Trùm buôn vũ khí, t.huốc p.hiện và chuyên án xuyên hai thế kỷ, Kỳ 4: Những chiếc vòi bạch tuộc
Đến lần vận chuyển 227kg t.huốc p.hiện, Quang bị CA tỉnh Sơn La bắt giữ còn Dương may mắn thoát c.hết vì không đi theo xe hàng.
Sau lần ấy, Dương trốn biệt sang Trung Quốc đến khi đường dây buôn bán vũ khí quân dụng do Lại Trung Thông cầm đầu bị phát giác, anh ta mới bị bắt khi đã xây dựng được một cơ ngơi bề thế ở quận Cầu Giấy, Hà Nội.
Kẻ bị bắt, kẻ bỏ trốn…
Sau Tiến, kẻ có vai trò quan trọng nữa trong đường dây này là vợ chồng Phạm Văn Dương -Trần Thị Chín. Từ những năm 1992 đến 1995, Dương đã mua bán 368kg t.huốc p.hiện (trong đó lôi kéo vợ mua bán 40kg) mang lên Phó Bảng, Đồng Văn bán kiếm lời. Năm 1995, bị CA tỉnh Sơn La ra lệnh truy nã về tội mua bán trái phép 227kg, Dương trốn sang Trung Quốc hơn bốn năm sau quay về với cái tên Nguyễn Văn Đàn và di chuyển cả nhà về quận Cầu Giấy sinh sống.
Những ngày đầu Dương, Quang chính là hai kẻ tiên phong trong việc đi Điện Biên mua t.huốc p.hiện của Nguyễn Văn Tám sau đó đưa về bán cho Nuôi, lúc đó là phó đồn biên phòng Phó Bảng. Đến năm 1993, chúng rủ Tiến cùng tham gia nhưng sợ Tiến chiếm mất “cửa” làm ăn nên dù cùng chung vốn song Dương và Quang chưa lần nào dẫn Tiến qua Điện Biên gặp Tám để mua m.a t.úy mà thường chỉ có hai tên đi giao dịch, đưa m.a t.úy về Hà Giang sau đó gọi Tiến đi bán cho Hòa.
Video đang HOT
Cùng tham gia vào đường dây của Tiến, Dương, Quang còn có Nguyễn Bá Lý, lúc đó đang là cán bộ CA tỉnh Hà Giang, do bị mua chuộc, trở thành kẻ áp tải hàng cho bọn tội phạm. Có Lý đi cùng, mỗi lần đi lấy m.a t.úy, những kẻ này vận chuyển hàng bao t.huốc p.hiện trên xe như lần vận chuyển 60kg t.huốc p.hiện. Đến lần vận chuyển 227kg t.huốc p.hiện, Quang bị CA tỉnh Sơn La bắt giữ còn Dương may mắn thoát c.hết vì không đi theo xe hàng.
Sau lần ấy, Dương trốn biệt sang Trung Quốc đến khi đường dây buôn bán vũ khí quân dụng do Lại Trung Thông cầm đầu bị phát giác, anh ta mới bị bắt khi đã xây dựng được một cơ ngơi bề thế ở quận Cầu Giấy, Hà Nội. Đang “ẩn dật” nhưng Dương không cai được nghiện nên bị TAND quận Đống Đa xử 20 tháng tù giam về tội sử dụng trái phép chất ma tuý. Lần bị bắt cuối cùng, cơ quan CA cũng thu được một tép h.eroin và 21 viên thuốc tân dược gây nghiện, Dương mua để dùng dần.
Mặc dù Dương đã thay tên đổi họ và cách xa tất cả những “chiến hữu” trong nghề buôn t.huốc p.hiện trước kia, nhưng khi biết tin một số đối tượng đã bị cơ quan CA bắt giữ, hắn linh cảm sẽ đến lượt mình tra tay vào còng số tám nên đã gọi con cái đến, căn dặn mọi việc trong nhà. Chính vì thế mà khi thấy lực lượng CA đến nhà, hắn khẽ bảo: “Em biết chắc chắn sẽ có ngày này”…
Quang, Dương bị bắt, Tiến nằm im khoảng vài tháng, đến đầu tháng 9-1994 thì điện thoại cho bố con Lộc-Tuấn, nhờ tìm nguồn h.eroin để mua, sau đó cùng với Hòa, Phàn và hai đối tượng người Trung Quốc, xuống mua được sáu bánh h.eroin với giá 28 triệu đồng/bánh. Để đưa số m.a t.úy này lên Hà Giang, chúng mua một bộ đệm mút ghế sa lông, khoét phần mút bên trong cho vào, bó lại rồi cho khách người Trung Quốc.
