Trong ngày thông gia đến bàn chuyện, chồng nói một câu khiến tôi đỏ mặt xấu hổ
Tôi không muốn cả cuộc đời này sống trong đau khổ và bị giày vò. Chính vì vậy, tôi muốn cho mình một cơ hội mới bằng cách sống ly thân một thời gian.
Ảnh minh họa
Suốt 27 năm nay, ai cũng nghĩ tôi là người phụ nữ hạnh phúc nhưng “ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Chồng tôi ăn nói khéo léo, rất được lòng người ngoài. Anh cũng yêu thương quan tâm và không bao giờ nói nặng lời với các con. Nhưng với vợ thì chồng lại đối xử theo “ chế độ đặc biệt”.
Những người đàn ông khác, gia đình có chuyện thì bình tĩnh tìm cách xử lý vấn đề. Còn với chồng tôi, chuyện nhỏ xé thành to, chuyện to lại to hơn. Lúc đầu, tôi cho là bản thân mình vụng về, kém cỏi nên cam chịu nhận lỗi và sửa chữa thay đổi để vợ chồng hòa thuận.
Video đang HOT
Khi tôi thấy bản thân hoàn thiện và hiểu chuyện hơn nhưng chồng vẫn gắt gỏng, nói năng thiếu tôn trọng vợ. Tôi rút ra kết luận dù bản thân sống tốt bao nhiêu đi nữa, anh không thay đổi thì cuộc sống vợ chồng vẫn bất hòa.
Đỉnh điểm mâu thuẫn của vợ chồng tôi xảy ra vào thời điểm chuẩn bị đám cưới cho con gái. Chuyện xảy ra vào tháng 6 năm trước. Tôi biết gia đình nhà con rể khó khăn, không có tài sản cho các con trong ngày cưới. Vì thế trong lúc họp thông gia hai bên, tôi khuyên chồng nên từ bỏ ý định công bố số tiền và sổ đỏ cho các con trong hôm cưới để giữ thể diện cho con rể và thông gia.
Tôi chưa nói hết câu, chồng đã mắng vợ ngu dốt, đàn bà biết gì mà nói, trước mặt thông gia và con rể. Lúc đó, tôi rất ức chế, nước mắt chuẩn bị rơi mà tôi cố nuốt vào trong và không dám nói lại anh ấy câu nào vì lúc đó có nhiều người xung quanh.
Khi khách ra về hết, anh ấy chỉ thẳng mặt tôi nói: “Cô có ăn học mà ngu lắm. Mình bỏ tiền ra cho con gái phải để cho mọi người biết, việc gì phải giấu giếm”. Tôi nói là có thể mát mặt nhà gái nhưng sau này nhà chồng sẽ có ác cảm với con gái. Con rể sẽ tự ti mặc cảm vì bản thân nghèo khó, phải dựa vào nhà vợ mới được đổi đời.
Không nói lại vợ, chồng quát lớn và nói những từ cay nghiệt để lấn át chèn ép vợ. Tôi quá mệt mỏi sống bên cạnh người chồng áp đặt. Sau ngày cưới con, tôi nghĩ rất nhiều và xin phép anh ấy cho ra ở riêng một thời gian. Tôi bảo quá mệt mỏi với người chồng luôn coi thường vợ. Anh ấy nói tôi muốn đi đâu thì đi và không ngăn cản.
Suốt thời gian đó đến nay, chúng tôi chỉ gặp nhau vào mỗi dịp Tết và hai người không có quan hệ vợ chồng. Tôi nhận ra cuộc sống thật thoải mái tự do, hạnh phúc. Tôi được làm những việc mình thích mà không bị anh ấy ngăn cản. Mỗi khi làm việc gì cũng không phải để ý đến ánh mắt thái độ của chồng. Tôi tăng được 3 cân từ ngày sống ly thân với chồng.
Hôm qua, chồng đến làm hòa với tôi. Anh nhận hết lỗi lầm và hứa sửa đổi. Tôi thấy bản thân không còn tình cảm với chồng nữa. Thậm chí còn sợ nhìn vào gương mặt luôn cau có của anh ấy. Theo mọi người, tôi nên tiếp tục cuộc sống hiện tại hay về sống với chồng đây?
Bình yên ngoài kia
Em biết không, chẳng có thời khắc nào bình yên như lần đầu tiên mình nắm tay nhau, rồi ngủ một giấc dài đến tận hôm sau.
Ảnh minh hoạ
Cuộc đời kỳ thực không đủ dài như thế, chẳng phải ai gặp nhau hôm nay, ngày mai cũng sẽ trong tay thương nhau đến bạc mái đầu. Anh sẽ cùng em đến nơi nào đó, mình có thể ngồi cạnh nhau thật lâu, mình hôn thật sâu, để những tháng ngày sau dù không còn nhau, cũng chẳng ai quên chúng ta đã từng hạnh phúc đến nhường nào.
Em từng nói, mình đi xa hay gần cũng được, mình lên đồi hay xuống biển cũng chẳng sao, chỉ cần ở cạnh nhau, đất rộng trời cao cũng là điểm đến, bao giờ mỏi gối thì mình sẽ dừng. Chụp một bức hình nơi mình từng chạm, nhớ tên con đường mình đã từng qua, hát những bài ca mà em thích, nhắc cho nhau nghe ngày xưa của hai đứa.
Buổi tối, ôm nhau nằm ngắm mưa, thi thoảng hít hà rồi càu nhàu: "Anh tắm chưa? Em vẫn còn nghe mùi khói thuốc!". Anh chẳng buồn mặc cả, chỉ cuộn tròn em vào chăn trong một giấc mộng lành đến sáng. Nửa cuộc đời anh trước đây, dành ra để đi tìm một người phụ nữ chịu ở cạnh mình. Nửa cuộc đời anh sau này, anh dành để quan tâm, chăm sóc người phụ nữ mình yêu thương.
Em biết không, chẳng có thời khắc nào bình yên như lần đầu tiên mình nắm tay nhau, rồi ngủ một giấc dài đến tận hôm sau. Cái cảm giác mà âm thanh mình nghe được mỗi sáng, nó không còn là tiếng chuông báo thức inh ỏi, không phải là ánh nắng len lỏi ngoài rèm cửa soi vào, không còn là mùi thức ăn từ đầu ngõ xộc trong gian phòng ngột ngạt...
Mà đó là âm giọng ngái ngủ của người mình thương, là mớ tóc rối dính chặt tay mình với chiếc giường, là vị rượu đêm qua còn vương trên áo, là mùi ấm áp từ cơ thể của nhau, là những điều mà ngoài xã hội chật chội kia, mình chẳng bao giờ tìm được. Mà này, em muốn đi tìm một cuộc yên bình với anh chưa?
4 đặc điểm của phụ nữ khiến đàn ông say đắm Phụ nữ đẹp có không ít nhưng chẳng phải ai cũng có thể tìm được hạnh phúc chỉ nhờ vẻ bề ngoài của mình. Ảnh minh họa Nhiều người nói rằng, chỉ cần phụ nữ hấp dẫn thì sẽ khiến đàn ông bị thu hút. Tuy nhiên trên thực tế, đôi khi sự thú vị trong tâm hồn và cách suy nghĩ, cư...