Trượt dốc lao theo những cơn thác loạn trong mối quan hệ mở và lời đề nghị “trò chơi bệnh hoạn” của chồng khiến cô vợ bừng tỉnh
Và có lẽ sự chênh lệch lớn nhất của họ chỉ được phơi bày đúng đêm tân hôn định mệnh ấy.
“Anh yêu em nhưng anh vẫn muốn ngủ với cô ấy” , đó là câu nói khó tin nhất trong cuộc đời 1 người vợ được nghe từ chính miệng chồng mình thốt ra. Bao nhiêu cái đau đớn, sốc đến cùng cục cũng không thể miêu tả hết thành lời.
Tôi gặp Thư trong 1 buổi chiều cuối đông. Đằng sau bộ đồ hàng hiệu, sang trọng lịch sự là gương mặt nhợt nhạt đến kiệt sức. Thư vừa trải qua 1 cuộc ly hôn không tranh chấp, không vấn vương nhưng lại khiến cô mệt mỏi đến khó tả.
Khi khởi đầu là sự chênh lệch, người ta chọn buông thả có thỏa hiệp để “cứu vãn hôn nhân”?
Thư và chồng cô được đánh giá là 1 cặp đôi đẹp, thanh mai trúc mã. Hồi nhỏ, mẹ anh đã từng gán ghép cho con trai mình, ai ngờ trưởng thành họ lại nên đôi. Nhưng Thư bảo suy cho cùng và công bằng mà nói thì vợ chồng Thư đến với nhau đều có sự tính toán. Chàng đã chán nản với sự nghiệp kiếm tiền nơi đất khách quên ngày quên tháng. Nàng lại mất phương hướng với những mối tình dở dang. Và có lẽ sự chênh lệch lớn nhất của họ chỉ được phơi bày đúng đêm tân hôn định mệnh ấy.
Có nằm mơ Thư cũng không ngờ chồng mình còn “zin”. Éo le thay cô thì lại không. Câu hỏi đắng đến xé lòng mà anh ta dành cho cô ngay đêm ấy là: “Em đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông rồi?”.
Là người bươn trải, nay đây mai đó nhưng chồng Thư lại rất đứng đắn trong vấn đề ấy. Anh ta cũng khá kĩ tính và cẩn thận. Không biết có phải lý do “nhịn lâu” mà tình trạng của anh ta không được đều đặn.
Sau khi Thư sinh bé đầu tiên, đời sống chăn gối của vợ chồng cô mới bắt đầu ổn định, thậm chí anh ta còn rất sung mãn khiến Thư có đôi phần lo lắng.
1 ngày anh ta bông đùa với vợ: “Anh thấy mình thiệt quá nhỉ, chưa biết đến mùi đàn bà nào ngoài em. Đúng là tuổi trẻ mình chỉ mải kiếm tiền, chả biết hưởng thụ”.
Thư có chút khó chịu nhưng vẫn đáp kiểu giận dỗi: “Giờ vẫn chưa muộn đâu” . Ai ngờ anh ta được thể “lật bài ngửa” với Thư luôn.
“Anh ấy đề nghị chúng tôi quan hệ mở, có nghĩa cả 2 đều có thể cặp kè ngoài hôn nhân, miễn không sa đọa, không làm ảnh hưởng đến gia đình, càng kín đáo càng tốt. Mọi thứ trong tôi như sụp đổ. Tôi liên tục hỏi lại chồng xem anh có trêu đùa gì mình không nhưng anh ta khẳng định đang rất nghiêm túc” – Thư kể lại. Và sau đó, không cần biết Thư quyết định thế nào, chồng cô vẫn rất hứng thú với kiểu lối sống thoáng này.
Thư tiếp tục kể về khoảng thời gian kinh khủng đã qua, ánh mắt vẫn không bớt đi sự thảng thốt: “Anh ta bắt đầu ngoại tình, anh ta công khai trình báo với tôi như thể không làm gì có lỗi. Anh ta vẫn trách nhiệm với con cái, vẫn nộp tiền cho vợ hàng tháng, vẫn quà cáp chiều chuộng tôi, chỉ có điều anh ta không phải của riêng mình tôi nữa”.
