Trót “dâng hiến”, bị đánh cũng không dám bỏ
Dù thường xuyên ăn “chưởng” của người bạn trai vũ phu nhưng Nga vẫn cam chịu, bởi “mất trinh rồi dám yêu ai nữa”.
ảnh minh họa
23 tuổi, hiền lành, xinh xắn, công việc ổn định nên Tuyết Nga (Cầu Giấy, Hà Nội) được nhiều vệ tinh theo đuổi. Trong số đó không ít người là công tử con nhà giàu hay trí thức học cao. Bố mẹ cô rất kỳ vọng sẽ kiếm được chàng rể “tươm”, tương xứng với cô con gái rượu. Thế nhưng, các cụ đã không được toại nguyện khi Nga “bập” phải Hiếu – một gã trai mà “đã chẳng danh giá bằng ai rồi còn gia trưởng, vũ phu”.
Những ngày đầu, khi còn “yêu chay” trong sáng, Hiếu khá nhẹ nhàng, tâm lý. Biết Nga có nhiều anh chàng vẫn kiên trì “đánh đồn có địch”, tán tỉnh, anh chỉ tế nhị nhắc nhở cô nên tìm cách cắt đuôi. Hiếu luôn tôn trọng quyền riêng tư của bạn gái như chuyện tóc tai, ăn mặc, hay các mối quan hệ bạn bè, xã giao… Ngay cả khi hai người xảy ra mâu thuẫn, tranh cãi, Hiếu cũng không bao giờ to tiếng, quát nạt Nga.
“Đó là chuyện ngày xưa thôi, còn giờ… em không biết mình là bạn gái là nô lệ của anh ấy nữa”, Nga giãi bày.
Yêu nhau được khoảng một năm thì Hiếu bắt đầu đòi hỏi Nga “chuyện ấy”, dù cả hai từng hứa hẹn sẽ giữ gìn đến khi kết hôn. 1-2 lần đầu Nga còn cương quyết từ chối nhưng sau này, cứ nghe người yêu năn nỉ, tỉ tê: “Em không yêu anh, không tin anh à? Hay em định sau này sẽ cưới người khác?”, “Anh đòi hỏi cũng chỉ vì quá yêu em, muốn em thực sự có em mà thôi”… cuối cùng, cô cũng mủi lòng chiều theo. Cô không lường trước đây lại là cột mốc đánh dấu sự thay đổi tồi tệ trong quan hệ này.
“Từ ngày có &’chuyện kia’, anh ấy bắt đầu ghen tuông, khống chế mọi mối quan hệ của em. Đi chơi với các bạn gái thì anh ấy bảo ‘đú đởn, lắm chuyện’. Còn với người khác giới, anh ấy cấm tiệt không cho em qua lại, giao tiếp. Thấy ai nhắn tin hay điện thoại cho em là anh ấy nổi khùng”, Nga kể.
Có hôm, Nga bận họp cơ quan, quên điện thoại ngoài bàn làm việc. Hiếu gọi điện không được, về tới nhà, anh tra lên khảo xuống. Nga giải thích thế nào bạn trai cũng không tin. Không những vậy, anh còn xưng hô “mày, tao” và có những lời lẽ thô tục: “Mày đang họp với thằng nào mà nó không cho mày nghe điện thoại? Chắc lúc đó nó đang sờ mó gì mày phải không?”. Ức chế vì bị xúc phạm, Nga cãi lại thì tiếp tục nhận được vài cái tát từ bạn trai.
Những xung đột như thế diễn ra ngày một nhiều. Khoảng 1 năm trở lại đây, cứ hôm trước “đầu ấp tay gối”, hôm sau Nga lại “ăn chưởng” là chuyện cơm bữa. Có thể nói, sau khi trao “cái ngàn vàng” cho Hiếu, chẳng những cô không được nâng niu, trân trọng mà còn bị bạn trai “vùi dập” hơn. Hiếu coi cô như nô lệ, như con rối trong tay để anh điều khiển. Anh ngày một thể hiện mình là người đàn ông gia trưởng, ích kỉ và vũ phu. Từ chuyện ăn mặc, nói năng hay giờ giấc sinh hoạt, Hiếu cứ lườm một cái là hôm sau Nga phải nghe theo, bằng không sẽ bị cho là nhố nhăng, vớ vẩn, và nếu “láo lếu bật lại” thì… ăn đòn.
