Trước khi tôi lấy chồng, bạn trai nghèo xin 1 đêm cuối, về mở túi xách tôi khóc lạc giọng
Đêm cuối nồng nàn và say đắm, chúng tôi không ngủ mà chỉ mặc sức quấn lấy nhau. Mãi đến khi tờ mờ sáng tôi mới thiếp đi một lúc.
Tỉnh dậy thì đã không thấy Tuấn đâu rồi.Tôi và Tuấn yêu nhau từ khi hai đứa con là sinh viên ngồi trên ghế nhà trường. Lúc ấy cho rằng tình yêu là tất cả. Song sau khi ra trường, va vấp xã hội tôi mới hiểu không có tiền bạc địa vị thì cuộc sống thật khó khăn và khổ sở.
Tôi với Tuấn có tình yêu đấy nhưng tình yêu đâu giúp chúng tôi có được cơm ngon áo đẹp, mua sắm những thứ đắt tiền, đến những nơi sang trọng. Càng ngày tôi càng thấy tương lai với Tuấn mịt mù tăm tối.
Lúc ấy vừa hay phó giám đốc công ty lại vừa mắt tôi. Tuy ông ta khá lớn tuổi nhưng tôi về làm vợ danh chính ngôn thuận, không phải phường vợ bé nhân tình. Tôi sẽ lấy được chồng giàu, cuộc sống an nhàn sung sướng, còn có điều kiện giúp đỡ bố mẹ anh em dưới quê.
Lúc ấy vừa hay phó giám đốc công ty lại vừa mắt tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi quyết định nói lời chia tay Tuấn, thẳng thắn bảo anh rằng tôi phải đi lấy chồng, lấy người có thể lo cho tôi cuộc sống tốt hơn. Biết tôi đã lên giường với phó giám đốc, Tuấn tuyệt vọng không níu kéo nữa.
2 tháng sau khi chia tay Tuấn, tôi lên xe hoa với phó giám đốc. Dù chồng tôi lấy vợ lần 3 nhưng vì có điều kiện nên ông ấy vẫn cho tôi một đám cưới rình rang đẹp mặt. Ai cũng xuýt xoa chúc mừng tôi lấy được chồng giàu, từ đây cuộc sống bước sang trang mới.
Tuấn im lặng hoàn toàn, cho đến trước ngày ngày đám cưới của tôi 2 hôm thì anh đột ngột liên lạc:
- Dù gì cũng bên nhau mấy năm từng thề nguyền hẹn ước xây dựng tương lai với nhau. Vậy mà chỉ ngày mai thôi là em sẽ trở thành vợ người ta…
Nói rồi Tuấn muốn xin tôi một đêm cuối ôn lại kỷ niệm với nhau, rồi từ mai không còn bất cứ liên hệ gì nữa, chúng tôi tự sống cuộc sống riêng. Nhớ đến bao kỉ niệm đã có với nhau, tôi mềm lòng gật đầu đồng ý.
Video đang HOT
Đêm cuối nồng nàn và say đắm, chúng tôi không ngủ mà chỉ mặc sức quấn lấy nhau. Mãi đến khi tờ mờ sáng tôi mới thiếp đi một lúc.
Tỉnh dậy thì đã không thấy Tuấn đâu rồi.
Tôi trả phòng rồi về nhà, hôm sau sẽ là tiệc cưới của tôi rồi. Nhưng không ngờ lúc mở túi xách ra tôi phát hiện bên trong túi xách có mấy xấp tiền dày bịch. Đếm được đúng 500 triệu! Tôi ngẩn người, lập tức gọi lại cho Tuấn.
- Anh chẳng biết mua gì, thôi tặng em coi như quà cưới. Anh vốn đã chuẩn bị mọi thứ dành tặng em nhưng cuối cùng chúng ta lại thành ra thế này. Anh từng thật lòng yêu em, cứ ngỡ mình đã tìm được người con gái trong sáng, vô tư, không toan tính vật chất, sẵn sàng ở bên anh lúc khó khăn, nghèo nàn. Chẳng ngờ…
Nghe Tuấn thú nhận tất cả, tôi bàng hoàng biết được gia thế của anh chẳng vừa. Nhà Tuấn ở quê thật nhưng lắm đất nhiều của, có địa vị nhất vùng. Có điều anh vẫn giấu tôi vì bố mẹ Tuấn phản đối hai đứa, do chê nhà tôi không môn đăng hộ đối. Tuấn không chịu chia tay, ông bà bắt anh thử thách tôi, sau khi ra trường 5 năm không thay lòng thì ông bà sẽ chấp nhận.