Và mỗi lần trở về sau những cuộc vui chớp nhoáng, anh ta vẫn muốn gần gũi vợ: “Điều này khiến tôi thấy ghê tởm. Lúc ấy chồng tôi nhếch mép mỉa mai: ‘Em có thể làm thế nếu em muốn, hay anh kiếm bạn tình cho em nhé, chúng ta bình đẳng. Nhưng đừng bao giờ nghĩ đến chuyện đánh ghen hay ly hôn’.
Video đang HOT
Tôi chán nản đến cùng cực. Chồng là người làm kinh tế chính trong gia đình, giữa chúng tôi có rất nhiều thứ phụ thuộc. Tôi bắt đầu có suy nghĩ ‘đã thế tôi cũng cho cái nhà này nát luôn 1 thể’.
Tôi uống rượ u, đi bar, tham gia mấy hội FWB, quý bà… Tôi lấy thẻ tín dụng của chồng mua sắm, ăn chơi trong những chuyến du lịch sang chảnh. Chúng tôi cứ thế mà hưởng thụ, đi theo cái gọi là tự do cá nhân”.
“Giọt nước tràn ly” sau lời đề nghị bệnh hoạn của chồng và đâu là giới hạn của những d ục vọng tham lam, ích kỉ
Trong cuộc sống hiện đại, có nhiều người tôn sùng mối quan hệ mở trong hôn nhân bằng cách bao biện rằng: Hôn nhân truyền thống là phản nhân văn, khi nó bắt ép người ta phải độ lượng, vị tha, bao dung dù những mặt xấu nhất đều được phơi bày trong quá trình chung sống. Rằng sau khi kết hôn, chúng ta phải làm sao nếu gặp được chân ái?
Từ những gì đã trải qua, Thư chia sẻ: “Tôi đã từng nghĩ, anh ấy muốn ngủ với người khác để khỏa lấp những rạn nứt trong hôn nhân. Bởi vì anh ấy không muốn lén lút nên đã chọn cách công khai. Nhưng hóa ra tôi đã nhầm, lý do nghe cao cả ấy chỉ là bao biện cho sự tham lam và ích kỉ. Vết nứt sẽ không biến mất vì bị che đậy, nó sẽ chỉ tiếp tục lan rộng và khoét sâu. Thay vì tìm cách tháo gỡ tôi lại dễ dàng thỏa hiệp. Để rồi chính tôi cũng lún vào những d ục vọng tình ái bệnh hoạn này”.
Thư bảo suốt thời gian đầu khi bế tắc, cô chìm trong rư ợu, được sự lôi kéo của mấy người bạn, Thư có vài mối tình chớp nhoáng với trai trẻ. Họ phục vụ cô như bà hoàng, chẳng bao giờ cô phải mảy may suy nghĩ đến cảm xúc của chồng hay áy náy vì chênh lệch trong “xuất phát điểm” ấy.
Càng ngày Thư càng trở nên bất cần, buông thả. Cô coi đàn ông như trò mua vui. Nực cười là gia đình, bạn bè, đối tác và các nhân viên đều ngưỡng mộ cuộc hôn nhân của vợ chồng cô.
Cứ mỗi lần Thư muốn dứt ra thì chồng cô lại tiêm nhiễm vào đầu vợ tư tưởng: “Mong đợi đối phương chăm sóc, nhiệt tình, chu đáo nhưng vẫn hấp dẫn thực sự không công bằng. Khi chúng ta càng kì vọng vào nhau thì càng tạo áp lực cho nhau. Thay vì đòi hỏi quá nhiều và bị trói chân bằng trách nhiệm, sao em không nhìn thoáng ra, đời người sống được mấy đâu”.