Bạn bè, người thân đều khuyên Nga nên chấm dứt sớm mối quan hệ này. Nhưng hiềm một nỗi, gái ngoan như cô luôn tâm niệm “sẽ phải lấy người đàn ông mình đã dâng hiến làm chồng”, với lại “mất trinh rồi dám yêu ai nữa”. Thế nên đến nay Nga vẫn chọn phương án “sống chung với lũ” và sống trong bế tắc.
Ý kiến chuyên gia
Video đang HOT
Nói về vấn đề này, chuyên gia tư vấn Hồng Phúc (Tổng đài Sức Khỏe Việt 19006690) cho biết:
Trong xã hội hiện nay, chuyện quan hệ tình dục trước hôn nhân không còn mới mẻ và những câu chuyện về sự trinh tiết đã có nhiều chuyển biến theo hướng tích cực. Quan hệ tình dục trong tình yêu là một chuyện hết sức bình thường. Nếu dựa trên sự hiểu biết nhận thức đầy đủ về tình yêu – tình dục, đây còn là cột mốc đánh dấu sự thay đổi của mối quan hệ giữa đôi nam nữ, khiến tình yêu trở nên sâu đậm, gắn bó hơn. Tuy nhiên, khi nhận thức không đầy đủ thì vẫn còn những câu chuyện diễn biến theo chiều hướng tiêu cực như trên.
Trong tình huống trên, thứ nhất mục đích trinh phục đã đạt được, người đàn ông trở nên mờ nhạt, không còn tha thiết đối với người phụ nữ. Thứ hai, người đàn ông trở nên ích kỷ hơn, thể hiện sự gia trưởng, muốn quản lý và nảy sinh ra những lời lẽ, hành động ghen tuông, kiểm soát. Chính vì thế càng khiến một “cô gái ngoan” tự đặt mình vào tình thế bị “sở hữu” bởi quan những quan niệm sai lầm về tình dục, sự trinh tiết.
Thực tế, những bạn gái trong hoàn cảnh này, chính họ đã tự đặt vai trò của tình dục cao hơn tình yêu và cao hơn cả hạnh phúc bản thân trong tương lai, từ đó tự hạ thấp vai trò, hạ thấp giá trị của chính mình. Bởi vậy, trong thời đại nam nữ bình quyền này, không ai khác chính phái nữ cần nhìn nhận lại và thay đổi suy nghĩ của mình nhằm nâng cao giá trị bản thân trong tình yêu. Hơn nữa, cuộc sống nói chung và cuộc sống hôn nhân gia đình nói riêng không chỉ ngày một, ngày hai mà là cả một chặng đường dài phía trước. Tình yêu là điều kiện thiết yếu để duy trì nhưng chưa đủ, mà sự đồng lòng, cố gắng của cả hai dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau mới là nhân tố tạo nên hạnh phúc.
Theo VNE
Anh bỏ đi vì em không biết 'dâng hiến'
Em chỉ mới là cô sinh viên năm thứ nhất nên em không thể dễ dàng "dâng hiến" cho anh được.
Sau một thời gian đau khổ, dằn vặt vì chuyện tình cảm, hôm nay em quyết định gửi những dòng tâm sự của mình tới Bạn trẻ cuộc sống để mong nhận được những lời khuyên, những góp ý hữu ích của các bạn độc giả.
Anh ấy, người yêu em là một chiến sĩ cảnh sát, em đã quen anh trong một lần vi phạm luật giao thông. Hôm đó, em bị giữ xe lại vì không mang theo giấy tờ nên anh ấy đã chủ động ngỏ lời sẽ đưa em về nhà. Cũng chẳng hiểu vì sao mà hôm đó, em lại đồng ý để anh ấy chở mình về nhà.
