Truyện dài kỳ: Vợ cũ là oan gia (Phần 2)
Khoảng một phút sau, một người đàn ông chạy chiếc xe máy cũ, mặc đồng phục Grab đến đón. Hiệp thần người nhìn Hồng Nhung đội mũ bảo hiểm rồi ngồi trên xe. Cô ta vẫn độc thân sao?
Đàn bà đã cũ thực chất là thế nào? Là trong mọi cuộc chơi, mọi cuộc hội họp, họ không còn gây được ấn tượng với bất kì ai nữa. Họ cũ trong cuộc đời, trong cuộc sống của người khác và của chính bản thân mình.
Hồng Nhung ngồi vạ vật tại một chiếc ghế, thi thoảng thấy khách của bên mình thì mới mệt mỏi đứng dậy, nở một nụ cười thương mại hết sức. Hôm nay cô đã lấy hết sức lực và tài năng của mình để làm hài lòng những vị khách lắm tiền này. Có một người đàn ông mà cô thấy cũng khá ổn, trên phương diện nếu như anh ta để ý đến cô và tán tỉnh cô.
Nhiều khi Hồng Nhung cũng thấy thèm thuồng một người đàn ông bên cạnh. Ở tuổi ba mươi tư, đi sớm về khuya và ở một căn nhà trống trải, ăn cơm một mình cũng là một sự cô đơn muốn xua đuổi.
Buổi tiệc kết thúc sớm hơn dự kiến của cô, những vị khách bắt đầu lấy lý do để ra về. Nhân viên vui mừng vì sắp được dọn dẹp đống ngổn ngang này, Hồng Nhung nhìn quanh, thấy chồng cũ đang mải mê nói chuyện với một ông đầu hói, bụng phệ. Chắc anh đang thương thuyết một phi vụ mới.
Đã hết rồi, quan tâm cũng chẳng ích gì. Nếu là ngày xưa, cô sẽ vui mừng thay anh.
Xuống hầm gửi xe, một vài chiếc xe ô tô chiếu đèn pha thẳng vào mặt khiến cô phải che mắt.
Chẳng biết ông trời đối xử tốt với cô thế nào lại để lốp xe của cô xì hơi. Dù thế nào, cô cũng phải để xe lại đây thôi. Nhìn chiếc xe cà tàng của mình, Hồng Nhung bất lực ngẫm nghĩ: “Hay là nhờ anh ta đưa về”. Không được, cô xua đuổi suy nghĩ đó ngay lập tức. Anh ta và cô đã chẳng còn gì nữa cả. Nếu cô xin quá giang, biết đâu anh ta nghĩ cô còn yêu anh.
Nhưng Hồng Nhung thực sự tò mò cuộc sống của Hiệp – chồng cũ. Cô muốn biết anh đã từ dưới vực sâu vươn mình lên thế nào, anh đã yêu bao nhiêu người phụ nữ sau cô, và hiện tại, anh đã có con chưa? Nhiều câu hỏi mang tính chất tò mò ấy khiến cô mất ngủ cả đêm qua.
Lẽ ra anh không nên xuất hiện, và đồng ý tham gia buổi tiệc này đúng là một chuyện ngu nhất trên đời.
Khách hàng đã chốt năm trăm sản phẩm và muốn ký hợp đồng vào tuần tới, Hiệp thở phào một cái. Buổi tiệc này thật ra chỉ là thứ để anh giới thiệu sản phẩm mới của mình. Anh là một người bán hàng, nói đúng hơn là một kiểu bán hàng hộ. Anh mở một trang web bán hàng trên mạng, liên kết với nhiều đơn vị và bên anh sẽ ăn 40% giá sản phẩm. Nó một dạng tựa như Alibaba, Lazada, Shopee… Trong hai năm trở lại đây, trang web được nhiều người biết đến, cổ phiếu bắt đầu tăng lên, công ty phát triển với nhiều loại hình mới. Giờ đây anh đang nhắm đến bất động sản, anh nhìn ra, nhà đất Hà Nội trong nhiều năm tới chỉ có tăng chứ không có giảm, đó là một lĩnh vực tiềm năng, nhưng cũng nhiều rủi ro.
Cô muốn biết anh đã từ dưới vực sâu vươn mình lên thế nào, anh đã yêu bao nhiêu người phụ nữ sau cô, và hiện tại, anh đã có con chưa? (Ảnh minh hoạ)
Mọi việc vừa xong xuôi cùng là lúc Mỹ gọi điện, cô là người tình hơn một năm nay của anh. Anh không xác định sẽ cưới cô, vì chuyện hôn nhân đến giờ vẫn là một nỗi ám ảnh lớn.
- Bao giờ anh về? – Mỹ nũng nịu hỏi.
- Anh về ngay đây.
Video đang HOT
- Vậy qua Hoàng Minh Giám đón em nhé?
- Bao nhiêu Hoàng Minh Giám?
- Em sẽ gửi địa chỉ cho anh.
