn cách nhắn tin, cô ấy biết rằng giấy không gói được lửa nên đã nói ra toàn bộ. Vợ thừa nhận: “Điều bác sỹ nói không sai nhưng sự việc không giống như anh nghĩ đâu. Trước đây ở thành phố em có yêu một người đàn ông nhưng không hề biết anh ta đã có gia đình Bọn em yêu nhau 2 năm, khi vợ anh ta tìm đến tận nơi em mới biết mọi chuyện. Vì muốn cắt đứt quan hệ với anh ta nên em về quê. Em không phá thai 5-6 lần như bác sỹ nói, tổng cộng em chỉ làm có 3 lần thôi”. Vậy mà trước đây em luôn lừa dối tôi, trước đây tôi không để ý đến chuyện trinh tiết nhưng do em nhiều lần khẳng định tôi mới để ý đến. Nhưng đổi lại được gì chứ? Tôi bị lừa mà không hề hay biết.
Hiện nay tôi không biết mình phải làm gì? Đầu óc tôi rối bời. Là một người chồng tôi vẫn chăm sóc cô ấy, dù gì thì đứa con trong bụng cũng là con tôi. Nhưng đối với cô ấy giờ đây tôi có một cảm giác khác, không còn yêu sự tinh khiết, đơn thuần của cô ấy nữa. Không biết đến bao giờ tôi mới có thể mở lòng và tha thứ được.
Theo PNSK
Vội cưới khi quen chưa đầy một tháng, tôi đã tự đưa mình vào địa ngục
Thấy điều kiện gia đình, công việc đều ổn cả, nên tôi đã gật đầu đồng ý lấy người đàn ông đó, nào ngờ lại tự đưa mình vào địa ngục.
Đến khi bạn bè đều đã có gia đình, tôi mới thấy mình thực sự cô đơn. (Ảnh minh họa)
Năm 22 tuổi, hai chữ "gái ế" với tôi lúc ấy chỉ là một cách nói cho vui. Lúc nào cũng than thở rằng, đến tuổi này chưa có mảnh tình vắt vai thì đích thực là ế, nhưng trong thâm tâm tôi chưa từng nghĩ mình ế. Còn trẻ chán, mới 22 tuổi, vừa tốt nghiệp, cuộc sống dài rộng còn đang ở phía trước.
Lúc ấy, 2 chữ thất nghiệp với tôi cũng không quá nặng nề. Tốt nghiệp loại khá ngành Quản trị kinh doanh, tôi chưa tìm được công việc hợp với chuyên ngành, nên vẫn tạm thời làm phục vụ trong một quán café, được 4-5 tháng, tôi lại chuyển sang bán hàng quần áo thuê. Lúc ấy tôi nghĩ, không sao, rồi cơ hội sẽ đến, mình còn trẻ, ai mới ra trường mà chả có thời gian lông bông. Tôi lạc quan và tin rằng mình không ế, cũng không thất nghiệp.
Thế rồi, đến khi 25 tuổi, khi thiệp cưới bạn bè gửi đến ngày một nhiều, đứa nào cũng làm trong công ty này, cơ quan kia, thì tôi vẫn lẻ bóng một mình, công việc chẳng đâu vào đâu.
Đôi lúc có chút cô đơn, nhưng tôi quyết định mặc kệ tất cả để tập trung vào sự nghiệp. Cuối cùng tôi trúng tuyển vào phòng Marketing của một tập đoàn lớn về bất động sản. Công việc của tôi ngày càng thuận lợi, chỉ có chuyện tình duyên là vẫn thế.
