Trong bữa cơm, đột nhiên mẹ người yêu “bắn” ngoại ngữ để dằn mặt con dâu tương lai
Sửng sốt nhất là khi ăn cơm, tự dưng bà nói chuyện với người yêu em bằng… tiếng Nga. Anh cũng đáp trả lại bằng tiếng Nga. Em ngồi nghe hai mẹ con họ nói mà mắt chữ O, miệng chữ A.
Em không hiểu tại sao em ngồi ở đó mà họ lại dùng tiếng nước ngoài để nói chuyện với nhau? (Ảnh minh họa)
Em năm nay 28 tuổi, cái tuổi được xếp vào hàng ế chỏng ế chơ. Thật ra em cũng yêu vài người nhưng chẳng đâu đến đâu. Người nào yêu vài tháng đều lộ điểm xấu khiến em không chấp nhận được. Mẹ em cứ bảo em kén chọn, khó tính quá coi chừng gặp trúng người không ra sao. Em bảo thà em ế già chứ nhất định không thể lấy người em không hài lòng được.
Mãi đến khi gặp anh, em mới có cảm giác bình yên, yêu thương thật sự. Anh làm nhân viên ngân hàng, em là kế toán công ty nên thường hay giao dịch với nhau. Trước đây tụi em gặp mặt thì chào một tiếng rồi xong. Nhưng sau việc anh ấy giúp em thoát khỏi &’án tử’ thì tụi em yêu nhau luôn.
Chẳng là hôm đó em đến ngân hàng rút một số tiền lớn để phát thưởng cho công nhân ưu tú cuối kì. Mải nói chuyện với một chị bạn cùng ngành rồi em quen bén mất túi xách cứ thế mà ra xe đi về. Đến công ty rồi, em mở cốp xe mới tá hỏa khi không thấy túi đâu. Em bấn loạn đến nỗi khóc lóc om sòm lên.
Yêu được nửa năm thì người yêu đòi dẫn em về nhà chơi. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Một lúc sau thì em nghe sếp gọi lên. Chị ấy mắng em một trận rồi bảo em đến ngân hàng nhận lại. Có người nhặt được nên gọi vào số máy công ty báo tin. Hóa ra người nhặt là anh. Anh gọi điện báo sếp em, vẫn không quên bảo sếp phải dạy em một trận để em không được lơ đễnh như thế nữa. Nhờ có anh chứ không em không biết phải làm sao kiếm ra số tiền mấy trăm triệu bù vào nữa.
Từ đó em và anh hay đi chơi, nói chuyện nhiều hơn. Anh rất nhẹ nhàng, cẩn thận và khéo tay. Tất cả những món quà anh tặng em đều do tự tay anh làm. Khi thì căn nhà bằng tăm, khi thì khu vườn bằng xốp và ống hút nhựa rồi hoa voan, hoa giấy. Anh làm đẹp đến nỗi ai cũng phải trầm trồ khen ngợi.
Yêu được nửa năm thì người yêu đòi dẫn em về nhà chơi. Em không chịu vì chưa chuẩn bị sẵn sàng. Anh hay kể về mẹ mình với thái độ tự hào, kính trọng và rất có hiếu. Trong mắt anh, mẹ anh là người tốt nhất, hiền nhất, đảm nhất… Cái gì mẹ anh cũng nhất, em là nhì.
Tuy chưa gặp nhưng mỗi khi anh đến nhà em chơi, mẹ người yêu đều gửi quà cho mẹ em. Và lần nào em cũng phải gọi điện cảm ơn ngay khi nhận quà để không bị khiển trách. Lần đầu anh đem quà tới, em cũng mua quà hồi lại cho mẹ anh.
Tuần trước, em lần đầu tiên đến nhà anh chơi. Để tạo ấn tượng, em mặc một cái váy dài, kín cổ và có tay. Em trang điểm cũng nhẹ nhàng và đem theo giỏ trái cây. Khi đến, mẹ anh đã đứng trước cửa nhà chờ tụi em. Bà mời em vào nhà và không quên kèm theo câu: “Mẹ con không dạy con cách ăn mặc khi đến nhà bạn trai sao? Bác không thích con dâu mình mặc váy đâu, vừa không đàng hoàng lại chẳng đẹp đẽ gì”. Em đã đứng hình khi nghe bà nói thế.
