Từ bao giờ hôn nhân biến thành một áp lực?
Ai nói là kết hôn rồi phụ nữ không được theo đuổi sự nghiệp nữa. Chẳng ai có thể ép bạn được hay không được làm gì cả
ảnh minh họa
Không hiểu sao cứ mỗi khi đến dịp tết đến xuân về là tôi lại thấy mọi cô gái đau đầu về việc lấy chồng. Các bà, các mẹ, các gì thì cứ thấy mặt con cháu ở đâu là lại hỏi rằng bao giờ thì các cô yên bề gia thất. Cứ thế năm này qua năm khác, hôn nhân bỗng chốc biến thành một áp lực. Cái áp lực vô hình đó khiến nhiều cô gái thậm chí còn trở nên khó chịu với việc kết hôn.
Tôi biết rất nhiều cô bạn của mình không muốn lấy chồng, không phải vì họ ế mà vì họ sợ. Họ sợ rằng chồng mình sẽ lại lăng nhăng như bao người khác. Họ sợ rằng lấy chồng sẽ khiến sự nghiệp của họ tiêu tùng. Họ sợ rằng hôn nhân là một nhà tù không lối ra. Họ sợ tất cả những cuộc cãi vã, những lo lắng cơm áo gạo tiền tủn mủn. Vì thế mà họ thà ở vậy còn hơn.
Video đang HOT
Thật ra những nỗi sợ đó không thực sự đúng 100%. Ai nói là kết hôn rồi phụ nữ không được theo đuổi sự nghiệp nữa. Chẳng ai có thể ép bạn được hay không được làm gì cả. Chẳng qua là nhiều cô gái khi lấy chồng thì họ tìm thấy hạnh phúc ở gia đình chứ không phải ở công việc nên họ không muốn theo đuổi thăng tiến sự nghiệp nữa. Còn những người vẫn yêu thích làm việc thì họ vẫn làm đấy thôi. Thậm chí khi có một người chồng làm bờ vai che chở, làm chỗ dựa tinh thần thì họ còn yên tâm công tác hơn.
Ảnh sưu tầm trên Internet.
Thứ hai người ta nói tất cả các cuộc li hôn đều bắt đầu từ hôn nhân cho nên tốt nhất là khỏi kết hôn. Nói thế thì chẳng nhẽ vì sợ một thứ chưa chắc xảy ra mà bạn lựa chọn cực đoan không lấy chồng luôn ư? Nếu bạn cứ sợ hãi mãi như thế thì bạn sẽ đánh mất rất nhiều cơ hội tuyệt vời, cơ hội bạn được khám phá ra những trải nghiệm đáng giá để bạn mạo hiểm bước vào tình yêu và hôn nhân.
Thứ ba hôn nhân liệu có khiến phụ nữ mất tự do không? Tôi xin trả lời là không? Có chồng rồi bạn vẫn có thể gặp gỡ bạn bè, đi chơi thoải mái. Bạn chỉ cần nói trước với người kia, xin phép họ cho có. Chứ nói thật cũng chẳng ông chồng nào khắt khe đến mức không cho vợ mình ra ngoài chơi.
Bạn không thích kết hôn chưa chắc đã vì bạn không thích thật. Có khi bạn từ chối hôn nhân chỉ vì bạn sợ, chỉ vì cố chứng minh cho người khác thấy là bạn sống một mình vẫn ổn. Hãy nghĩ thật kĩ, bạn thân yêu. Sống một mình thật ra sẽ rất tốt nếu điều đó phù hợp với bạn. Còn nếu bạn chọn lựa điều đó chỉ vì trào lưu, vì ngang bướng thì lại là chuyện khác.
Hôn nhân không nhàm chán và buồn tẻ như bạn nghĩ. Hôn nhân cũng rất thú vị và tuyệt vời nếu bạn tìm được đúng người.
Theo Tinmoi24.vn
Con thấy học trở nên vô vị khi bố mẹ gây áp lực quá lớn
Con sẽ quyết định phải học thế nào, lựa chọn con đường tương lai ra sao. Xin bố mẹ đừng khiến tương lai đó ngày càng xa vời.
(Ảnh minh hoạ).