Cuối năm 1994, Tiến, Hòa đón xe khách về nhà Lộc nhưng chỉ mua được một bánh h.eroin sau đó được hai tên mang sang TQ bán cho chú của Hòa ở Trung Quốc. Nửa tháng sau, trong chuyến xe chở hàng hóa lên thị trấn Phó Bảng, Tiến và Nguyễn Quốc Trị mang hai bánh h.eroin giao cho Hòa bán nhưng không được liền nhờ Trần Thị Phấn, người đàn bà có chồng ba con nhưng c.hết mê c.hết mệt Tiến, đem về nhà cất giấu. Cho đến ngày 8-12-1996, Phấn vận chuyển hộ Tiến 2,6kg t.huốc p.hiện lên Phó Bảng, dọc đường bị CA tỉnh Hà Giang phát hiện bắt giữ.
Những “con kiến” tha m.a t.úy
Nếu như Dương, Quang, Tiến là những “con kiến” tha m.a t.úy từ các nơi về Hà Giang bán thì mẹ con Lý Hội Sèo, Trương Phát Hòa là cái thùng không đáy, tiếp nhận m.a t.úy để bán cho các đối tượng bên kia biên giới. Ngoài việc mua m.a t.úy của Tiến, Quang, Dương, mẹ con Hòa sẵn sàng mua m.a t.úy của cả những cán bộ biến chất là công an, bộ đội, giáo viên, lái xe…miễn là “ra t.iền”.
Điển hình như việc mua m.a t.úy của Nuôi và Nông Mạnh Tuân, lúc đó đang công tác ở đồn biên phòng Phó Bảng. Biết mẹ con Sèo làm ăn phi pháp nhưng vì hám lợi, Nuôi và Tuân bàn nhau đi mua t.huốc p.hiện về bán cho Sèo. Trong đơn vị có Đỗ Trọng Nghĩa quê ở thị xã Nghĩa Lộ, Nuôi và Tuân đã về nhà Nghĩa chơi, nhờ vợ Nghĩa là Phạm Thị Hiền mua hộ gần một yến t.huốc p.hiện sau đó mang lên Phó Bảng bán. Nuôi còn bắt tay với một số kẻ khác, tạo thành đường dây đưa t.huốc p.hiện từ Điện Biên về Vĩnh Phúc sau đó lên Phó Bảng, bán ra nước ngoài.
Đa số những kẻ này đang công tác trong lực lượng công an, sau khi bắt tay với tên trùm m.a t.úy Đặng Văn Ấu, đã lợi dụng vị trí công tác của mình, vận chuyển m.a t.úy lên Hà Giang giao cho đồng bọn. Tại đây, sau khi giấu t.huốc p.hiện vào bình xăng, thùng sơn, hàng hóa…, Tiến và một số lái xe chở lên Phó Bảng cho Nuôi bán cho mẹ con Sèo, người thân của bà ta và một số kẻ khác.
Ngoài việc trở thành đại lý thu gom t.huốc p.hiện, h.eroin mang qua biên giới bán cho Lý Hội Hùng, Lý Hội Trừ,… là chú ruột của mình, Hòa còn góp vốn cùng Nuôi đến những bản xa, mua t.huốc p.hiện về bán cho kiếm lời. Trong một lần mang 7,5 kg t.huốc p.hiện đi bán, ba tên Nuôi, Hòa và Vừ Mí Quang chạm trán các trinh sát phòng cảnh sát kinh tế, liền vứt giỏ “hàng” chạy tháo thân. Hòa, Quang bị bắt ngay sau đó nhưng chỉ bốn tháng sau được trả tự do vì chưa đủ chứng cứ xác định số m.a t.úy này là của các đối tượng trên.
Năm 1996, Nuôi xuất ngũ, làm quặng ở Bắc Mê, Hà Giang nhưng những khi lên Phó Bảng bán quặng, Nuôi lại tranh thủ cùng Hòa, Quang xách kèm t.huốc p.hiện đi bán. Theo tài liệu của CQĐT, ngoài việc buôn bán vũ khí quân dụng, mẹ con Trương Phát Hòa gần như có mặt trong tất cả các lần mua bán m.a t.úy của các đối tượng trong đường dây này, chính vì thế mà chúng thừa biết đang làm ăn với ai và đối tác của họ thuộc loại người nào để quyết định ăn lãi hay chỉ bán hộ, lấy đó nuôi mối quan hệ.
Có ít nhất hai lần Sèo nhận bán hộ 9,7 kg t.huốc p.hiện cho Hoàng Văn Tín, Phạm Văn Thủy, chỉ đơn giản vì hai người này công tác ở công an tỉnh Hà Giang. Theo lời khai của Thủy và Tín thì số m.a t.úy này họ nhặt được trong khi làm nhiệm vụ nhưng không nộp về cơ quan mà cất đi làm của riêng mình. Số t.iền hai người chiếm hưởng khi đó chỉ là 150.000 đồng/kg t.huốc p.hiện, đến khi bị bắt Thuỷ đã là trưởng công an huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang, vì số t.iền nhỏ mà đ.ánh đổi cả sự nghiệp, để tiếng xấu cho gia đình, vợ con.
