Truy tố không đúng, tòa vẫn đồng tình
Hôm nay (24-2), TAND TP Hà Nội đã mở phiên tòa xét xử Lê Quốc Việt (SN 1982, trú ở thôn Dược Hạ, xã Tiên Dược, Sóc Sơn, Hà Nội) cùng các đồng phạm về tội trộm cắp tài sản. Điều đáng nói là hành vi của các bị cáo thể hiện rõ tính chất phạm tội có tổ chức, song đã bị VKS và tòa án bỏ qua.
Các bị cáo tại phiên tòa
Cùng bị truy tố về tội trộm cắp tài sản, theo khoản 1, Điều 138 – BLHS với Lê Quốc Việt còn có các bị cáo: Trần Văn Lộc (SN 1982), Tạ Duy Hiền (SN 1974), Tạ Thị Yên (SN 1978), Nguyễn Thị Dung (SN 1979), Trần Quang Trung (SN 1971), đều trú ở các xã Nam Sơn, Quang Tiến và Tân Dân, Sóc Sơn, Hà Nội. Riêng Bùi Văn Tiểu (SN 1984), trú tại xã Lỗ Sơn, Tân Lạc, Hòa Bình.
Tài liệu truy tố thể hiện, ngoài Trần Quang Trung và Bùi Văn Tiểu, các bị cáo còn lại trong vụ án đều là cán bộ, công nhân làm việc tại Công ty CP United Moto Việt Nam (gọi tắt là Công ty UMV), thuộc khu công nghiệp Nội Bài.
Đầu tháng 4-2011, Việt bàn với Lộc đem 20 bộ khung xe máy Dream Super do Công ty UMV sản xuất đi cất giấu để khi nào có điều kiện thì đưa ra ngoài bán. Nhận được sự đồng thuận của Lộc, Việt tiếp tục gặp Yên và dặn số khung xe máy trên đừng ghi vào biểu của công ty. Ngày 13-4-2011, Lộc gọi điện cho Dung thông báo kế hoạch trộm cắp tài sản, sau đó lên kho chứa hàng gặp Hiền và bảo: “Tại kho có 20 khung xe máy thừa không có trong biểu, anh cho ra ngoài bán”. Để đưa số hàng hóa này ra ngoài bán lấy tiền chia nhau, Hiền tìm gặp Trung (lái xe thuê, chuyên vận chuyển hàng hóa cho Công ty UMV) đưa ô tô đến kho của doanh nghiệp vận chuyển hàng hóa như mọi lần, nhưng không quên chở cả 20 khung xe máy nằm ngoài sổ sách ra ngoài.
Video đang HOT
Trong quá trình Hiền cùng một số đồng nghiệp bốc hàng lên ô tô, do đã được “phím” trước nên dù là người giám sát, Dung không có ý kiến gì. Mang được 20 bộ khung xe máy ra ngoài, Trung đưa về nhà cất giấu. Tuy nhiên ngay tối đó, thông qua hệ thống camera giám sát, Công ty UMV nghi ngờ đã bị kẻ gian trộm cắp tài sản. Chiều 14-4-2011, phối hợp với CAH Sóc Sơn tiến hành kiểm tra số hàng hóa trên xe ô tô của Trung, doanh nghiệp này phát hiện ra 20 bộ khung xe máy không hề có trong hóa đơn vận chuyển. Theo định giá tài sản, số hàng hóa này của Công ty UMV tương đương hơn 9 triệu đồng.
Trong quá trình điều tra, CAH Sóc Sơn còn làm rõ bằng thủ đoạn tương tự, ngày 24-3-2011 Việt và các đối tượng trên cũng đã trộm cắp trót lọt 40 bộ khung xe máy Dream Super khác của Công ty UMV. Điểm khác biệt duy nhất giữa vụ này với vụ trộm cắp tài sản trên chỉ là đối tượng trực tiếp chở tài sản ra ngoài. Nội dung vụ án được thể hiện rất rõ ràng như vậy nên tại phiên tòa sơ thẩm hôm qua, tất cả các bị cáo đều thành khẩn khai nhận lại hành vi phạm tội của mình đúng như cáo trạng truy tố. Thế nhưng điều khiến hầu hết những ai quan tâm đến vụ án đều tỏ ra không đồng tình ở chỗ VKSND TP. Hà Nội đã truy tố các bị cáo không đúng người, đúng tội.
Trong vụ án này, Lê Quốc Việt là đối tượng giữ vai trò khởi xướng; Trần Văn Lộc giữ vai trò lôi kéo các đồng phạm; Tạ Duy Hiền, Nguyễn Thị Dung, Tạ Thị Yên giữ vai trò thực hành tích cực, còn Trần Quang Trung và Bùi Văn Tiểu giữ vai trò giúp sức. Trong quá trình phạm tội, các bị cáo đều có sự bàn bạc, nhất trí cao và phân công nhau chịu trách nhiệm từng công đoạn cụ thể. Đó còn chưa kể các bị cáo phạm tội nhiều lần, mang tính chuyên nghiệp. Đây cũng chính là nội dung nhận định, phân tích và đánh giá vai trò phạm tội đối với từng bị cáo của HĐXX.
