Trước mặt mẹ vợ, chồng gia trưởng thẳng tay tát ‘dạy’ vợ
Khanh cứ liên tục lay tay bà nức nở: “Mẹ, con xin mẹ. Mình đi khỏi đây thôi! Con không thể chịu đựng thêm một ngày nào nữa đâu, mẹ ơi!”.
ảnh minh họa
Những ngày còn yêu nhau, Khanh cứ tưởng cái tính hay ghen, gia trưởng của Bảo là vì xuất phát từ tình yêu, muốn sở hữu người mình yêu nên cô luôn cố chấp nhận. Dù không ít lần Khanh như muốn phát điên, cảm thấy bế tắc khi cứ đi một bước là phải báo cáo với Bảo, mặc chiếc váy nào ngắn trên đầu gối là bị bạn trai bỉ bai chê trách.
Khanh đã từng nghĩ đến chuyện chia tay, nhưng Bảo luôn năm lần bảy lượt cầu xin cô tha thứ, rằng thì anh sẽ không thể sống được nếu thiếu cô. Tình yêu xen lẫn với tình thương khiến Khanh trở nên yếu mềm, đồng ý quay lại với Bảo không biết bao nhiêu lần, dù đôi khi quyết tâm chia tay trong cô dâng lên rất cao.
Rồi khi nghe lời Bảo: “Anh hứa là sau khi kết hôn rồi, anh sẽ cố gắng để thay đổi. Anh sẽ thôi kiểm soát em, không ghen nữa. Chỉ cần em tin anh, đồng ý làm vợ anh là đủ!”, Khanh cũng xuôi lòng. Vì cô cũng đã đến tuổi kết hôn, và bản thân Bảo cũng là một người đàn ông đủ tốt để làm chồng.
Đám cưới diễn ra, trong sự hoan hỉ của gia đình hai bên. Nhưng khi Khanh chưa kịp lâng lâng trong hạnh phúc vì cuộc đời vừa bước sang trang mới, thì cô đã có ngay cảm giác bị đày vào địa ngục với người chồng gia trưởng khó có thể thay đổi của mình. Bảo không giữ lời hứa, mà thậm chí anh còn trở nên cộc cằn hơn nhiều.
Mỗi bữa cơm Khanh nấu, Bảo đều luôn có lý do để chê vợ. Nào là sao rau muống chẳng xanh, gà luộc quá nát, cơm nấu nhiều thế hay hai người ăn mà em chi tiêu quá hoang phí… Bảo chẳng bao giờ nhường vợ hay cố gắng ăn một món nào đó có chút nhạt hay mặn, anh thẳng tưng xát muối vào lòng người đã mất bao nhiêu công để nấu một bữa cơm.
Trong chuyện ăn mặc, trước đây khi yêu Bảo đã rất hà khắc. Nhưng hồi đó Khanh không chịu rồi thì Bảo cũng đành chấp nhận. Còn khi lấy nhau về rồi, Bảo vứt hết những bộ váy ngắn của Khanh vào một xó, quần cũng chỉ còn toàn quần ngố mà không cho phép vợ mặc quần đùi nữa. Đương nhiên cái nào bó sát hay hở hang một chút cũng bị vứt luôn vào sọt rác.
Cuộc sống vợ chồng mỗi ngày đều có mâu thuẫn mà người khơi mào luôn là Bảo. Khanh biết tính chồng hay soi mói, thích phán xét nên cô đã luôn cố gắng để làm vừa lòng chồng từ những điều nhỏ nhất. Nhưng có như nào nữa rồi thì Bảo cũng không thể vừa lòng, anh luôn tìm ra được điều để nhắc nhở vợ.
Video đang HOT
Khanh cảm thấy mệt mỏi vô cùng, cô đã không ít lần nghĩ đến chuyện ly hôn để giải thoát cho mình. Nhưng nghĩ đến niềm tự hào của bố mẹ khi đã gả được cô con gái độc nhất cho gia đình tử tế là cô lại rơi nước mắt. Bố mẹ cô không đáng phải chịu điều tiếng vì con gái mới cưới được một năm đã ly dị…
Cứ thế, Khanh lại tiếp tục nhẫn nhịn mà sống. Nhưng càng ngày, Bảo càng trở nên kinh khủng hơn rất nhiều. Khanh khóc suốt ngày, từ sau bữa cơm, sau mỗi lần đi làm hay thậm chí cả sau mỗi lần ái ân với chồng. Bởi Bảo như biến thành một con mãnh thú trong khi lâm trận, luôn đè bẹp vợ ra mà thỏa mãn bản năng của mình.
