Trượt dài trên lối sống sa đọa lúc bị phụ tình…
Tôi tìm tình một đêm trên mạng, nhiều khi cũng nghĩ không thể tiếp tục như thế nhưng không thoát ra được, cảm thấy mất niềm tin vào tình yêu.
Tôi 32 tuổi, chưa vợ, cha mẹ đã già, muốn có một mối lương duyên nhưng không hiểu sao đến giờ vẫn lông bông. Tôi cũng ăn chơi hư hỏng khi đã trải qua việc “chăn rau sạch, máy bay, bồ bịch”. Tuy nhiên tất cả chỉ là nhu cầu và tôi cũng chưa lừa gạt ai hay cặp kè với người có gia đình, phần đa là người độc thân hoặc tình một đêm.
Trước đây tôi có trải qua tình đầu sâu đậm, rồi bị người ấy phản bội, từ đó tôi trượt dài dù không phải với tâm lý trả thù, hết với người này lại tới người khác. Tất nhiên tôi không phải là kẻ dẻo mỏ, cũng chẳng lắm tiền mà đi lừa gạt hoặc bỏ ra để bao gái. Tôi chưa đi với cave bao giờ, không phải vì tiếc tiền mà chỉ là thấy ghê ghê, lại sợ bệnh tật, chỉ có mấy kiểu massage kích dục kiêm xông hơi thì tôi đi rồi, cũng chỉ đi khi đã ngà ngà say.
Thú thực có những thời gian dài vài ba tháng, thậm chí nửa năm tôi đều tự xử hoặc đi massage khi đã nhậu say với mấy chiến hữu. Rồi sau đấy tôi cũng tán tỉnh dăm ba người nhưng không thành công. Cách đây gần một năm tôi và người yêu thứ hai lại chia tay (tôi theo đuổi tám tháng trời, yêu nhau hai tháng thì xích mích và chia tay. Ngay sau đấy người ta có người yêu, tôi lại bị phản bội ở mối tình này).
Tôi lại trượt dài như điệp khúc cũ, tìm tình một đêm trên mạng, nhiều khi cũng nghĩ không thể tiếp tục như thế nhưng không thoát ra được, cảm thấy mất niềm tin vào tình yêu. Gần đây tôi cặp bồ với một người đang ly thân chồng. Liệu tôi có phải người khác biệt không? Tôi cũng muốn có một tình yêu, một gia đình, nhưng rõ ràng nó là điều xa tầm với hiện nay. Tôi phải làm gì trong khi gặp con gái nhưng chẳng biết làm quen, khâu tán gái của tôi quá tệ.
Video đang HOT
Cuộc sống của tôi cũng bế tắc lắm, kiếm đồng nào xào đồng đó. Lúc có người yêu thì tôi cũng tự tay nấu nướng mang cơm trưa đi ăn, để tiền dành cho tình yêu đẹp, rốt cuộc rồi cũng chẳng đi về đâu, vẫn trở về điệp khúc rượu, gái, gái, rượu. Rất mong sự chia sẻ của mọi người.
Theo VNE
Vợ như cái chợ!
Chưa lấy lại thăng bằng sau cú sốc chồng ngoại tình, em lại rơi vào trạng thái khủng hoảng khi chồng quay về ít bữa rồi lại bỏ đi. Hóa ra anh chỉ tìm về với vợ con khi nhân tình giận dỗi, hóa ra mẹ con em không hơn cái nhà trọ là mấy.
ảnh minh họa
Hôm nay em chính thức biết được chồng đang cặp bồ. Em đã cất công tìm hiểu và biết được bồ của chồng là một phụ nữ có chồng và một đứa con 2 tuổi chứ chẳng phải loại gái gú gì. Thật sự thì em đang rất sốc, tinh thần hỗn loạn chẳng thiết làm gì chỉ biết ôm con ngồi khóc và khóc.
Giờ em mới thấm cảm giác khi phát hiện chồng ngoại tình: Lần đầu tiên nếm mùi vị của việc bị phản bội, bị lừa dối, bị cắm sừng. Em nổi điên lên, chả giữ được bình tĩnh hay khôn khéo như các bà vợ mà em vẫn đọc trên mạng trong những câu chuyện về sự ngoại tình.
Thái độ bất cần và thách thức của chồng khi em nói về chuyện chồng ngoại tình không khác đổ them dầu vào lửa, máu nóng bốc lên tận đầu, em nghĩ lúc này chồng ở đây em dám chặt chân hay giết luôn chồng đi được quá. Mấy ngày qua em như cái bóng dật dờ, mắt sưng húp lên vì khóc quá nhiều, trong đầu thường trực ý nghĩ muốn giết chết chồng.
