Trót dại qua đêm với người yêu cũ sau buổi họp lớp, ngày đi đẻ giây phút con vừa chào đời, chồng nói một câu khiến tôi tím tái mặt mày trong ân hận
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, chăm chỉ, hai đứa quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn rồi tiến đến hôn nhân.
Thời điểm xảy ra sự việc, chúng tôi đã sống với nhau được một năm rưỡi, hôn nhân êm ấm.
Khi nhìn chiếc que thử thai 2 vạch gạch đỏ chói trước mắt, tôi muốn lả đi vì sợ hãi và ân hận. Đứa con ấy không phải của chồng tôi!
Buổi họp lớp trước đó 1 tháng, tôi gặp lại người yêu cũ, gã đàn ông đã phụ bạc bỏ tôi đi theo người khác. Vậy nhưng hôm đó tôi lại điên rồi tới mức uống rượu say và qua đêm với hắn ta.
Sáng ra tỉnh dậy, tôi bàng hoàng nhận ra một sự thật, đó là tôi không hề còn tình cảm dành cho gã. Thứ tôi tiếc nuối chỉ là những kỷ niệm và cả cảm giác không cam lòng khi mình đã hết lòng yêu một người mà lại bị phản bội.
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, chăm chỉ, hai đứa quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn rồi tiến đến hôn nhân.
Thời điểm xảy ra sự việc, chúng tôi đã sống với nhau được một năm rưỡi, hôn nhân êm ấm.
Tôi áy náy và ân hận bởi lỗi lầm của mình nhưng cuối cùng vẫn chọn cách nói dối chồng, để anh tưởng rằng là con của anh. Con không có lỗi, tôi sẽ không bao giờ bỏ con. Chồng mừng lắm, chăm lo cho vợ bầu hết mực. Đồ ăn thức uống anh mua về chẳng thiếu thứ gì, anh còn làm hết việc nhà để tôi được nghỉ ngơi. Nhìn anh như vậy, lòng tôi lại quặn lên đau đớn xót xa và cả căm hận chính bản thân mình.
Video đang HOT
Song lúc đó bụng mang dạ chửa, tôi không có t.iền trong người, chẳng biết đi đâu, chỉ đành mặt dày khốn nạn ở lại, lừa chồng để anh chăm sóc mình. Tôi định bụng sinh con xong sẽ nói rõ sự thật với chồng rồi l.y h.ôn. T.iền nong và công sức anh chăm sóc tôi, sau này sẽ tìm cách trả lại đầy đủ.
Đủ ngày đủ tháng, tôi sinh được một b.é g.ái khỏe mạnh và đáng yêu rất giống tôi. Chồng vui mừng bế em bé trên tay. Nhìn cảnh đó, tôi ân hận và tiếc nuối tột cùng, giá như nó là đứa con của chồng thì có phải hạnh phúc biết bao.
Nghĩ đến việc khai sinh cho con, tôi thử dò hỏi chồng:
- Em khai sinh cho con mang họ em được không, anh đồng ý nhé.
- Sao lại như vậy, chúng ta kết hôn đàng hoàng, con phải theo họ bố chứ.
- Bởi vì…
- Bởi vì con bé không phải con của anh đúng không?
Anh đột ngột thốt ra một câu khiến tôi rụng rời chân tay. Không đợi tôi nói gì, anh đã nắm tay vợ cười nhẹ nhàng:
- Em đừng nói gì cả, anh đã biết mọi chuyện rồi nhưng anh chấp nhận. Anh làm vậy là vì hai lý do. Lý do thứ nhất vì anh rất yêu em yêu, đến mức sẵn sàng chấp nhận bỏ qua lỗi lầm để chúng ta vẫn là một gia đình. Thứ hai là vì trong suốt thời gian qua anh hiểu em đã phải khổ sở dằn vặt rất nhiều. Em cũng là người có liêm sỉ chứ không phải kẻ khốn nạn trắng trợn. Em muốn khai sinh tên con để sau này l.y h.ôn không ràng buộc gì nữa đúng không?
Tôi nhìn chồng rồi nghẹn ngào bật khóc. Anh đã biết mọi chuyện nhưng vẫn chấp nhận tha thứ cho tôi, thậm chí còn cam tâm nuôi con gã đàn ông khác. Như thế đủ biết anh bao dung rộng lượng và yêu tôi đến mức nào.
- Anh biết khi lấy anh thì em vẫn còn tương tư người yêu cũ. Thôi thì chuyện đã xảy ra rồi, nếu em thật lòng hối hận thì hãy để anh nhận làm cha của đ.ứa b.é. Chúng ta sẽ là một gia đình, bí mật này chỉ có em và anh biết mà thôi, không có người thứ ba biết nữa.
Tôi gục vào vai anh khóc nức nở. Vậy là tôi vẫn còn cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình. Vậy là tôi vẫn giữ được anh bên cạnh, thậm chí anh còn nhận con riêng của vợ là con. Thật sự quá may mắn khi tôi gặp được một người đàn ông như anh và nhận được tình yêu lớn lao này…
Sau buổi họp lớp gặp người yêu cũ, chồng trách vì lấy tôi nên anh mãi nghèo
Sau buổi họp lớp, gặp lại bạn gái cũ giàu có, chồng sưng sỉa với tôi, bảo vì nhà vợ nghèo nên 12 năm qua anh vẫn phải ở nhà thuê, không ngóc đầu lên được.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 12 năm, có hai cô con gái. Sống ở thành phố lớn giá cả đắt đỏ, với thu nhập tổng cộng mỗi tháng gần 20 triệu đồng, cho tới giờ chúng tôi vẫn ở nhà thuê. Mỗi tháng sau khi trừ đi 5 triệu đồng t.iền thuê nhà, chúng tôi xoay vần với số t.iền còn lại, cố đủ lo cho con ăn học và sinh hoạt gia đình.