Theo Pháp Luật XH
Trùm buôn vũ khí, t.huốc p.hiện và chuyên án xuyên hai thế kỷ, Kỳ 2: Phát hiện căn hầm bí mật
Từ bốn khẩu s.úng ngắn thu được, qua đấu tranh khai thác, CQĐT lần ra đường dây buôn s.úng có sự móc nối từ "kho" s.úng tới những kẻ ngoài biên giới.
Sợ có đồng bọn của Thuỷ và Thông bám theo sau nên khi tóm được hai kẻ này, các trinh sát khẩn trương đưa họ về Cục Cảnh sát Phòng chống tội phạm ma tuý Bộ Công an, lập kế hoạch đấu tranh. Cứ nghĩ hai kẻ từng có thời gian tham gia quân ngũ chắc sẽ khó moi thông tin, không ngờ ngay sau khi bị bắt, chúng khai tuồn tuột.
Về hôm bị bắt quả tang vận chuyển bốn khẩu s.úng, Thủy khai sau khi nhận được đơn đặt hàng của khách, Thuỷ điện thoại hỏi Thông và được thông báo tin đã có "hàng" nên đón xe khách xuống nhà Thông. Vì thấy "hàng" lần này là bốn khẩu s.úng ngắn, dễ cất giấu nên Thuỷ chủ quan, ở lại nhà Thông cơm rượu xong mới bảo Thông đưa ra bến xe đón xe về Tuyên Quang.
Vì đảm bảo bí mật nên mãi tới đêm, lệnh khám xét nhà Thông ở xã Trung Văn, huyện Từ Liêm, TP Hà Nội mới được thực hiện. Qua đó, CQCA thu được một khẩu K54, một hộp 32 viên đạn; ba lò so s.úng ngắn; cùng nhiều linh kiện của s.úng K54. Ngay đêm đó, Trần Hữu Thuỷ được di lý lên Tuyên Quang, thực hiện lệnh khám nhà. Trên chuyến xe đưa Thuỷ về Tuyên Quang, mặc dù hắn đã thú nhận còn cất giấu một số s.úng tại ngôi nhà cao tầng kiên cố nhưng phải mất rất nhiều thời gian, lực lượng CA mới tìm ra số s.úng này.
Chúng được giấu trong một chiếc hầm bí mật, được Thuỷ thiết kế ngay từ khi bắt đầu xây nhà. Đó là một căn hầm có kích thước 35x35x35cm, nằm ở góc c.hết gầm cầu thang dưới tầng một, nắp hầm được làm bởi các viên gạch xếp khít khiến không ai có thể ngờ đến.
Tưởng nhà Thủy hôm nay đông khách, Sình liền hỏi xem Thủy đã "mang gỗ" về chưa, lập tức bị các trinh sát giữ lại. Là cô gái dân tộc, một phần vì chỉ làm nhiệm vụ vận chuyển "hàng" theo sự chỉ đạo của chồng và ít tiếp xúc với bên ngoài nên Sình hỏi sao nói vậy. Theo lời khai của Sình thì cô ta quen Thủy từ khi Thủy còn là anh lính biên phòng, đóng quân ở đồn biên phòng Phó Bảng. Thấy Sình nổi tiếng xinh đẹp, một vài lần Thủy tìm đến khi thì lấy cớ vá miếng rách trên vai áo, lúc thì đơm lại khuy áo, may vài chiếc quần.
Các đối tượng trong đường dây vụ án.
Lần nào đến cửa hàng may của Sình, Thủy cũng kiếm cớ ngồi lại rất lâu, trò chuyện cùng Sình. Chẳng biết có phải do "cảm" màu áo xanh hay vì miệng lưỡi có duyên của Thủy mà Sình đem lòng si mê. Được một thời gian thì Thủy với Sình trở thành nhân tình của nhau và để dễ bề đi lại, Thủy đã kết bạn với Hòa rồi trở thành kẻ đồng hành với Hòa trong việc buôn bán vũ khí lúc nào không hay. Từ ngày xuất ngũ, Thủy không còn bị bó buộc về thời gian và đồng nghĩa với nó là số lần đôi tình nhân này sống giây phút ngoài chồng, ngoài vợ cũng tăng theo.