Người yêu em cười cười bảo mẹ nói vậy thôi chứ chẳng có ý gì đâu.
Vào nhà, em cũng phụ nấu nướng nhưng làm gì cũng bị mẹ anh chê. Nhặt rau thì bà bảo không đúng ý bà. Rửa cá thì bà nói vụng về, còn vẩy. Đứng bên cạnh phụ giúp thì bà bảo đứng vướng tay chân. Đi ra ngoài ngồi thì bà bảo vô ý tứ đến nhà chồng tương lai mà như bà hoàng… Bà nói nhiều câu khiến em sợ và chán. Bà quá giỏi, chính vì giỏi quá nên em gần như không thể nào đáp ứng được yêu cầu.
Sửng sốt nhất là khi ăn cơm, tự dưng bà nói chuyện với người yêu em bằng… tiếng Nga. Anh cũng đáp trả lại bằng tiếng Nga. Em ngồi nghe hai mẹ con họ nói mà mắt chữ O, miệng chữ A. Thấy em bất ngờ quá, anh mới giải thích bà ngoại anh là người Nga. Vì thế mẹ anh mới giữ tiếng bằng cách nói chuyện trong gia đình thì dùng tiếng Nga, nói chuyện với người ngoài mới dùng tiếng Việt.
Càng nghe, em càng hoang mang. Đặc biệt là em không hiểu tại sao em ngồi ở đó mà họ lại dùng tiếng nước ngoài để nói chuyện với nhau, chắc có lẽ không muốn em nghe được hoặc xen vào cuộc nói chuyện. Liệu có phải họ đang đánh giá gì về em? Hay bà đang muốn dằn mặt em để em thấy khó mà buông anh?
Sau buổi gặp đó, em xác định luôn với anh là hai đứa không thể tiến tới được. Vì em không hiểu cách cư xử của mẹ anh. Em sợ sau này về đó em khó sống với bà. Anh theo năn nỉ em đừng chia tay suốt mấy ngày nay. Em yêu anh thật và cũng lớn tuổi rồi. Giờ em phân vân quá. Có nên chấp nhận tất cả để cưới nhau hay dứt khoát từ bây giờ luôn đây?
Theo Afamily
Dằn mặt chồng bằng cách vào nhà nghỉ ngủ, lúc trả phòng, tôi bị cả nhà chồng vào sỉ vả
Về nhà tôi thanh minh thế nào anh cũng không hiểu. Anh nói: "Cô lăng nhăng vào nhà nghỉ mẹ tôi nhìn thấy gọi về. Cô cũng giỏi đấy, tách nhau ra để khỏi ai nghi ngờ chứ gì".
Lúc cãi nhau chỉ có anh bỏ đi chứ tôi chẳng dám vì lạ nước lạ cái lại mới về làm dâu. (Ảnh minh họa)
Tôi mới kết hôn được hơn 2 năm. Vì tính nết cũng trẻ con nên vợ chồng tôi cãi nhau như cơm bữa. Chồng tôi thì không sao nhưng tôi hễ giận dỗi là không kiểm soát được, hay nói lung tung rồi làm to chuyện. Có hôm anh đi ngủ mà không hôn trán tôi tôi cũng nặng nhẹ anh. Nhiều khi nó đã là bản tính, biết là không phải nhưng tôi mãi không sửa được tật này.
Tuần trước thấy anh chúc sinh nhật bạn nữ hồi đại học tôi cũng ghen tuông giận hờn. Bây giờ bình thường nghĩ lại thấy mình sai chứ khi cãi nhau thì tôi nghĩ đủ điều. Nào là sinh nhật tôi anh chẳng bao giờ chúc trên facebook hay chẳng bao giờ đặt ảnh tôi làm ảnh đại diện cũng khiến tôi thấy khó chịu. Tôi luôn có tư tưởng là anh còn muốn ra ngoài quen người khác nên không muốn chia sẻ hình ảnh vợ lên mạng xã hội công khai.