Trước khi đến với tôi, chồng có yêu cô bạn cùng lớp đại học. Cô ấy rất xinh xắn, lại là tiểu thư con nhà giàu. Tuy nhiên, sau đó do mặc cảm mình là con nhà nghèo, lại ở quê xa nên anh chủ động rút lui. Rồi qua bạn bè giới thiệu, tôi và anh quen nhau. Chúng tôi tìm hiểu nhau khoảng nửa năm thì đi đến quyết định kết hôn.
Trước khi đến với tôi, anh đã có một cô bạn gái rất xinh đẹp, giàu có. (Ảnh minh họa được tạo bởi AI)
Chồng tôi là người hiền lành nhưng không có chí tiến thủ. Khi mới ra trường, anh thi đỗ vào một cơ quan nhà nước và bao năm trôi qua vẫn hài lòng với công việc của một viên chức quèn, mức lương ba cọc ba đồng. Nhiều lúc nhìn bạn bè xung quanh làm việc ở các công ty liên doanh, thu nhập tốt, mua được nhà cửa, xe ô tô, tôi cũng khuyên chồng thử đổi hướng, nhưng anh gạt phắt đi.
Chồng bảo làm nhà nước mới ổn định, ra ngoài vài năm nhỡ họ sa thải thì không còn đường quay lại. Chưa kể, làm ở đây chỉ 16h là anh được cắp cặp đi về, dành thời gian chơi thể thao nâng cao sức khỏe, sẽ tốt hơn nhiều.
Công việc nhàn rỗi nhưng thực ra chồng tôi cũng đi tối ngày, không dành thời gian giúp đỡ vợ con. Sáng ra anh đi khỏi nhà từ sớm vì có hẹn với đồng nghiệp cơ quan ăn sáng, uống cà phê. Chiều về sau khi tan làm là anh chơi cầu lông, hôm nào cũng 20h mới về đến nhà. Tất cả việc nhà, từ đưa đón con, dạy con học tới cơm nước, dọn dẹp, ngoại giao các kiểu đều mình tôi lo liệu.
Mỗi tháng, anh đưa cho tôi đúng 8 triệu đồng. Vì số t.iền chồng đưa quá ít so với mức chi tiêu hiện nay của gia đình 4 người tại thành phố nên để xoay xở đủ chi phí sinh hoạt, tôi phải nhập hàng về bán online, kiếm thêm chút đồng ra đồng vào. Thấy công việc của chồng ở cơ quan không có mấy, tôi đề nghị anh dành thời gian lên mạng xã hội để quảng cáo bán hàng giúp vợ, nhưng anh chối đây đẩy, kêu là ngại, sợ bị người quen đ.ánh giá, mất thể diện.
Mấy tháng trước, lớp đại học của chồng tổ chức họp lớp, anh gặp lại cô bạn gái cũ sau bao năm. Bắt đầu từ hôm đó, anh tỏ thái độ khác hẳn với tôi, thường xuyên thở dài than trách số phận.
Cô bạn gái cũ đã có chồng và 2 con. Sau khi kết hôn, vợ chồng cô được nhà ngoại cho căn nhà mặt phố, tầng 1 cho thuê kinh doanh, mỗi tháng được 30 triệu đồng. Nhìn cô bạn gái có cuộc sống sung sướng, anh lộ rõ vẻ tiếc rẻ. Mỗi lần uống rượu say, chồng tôi về nhà dằn hắt vợ, trách nhà ngoại nghèo, bao năm không cho con cái được đồng nào.
Chưa hết, anh lại so sánh gia đình tôi với nhà cô bạn gái cũ rồi thốt lên: "Biết vậy lấy luôn cô ấy làm vợ có phải đời tôi lên tiên không!".
Chuyện không chỉ dừng lại ở đó, mỗi lần đến tháng phải đóng t.iền nhà, chồng lại quay ra dằn hắt tôi, nói số anh không may nên suốt đời phải ở nhà thuê.
Cuộc sống của tôi mấy tháng nay như rơi xuống địa ngục vì hình bóng cô người yêu cũ của anh. Đôi lúc tôi cảm thấy mệt mỏi và muốn kết thúc mọi chuyện, nhưng nghĩ đến 2 con thì tôi lại suy nghĩ. Mong độc giả hãy cho tôi lời khuyên để thoát khỏi tình cảnh này.
Con trai nghịch máy tính của chồng, bất ngờ thốt lên một câu khiến tôi bủn rủn tay chân Mặc dù đó là những câu hỏi hết sức ngây thơ của trẻ con nhưng tôi vẫn cảm thấy như bị 'chạm trúng tim đen'. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lấy chồng sớm vì tính tôi thích phiêu lưu trải nghiệm. Chỉ tính từ hồi năm 18 t.uổi cho tới lúc ra trường được 1 năm, tôi đã trải qua khoảng 10...