- Được!
Vừa đánh xe ra đã thấy cô vợ cũ của mình đứng thiểu não ở trước khách sạn. Trời gió nhưng cô ta chỉ mặc một chiếc váy hai dây bằng lụa phi bóng màu xanh nhạt, dáng người mảnh khảnh. Cô ta nhận điện thoại của ai đó, anh hơi dừng xe lại. Bạn trai ư? Hay là chồng mới? Hay bạn bè? Mà sao anh phải quan tâm. Hai năm qua chắc cũng đủ để cô đẻ được hai lứa con rồi.
Khoảng một phút sau, một người đàn ông chạy chiếc xe máy cũ, mặc đồng phục Grab đến đón. Hiệp thần người nhìn Hồng Nhung đội mũ bảo hiểm rồi ngồi trên xe. Cô ta vẫn độc thân sao?
Hiệp nhìn đồng hồ, đã chín giờ tối, ăn mặc như vậy đi Grab một mình có nguy hiểm không? Anh lại tự phủ định những câu hỏi của mình. Không liên quan gì đến anh nữa cả. Hai người đã là những kẻ xa lạ từ lâu rồi.
Đang ngợp trong suy tư thì Mỹ gọi điện tới nhắc nhở. Anh ấn tắt máy, vội vàng đến đón cô. Đó là cách của hai người, khi một người gọi điện mang tính nhắc nhở thì người kia chỉ cần tắt máy là xong, đó giống như một sự đáp lại.
…
- Này, tối nay mình có một buổi hẹn, phía đối phương là hai anh chàng. Cậu có muốn tham gia không? – Thuý, bạn đồng nghiệp của cô ghé sang thì thầm. Cô ta bằng tuổi cô nhưng chưa có một mảnh tình nào vắt vai. Hoàn cảnh của hai người ở trong phòng này cũng coi như là giống nhau ở một khía cạnh nào đó. Đều là gái già cả.
Nhưng Hồng Nhung liền lắc đầu:
- Không, cậu rủ ai đó theo cùng đi nhé, tối nay mình bận rồi.
Thuý nhăn nhó:
- Làm gì có ai ở phòng này độc thân như cậu với mình nữa?
Làm gì có ai ở phòng này độc thân như cậu với mình nữa? (Ảnh minh hoạ)
Hồng Nhung giật mình, đúng là như thế thật. Nhưng cô không để ý lắm chuyện đó, cô đã kinh qua cái chuyện khủng khiếp của hôn nhân rồi, cô không muốn đi vào vết xe đổ một lần nữa.
- Một người là chủ hiệu thuốc, một người là chủ một quán ăn. Cậu chọn đi. – Cô ta bắt cô lựa chọn như thể cô sẽ đi.
- Mình không đi thật, tối nay mình phải làm nốt dự án quảng bá sản phẩm mới cho sếp. Ngày mai bà ấy đi công tác rồi không có ai ký kết.
- Cậu cứ thế này sẽ già sớm thôi.
- Cảm ơn lời trù ẻo.
Không phải đau khổ nhiều, buồn nhiều mới dễ lão hoá ư? Cuộc sống của cô bây giờ rất tốt. Không có gì vướng bận ngoài chuyện nên làm gì để sống hết một ngày.
- Hai người tính đi hẹn hò à? – Bảo không biết từ đâu xuất hiện khiến cho không gian riêng tư của hai người giờ là không gian công cộng.
Toàn bộ mọi người đều ngẩng lên nghe ngóng, có người thì cười trêu chọc:
- Đúng rồi, các bà cô mau lên không có hết trứng bây giờ.
- Phủi phui cái mồm cậu. Năm mươi tuổi vẫn còn đẻ được đấy nhé – Thuý đánh nhẹ vào tay cậu đồng nghiệp ngồi cạnh.
- Vậy chúc chị đẻ vào tuổi năm mốt.
Cả phòng cười rộ lên.
Bảo nói:
- Thôi nào, nếu hai người không có ai đầu ấp tay gối thì có thể liên hệ với tôi.
- Anh định sấp đôi à? – Cậu chàng kia lại chen miệng vào.
- Càng nhiều càng ít mà.
Thuý xị mặt xuống, cô ta là người dễ tổn thương thật. Hồng Nhung đành thở dài và bảo:
- Được rồi, tối nay mình sẽ đi cùng cậu. Nhưng mình chỉ đi cùng thôi đấy nhé.
Khuôn mặt Thuý sáng bừng lên. Cô ta mong mỏi được yêu thương như vậy đấy. Thế này có được gọi là người đàn bà đã cũ không?
Theo 24h
Ngay trước cổng tòa án khi vừa nhận phán quyết ly hôn, chồng cũ đưa ra một đề nghị khiến vợ cũ sững sỡ
Chị hơi bất ngờ. Chị cứ ngỡ giờ đã chẳng còn gì là của nhau, thì anh nên quay lưng đi thẳng mới đúng chứ. Anh rủ chị đi đâu, làm gì nhỉ?
