Trong khi tình yêu còn ấm, xin giữ chặt tay nhau
Người ta thường khó mà học được cách nói lời tạm biệt với tình yêu , khó mà chấp nhận để tình yêu trở thành kỷ niệm, và người đã yêu trở thành dĩ vãng . Hay nói đúng hơn là không đành lòng
Ảnh minh họa
Người ta thường khó mà học được cách nói lời tạm biệt với tình yêu , khó mà chấp nhận để tình yêu trở thành kỷ niệm, và người đã yêu trở thành dĩ vãng . Hay nói đúng hơn là không đành lòng .
” Tay trong tay là tình còn ấm
Video đang HOT
Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu…”
Làm sao mà hai người đã từng nhớ nhung, thương yêu , chăm sóc lẫn nhau, một sớm mai kia bỗng dưng buông tay và nhìn nhau như người lạ trên phố ? Làm sao mà bỏ lại sau lưng bao nỗi ngậm ngùi, những tháng ngày chung đôi, làm sao mà dễ dàng quên đi một ánh mắt khiến lòng mình reo vui, nụ cười khiến tim mình loạn nhịp, và bóng hình bấy lâu vẫn thân thiết gắn bó ? Ngay cả khi người ta biết bóng hình đó đã không còn thuộc về mình nữa. Ngay cả khi từ trong sâu thẳm trái tim, người ta biết rất rõ cái mình đang níu giữ là cái không có thực, nó chỉ là cái bóng của tình yêu đã từng có, là chút hương thơm đọng lại của đóa hoa đã phai tàn mà thôi …
Tôi vẫn nghĩ người ta yêu, rồi chia tay nhau hẳn là buồn lắm. Buồn đến nỗi ra phố cũng nhớ dáng người kia bước đi thế nào, uống một ly cafe cũng nhớ cách người ấy vẫn cầm chiếc cốc ra sao, ngước lên trời thấy mây trắng bay cũng nhớ màu áo cũ, đưa mắt nhìn xuống tay cũng thấy trống vắng những ngón đan cài. Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu, thì khi hết yêu cũng buồn đến bấy nhiêu.
Cũng bởi vì Tình yêu đẹp quá. Nào ai muốn để cho những điều đẹp đẽ trở thành hoài niệm bao giờ. Lại càng chẳng ai muốn mất tình. Cho dẫu người tình đã đi xa cả một đoạn đường dài không sao chạm vào nhau được nữa. Chỉ còn lại đây, một trời lá bay chia lìa, một hạnh phúc tưởng chừng đến tay rồi chợt vỡ, một tình yêu vẹn tròn rồi chia xa, và những hẹn hò từ từ khép lại..
Thực ra, điều đáng buồn và tiếc nhất, đôi khi không phải Người yêu, mà chính là Tình yêu. Ta có thể yêu rồi không yêu ai đó nữa. Một người yêu có thể là người quan trọng nhất, và rồi ngày nào đó, là người bạn cũng không. Nhưng Tình yêu thì còn lại. Nó có thể ngủ yên vĩnh viễn, mà cũng có thể tỉnh thức một lúc nào đó.
Tình yêu mãi mãi vẫn là Tình yêu đó, là Tình yêu mà ta đã tha thiết, say đắm, và cả đớn đau. Không thể nói là không gì cả cho một Tình yêu, dù đã xa xôi và mờ ảo vô cùng đi nữa. Chính vì thế mà người ta dẫu không còn yêu nhưng vẫn cứ giữ mãi một lòng nhớ nhung. Giữ mãi một Tình yêu đã không còn có thực.
Đâu đó trong cuộc đời, người ta vẫn gặp nhau, yêu nhau, chia tay nhau, lãng quên và nhung nhớ. Để trải dài suốt là dư âm của sự lỡ làng. Ta có thể đợi nhau, nhưng cuộc đời không đợi ta. Vì thế mà đã có rất nhiều Tình yêu đẹp trong cuộc đời, nhưng chẳng biết có bao nhiêu trong số đó, đi trọn vẹn được đến cuối đường.
Thì trong lúc tình còn ấm , xin giữ chặt tay nhau …
Theo blogtamsu
Chồng mệt mỏi với bồ lắm rồi," vợ ơi "
Vợ cật lực kiếm tiền cho chồng làm ăn, còn chồng "cày" cật lực để nuôi bồ béo. Sợ chồng hết tiền, vợ lặng lẽ bỏ vào ví, còn bồ vô tư bắt chồng ăn uống nơi sang trọng.
Ngày mới quen, chồng chỉ dám dắt vợ ăn tô canh bún có 2 nghìn đồng, vậy mà vợ vẫn mừng rỡ hạnh phúc, giờ dắt bồ vô tiệm bánh sang trọng ở quận 1, bồ đã nhăn nhó, khó chịu. Khát nước, chồng chỉ dám dẫn vợ uống nước sâm hay nước mía ven đường, còn bồ phải uống nước cam vắt nguyên chất hoặc sinh tố có tiếng tận "Xì Gòn" mới chịu. Vợ thèm ăn gà rán cho biết với người ta, chồng lạnh lùng phán một câu: "Tui không ăn, bà ăn đi, tui ngồi chờ", còn bồ đòi ăn gà rán chồng chở chạy quanh quận 1 kiếm cho bằng được.
Cái ví hư, vợ chỉ dám ra chợ đêm để mua cho rẻ, còn bồ thì xài hàng hiệu mới đẳng cấp. Chồng hút thuốc nhiều, vợ lo lắng khuyên bảo, chồng lạnh lùng tuyên bố: "Thà bỏ vợ chứ không bỏ thuốc", còn bồ khó chịu khi thấy mùi thuốc, chồng vội vã mua một đống kẹo về cai thuốc cho bằng được. Không cai được, chồng mua một mớ kẹo cao su để ngụy trang khi đi với bồ.
Vợ mua cơm gà để chồng ăn cho ngon, chồng sỉ vả: "Bà làm giàu cho tụi nó". Bồ đòi ăn gà rán, chồng không ngần ngại tiếc tiền để làm vui lòng. Vợ cày cật lực để kiếm tiền cho chồng làm ăn, còn chồng cày cật lực để nuôi bồ béo bổ. Sợ chồng hết tiền, vợ lặng lẽ đưa cho chồng dằn túi, còn bồ vô tư bắt chồng đưa đón, ăn uống những nơi sang trọng.
Vợ là gái trinh 100%, còn bồ 100% chỉ còn trinh ở "lỗ rún". Quen vợ 10 năm chưa bao giờ vợ để chồng phải khốn khổ, vậy mà mới quen bồ một năm chồng đã rơi vào bước đường cùng rồi vợ ơi.
Theo VNE
Tối hôm vợ đi nhà nghỉ, tôi chở con đến đợi vợ bên kia đường Tối hôm vợ vào nhà nghỉ cùng nhân tình, tôi chở con đến đợi bên kia đường. Khi vợ đi ra, cô ấy gần như sắp ngã khuỵu khi thấy bố con tôi đứng đó từ lúc nào. Nhưng tôi chỉ nói "Anh đưa con đi hóng gió và đến đón em" Cũng như nhiều người đàn ông khác, tôi chỉ phát hiện...