Tôi được mọi người nhận xét là khá xinh xắn, ưa nhìn, nhưng chưa mối tình nào của tôi kéo dài được quá 2 tháng. Ngoảnh đi ngoảnh lại, tôi đã 27 tuổi. Lúc này, tôi thực sự áp lực bởi sự thúc giục từ gia đình và những người xung quanh. "Kén cá chọn canh, loanh quang dẫm phải ... đấy con ạ", "Kén vừa thôi, không đến lúc chả ma nào nó rước, cần nghề nghiệp ổn định, tính tình được, xấu đẹp không quan trọng", "Mày mà không lấy chồng, mấy năm nữa là bị hâm đấy"... Tôi thực sự bị tress khi mỗi ngày đều phải nghe những lời như vậy. Có lẽ số tôi lận đận, nên khi được một người quen làm mối, tôi đã gật đầu đồng ý cưới sau chưa đầy 1 tháng gặp gỡ.
Anh ta làm trong ngành xây dựng, thu nhập cao, ngoại hình khá, nhanh nhẹn, hoạt bát, tôi thấy cũng khá ổn, dù lúc ấy, tôi đâu có yêu đương gì anh ta, nhưng thấy mọi điều kiện đều ổn nên tôi quyết định cưới rồi sẽ yêu.
Thế rồi, cái ấn tượng ban đầu của tôi mọi thứ đều ổn có vẻ đã sai. Ngay sau đêm tân hôn, trước khi đi ngủ, chồng không quên dặn dò tôi sáng mai phải dậy sớm từ 4 rưỡi để dọn dẹp. Tôi ngạc nhiên hỏi, hôm nay thấy mẹ đã thuê người làm hết rồi, mai còn việc gì đâu mà phải dậy sớm thế. Chồng không nói gì, nhưng tỏ ra khó chịu.
Sáng hôm sau, khi đang rửa bát, tôi có nhờ chồng úp hộ chỗ bát vừa rửa vào rổ, lúc ấy, mẹ chồng nghe được liền lôi tôi ra mắng xối xả. Bà bảo không có thói đàn bà con gái mà lại được phép sai chồng như thế, thậm chí, chuyện chỉ có thế, nhưng mẹ chồng tôi còn nói tôi là đứa con gái không được giáo dục đàng hoàng. Tôi ngậm đắng nuốt cay chịu đựng ngày đầu về nhà chồng. Lúc ấy tôi biết cuộc sống sau này của tôi cũng không dễ dàng gì, quả thực đúng vậy. Động một tí là mẹ chồng tôi lại mắng chửi, còn chồng tôi thì chưa từng đứng về phía vợ.
Đến khi có bầu con gái, mẹ chồng tôi chẳng thèm đếm xỉa gì đến tôi, còn chồng thì đi ăn chơi tối ngày, thậm chí còn ngoại tình với đồng nghiệp công khai. Lúc ấy tôi chỉ muốn bỏ đi thật xa, thoát khỏi cuộc hôn nhân như địa ngục này, nhưng lại không thể vì sức khỏe quá yếu.
Đến khi tôi sinh, cũng chỉ có mẹ đẻ là người chăm sóc tôi từ đầu đến cuối, còn gia đình chồng tôi coi như không có đứa cháu gái này. Nghĩ đến, tôi lại không kìm được nước mắt. Đến giờ, con tôi được hơn 1 tuổi, nhưng cuộc sống vợ chồng tôi vô cùng nhạt nhẽo, anh ta vẫn coi như không có sự tồn tại của tôi mà công khai cặp kè với người khác, còn gia đình chồng thì ghét bỏ vì tôi sinh con gái. Sống trong gia đình ấy, không một phút nào tôi được thoải mái. Tôi thực sự muốn ly hôn, đi càng xa càng tốt, nhưng lại nghĩ đến con tôi sau này không có cha, tôi lại do dự. Tôi nên làm gì đây?
Theo Kiến Thức
Tôi vẫn nhớ như in nụ cười nhếch mép của anh khi tôi trả lại nhẫn cầu hôn Từ chối lời cầu hôn của một phó tổng giám đốc đẹp trai, quyến rũ, có nhà biệt thự, có siêu xe, một số đồng nghiệp bảo tôi ngốc nghếch, một số thì hả hê, một số bĩu môi bảo tôi ra vẻ. Nhưng tôi vẫn mặc kệ. Tôi không hiểu tại sao một người đàn ông đã làm cha có thể không...