Chỉ còn nửa năm nữa là tôi hoàn thành thử thách. Tuấn đã chuẩn bị nhà sang làm nhà tân hôn, mua xe, mọi thứ cho cuộc sống đủ đầy của 2 đứa. Vậy nhưng tôi lại thất bại vào phút chót.
Tôi khóc lạc giọng, khản cổ nhưng cũng chẳng thể mang Tuấn lại bên mình. (Ảnh minh họa)
Giá kể tôi chỉ cần chờ thêm nửa năm thôi, vậy là sẽ có tất cả trong tay. Tôi lấy được người mình yêu, lại vẫn giàu có dư dả. Đằng này lấy một lão già háo sắc, chịu đựng đủ thứ tủi nhục để lão bố thí cho chút tiền tiêu xài và giúp đỡ gia đình. Sự chênh lệch nghiêng trời lệch đất khiến tôi tan nát tim gan vì tiếc hận.
- Xin lỗi em, tất cả đã quá muộn rồi. Đó là sự lựa chọn của em, một khi đã chọn thì không được chọn lại. Anh không chấp nhận em nữa đâu. Tạm biệt.
Tôi khóc lạc giọng, khản cổ nhưng cũng chẳng thể mang Tuấn lại bên mình. Chỉ biết thốt lên 2 chữ “giá như” nhưng tất cả đã muộn.
2 năm chồng cũ chẳng ngó ngàng, đến đón con tôi khóc nấc thấy 1 người đang che mặt trốn
Ai ngờ khi bước vào sân nhà trẻ, lên tiếng gọi con thì đột ngột có một người đàn ông từ trong lớp chạy ra, anh ta bưng tay che mặt vụt lướt qua tôi.
Hai năm trước tôi và chồng cũ ly hôn vì mẹ chồng. Để nói về sự quá đáng khắc nghiệt của bà thì có lẽ kể mấy ngày cũng chẳng hết. Nhưng tôi dám khẳng định mình không làm gì sai cả, luôn trọn vẹn trách nhiệm làm vợ, làm dâu và làm mẹ.
Khi ra tòa, chồng cũ cũng thừa nhận anh là người có lỗi với tôi, mẹ anh sai hoàn toàn. Tuy nhiên anh chỉ có một mẹ, nếu bà ghét tôi, anh bất lực không biết làm thế nào.
Yêu nhau tình cảm thắm thiết bao nhiêu thì cưới về tôi thất vọng về anh bấy nhiêu. Anh muốn tôi phải chấp nhận sự quá đáng của mẹ chồng, nhẫn nhịn bà để nhà cửa yên ấm.
Tôi nhẫn nhịn 4 năm trời, cho đến khi con được 2 tuổi, chúng tôi ra tòa ly hôn. Tôi nuôi con gái còn chồng cũ thì nhận chu cấp. Nhưng tôi vì quá căm hận nên tuyên bố không cần tiền của anh ta.
Tôi nhẫn nhịn 4 năm trời, cho đến khi con được 2 tuổi, chúng tôi ra tòa ly hôn. (Ảnh minh họa)
Hai năm qua, chồng cũ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của mẹ con tôi, không một lần liên lạc hay xuất hiện. Tôi cũng chặn hết liên lạc với chồng cũ, xóa sạch bạn bè chung. Vậy nhưng tôi vẫn rất tủi thân bởi vì nếu anh ta muốn thì chẳng khó khăn gì để tìm được mẹ con tôi cả.
Lẽ nào anh ta đang tâm bỏ rơi cả con? Tôi nghĩ chắc anh ta đã nghe lời mẹ tái hôn rồi. Anh ta đã quên tôi và con hoàn toàn!