Nhiều khi nghĩ lấy chồng xa nên tôi cứ tủi thân. Lúc cãi nhau chỉ có anh bỏ đi chứ tôi chẳng dám vì lạ nước lạ cái lại mới về làm dâu, đi làm cả ngày thành ra cũng không quen biết nhiều. Đến lúc cãi nhau anh bỏ về nhà ba mẹ anh ngủ chứ tôi chẳng bao giờ dám đi đâu.
Hôm vừa rồi anh có nhắn tin cho tôi là mẹ sang ăn cơm và dặn tôi đi chợ rồi về nấu ăn. Đúng hôm đó thì trường tôi báo ngày mai có đoàn thanh tra về nên giáo viên phải ở lại khá muộn để chuẩn bị. Tính tôi lại hay quên nên cũng không nhắn lại cho chồng vì cứ tưởng như mọi ngày thì anh về sớm anh nấu còn tôi về thì tôi nấu, dù sao chợ cũng cách có vài bước chân.
Khi tôi hí hửng về nhà, mở cửa ra thấy mẹ với chồng đang hằm hằm nhìn mình. Lúc này tôi mới nhớ ra vụ lúc chiều nên nói với mẹ: "Thôi chết con bận quá quên mất. Mẹ đợi lát giờ con nấu đây ạ". Mẹ chồng tôi giận ra mặt: "Thôi, mẹ ăn rồi. Nuôi con lớn nhường này sang ăn một bữa mà vợ nó cũng khó khăn". Nói xong mẹ chồng bỏ về còn chồng tôi thì tức giận quát tháo. Trong lúc giận dữ anh còn đuổi tôi đi. Lúc ấy tôi đói lắm, làm cả buổi đã có miếng cơm nào lót dạ đâu, thế nên tôi bỏ đi luôn.
Về nhà tôi thanh minh thế nào anh cũng không chịu nghe. (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ tính là đi ăn xong rồi về thôi. Ai dè về nhà thì anh khoá cửa trong, tôi gọi mấy cũng không ra mở cửa. Tức khí quá tôi bỏ đi luôn. Trong đầu tôi nghĩ anh đã dám đuổi vợ anh chân yếu tay mềm ra ngoài thì tôi phải làm cho anh sợ mất mật một lần cho chừa. Thế là tôi đi vào một cái nhà nghỉ để ngủ, định sáng mai dậy sớm còn về đi làm.
Sáng hôm sau, lúc tôi vừa trả phòng thì chồng tôi, mẹ chồng tôi rồi cả em chồng tôi như phục kích sẵn ngoài cửa. Mọi người giật tay tôi hỏi tôi đi với ai. Chồng tôi lúc ấy rất kinh khủng, anh kéo tay tôi rất nhanh và bắt tôi lên xe về nhà.
Về nhà tôi thanh minh thế nào anh cũng không chịu nghe. Anh nói: "Cô lăng nhăng vào nhà nghỉ ngoại tình, mẹ tôi nhìn thấy gọi về. Cô cũng giỏi đấy, tách nhau ra để khỏi ai nghi ngờ chứ gì". Anh còn nói hôm nay sẽ gọi cho ba mẹ tôi dưới quê nói tôi ngoại tình. Bây giờ tình ngay lý gian. Tôi nói anh đến nhà nghỉ hỏi nhân viên ở đó thì biết, nhưng anh nghĩ tôi nhờ họ thông đồng. Tôi không biết phải làm sao, tôi có làm gì nên tội mà giờ lại phải mang tiếng xấu ngoại tình thế này?
Theo Afamily
Những bữa cơm mẹ chồng nấu cho ăn ngày ở cữ và giọt nước mắt cay đắng Tôi vừa ôm con vừa ăn, nước mắt cứ chực trào ra. Mẹ chồng không thương con dâu đã đành một nhẽ nhưng chẳng lẽ bà không có chút xót thương nào với đứa cháu còn đỏ hỏn của mình sao? ảnh minh họa Bức thư gửi mẹ chồng cũ - người đã từng đánh con trai để bảo vệ đứa con dâu...