Và rồi đến 1 ngày, anh ta mang về cho Thư 1 cục tiền trúng hợp đồng lớn. “Tối đến, khi vợ chồng gần gũi nhau anh ta đưa ra lời đề nghị, thẳng thắn và cấp độ trắng trợn cũng tăng dần với lối sống bệnh hoạn của anh ta. Tôi thật không tin nổi, anh ta yêu cầu tôi tham gia trò ‘đổi vợ’. Vì ‘chúng ta đều không phải vợ chồng chung thủy gì nên ngủ với ai cũng thế cả thôi’. ‘Trò chơi’ lần này có lợi cho công việc của anh ta nên anh ta bất chấp và coi tôi như 1 công cụ tình dục.
Tôi tát anh ta 2 cái và xác định kết thúc cuộc hôn nhân địa ngục này ở đây. Anh ta cứ nghĩ tôi sung sướng sau những lần buông thả bản thân với rượ u ngon và trai đẹp sao. Ngay đêm ấy tôi ném đơn ly hôn vào mặt anh ta. Thế là quá đủ rồi!” , Thư nhớ lại trong dằn vặt, đôi mắt ầng ậc nước.
Mối quan hệ mở có thực sự là liều thuốc giải độc cho hôn nhân?
Không phải riêng Thư, mối quan hệ mở đã xâm nhập vào rất nhiều gia đình. Thậm chí cả 2 đều hài lòng với việc “ông ăn chả, bà ăn nem” ấy. Họ nghĩ, mối quan hệ mở là liều thuốc giải độc cho những xích mích, mâu thuẫn trong hôn nhân.
Thực chất, đó chỉ là một mũi tiêm thuốc mê, khiến bạn tạm thời tê liệt trong vực thẳm của dục vọ ng. Khi tỉnh táo trở lại, bạn đã đánh mất những cảm xúc quý giá và những người quan trọng thực sự.
Bản chất con người có nhiều mặt: tốt đẹp, xấu xa, đen tối, tham lam, ích kỷ và sẽ có lúc đến chính bạn cũng không hiểu nổi mình chứ đừng nói gì đối phương.
Ai cũng nói hôn nhân là phơi bày toàn bộ góc khuất của 2 con người đằng sau nền tảng tình yêu. Nhưng tôi nghĩ, điều đẹp nhất của hôn nhân chính là cái “phản nhân văn” của nó.
Như 1 cuộc chiến dai dẳng, ai không đủ bản lĩnh, sức lực sẽ tự khiến mình thua cuộc. Thế nên, bước vào hôn nhân là phải chấp nhận những thử thách của cuộc đời.
Kết hôn là em sẵn sàng buông xuôi một phần bản thân và trở thành “chúng ta” cùng anh.
Kết hôn là quyền tự do của chúng ta, là khẳng định tình yêu chân chính.
Kết hôn là anh sẵn sàng thay đổi bản thân, kiềm chế dục v ọng và hết mình để yêu em.
Hôn nhân về góc độ nào đó thì “nhạt nhẽo”, thường phiền phức và đôi khi gây đau đớn. Nhưng đây chẳng phải là điều PHI THƯỜNG nhất trong cuộc đời của mỗi người BÌNH THƯỜNG sao?
Dưới góc độ tâm lý học, tất cả những vấn đề tình dục không phải là do nguyên nhân tình dục, mà xuất phát từ những u nhọt trong cảm xúc. Vợ chồng không hiểu nhau, lười giao tiếp, không cởi mở, không vun đắp…
Khi chúng ta yêu, hormone chi phối mọi thứ, đây là tình yêu theo giới tính. Nhưng khi chúng ta ở bên nhau, cảm xúc chi phối mọi thứ và đó là tình yêu dành cho tình dục.