Hai năm qua tôi luôn cố gắng làm việc chăm chỉ, hi vọng cho bản thân và con một cuộc sống tốt hơn. Bởi vậy mà hầu như hôm nào tôi cũng đi làm về muộn, đón con muộn nhất lớp. Nhưng hôm vừa rồi sinh nhật con bé, tôi quyết định xin nghỉ nửa ngày đến đón con sớm.
Ai ngờ khi bước vào sân nhà trẻ, lên tiếng gọi con thì đột ngột có một người đàn ông từ trong lớp chạy ra, anh ta bưng tay che mặt vụt lướt qua tôi. Khi kịp định thần lại thì anh ta đã biến mất rồi. Tại sao tôi cứ có cảm giác người đàn ông đó khá quen thuộc.
Vào lớp chất vấn cô giáo, tôi nghĩ là bạn trai cô giáo đến chơi nhưng gặp nhau ngay tại lớp nhà trẻ thì thật quá đáng. Để rồi nghe cô giáo con nói rõ sự thật mà tôi không thể tin nổi:
"Nửa năm nay anh ấy thường xuyên đến thăm con đấy chị ạ nhưng anh ấy dặn không nói cho chị biết. Xin lỗi chị vì đã giấu giếm song nghe anh ấy kể mà em cũng thấy thương ghê".
Tôi lặng người không biết phải đáp lời thế nào. Suy nghĩ một hồi, tôi quyết định hẹn gặp chồng cũ. Tôi muốn biết lúc này anh đang nghĩ gì, vì cớ gì lại hành xử như vậy.
"Sau ly hôn thì anh đi làm xa. Anh không muốn ở nhà vì mẹ suốt ngày sắp xếp bắt anh đi xem mắt tái hôn. Lúc ấy anh chỉ muốn chạy trốn khỏi hiện thực nhưng ra ngoài bươn chải va vấp nhiều, anh mới nhận ra khi trước mình thật hèn kém và yếu đuối. Những ngày tháng xa gia đình, xa em và con, anh đã tự nhủ phải làm việc thật chăm chỉ, dành dụm tiền quay về xin em tha thứ.
Sau một năm rưỡi đi làm, nửa năm trước anh đã về rồi. Công việc cũng khá lắm nhưng lại nghe tim em đã có bạn trai. Anh thất vọng buồn bã song làm gì có tư cách oán trách em. Sợ em cấm đoán, cũng không có mặt mũi để gặp em nên anh chỉ còn cách lén đến nhà trẻ để gặp con mà thôi...".
Hôm đó tôi đã nhận lời quay lại với chồng cũ mọi người ạ. (Ảnh minh họa)
Nói rồi chồng cũ kể bây giờ anh đã ra ngoài ở riêng, không còn chung nhà với bố mẹ nữa. 2 năm đi làm anh cũng kiếm được một số tiền kha khá, không những cuộc sống thay đổi mà suy nghĩ và bản lĩnh cũng khác trước rất nhiều.
Nghĩ đến những năm tháng đầy kỷ niệm của hai đứa, cả vui cả buồn mà trong lòng tôi bồi hồi. Người đàn ông hiện tại thực ra không phải bạn trai chính thức của tôi, anh ta theo đuổi còn tôi vẫn chưa chấp nhận. Chỉ là bạn bè gán ghép chúng tôi với nhau nên chồng cũ tưởng thật.
Hôm đó tôi đã nhận lời quay lại với chồng cũ mọi người ạ. Anh đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ, ông bà bất ngờ lắm nhưng họ không dám phản đối quyết liệt. Lúc ấy tôi hiểu chồng cũ có tiếng nói trước mặt bố mẹ hơn nhiều. Vậy là gia đình tôi được đoàn tụ bên nhau, tin rằng lần này chúng tôi sẽ hạnh phúc yên ấm, không lặp lại nỗi đau khi trước.
Tâm tình: 20 tuổi, em đã không muốn sinh con bởi những gì mình từng trải qua Mặc dù chưa có người yêu nhưng cứ tưởng tượng đến một ngày lấy chồng rồi phải sinh con, em rất sợ Năm nay em chỉ mới 20 tuổi thôi, cũng chưa có bạn trai, đúng là còn quá sớm để nói chuyện lấy chồng sinh con, nhưng hiện tại em đã rất sợ suy nghĩ phải kết hôn. Mẹ em ngày trước...