Về phần Thông, khi được hỏi, anh ta khai việc buôn bán vũ khí bắt đầu thực hiện từ đầu năm 2002, khi anh ta sang hàng xóm chúc tết. Người hàng xóm mà Thông nói chính là Nguyễn Mạnh Đức, khi ấy đang công tác tại một đơn vị chuyên lưu trữ vũ khí cũ, hỏng do các đơn vị trên cả nước đưa về sửa chữa. Hôm sang nhà Đức chúc tết, thấy trên tường treo cuốn lịch của Trung tâm cơ khí và vũ khí chuyên dụng, Thông hỏi Đức có lấy được s.úng bán không và được Đức trả lời để xem đã. Vì là thủ kho nên Đức thừa biết việc này nghiêm trọng thế nào song vẫn lấy một khẩu bán thử cho Thông với giá 1,8 triệu đồng.
Sau khi mua khẩu s.úng trên, Thông cất lên gác xép rồi đón xe lên nhà Thủy ở Tuyên Quang, nhờ tìm nguồn tiêu thụ. Thuỷ nhớ ngay tới vợ chồng Sình-Hòa. Tuy nhiên, vì lúc này Thủy cũng đang thất nghiệp, không đủ t.iền mua nên đã rủ Đặng Văn Bắc là người cùng quê góp t.iền mua khẩu s.úng của Thông với giá 3,5 triệu đồng. Ngày hôm sau, Thủy đón xe khách lên Hà Giang, bán cho Hòa khẩu s.úng trên với giá bảy triệu đồng. Lần buôn bán này, Bắc được Thủy trả công 500.000 đồng.
Tháng 6-2002, Thủy rủ Nông Phi Cơ góp t.iền về Hà Nội mua của Thông bốn khẩu s.úng sau đó đưa bán cho Sình, Cơ được Thủy chia cho 3,2 triệu đồng.
Vẫn biết điểm đến cuối cùng của đường dây buôn vũ khí này là vợ chồng Sình - Hòa song với một kẻ có xuất thân không bình thường như Hòa thì Ban chuyên án không thể coi như thế là kết thúc vụ án bởi trước đây Thông, Thủy là người cùng đơn vị, đều đóng quân ở Phó Bảng. Việc Thông tìm đến Thuỷ để bán vũ khí chắc chắn phải liên quan đến thời gian trước đó nên CQĐT tập trung khai thác Thông.
Khi các ĐTV hỏi Thông về việc tại sao lại tìm Thủy để hỏi về nơi tiêu thụ s.úng mà không hỏi ai khác, các anh thực sự bất ngờ khi anh ta trả lời vì Thủy có mối buôn hàng này từ trước đó. Theo lời khai của Thông thì năm 1995, anh ta có mang hai khẩu s.úng ngắn đến nhà Nguyễn Tiến Nuôi, nguyên Phó đồn Phó Bảng nhờ bán hộ, qua đó mà biết Thủy và Nuôi thường làm ăn buôn bán với nhau. Chính vì lẽ đó mà khi mua được khẩu s.úng của Đức, Thông không đi Hà Giang tìm Nuôi mà lên Tuyên Quang tìm Thủy cho gần.
Từ lời khai của Thông, Ban chuyên án đã lên Hà Giang, tìm đến nhà Nuôi, lúc này đang là chủ một Cty khai thác khoáng sản, rất giàu có. Khi thấy các chiến sỹ CA xuất hiện trước cửa nhà, đọc lệnh bắt vì liên quan đến việc mua bán vũ khí năm 1995, Nuôi rất ngạc nhiên, không hiểu tại sao CQCA lại lần ra hành vi mua bán vũ khí của anh ta trước đó 9 năm. Theo lời khai của Nuôi tại CQĐT thì tết Nguyên đán năm 1995, sau khi Thông đến nhờ bán hộ hai khẩu s.úng ngắn mà anh ta nói nhặt được ở bờ suối, Nuôi đã mang bán cho Lý Hội Sèo với giá 9 triệu đồng và lần bán s.úng này, Nuôi được Thông trả ơn 500.000 đồng.
Nghe Nuôi nhắc đến tên Lý Hội Sèo, những ĐTV đang công tác tại CA tỉnh Tuyên Quang đều giật mình bởi đây là một người đàn bà hành tung bí hiểm, đã một lần bị bắt khi đang tàng trữ vũ khí quân dụng nhưng rồi thoát lưới pháp luật một cách ngoạn mục. Chồng, con Sèo đang trong trại vì tội buôn bán ma tuý. Ban chuyên án quyết định phải tìm hiểu cho ra vấn đề, song để vén bức màn bí mật về những điều xảy ra cách đấy hơn chục năm không hề dễ chút nào.
Mọi tang chứng, vật chứng đều không còn, chỉ còn những kẻ đang là đồng bọn của nhau, phải tìm trong số họ một mắt xích để đột phá. Sau khi cân nhắc, Ban chuyên án quyết định chọn Trương Phát Hòa vì anh ta là người biết rõ mọi chuyện nhất và có khả năng dễ đột phá nhất nếu biết đ.ánh vào điểm yếu của một người chồng bị vợ và bạn làm ăn cắm sừng.
(Còn nữa)
Theo Pháp Luật XH