Em là một học sinh lớp 8 bình thường, sống bình thường không có chút nổi trội. Hai năm cuối cấp 2 quả thật là giai đoạn khó khăn nhất mà em từng trải qua. Xuất phát từ niềm đam mê Tin học và khả năng học Tin vượt trội nên em khá tự tin trước việc thi cử trong môn đó. Nhưng Toán vốn là một rào cản lớn đối với em. Thực sự bố mẹ cũng rất quan tâm đến nguyện vọng của em và muốn em thi vào một trường cấp 3 chuyên. Do vậy, việc học hành của em ngày càng thêm nặng nhọc. Vốn là một học sinh có học lực tốt nhưng trước việc phải đối mặt với áp lực như vậy, thực sự em không thể gánh nổi.
Từ lúc bố mẹ bắt em phải học Toán tốt để có thể thi vào trường chuyên, thực sự tâm trạng của em ngày một khác. Bắt đầu phải làm quen với những dạng Toán nâng cao, học trong một lớp học vốn xung quanh toàn những cá nhân xuất sắc, em cảm thấy mình may mắn khi có cơ hội ở trong lớp học đó nhưng lại bất lực trước khả năng của mình. Một tuần em mới phải đi học ở đó một lần nhưng chính việc cắp sách đến đó lại là cả gánh nặng rất lớn đối với em. Tư duy của em không tốt nên rất khó tiếp thu được bài giảng, học hành bất cẩn và ngập tràn trong nỗi lo sợ bị đánh giá. Em cứ lo nếu chẳng may một lúc nào đó mọi người biết được thực lực thật của mình. Trước bao con người "vĩ đại" như vậy, em cảm thấy mình thật nhỏ bé và cố gắng trong tuyệt vọng.
Nhiều lần em đã cố giải thích cho bố mẹ về lực học của mình nhưng thực sự bố mẹ lại không có chút thông cảm. Họ nghĩ rằng em ham chơi nên việc học mới khó khăn như vậy, thực sự thì không phải. Việc phải cực kỳ nỗ lực ở trên lớp học, cả việc cố gắng để hiểu được những bài toán khó đối với em là không thể.
Em không muốn tâm sự với cô giáo, càng không muốn chia sẻ với bố mẹ, nhiều lúc chỉ kiếm lấy một góc nào đó mà khóc, quên đi những phiền muộn.
Bố mẹ ơi, tại sao bố mẹ không thử đặt mình vào hoàn cảnh của con, vì sao việc con không thể đạt được như kỳ vọng của bố mẹ lại khiến con bị trách mắng nặng nề như vậy? Con luôn cố gắng để bố mẹ được vui lòng nhưng nhiều thứ đã đi quá giới hạn của con, đến mức nhiều khi con chỉ muốn từ bỏ tất cả mà ra đi, đi tới một nơi thật xa. Ai cũng có giới hạn của mình và con cũng vậy. Bố mẹ có biết có những lúc con cảm thấy mình thật vô dụng, bất tài trong con mắt của bố mẹ không? Con là một người ham học nhưng việc học ngày càng trở nên khó khăn và vô vị trước những việc làm của bố mẹ. Con hiểu bố mẹ chỉ muốn con cái có một môi trường tốt để học, để phát triển, nhưng có bao giờ bố mẹ hiểu cho con không? Con đã lớn rồi, việc học là do con quyết định. Con sẽ quyết định phải học thế nào và ra sao, lựa chọn con đường tương lai của mình thế nào, vì đó là tương lai của con, xin bố mẹ đừng khiến tương lai đó ngày càng xa vời. Con biết mình không được thông minh như các bạn khác, con đang rất cố gắng để cải thiện bản thân nhưng con không thể. Xin lỗi bố mẹ, con đã cố gắng hết sức mình rồi.
Theo VNE
Tôi thèm cảm giác được dựa vào ai đó dù sống cạnh chồng Tôi muốn bỏ gia đình đến một nơi khác, muốn buông xuôi, không phải lúc nào cũng lo cơm áo gạo tiền. (Ảnh minh hoạ). Tôi 33 tuổi, có 2 cháu trai, chúng tôi hiện sống cùng mẹ chồng. Gia đình tôi ở Hà Nội, gia đình chồng cũng không nhờ vả được ai, mà chúng tôi xác định mình tự lo là...