Một tháng qua, một tháng với rất nhiều biến cố xảy ra, đẩy em vào tình trạng khủng hoảng và trạng thái trầm cảm tưởng như nhập viện đến nơi. Em như con tằm mắc kẹt trong cái kén, phân vẫn giữa từ bỏ hay không từ bỏ. Lý trí muốn em từ bỏ, dứt khoát phải từ bỏ. Nhưng chỉ vì gia đình, vì bố mẹ hai bên, vì đứa con thơ chưa trưởng thành mà em lại không nỡ.
Em về nhà ngoại ít ngày để tĩnh tâm, vậy mà chồng lại tìm đến đây. Sau một thời gian ở diết bên nhân tình, em không hiểu anh đã tỉnh ngộ hay vì một lý do nào đó lại vượt đường xá xa xôi ra gặp mẹ con em. Nhưng tâm trạng của một người vợ bị phản bội đã ngăn em không đưa tay ra, ngăn em giữ một thái độ thờ ơ để tiếp đón anh. Không đả động gì đến chuyện cũ, không truyện trò, không hỏi han, cũng không chung giường... Được ít bữa thì chồng không nói không rằng xách đồ bỏ đi thẳng. Em đồ rằng, chồng và bồ giận dỗi nhau bởi về với vợ mà vẫn lén lén lút lút nhắn tin và điện thoại cho ai đó. Nếu quả thật thế thì thái độ của em cũng thật sáng suốt, sáng suốt để mình không bị lún sâu vào sự dối trá của người chồng đã từng đầu ấp tay kề.
Và giờ thì chồng đã lại về bên người ấy, điện thoại ngoài vùng phủ sóng, đến mẹ chồng cũng chẳng biết chồng đi đâu, gọi điện thoại còn chẳng buồn nghe thì người vợ này hòng có tí giá trị gì trong mắt chồng.
Em đang nghĩ em mình nên làm gì cho cuộc sống của mình lúc này, buồn đau có lẽ cũng chỉ đến thế thôi. Người ta vẫn nói thà đau một lần rồi thôi, em cũng đang có ý nghĩ đó khi đối diện với bản thân mình nhưng khi liếc nhìn đứa con thơ lòng lại đau nhói. Nếu nó không có bố thì cuộc sống sau này của nó sẽ ra sao, còn nếu em chấp nhận mình như cái chợ để anh thích về thì về thích đi thì đi, ở bên cạnh mình mà nhớ nhung buồn phiền vì người đàn bà khác. Thử hỏi có người vợ nào chấp nhận được điều đó không.
Em cũng đang nghĩ làm sao để có thể bắt đầu một cuộc sống mới, không cần anh - người chồng coi nhà không khác gì cái chợ, muốn đến thì đến muốn đi thì đi, coi vợ không khác con ở với cái máy đẻ. Đến mẹ anh cũng dung túng cho anh nữa thì vợ anh làm được cái gì. Nếu hai người có tình ý thật lòng với nhau thì vợ anh đây sẽ để hai người toại nguyện. Có điều đã bước chân đi cấm kì trở lại, vợ anh chẳng phải phu quét rác để ngày ngày tháng tháng đi dọn những quả thối mà anh vứt ra. Trở về rồi lại ra đi, có thứ dày vò người bạn đời nào tàn nhẫn thế không, nếu anh có khả năng hãy đi và đi luôn đừng bao giờ quay lại nữa. Đừng vì giận dỗi với người tình của anh mà quay về đây hành hạ tôi, tôi chỉ nói từng này thôi, chỉ nói lần này thôi.
Lần sau, nếu còn có lần sau, chắc chắn sẽ không còn là chuyện của hai người đâu, tôi hứa đấy, mà tôi sẽ làm cho ra ngô ra khoai, để trạng chết chúa cũng băng hà. Cô ta cướp chồng tôi, tôi cũng sẽ có cách để phá tan gia đình cô ta. Tôi thề sẽ làm thế.
Theo VNE
Muốn tình cũ trợ cấp nuôi con Mình rất sợ nếu họ đang có một gia đình hạnh phúc, mình xuất hiện sẽ làm phá vỡ hạnh phúc đó. Chẳng may đòi hỏi không được, họ lại chửi bới, càng thêm bực mình. ảnh minh họa Mình lấy chồng năm 25 tuổi, sau 3 năm chung sống không hòa hợp, hay cãi vã, chồng lại không thể có con nên...