Suy nghĩ hôn nhân làm biến mất những đam mê ngọt ngào chỉ là sự áp đặt. Vấn đề cơm áo gạo tiền xảy ra với nhiều người chứ không riêng gì vợ chồng bạn. Khi sự giao tiếp hạn chế, cảm xúc không thể được tiêu hóa nhanh chóng, chúng ta có xu hướng sử dụng cách nhanh nhất để giải quyết chúng, đó là tình dục hoặc chất kích thích. Song nó chỉ là cách che đậy những tiêu cực tạm thời và không bao giờ giải quyết được rắc rối dứt điểm.
Thuốc giải độc thực sự cho niềm đam mê là trái tim đối với trái tim, không phải là sự buông thả. Tình yêu nằm ở sự bền bỉ, có kiên trì mới tìm cách hiểu nhau. Chỉ khi hiểu nhau mới không hời hợt mà yêu sâu đậm hơn. Và khi yêu sâu đậm hơn, bạn mới nhận ra chỉ yêu một người là đủ, cũng không thể khám phá hết hạnh phúc trong cuộc đời này.
Sáng chồng vừa đi công tác xa, đêm ấy 2 giờ tôi bủn rủn nhận được cuộc gọi khủng khiếp
Trong phút chốc mất đi tất cả, tôi như chết nửa linh hồn, muốn ngã khụy không thể gượng dậy nổi.
Mới ngày hôm qua thôi, tôi vẫn là người phụ nữ may mắn và hạnh phúc khi có một người chồng giỏi giang, thành đạt và yêu thương mình. Thế nhưng chỉ qua một đêm, tất cả đã sụp đổ hoàn toàn, cuộc hôn nhân mà tôi đặt bao kỳ vọng đã tan thành mây khói.
Sáng hôm qua, chồng tôi xách hành lý ra khỏi nhà, lên máy bay để bắt đầu chuyến công tác xa nhà do công ty sắp xếp. Lúc nhìn anh thu dọn đồ đạc, tôi còn thắc mắc tại sao đi công tác mà anh lại mang nhiều đồ đạc đến vậy. Chồng tôi bảo vì lần này phải đi khá lâu, cỡ nửa tháng nên anh cứ mang đi để phòng xa. Xa chồng từng ấy thời gian, ai chẳng buồn và cô đơn, thế nhưng vì sự nghiệp của anh mà tôi chỉ còn cách mỉm cười tiễn anh ra khỏi nhà.
Có nằm mơ tôi cũng không thể tưởng tượng nổi ngay đêm hôm ấy, vào lúc 2 giờ sáng, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ số máy xa lạ. Tiếng nói của người phụ nữ ở đầu dây bên kia vẳng đến cũng hoàn toàn lạ lẫm. Và cô ta cũng kể với tôi một câu chuyện vô cùng hoang đường.
Trong phút chốc mất đi tất cả, tôi như chết nửa linh hồn, muốn ngã khụy không thể gượng dậy nổi. Ảnh minh họa.
Cô ta nói hiện tại chồng tôi đang ngủ say bên cạnh cô ta. Và rằng cô ta chính là người yêu cũ của chồng tôi. Khi trước hai người yêu nhau sâu đậm nhưng vì cái tôi của cả hai đều quá lớn nên đã bỏ lỡ mất nhau. Cô ta chuyển vào Sài Gòn, kết hôn với người khác song không được hạnh phúc và mới ly hôn cách đây nửa năm.
Sau khi ly hôn cô ta và chồng tôi đã nối lại liên lạc và yêu lại từ đầu. Vì cô ta ở Sài Gòn còn chồng tôi ở Hà Nội nên hai người họ không thường xuyên gặp gỡ, chỉ liên lạc qua chiếc điện thoại chồng tôi cất trên công ty không bao giờ mang về nhà, do đó tôi không hề phát hiện ra. Trong nửa năm qua, chồng tôi đã vào Sài Gòn thăm cô ta hai lần và cô ta cũng bay ra Hà Nội thăm chồng tôi một lần. Dù phải yêu xa thế nhưng tình cảm giữa họ vẫn rất mặn nồng và thắm thiết, đồng thời hứa hẹn một tương lai đoàn tụ bên nhau.
