Trót thương vợ thằng bạn…
Hôm nay, tôi được lĩnh giáo &’chiêu trị vợ’ của anh bạn mình nhưng tôi lại không thấy vui. Hóa ra, trước giờ anh ấy không cho vợ ngồi cùng mâm khi có khách.
Hóa ra, trước giờ anh ấy luôn tự cho mình là trụ cột gia đình nên coi thường vợ. (ảnh minh họa)
Hôm nọ, tôi có đến nhà thằng bạn chơi. Vừa bước vào nhà đã thấy cô vợ của cậu ta chạy ra, khúm na khúm núm bảo &’anh thích ăn món gì ạ, để em làm cho mấy anh nhậu’. Tôi vừa cười vừa xua tay, chưa kịp nói xong câu &’thôi, không cần…’ thì anh bạn đã quắc mắt nhìn vợ, quát: “Đã nói thế rồi còn không hiểu hay sao mà cứ hỏi đi hỏi lại là thế nào? Làm ăn gì mà chậm chạp, có mỗi việc nhắc từ sáng mà cũng không xong”. Cô vợ thấy chồng nói vậy, không dám nói gì nữa, lúi húi đi vào bếp chuẩn bị, không quên ngoái lại chào tôi uống nước một tiếng.
Tôi thấy vậy có chút ái ngại, cười ngượng với bạn. Anh ta nhấc chén nước chè lên nhâm nhi mà rằng &’mấy mụ vợ này là phải dạy, phải rèn cho quen, học cái thói nhanh nhẹn chứ không thể chậm chạp được. Nhà có khách mà làm cứ như đi chơi. Không dọa mấy mụ, mấy mụ ấy không kinh’. &’Bỗng nhiên lúc ấy, tôi cảm thấy mình giống như người gây ra chuyện này. Tôi phải là người có trách nhiệm nếu như vợ chồng họ giận nhau.
Tôi mở lời trước &’này, tôi ngại quá, tôi chứ ai mà ông lại phải bày vẽ, bận vợ ông ra. Không khéo, vợ ông lại khó chịu khi tôi tới nhà cũng nên, ông đừng có quát tháo làm gì, có gì nhậu nấy thôi’. Nghe câu đó, cậu bạn tôi phá lên cười &’giận dỗi á, tôi thách đấy. Trong nhà này là không có chuyện vợ giận chồng. Chỉ có tôi mới được phép giận. Không làm theo ý tôi là chết với tôi. Chiều tôi còn không xong nói gì đến việc giận mới chả dỗi. Ông bạn cứ yên tâm đi, vợ tôi, tôi nói phải nghe, cấm cãi’. Tôi có chút ái ngại với vợ thằng bạn.
Tôi, vốn là chàng trai chưa vợ nên không hiểu cái luật của các ông chồng là thế nào. Nhưng mà nghe ông bạn tô hô hào, thấy gớm. Làm gì mà khiếp vậy. Vợ là đàn bà nhẹ lòng nhẹ dạ, phải được chỉ bảo nhẹ nhàng nếu không hay không phải. Vợ là người phụ nữ yếu đuối, phải được an ủi quan tâm. Nhưng xem ra, cách của ông bạn tôi lại khác. Chắc là, rắn để trị…
Bữa ấy, tôi cũng quên mất chuyện vợ của anh bạn. Tôi ngồi nhậu cùng với cậu bạn một lúc, mãi không thấy vợ cậu ta ra. Tôi liền hỏi &’vợ ông đâu rồi, gọi ra đây ăn cùng cho vui’. Thế mà, ông bạn tôi quát &’vui cái khỉ gì, đàn bà lắm chuyện, ngồi ở đây là mất vui ngay. Chén chú chén anh rồi lại làu bàu khó chịu, tôi chúa ghét cái kiểu uống rượu mà có đàn bà ngồi bên cạnh. Ông không biết thôi, tôi đã tát cho mấy phát vì cái tội tôi đang đi uống rượu cứ gọi điện giục về rồi đấy. Nên bây giờ tôi cấm chỉ, khi tôi uống rượu, đừng có bén mảng’.
Nghe anh bạn nói thế, tôi thấy khiếp quá. Một lúc, uống được vài chén đã thấy anh ta nói nhiều rồi vỗ ngực: &’Thú thực với ông nhé, làm chồng mà không dạy được vợ thì làm chồng làm gì, vứt. Phải dạy đàn bà từ lúc mới về, nó mới nghe mình. Đó mới là bản lĩnh đàn ông. Yêu thì chiều tí tí, đàn bà vui ngay. Nhưng lấy về rồi thì biết tay ông nhé. Không nghe lời, ông tống, xem ở nhà này, ai mới là chủ’.