Với tính chất và mức độ phạm tội như vậy lẽ ra HĐXX cần tuyên trả hồ sơ đề nghị VKS truy tố các bị cáo theo điểm a, khoản 2, Điều 138-BLHS, phạm tội có tổ chức. Vậy nhưng việc làm cần thiết đó lại bị những người có trách nhiệm bỏ qua. Kết thúc phiên xét xử, TAND TP Hà Nội đã quyết định tuyên phạt Lê Quốc Việt, Trần Văn Lộc cùng mức 18 tháng tù, nhưng cho hưởng án treo. Các bị cáo còn lại cũng lần lượt chỉ phải nhận từ 9 tháng đến 15 tháng tù và đều được hưởng án treo, theo đúng khung khoản của tội danh truy tố.
Theo ANTD
Khi biết con phạm tội tày trời, họ đã hành xử khác nhau
Gia đình của Luyện đã che dấu, đồng phạm với tội ác của con; trong khi người nhà của Dưỡng đưa con ra đầu thú- như hy vọng về một "ánh sáng le lói cuối đường hầm".
Che dấu và đồng phạm- 6 người trong gia đình Lê Văn Luyện đã phải hầu tòa
Một kẻ phạm tội, cả nhà vạ lây
Chiều 31/8/2011, sau 6 ngày lẩn trốn và chỉ sau một ngày cơ quan điều tra phát lệnh truy nã đặc biệt, Lê Văn Luyện bị bắt tại Lạng Sơn. Hắn thừa nhận là hung thủ gây ra vụ thảm sát tại hiệu vàng Ngọc Bích (phố Sàn, huyện Lục Nam, Bắc Giang).
Không lâu sau đó, cũng vào buổi chiều, ngày 11/1/2012, sau 2 ngày xét xử, Tòa án tỉnh Bắc Giang đã tuyên phạt Luyện bị phạt 18 năm tù về tội giết người, cướp tài sản và lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. 6 bị cáo còn lại gồm: Lê Văn Miên (bố của Luyện) lĩnh án 48 tháng tù do che giấu tội phạm, đồng phạm Trương Thanh Hồng và Lê Thị Định bị phạt lần lượt 30 tháng, 15 tháng. Do không tố giác tội phạm, bị cáo Lê Thành Nghi bị phạt 15 tháng, Trương Văn Hợp 12 tháng và Dương Thị Lược 9 tháng.
Các bị cáo đều là người nhà, "ruột thịt máu mủ" của sát thủ tuổi "teen" này. Vì thương con- cháu trong sự mù quáng mà trở thành tội phạm. Trong đó, đáng trách nhất là bố đẻ Luyện- ông Lê Văn Miên: Ngày 29/8/2011, nhà của Luyện bị khám xét, cảnh sát tìm thấy một túi nilon đựng hàng trăm nhẫn, dây chuyền vàng chôn ở sau vườn. Ông Miên thừa nhận đã cất giấu hộ con trai túi vàng.
Anh Nguyễn Hữu Nhiên (giữa)- người trực tiếp đưa cháu ruột ra đầu thú
Đầu thú- tia sáng cuối đường hầm
Ngắn hơn vụ Lê Văn Luyện, Nguyễn Hữu Dưỡng ra đầu thú sau 2 ngày giết bà chủ hiệu vàng Vững Bắc (xã Vạn Điểm, huyện Thường Tín, Hà Nội), cướp vàng.
Người gọi điện báo cho chính quyền cấp xã về hung thủ vụ trọng án không ai khác chính là chú ruột Dưỡng- anh Nguyễn Hữu Nhiên. Do bố mẹ đẻ của Dưỡng quá sốc, nằm vật ra nhà khi biết con là hung thủ giết người, cướp vàng nên vẫn anh Nhiên- người còn tỉnh táo và mạnh mẽ nhất- nén nước mắt, lặng lẽ giao lại cho Công an xã Đông Cường một số tang vật liên quan đến vụ án mà Dưỡng mang về cất giấu trong nhà như: xe máy, áo mưa, mũ bảo hiểm... rồi cùng đưa cháu ruột lên trụ sở UBND xã đầu thú.
Dù đối với xã hội, Luyện- Dưỡng đều là những "sát nhân máu lạnh", song đối với thân nhân của các đối tượng này sâu thẳm trong đáy lòng, vẫn là sự thương con thương cháu. Ngay cả khi Luyện- Dưỡng phạm tội ác tày trời, họ vẫn muốn níu kéo lấy một tia hy vọng sống cho con- cháu trước sự phán quyết nghiêm minh của pháp luật.
Chỉ có điều, hai gia đình đã có cách hành xử khác nhau.
Theo ANTD
Thi thể của Đại tá Gaddafi cất giấu ở đâu? Sau khi thông tin về cái chết của Đại tá Gaddafi được công bố, một bức ảnh chụp bằng di động ghi lại hình ảnh của Đại tá Gaddafi lúc mới bị bắt đã được các phương tiện truyền thông quốc tế công bố rộng rãi. Dư luận quốc tế đang "phản ứng" về cái chết và quan tâm đến việc thi thể...