Khanh trách mình quá ngu dại khi đã tin lời hứa thay đổi của một người mà trước đó đã hứa đến hàng chục lần mà vẫn không thể làm được. Cô hối hận vì đã trót bước vào cuộc hôn nhân mà không suy nghĩ cho thật kỹ, lại cứ để cảm tính chiến thắng như vậy. Tình yêu cô dành cho Bảo đã biến thành nắm tro bụi thả bay trong gió mất rồi…
Và đôi khi cô muốn hỏi Bảo, tình yêu Bảo dành cho cô thì ở đâu? Bảo ngạc nhiên trả lời: “Em bây giờ đã là vợ của anh, em nên sống vì anh, phải thay đổi theo chủ kiến của anh. Anh yêu em, nên luôn muốn em trở nên hoàn thiện hơn. Chẳng phải thế sao?”. Khanh cười nhạt, chẳng muốn đôi co thêm nữa. Cô biết vậy là đủ rồi.
Cô có thể chịu đựng được mà, sau này có con rồi, nhất định cô sẽ có thêm động lực khác để phấn đấu. Và Khanh nghĩ, khi làm cha rồi thì Bảo cũng sẽ thay đổi được phần nào.
Rồi Khanh cấn bầu ngay trong khủng hoảng của đời sống vợ chồng. Bé con được 8 tuần, nhưng Khanh không biết, suy nghĩ nhiều, làm việc nhiều rồi lại bị động thai. Mẹ Khanh nghe tin thì khóc hết nước mắt vì thương Khanh. Bà vội vàng bắt xe lên ở cùng chăm sóc con gái.
Có mẹ vợ ở cùng mà Bảo cũng chẳng hề nhường nhịn, chiều chuộng vợ chút nào. Anh vẫn mắng vợ kiểu vô dụng, ẩu đoảng và vụng về thường xuyên. Anh cũng chẳng động tay động chân một việc gì trong nhà, nay đón tin vui có thêm đứa con mà anh cũng dửng dưng như không.
Khanh thấy thái độ của Bảo dành cho hai mẹ con thì rất ấm ức trong lòng. Với cô thì chồng đối xử như thế nào cô cũng có thể chịu đựng được, nhưng với mẹ, cô chỉ mong Bảo có thể giữ ý giữ tứ một chút để bà yên lòng. Mẹ già rồi, cô thật sự không muốn mẹ phải lo lắng vì vợ chồng con cái lục đục.
Nhưng Bảo vẫn luôn không ngừng lấn tới. Khanh bực mình quá mới đóng cửa lại, nhỏ nhẹ nói với chồng: “Mẹ chỉ ở đây dăm bữa nửa tháng, anh có thể nhịn một chút mà lễ phép, chiều lòng mẹ hơn được không?”. Ấy thế mà Khanh lại trừng mắt nhìn vợ: “Làm sao mà phải nhịn, đây là nhà tôi cơ mà?”.
Tiếng Bảo nói lớn, khiến mẹ Khanh ở ngoài biết vợ chồng có chuyện bên trong, định bụng lại gần khuyên bảo con gái nhẫn nhịn. Nhưng bà chưa kịp làm gì thì đã nghe Khanh tay đôi với chồng:”Được rồi, đây là nhà của anh, vậy anh cứ sống vui một mình đi. Mẹ con bà cháu tôi sẽ ra khỏi đây!”.
Dường như bao nhiêu dồn nén uất ức trong thời gian qua đã khiến Khanh không thể chịu đựng được nữa. Mắt cô rưng rưng, hét lên. Nhưng Bảo chẳng phải dạng vừa, nghe vợ nói thế thì ngay lập tức cho vợ một bạt tai ngay trước gương mặt đang ngỡ ngàng của mẹ vợ. “Bốp!”, cái tát vang lớn khiến Khanh choáng váng, quỵ ngã.