Anh chị ly hôn không phải vì người thứ ba. Chỉ là cuộc sống chung quá mệt mỏi, khi đôi bên chẳng thể dung hòa. Anh chị không phải những người có cái tôi quá cao, dù đã nhiều lần cố gắng hòa hợp, nhưng vô ích. Cả hai đã từng nghĩ sẽ vì con mà sống chung. Nhưng đường đời còn dài đằng đẵng, có thể chịu đựng nhau tới bao giờ? Hơn nữa, con cái chứng kiến cảnh bố mẹ mâu thuẫn, lạnh nhạt với nhau cũng chẳng hay ho gì, nhất là sau này con lớn lên hiểu chuyện.
Anh chị quyết định sẽ ly hôn vào một ngày mưa gió. Buồn, nuối tiếc nhưng chẳng còn con đường nào khác. Bởi đã không thể tiếp tục được nữa, sau những chuỗi ngày dằn vặt, day dứt và suy nghĩ, cân đo đong đếm. Vì đồng thuận ly hôn và không có vấn đề gì tranh chấp, nên thủ tục ly hôn của anh chị diễn ra khá nhanh.
Ngày anh chị tới tòa nhận phán quyết, may sao đó lại là một ngày nắng. Có lẽ nắng vàng ấm áp làm người ta đỡ thương cảm hơn. Và hi vọng vào một cuộc sống mới tươi tắn hơn. Mọi chuyện diễn ra chẳng có trục trặc hay bất ngờ gì. Cầm tờ giấy phán quyết 2 người đã không còn là vợ chồng, anh chị cùng bước ra cổng tòa án.
Ảnh minh họa
Chị dừng lại, anh cũng dừng lại. Chị nhìn anh, anh nhìn lại, hơi mỉm cười. Chị bèn mỉm cười với anh. Ít ra trong lòng lúc này đôi bên đều nhẹ nhõm, không thù ghét, oán hận gì nhau.
"Em có bận gì không, đi cùng anh ra đây chút nhé!", anh đột nhiên lên tiếng.
Chị hơi bất ngờ. Chị cứ ngỡ giờ đã chẳng còn gì là của nhau, thì anh nên quay lưng đi thẳng mới đúng chứ. Anh rủ chị đi đâu, làm gì nhỉ? Phần vì tò mò, phần vì rảnh rỗi, chị gật đầu đi theo anh.
Ai ngờ anh chở chị ra trung tâm thương mại gần đó. Anh nói chị thích gì cứ chọn, anh sẽ mua tặng chị. Quần áo, giầy dép, túi xách hay mỹ phẩm gì đó, chị chọn bao nhiêu cũng được. Chị ngơ ngác nhìn anh, rồi bỗng bật cười. Trên đời này có ai như anh không? Ly hôn xong còn rủ vợ cũ đi mua đồ cho?
Anh cũng bật cười: "Chúng ta vẫn là bạn mà, phải không? Anh hi vọng mình luôn giữ ấn tượng đẹp về nhau, sau này là mối quan hệ hòa bình để cùng chăm sóc con. Em cứ coi như đây là quà chia tay hay gì đại loại thế cũng được. Sau này anh cũng vẫn muốn thi thoảng tặng quà cho em nữa cơ".
Chị nhoẻn cười. Được rồi, anh đã nói thế thì chị sẽ không khách khí nữa. Chị đi một lượt chọn vài món mình thích. Sau đó anh còn mời chị uống cafe, đến tối mới đưa chị về nhà. Cả buổi đi cùng nhau hôm ấy, 2 người không hề nhắc gì về những mâu thuẫn cũ, cũng không ca thán về chuyện chia ly. Anh chị nói đủ thứ chuyện không đầu không cuối, lẫn một vài dự định cho tương lai.
Trở về căn nhà không còn bóng dáng anh, lòng chị không hụt hẫng hay trống trải như người phụ nữ vừa ly hôn chồng, còn đang chống chếnh với cuộc sống mới. Chị biết, một phần cũng vì chị đã quyết định buông bỏ. Phần nữa, là vì cách ứng xử của anh ngày hôm nay. Nó khiến chị thấy nhẹ nhàng và thanh thản hơn rất nhiều. Nghĩ đến lời đề nghị của anh lúc bước ra khỏi cổng tòa án, chị bất giác lại mỉm cười.
Theo Trí Thức Trẻ
Biết anh vẫn qua lại với vợ cũ mà tôi chưa thể dứt tình Bạn thân khuyên tôi dừng mối quan hệ này lại, đừng tiến thêm nữa mất thời gian, rồi người đau khổ sẽ là tôi. Tôi đã ly hôn, sống với con trai ở gia đình nhà ngoại, công việc ổn định dù mức thu nhập chỉ đủ để lo cho hai mẹ con. Tôi đang có kế hoạch học lên tiếp. Vừa rồi,...