Video đang HOT
Hôm nay, tôi được lĩnh giáo &’chiêu trị vợ’ của anh bạn mình nhưng tôi lại không thấy vui. Hóa ra, trước giờ anh ấy không cho vợ ngồi cùng mâm khi có khách. Hóa ra, trước giờ anh ấy luôn tự cho mình là trụ cột gia đình nên coi thường vợ. Hóa ra, anh ta lại là người đàn ông gia trưởng, cổ hủ, bắt vợ phục vụ mình từ A đến Z, cấm có một lời than vãn. Vợ chỉ cần hé răng kêu ca là chết luôn.
Nếu thực sự đàn ông phải thể hiện bản lĩnh như thế thì có lẽ, cả đời này tôi không thể là gã đàn ông có bản lĩnh. Tôi thật thương vợ thằng bạn! (ảnh minh họa)
Lúc đang ăn, tôi còn thấy cô vợ anh này chạy ra chạy vào tất bật vì anh ta sai hết thứ này đến thứ kia. Đến nỗi, tôi ngại quá, phải vào bếp tự lấy đồ thì thấy chị vợ đang ngồi trong đó ăn tạm bát cơm. Nhìn thấy tôi, cô ấy cười vui vẻ bảo &’anh cứ tự nhiên đi, em ăn tạm bát không tí nữa chồng em lại say, lại phải phục vụ’. Hóa ra là vậy, tức là, anh ta cứ uống say, để mặc vợ dọn rồi lại còn phải phục vụ chồng lúc say khướt lướt.
Sao lại có chuyện như thế nhỉ? Đàn ông vui chơi thoải mái, uống say sưa rồi lại về đòi vợ mình phục vụ mình là sao? Có thân thì tự lo, không tự lo được thì đừng uống. Thấy cảnh cô vợ ăn bát cơm trong bếp, tự nhiên tôi thấy nghèn nghẹn trong cổ họng. Là vợ chồng với nhau, sao lại có sự phân biệt như thế, sao anh chồng lai gia trưởng, bảo thủ, chỉ đạo vợ như thế. Mà cô vợ cũng lạ, sao lại chịu… Thì ra, đây chính là bản lĩnh đàn ông mà cậu bạn tôi nói hồi nãy. Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về…
Nếu thực sự đàn ông phải thể hiện bản lĩnh như thế thì có lẽ, cả đời này tôi không thể là gã đàn ông có bản lĩnh. Tôi thật thương vợ thằng bạn!
Theo blogtamsu
Thương vợ nhiều hơn sau lần đi lạc...trong bệnh viện
"Anh không may anh đi lạc sang khoa sản, anh đã chứng kiến cảnh người phụ nữ khổ sở như thế nào khi sinh con. Và anh thấy mình vô tâm với em quá".
Nhìn cô ấy bị băng huyết máu mê chảy đầy người mà ngất lịm đi, Hải thấy rùng mình (ảnh minh họa)
Hải vừa đáp chuyến máy bay về nước, anh vội vàng bắt taxi đến bệnh viện thăm thằng bạn thân không may tai nạn đêm hôm qua. Hơn 5 năm xa quê, anh không thông thuộc Hà Nội như trước nữa. Nhìn mọi thứ xung quanh đều thay đổi đến ngỡ ngàng, dù một năm Hải có về quê ăn Tết cùng gia đình một lần.
Thấy bảo thằng bạn thân anh đang nằm ở phòng cấp cứu, Hải vội vàng hỏi ngược xuôi xem đường đi lối lại như thế nào. Chẳng hiểu sao mỗi người lại chỉ cho anh một kiểu, đi một vòng kiểu gì lại ra đến cổng bệnh viện. Hải lại hỏi lại, và tự tìm đường đến khoa cấp cứu một lần nữa.
Không biết anh đi kiểu gì mà lạc hẳn sang khoa Phụ sản. Đi ngang qua đó, nhòm vào phòng đẻ anh thấy những bà bầu đang gào khóc ầm ĩ vì đau trên bàn mổ, thậm chí là chửi cả mẹ chồng lẫn chồng ngay ở đó. Thấy hãi quá, Hải không thể hiểu sao phụ nữ lúc vượt cạn lại hư đốn đến thế. Nhưng vừa đi được mấy bước, anh lại bắt gặp một ca mới đẻ xong. Nhìn cô ấy bị băng huyết máu mê chảy đầy người mà ngất lịm đi, Hải thấy rùng mình.
