Trượt chân ngã nên động thai, đến viện giữa đêm tôi bủn rủn thấy chồng bế đứa bé chạy vào cấp cứu
Hôm vừa rồi trước lúc đi ngủ buổi tối thì chợt nhớ ra chưa phơi quần áo. Bởi thế tôi lên sân thượng tầng 2 định phơi thì lỡ trượt chân ở cầu thang.
Vợ chồng tôi yêu nhau suốt gần chục năm mới làm đám cưới. Cả hai cũng đã cưới nhau được gần 3 năm nay. Tôi lúc nào cũng tin tưởng và hãnh diện về chồng. Mang tiếng ở bên nhau nhiều năm nhưng chưa bao giờ 2 chúng tôi cãi vã, mâu thuẫn nhau.
Chồng hơn tôi 2 tuổi nhưng chín chắn, điềm đạm. Anh cũng yêu thương và quan tâm đến vợ. Ngoài ra anh rất biết cư xử với 2 bên nội ngoại nên được lòng mọi người.
Điều tôi ghét nhất ở chồng là công việc lái xe đường dài của anh hay phải đi xa nhà. Một tháng anh chỉ về nhà với vợ được 1-2 lần. Có lần chở hàng đi ngang qua nhà mà anh còn không có thời gian để tạt về 1 lúc.
Điều tôi ghét nhất ở chồng là công việc lái xe đường dài của anh hay phải đi xa nhà. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng không được ở gần nhau nhiều nên đó cũng chính là lý do cưới nhau gần 3 năm, mãi gần đây tôi mới có tin vui. Ngày báo tin 2 vạch, anh vui mừng lắm xin nghỉ phép 3 ngày để chỉ ở nhà quanh quẩn bên vợ. Anh còn mua cho tôi bao nhiêu đồ ăn ngon, các loại vitamin để mẹ khỏe con khỏe. Rồi anh cứ dặn:
“Ở nhà em phải tự chăm sóc bản thân thật tốt để 2 mẹ con cùng khỏe mạnh, có như vậy anh mới yên tâm. Nếu ốm nghén quá, phải xin nghỉ làm 1 thời gian về ông bà ngoại hay ông bà nội thì tùy ý để các bà chăm sóc cho”.
Ốm nghén vật vã nhưng tôi vẫn cố gắng bám trụ lại thành phố để đi làm. Biết vợ như vậy, chồng tôi thương lắm. Song anh cũng tự trách mình vô dụng khi không được ở bên những lúc vợ cần nhất. Bù lại, anh chăm chỉ kiếm tiền và chuyển hết vào tài khoản cho vợ để thoải mái chi tiêu, tích cóp.
Thời gian vừa rồi khi tôi bước vào tháng thứ 3 của thai kỳ thì thấy đỡ ốm nghén hơn chút song vẫn mệt mỏi. Không biết có phải do chồng thời điểm này bận thật không hay do tôi mang bầu cả nghĩ mà cứ thấy tình cảm và sự quan tâm của anh có vẻ nhạt dần.
Video đang HOT
Mỗi lần nhớ chồng, tôi gọi video thì anh không bắt máy ngay như trước, có lúc còn để lỡ cuộc gọi và phải tối mới gọi lại. Anh bảo công việc dạo này bận quá, lại phải bốc hàng do 1 đồng nghiệp bị nghỉ việc. Công ty lại đang có những xáo trộn nhân sự nên thời gian này anh hơi căng thẳng.
Thấy chồng có vẻ mệt mỏi nên cả ngày tôi chỉ gọi cho anh vào buổi trưa và tối buôn chuyện. Dù sao anh cũng đang là lao động chính trong nhà, sắp tới phải lo cho vợ con ở cữ nữa. Hơn nữa anh còn khoe vài ngày tới sẽ được nghỉ ít nhất 5 ngày để về nhà với vợ. Tôi gặng hỏi thời điểm nào thì anh bảo bí mật cho bất ngờ.
Hôm vừa rồi trước lúc đi ngủ buổi tối thì chợt nhớ ra chưa phơi quần áo. Bởi thế tôi lên sân thượng tầng 2 định phơi thì lỡ trượt chân ở cầu thang. May mắn không bị sao nhưng tôi hoảng lắm.