Mẹ Khanh lại đỡ con gái dậy, dường như bản năng của người mẹ đã khiến bà phản kháng. Bà tát lại cậu con rể một cái khác cũng như trời giáng rồi tức giận quát lớn: “Sao anh dám? Dù tôi chẳng biết ngọn ngành như thế nào, nhưng aicho anh cái quyền tát con tôi ngay trước mặt tôi như thế? Xin lỗi con gái tôi ngay đi!”. Khanh thì cứ liên tục lay tay bà nức nở: “Mẹ, con xin mẹ. Mình đi khỏi đây thôi! Con không thể chịu đựng thêm một ngày nào nữa đâu, mẹ ơi!”.
Theo Afamily
Gặp mẹ vợ mù bị tai nạn ngay trước cửa nhà mình, con rể bỏ đi như không quen biết để rồi...
Chen vào đám đông xem người tai nạn là ai, thấy mẹ vợ mù lòa của mình đang nằm trên vũng máu Hải chẳng ngạc nhiên, xót thương mà cười khẩy 1 cái rồi quay lưng bỏ đi như không quen biết gì để rồi sau đó...
Ngữ nhà quê như các người không có tư cách để làm bố mẹ vợ tôi (ảnh minh họa)
Từ hồi con gái lấy chồng thành phố đến giờ đã hơn 6 năm rồi. Suốt 6 năm đó vợ chồng Lê về thăm bố mẹ vợ đếm trên đầu ngón tay chưa hết. Hải - chồng Lê chê nhà vợ bẩn thỉu, quê mùa nên anh không bước chân về đó làm gì, trừ khi có việc bất đắc dĩ không Hải toàn mượn lý do bận này nọ để trốn tránh. Anh không về đã đành nhưng Hải còn cấm cả vợ về quê, Hải sợ vợ về lại ôm tiền cho mẹ hay lại nhiễm cái mùi hôi thối ở quê làm bẩn nhà anh. Cứ thế, Lê sống với chồng và nhà chồng dần quên mất bố mẹ đẻ của mình.
Nhà có mỗi Lê và đứa con gái lớn lại lấy chồng xa nên bà Hằng buồn lắm. Lúc nào bà cũng đứng ở cổng ngóng đợi xem mẹ con Lê có về không nhưng không chỉ là bà nghĩ vậy thôi. Bị mù do tai nạn lao động từ năm 38 tuổi nên bà Hằng phải sống nhờ vào chồng, bà mất đi đôi mắt nhưng bà vẫn khỏe và minh mẫn lắm. Duy chỉ có nỗi nhớ con cháu là bà gầy cả người đi theo năm tháng.
Ngày mai là sinh nhật cu Bi (con Lê) thì phải. Giá như sinh nhật cháu nó về với bà thì tốt biết mấy, bàn với chồng 2 ông bà bắt vội đôi gà trống và ít rau sạch bắt xe sớm lên thành phố để mừng sinh nhật cu Bi dù bố mẹ nó chẳng mời bà. Hơn gần 7h sáng đến bến xe, ông lại lật đật đi bắt taxi đưa bà vào nhà con gái ngay kẻo chúng đi làm. Bà không dám gọi điện cho con ra đón sợ Hải mắng vợ, thôi thì vợ chồng bà đi taxi vào cho nó yên chuyện.
Bị mù do tai nạn lao động từ năm 38 tuổi nên bà Hằng phải sống nhờ vào chồng (ảnh minh họa)
Đến cổng nhà con gái, ông đưa bà xuống xe và loay hoay móc tiền trả anh tài. Nghĩ ông đang bận, bà liền xách đôi gà đi vòng về phía sau xe ô tô để vào nhà con gái. Nhưng không, bà vừa chống gậy tìm đường vừa xách đôi gà nặng thì chiếc xe máy của cậu thanh niên phóng với tốc độ cao từ ngõ khuất ra đâm sầm vào người bà khiến bà Hằng ngã gục xuống đường và ngất lịm đi.
Thấy vợ bị đâm, ông vội chạy ra ôm lấy bà rồi kêu gào thảm thiết nhờ mọi người ra giúp đỡ. Đang ra lấy xe đi làm, thấy ở cổng nhà mình có vụ tai nạn Hải vội chạy ra xem thế nào. Nhưng vừa xen vào đám đông xem nạn nhân là ai? Thấy người nằm trên vũng máu khi là bà mẹ vợ nhà quê mù lòa, Hải cười khẩy 1 cái rồi quay lưng bỏ đi như không quen biết gì. Mọi người ở đó ai nấy cũng hốt hoảng đỡ bà cụ lên xe taxi đi cấp cứu, thì mấy người hàng xóm đứng xem đó nhận ra Hải. Họ kéo tay anh lại và hỏi lớn.