Anh chợt nghĩ không biết vợ mình ngày trước có thế không? Vợ anh đẻ hai đứa, nhưng cả hai lần đấy anh đều ở bên Pháp không về được. Thú thực thì Hải cũng chẳng biết vợ mình đẻ ra sao nữa. Anh chỉ nghe mẹ anh báo tin là vợ đẻ xong, mẹ tròn con vuông là anh mừng rồi. Chứ anh nào ngờ phụ nữ mang bầu đi đẻ lại đau đớn, khổ sở thế này.
Không hiểu sao anh cứ đi lạc mãi vào khoa sản, nhìn thấy những cô gái đau đẻ mà chưa thể sinh được Hải thấy thương họ vô cùng. Mãi lúc sau anh gặp vợ thằng bạn đi ngang qua đó, vậy là anh có thể theo cô ấy đến đấy không sợ bị lạc nữa rồi. Ngồi hỏi han sức khỏe, và động viên gia đình bạn hơn tiếng sau Hải xin phép về nhà.
Vừa về đến nhà, thấy vợ Hải lao vội đến ôm chầm lấy cô ấy. Thúy - vợ Hải khá bất ngờ khi thấy chồng về không báo trước, cô cũng ôm chồng cho thỏa nỗi nhớ bao lâu. Nhưng Hải vẫn cứ ôm, ghì chặt vợ vào lòng thủ thỉ.
- Vợ à. Anh thương vợ nhiều lắm. Xin lỗi em, những lúc em khó khăn, vất vả nhất anh lại không ở bên mẹ con em được.
- Sao tự dưng hôm nay anh lại sến sẩm thế. Có bao giờ anh như thế này đâu. Thôi buông em ra, lên nhà tắm gội đi cho khỏe.
Nhìn cô ấy bị băng huyết máu mê chảy đầy người mà ngất lịm đi, Hải thấy rùng mình (ảnh minh họa)
- Vừa nãy, anh mới vào bệnh viện thăm thằng Bình bị tai nạn đêm qua. Không may anh đi lạc sang khoa sản, anh đã chứng kiến cảnh người phụ nữ khổ sở như thế nào khi sinh con. Và anh thấy mình vô tâm với em quá.
- Sao? Anh Bình bị tai nạn có nặng không anh? Lát nữa vợ chồng mình qua thăm anh ấy nhé. Thế sang khoa sản chứng kiến cảnh đấy rồi, anh có muốn vợ mình sinh con thêm nữa không?
- Để tối đi vợ, anh vừa ở đấy về xong. Thôi vợ à, chúng mình có hai con rồi. Thế là đủ rồi, anh không muốn làm khổ em nữa. Anh chỉ trách mình quá mải mê với công việc mà 2 lần vợ đẻ, anh đều không ở bên. Vợ cho anh thêm 1 tháng nữa, anh sang đấy thu xếp công việc rồi về hẳn với vợ nhé. Anh để vợ chịu nhiều thiệt thòi bao năm qua rồi.
- Cuối cùng anh cũng chịu từ bỏ công việc về với con rồi. Em mong điều này từ lâu, nhưng không dám nói sợ cản đường công danh của anh. Cảm ơn anh đã hiểu được nổi khổ của người vợ như thế nào.
- Em đừng nói như thế. Đây là lỗi của anh, vì anh vô tâm nên mới như vậy. Thực sự nhìn những người phụ nữ ấy, anh lại thương và biết ơn vợ đã hi sinh cho anh nhiều như thế nào.
Ôm vợ vào lòng, xoa lên vết rạn trên bụng vợ Hải lại thấy yêu vợ nhiều hơn. Vì mang lại niềm hạnh phúc là những đứa con cho Hải, vợ đã không sợ xấu, sợ khổ để vượt qua bao khó khăn.
Đúng 1 tháng sau khi từ Pháp trở về, Hải xin vào một công ty ở gần nhà làm với mức thu nhập chỉ bằng 1/3 số thu nhập của anh bên Pháp. Nhưng mỗi ngày về nhà, được nhìn thấy vợ con là anh hạnh phúc bao nhiêu. Bây giờ là khoảng thời gian anh phải bù đắp cho vợ mình.
Theo blogtamsu
Bất ngờ trước món quà lớn của vợ và bạn thân Thất bại lớn nhất của một người đàn ông không phải ở việc họ không có công danh sự nghiệp, không phải ở việc họ không thể sinh con mà tệ hơn thế, đó là cảm giác bị vợ "cắm sừng". Những lần sang giúp đỡ là cơ hội để hai người đó gần gũi nhau. (Ảnh minh họa) Khi viết những dòng...