Ban đêm đang nằm ngủ thì thấy bụng lâm râm đau. Nghĩ bị động thai nên tôi gọi taxi vào viện một mình mà không báo gì cho chồng biết.
Vào viện, khi đang đứng chờ đến lượt thăm khám ở phòng cấp cứu, tôi thấy tiếng ai đó hô mọi người tránh ra nhường đường. Rồi tôi choáng váng nhận ra chính chồng mình đang bế một đứa bé đỏ hỏn chạy thục mạng vào phòng cấp cứu. Theo sau là một phụ nữ trẻ đang hoảng hốt mà tôi nghĩ là mẹ của đứa bé.
Đã vậy, anh còn sốt ruột gọi bác sĩ xem giúp cho đứa bé. Ê kíp bác sĩ và y tá trực vội vàng đẩy em bé vào trong. Tới lúc phải đứng ngoài cửa ôm người phụ nữ kia vỗ về thì anh mới nhận ra vợ bầu nên thoáng sững sờ. Còn tôi cứ thế ghen như điên dại đến trước anh hỏi:
“Chuyện này là sao, đứa bé kia và người phụ nữ này với anh có quan hệ gì thế?”
Sốc quá nên tôi ngất xỉu đi lúc nào không biết. Tỉnh dậy đã thấy chồng ngồi cạnh, may là con trong bụng không sao. Bác sỹ nói tôi có dấu hiệu bị động thai, chỉ cần phải tĩnh dưỡng một vài ngày.
Rồi tôi choáng váng nhận ra chính chồng mình đang bế một đứa bé đỏ hỏn chạy thục mạng vào phòng cấp cứu. (Ảnh minh họa)
Sau đó, chồng tôi giải thích rằng, anh và đứa trẻ trên không có mối quan hệ gì đặc biệt. Trên đường về nhà cho vợ bất ngờ thì anh gặp một bà mẹ đơn thân ôm đứa bé đỏ hỏn tím tái vì có dấu hiệu ngưng thở khi ngủ ấy cầu xin cho đi nhờ. Vì thế anh vội phóng như điên dại đưa họ đến viện cấp cứu.
Người phụ nữ kia cũng nói như chồng tôi kể nên tôi tạm tin lời anh mà không nghi hoặc gì nữa. Hơn nữa, việc quan trọng hiện nay là tôi phải nghỉ ngơi sau động thai như lời bác sĩ nói. Chồng cũng vẫn quan tâm đến tôi lắm khi suốt ngày bắt vợ ăn, nằm, nghỉ ngơi để tránh động thai lần nữa.
Những biện pháp phòng tránh động thai cho mẹ bầu
Để hạn chế nguy cơ động thai, mẹ bầu nên thực hiện một số phương pháp sau:
- Trong suốt quá trình mang thai, mẹ bầu nên giữ tinh thần vui vẻ, thoải mái, tránh căng thẳng, lo âu. Một số phương pháp giúp mẹ bầu thư giãn như nghe nhạc, đọc sách, gặp gỡ bạn bè,…
- Áp dụng chế độ nghỉ ngơi hợp lý, đảm bảo ngủ đủ giấc, không thức quá khuya, ngủ đúng tư thế.
- Mẹ bầu nên chú ý đến vấn đề tập luyện: Nên tập những bài tập vừa phải để rèn luyện sức khỏe, tăng cường sức đề kháng và đảm bảo một thai kỳ khỏe mạnh.
- Không nên làm việc nặng hay lao động động quá sức để tránh ảnh hưởng đến sức khỏe của thai nhi.
- Không nên quan hệ tình dục vào những tháng đầu và những tháng cuối trong quá trình mang thai.
- Mẹ bầu cần được bổ sung đầy đủ dưỡng chất, nên ăn đa dạng thực phẩm, tránh ăn quá nhiều một loại thực phẩm. Đồng thời không nên sử dụng chất kích thích khi đang trong quá trình mang thai.