Trên đường đi, anh ấy hỏi em rất nhiều chuyện về gia đình, học tập. Anh nói rằng: "Vừa gặp em nhưng anh đã rất thích em. Chắc chắn anh phải tán em bằng được". Khi về đến nhà, em rất ngạc nhiên vì anh ấy đi thẳng vào nhà em ngồi chơi rất lâu, dù em không ngỏ lời mời anh vào chơi.
Anh trò chuyện rất tự nhiên, vui vẻ khiến em cũng chẳng ngại ngần như lúc đầu nữa. Dù mới quen nhau lần đầu nhưng hai đứa đã nói chuyện rất gần gũi, như quen biết nhau từ lâu vậy. Và trước khi ra về, anh cũng không quên xin số điện thoại của em.
Vừa về đến cơ quan, anh đã gọi điện cho em và nói những câu tình tứ khiến em cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Và chuyện tình yêu của chúng em cũng đã bắt đầu từ ngày hôm đó.
Anh nói với em rằng, "Duyên phận cho anh gặp em nên anh không muốn mất em đâu". Em nhớ rất rõ, lần đầu tiên hai đứa gặp nhau là ngày 4/5/2011. Đến ngày 5/5, hai chúng em lại nói chuyện với nhau cả buổi sáng khi em ra cơ quan anh để giải quyết vụ vi phạm của mình. Lúc đó, anh đã giới thiệu với mọi người rằng, em là người yêu của anh. Vì thế nên em đã không gặp phải khó khăn gì để lấy xe ra.
Khi em chuẩn bị lên xe ra về, anh đã hôn lên má em và nói rằng: "Anh yêu em nhiều lắm!" khiến em rất bất ngờ và hạnh phúc.
Ngày 11/5, chúng em gặp nhau lần thứ ba. Và cũng chính ngày hôm ấy, anh đã đặt nụ hôn lên môi em... nhưng không hiểu sao hôm đó em đã từ chối anh, dù trong lòng em cũng rất muốn.
Ngày 24/5, em thật sự rất nhớ và mong gặp anh ấy. Lúc đó là hơn 10h đêm, khi hai đứa đang nói chuyện điện thoại thì anh nói sẽ đến với em. 20 phút sau, anh gọi điện thoại bảo đang ở cổng nhà em.
Khi em vừa mở cửa thì anh đã đứng trước mặt. Vì nỗi nhớ chôn chặt bấy lâu nên hai đứa đã không giữ nổi cảm xúc của mình nên em và anh ấy đã ôm chầm lấy nhau thật chặt và trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn, bỏng cháy...
Sau đó, chúng em ngồi nói chuyện ở một công viên gần nhà em. Hai đứa đã dành cho nhau những cử chỉ thân mật, âu yếm... rồi anh đã đề nghị được quan hệ tình dục với em nhưng em đã từ chối. Vì em mới chỉ là cô sinh viên năm nhất, hơn nữa, em và anh ấy cũng mới quen nhau, làm gì đã hiểu rõ về nhau mà có thể gần gũi nhau như thế?
Khi không thể thuyết phục được em, anh cũng phải chở em về nhà. Nhưng chẳng hiểu sao, đoạn đường về nhà em, tâm trạng anh rất nặng nề, khó chịu.
Trở về phòng, em không sao ngủ được nên đã nhắn tin cho anh: "Em yêu anh nhiều lắm nhưng chuyện ấy thì em không thể vì em còn đi học, em còn gia đình. Nhất định rằng, khi em học xong, em sẽ dành tất cả cho anh... và chúng mình sẽ thành chồng thành vợ, được ở bên nhau mãi mãi".
Phải làm sao để thuyết phục được anh ấy quay về bên em? (Ảnh minh họa)
Anh không nhắn tin lại. Ngày hôm sau, em gọi điện anh cũng không nghe máy. Em thực sự không hiểu vì sao... em không thể lý giải nổi chuyện gì đang xảy ra nữa? Đến tối em nhắn tin, anh cũng không trả lời. Khi gọi điện thì anh tắt máy bận. Lúc đó, em như phát điên, chỉ muốn biết lý do vì sao thái độ anh lại thay đổi nhanh chóng như vậy... nhưng anh vẫn không nói một lời.