Đến hiện tại, khi cảm thấy không thể sống thiếu nhau được nữa, chồng tôi quyết định bỏ ngang tất cả để trở về bên cô ta. Lần này anh nói đi công tác xa nhưng thật ra anh đã hoàn tất thủ tục chuyển việc vào Sài Gòn từ trước và tôi thì không mảy may biết gì. Sau khi kể rõ đầu đuôi câu chuyện, cô ta dặn tôi đừng chờ chồng về làm gì, hãy tự sống tốt cuộc sống của mình.
Tôi đờ đẫn không thể tin nổi những gì cô ta nói. Tôi cho rằng cô ta đang cố tình trêu tôi. Vì thế tôi lớn giọng mắng cô ta đừng làm chuyện điên rồ nữa, chồng tôi rất yêu thương vợ, sẽ không bao giờ rời bỏ tôi một cách phũ phàng như vậy. Nhưng cô ta cười sặc sụa rồi nói sẽ cho tôi xem bằng chứng hẳn hoi.
Cô ta cúp máy và gửi cho tôi những tấm ảnh chụp chồng tôi đang ngủ say trên giường. Trên người anh mặc bộ đồ mới mua cách đây mấy hôm, rõ ràng đây là những bức ảnh rất mới chứ không phải cô ta nhặt nhạnh ảnh cũ của chồng tôi ở đâu đó rồi dựng chuyện lừa phỉnh tôi.
Tôi bủn rủn chân tay, cuống quýt gọi điện vào số máy của chồng. Mãi anh mới nghe máy, khi tôi chất vấn về câu chuyện mà người phụ nữ kia vừa kể thì anh im lặng rất lâu. Rồi anh thở dài trả lời rằng cô ta nói hoàn toàn là sự thật. Anh bảo tôi đừng chờ anh nữa, là anh có lỗi với tôi, thế nhưng cảm xúc của trái tim thì không thể điều khiển được.
Tôi và chồng mới kết hôn được hơn 1 năm và vẫn chưa kịp đăng ký kết hôn. Bây giờ nhớ lại tôi mới giật mình nhận ra tất cả đều nằm trong toan tính của chồng tôi cả. Khi kết hôn với tôi thì anh vẫn chưa nối lại tình cảm với bạn gái cũ, thế nhưng rõ ràng lúc ấy trong lòng anh vẫn chưa chắc chắn về cuộc hôn nhân với tôi. Do đó anh mới viện cớ lúc nào sinh con thì đi đăng ký rồi làm giấy khai sinh cho con một thể.
Thế là chỉ cần anh xách hành lý bước ra khỏi nhà thì mối quan hệ vợ chồng của chúng tôi cũng chấm dứt hoàn toàn. Trong phút chốc mất đi tất cả, tôi như chết nửa linh hồn, muốn ngã khụy không thể gượng dậy nổi.
Mọi người ơi, chẳng lẽ tôi phải chấp nhận sự thật đầy tức tưởi và đau đớn này hay sao? Tôi biết chẳng bao giờ có thể giữ được một người muốn ra đi thế nhưng tại sao chồng tôi có thể đối xử với tôi như vậy? Tôi đã làm gì sai cơ chứ? Uất hận và căm thù vô cùng mà tôi không biết phải làm thế nào cả.
Hai lần hôn nhân tan vỡ chỉ vì xích mích với nhà chồng và bài học dành cho phụ nữ: Nếu thực sự yêu một người thì nên nỗ lực để chấp nhận gia đình đối phương! Chồng và người nhà chồng tồn tại, có mối liên kết chặt chẽ trên nền tảng huyết thống. Chắc chắn phần đa người đàn ông sẽ không từ bỏ gia đình vì vợ. Sau hôn nhân, có những mối quan hệ chồng chéo cần phải dung hòa và giải quyết. Khác với khi yêu đương là việc của 2 người. Kết hôn xong...