- Thăm khám sức khỏe thai kỳ đều đặn, nhất là khi có dấu hiệu nghi ngờ động thai.
Cả nhà sửng sốt với quyết định ra đi của chị dâu
Cả nhà tôi được một phen "dậy sóng" khi chị dâu kiên quyết đòi ly hôn chồng và bế con về ngoại.
Ảnh minh họa
Chị dâu tôi sống rất được lòng mọi người. Mẹ tôi khó chịu có tiếng ở xóm mà cũng phải khen ngợi con dâu. Chị ấy hiền lành, ai nói gì nặng lời cũng chỉ cười cho qua chứ không bao giờ cãi lại. Anh trai tôi vốn ngang bướng, vợ lại quá hiền nên lúc nào cũng ra vẻ "ta đây", bắt nạt vợ. Tôi là em gái mà nhiều khi thấy cảnh anh trai mắng mỏ vợ còn muốn nổi nóng, muốn cãi lại. Thế mà chị dâu tôi vẫn cười, vẫn im lặng làm việc của chị ấy. Mà cũng nhờ thế nên vợ chồng họ chưa bao giờ cãi nhau ầm ĩ. Chính tôi và mẹ cũng phải khâm phục sự chịu đựng của chị dâu.
Ấy thế mà tối hôm qua, sau một trận bị chồng mắng, chị dâu đột ngột chìa ra tờ đơn ly hôn và thông báo với bố mẹ tôi rằng sẽ dẫn con về ngoại ở. "Tính con không thích cãi cọ ồn ào, dễ rạn nứt tình cảm nên im lặng, nhẫn nhịn mỗi khi chồng giận dữ. Sau đó, khi vợ chồng hạnh phúc, con lại nhẹ nhàng khuyên bảo chồng thay đổi. Nhưng hình như con càng chịu đựng, chồng lại càng lấn tới và ức hiếp con hơn. Hiện giờ, con không còn thấy sự tôn trọng của anh ấy đối với vợ nữa. Mà vợ chồng không còn tôn trọng nhau thì tốt nhất nên giải thoát cho nhau. 3 năm nay, con sống hết lòng hết dạ với gia đình chồng, với chồng nên bây giờ dứt áo ra đi, con cũng không còn điều gì hối hận nữa".
Bố mẹ tôi sững người. Mẹ tôi ôm cháu, khuyên con dâu đừng đi, để mẹ "dạy lại" con trai. Còn anh trai tôi trước lý lẽ sắc bén của vợ thì nín lặng, có vẻ như kinh ngạc lắm vì không ngờ chị dâu lại dám "vùng dậy" mạnh mẽ đến mức đưa cả đơn ly hôn như thế.
Sau khi bị cả nhà mắng cho một trận vuốt mặt không kịp, anh tôi cũng xin lỗi vợ và hứa không bao giờ "lên mặt" với vợ nữa. Nhưng chị dâu có vẻ chưa nguôi giận nên vẫn xin phép về ngoại ở một thời gian để suy nghĩ lại chuyện vợ chồng. Anh tôi cuống lên, hết ngọt nhạt lại năn nỉ vợ. Đấy, chị dâu cứ phải làm căng một trận cho anh ấy biết sợ, để anh ấy còn biết điều mà sống với vợ.
Nhưng nếu chị dâu bỏ đi thật, tôi sợ hôn nhân của anh chị khó mà cứu vãn khi chị ấy đã quá hụt hẫng, bất mãn. Phải khuyên chị dâu thế nào để chị ấy đừng đi đây?
(phuongnguyet...@gmail.com)
Về nhà chơi, tôi giật mình thấy mẹ đang dọn mâm bát vỡ giữa nhà, còn em dâu thì đứng chống nạnh trả treo Mẹ bảo từ ngày em dâu về nhà chưa động vào bất kỳ việc gì. Từ việc lau dọn nhà, đến nấu cơm, rửa bát, phơi quần áo đều là do mẹ làm hết. Sau đám cưới của em trai, tôi đi công tác ngay, thế nên tôi chưa thật sự hiểu nhiều về em dâu. Ngày hôm kia, sau 4 tháng đi...