Ngày 7/7, em nhận được dòng tin nhắn ngắn ngủi của anh: "Chắc em hận anh lắm phải không?". Rồi anh nói rằng, "anh muốn được quay lại..." và dù lòng rất muốn nhưng chẳng hiểu sao em lại từ chối anh ấy.
Sau gần một năm không liên lạc gì thì tháng 4 vừa qua, em và anh ấy gặp lại nhau. Hai đứa đã nói chuyện điện thoại với nhau rất nhiều và quyết định bắt đầu lại mối quan hệ. Chúng em hẹn gặp nhau ở gần cơ quan anh "vì anh không có nhiều thời gian".
Khi vừa nhìn thấy anh, em chỉ muốn ôm chặt lấy anh và nói những lời yêu thương dành cho anh ấy. Trong suốt gần một năm qua, dù xa anh nhưng em vẫn nhớ và yêu anh rất nhiều.
Dù trong lòng thì cảm xúc đang hỗn loạn nhưng em vẫn tỏ ra kiêu căng, cứng rắn khi nói chuyện với anh... Lúc đó, em cũng tỏ thái độ không vừa lòng khi người anh nồng nặc mùi rượu và nói chuyện với em bằng giọng ngà ngà say.
Rồi anh đưa em vào một nhà nghỉ cách cơ quan anh khoảng 4 cây số. Anh nói rằng: "Anh rất mệt, chỉ muốn được cùng em nằm nói chuyện và ôm em ngủ thôi". Em tin lời anh nói và hai đứa đã nói chuyện với nhau rất nhiều về khoảng thời gian xa nhau.
Em ngồi dựa lưng vào đầu giường, còn anh ấy gối đầu lên đùi em ngủ. Được một lúc, anh tỉnh dậy và bắt đầu ôm chầm lấy em, cuống cuồng hôn khắp người em và thủ thỉ: "Anh rất muốn được chiếm đoạt em".
Em biết ở trong nhà nghỉ, chỉ có một người con trai và một người con gái thì rất khó để anh kiềm chế được bản thân mình. Nhưng thực sự em không muốn làm điều đó trước hôn nhân nên đã hết lời từ chối. Tuy nhiên, anh ấy đã bỏ qua tất cả mọi lời nói của em và vội vã đẩy em xuống giường, nói đủ lời đường mật, cùng với những cử chỉ âu yếm, mơn trớn khắp cơ thể em.
Trong cơn "mê" ấy, em đã nghĩ rằng mình sẽ thuộc về anh, sẽ dâng hiến cho anh tất cả... nhưng bất chợt, em nhớ tới hình ảnh của bố mẹ, đến tương lai của bản thân, đến việc học đang còn dang dở nên em đã đẩy anh ra, mặc dù em rất muốn trao cho anh tất cả.
Chúng em trả phòng ra về. Và anh ấy cũng như một năm về trước, không nhắn tin, không quan tâm hỏi han em một lời. Khi em nhắn tin, gọi điện cho anh thì anh ấy cũng tắt máy, không một phản hồi nào.
Từ hôm đó đến giờ, em và anh ấy cũng gặp nhau vài lần. Nhưng lần nào anh cũng chỉ nói "Xin lỗi em" và không giải thích gì thêm. Sự im lặng của anh ấy càng khiến em tò mò muốn tìm ra lý do vì sao anh ấy lại rời xa em... nhưng càng gặng hỏi, anh ấy càng tìm cách lẩn trốn.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Bây giờ em phải làm sao đây? Thực lòng em rất yêu anh ấy... em không thể nào quên được hình ảnh của người đàn ông ấy. Nhưng làm sao em có thể thuyết phục được anh ấy quay về bên em... mà không phải để tâm đến "chuyện ấy"?
Em xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Chồng tôi tệ bạc lắm, nhưng không dám bỏ Chồng tôi có đủ tật xấu, rượu chè, cờ bạc, gái gú, nhưng tôi chẳng dám bỏ chồng. ảnh minh họa Chị Nga nói thế cũng không đúng, vợ chồng một ngày cũng nên nghĩa, không phải như cái áo, cái quần, không thích là có thể bỏ ngay được. Nhất là khi đã có con cái, còn ràng buộc rất nhiều thứ,...