Mẹ vợ mày đấy, sao mày lại bỏ đi như vậy. Nhanh lấy xe đưa bà ấy đi viện đi, có vẻ bà ấy bị tai nạn nặng lắm.
- Không, bà ấy không phải mẹ vợ tôi. Chắc cô nhìn nhầm rồi, thôi mọi người đưa bà già này đi nhanh đi. Sáng sớm đã ám quẻ, tai nạn trước cửa nhà người ta thế này rồi.
Nghe giọng anh con rể, ông cụ đang khóc ôm lấy bà Hằng liền đứng dậy gọi với Hải nhưng anh vẫn cố tỏ như không nghe thấy gì mà mở cổng vào nhà. Qúa bất bình với thái độ của cậu con rể, bố vợ như hóa điên gào thét khiến cả đám đông ở đó đều phải thương xót cho đôi vợ chồng già mà giận Hải vô cùng.
- Mày có phải là người nữa không Hải? Mẹ vợ mày tai nạn không biết sống chết thế nào, ấy vậy mày nhìn thấy lại tỉnh bơ mà bỏ đi như thế?
- Đúng, tôi đã làm thế thì sao chứ? Ngữ nhà quê như các người không có tư cách để làm bố mẹ vợ tôi. Các người có chết tôi cũng chẳng bận lòng đâu.
Sốc nặng vì lời con rể xúc phạm, ông cụ tức quá mà ngất đi khiến ai nấy cũng hoảng hồn. Đưa vợ chồng ông cụ vào viện cấp cứu, hàng xóm ai ai cũng chỉ trích nói Hải bất nhân và không đáng mặt làm bố. Ai đời bố mẹ vợ bị tai nạn đã không cứu thì thôi lại còn xúc phạm người già yếu như vậy. Loại người như Hải thì có chết cũng chẳng ai thương.
Tối vừa đi công tác về, xuống xe kéo vali vào cổng Lê điếng người nghe chị hàng xóm chạy vội sang khoe chuyện lúc sáng. Sợ hãi tột độ Lê bắt vội taxi vào viện xem bố mẹ ra sao. Trời đất, mẹ cô vừa trải qua 1 cuộc phẫu thuật nguy hiểm nhưng ơn giời ca phẫu thuật thành công và đang chờ mẹ tỉnh. Thấy bố mình nằm trên giường bệnh tiếp nước mà mặt bồn chồn lo lắng, Lê quỳ xuống khóc lóc tạ tội với bố mẹ. Tại cô lấy chồng đểu, bất nhân nên bố mẹ cô mới ra thế này.
Khuya muộn về nhà, Lê đập tờ đơn ly hôn xuống bàn rồi bước ra khỏi ngôi nhà đó ngay lập tức. Vì với cô giờ chỉ còn nỗi uất hận, căm phẫn với Hải mà thôi. Cô đã cưới nhầm chồng nên mới trở thành đứa con bất hiếu và khiến bố mà lâm vào cảnh này. Thấy vợ dám cứng với mình, Hải liền cầm gậy đuổi đánh vợ mãi tận đầu ngõ nhưng may thay cô được mọi người cứu giúp. Hải bị tất cả mọi người đánh lại và chửi rủa không thiếu câu gì vì hành động bất nhân lúc sáng và giờ là Lê. Anh ta bị mọi người khai trừ ra khu phố này, cứ hễ thấy Hải bước ra khỏi nhà là có bao nhiêu đồ thối, dơ bẩn họ ném hết vào người Hải cho hả dạ vì hành động vô lương tâm của anh ta với nhà vợ.
Theo blogtamsu
Hẹn bồ đi nhà nghỉ, chồng nhắn nhầm vào máy của... mẹ vợ Theo số điện thoại đó tôi bật máy gọi luôn, tôi muốn xỉu vì đầu dây bên kia là tiếng trả lời quen thuộc của chồng tôi, hèn gì mà thời gian gần đây tôi thấy anh sắm thêm 1 chiếc điện thoại mới với lý do vì công việc. ảnh minh họa Cách đây 6 năm, thi đỗ đại học, tôi tự...