Trời ơi, đây không phải con tôi, con tôi không xấu thế này đâu, chắc bác sĩ trao nhầm rồi
Sau sinh, khi tôi nhẹ nhàng đặt con xuống, nhìn thấy con xấu, vợ tôi bắt đầu hét lên và khóc lóc. Cô ấy không nhận ra con và ôm lấy chân mẹ tôi một mực bảo bác sĩ đã trao nhầm con cho cô ấy.
Giờ đây tôi rất buồn khi con gái vừa chào đời lại không mang nhiều niềm hạnh phúc như tôi vẫn nghĩ. Là một người bố, tôi rất biết ơn vợ vì đã con sinh ra khỏe mạnh và lành lặn. Nhưng vợ tôi lại quá kì vọng vào nhan sắc của con nên bây giờ sau sinh cô ấy không thể chấp nhận thực tế con xấunên có dấu hiệu của sự trầm cảm, hoảng loạn.
Thú thật mà nói, tôi được nhiều người nhận xét là khá điển trai, sinh ra trong nhà có 3 anh chị em, tôi là người lấy được nhiều nét đẹp từ cả bên nội lẫn bên ngoại. Còn vợ tôi từ thời sinh viên đã là hotgirl của trường. Từ khi lấy chồng, cô ấy lại càng đẹp mặn mà sang trọng. Khi chúng tôi lấy nhau ai cũng chúc mừng và trêu là cặp này có triển vọng cải thiện nòi giống tốt và biết đâu sẽ sinh ra một hoa hậu tương lai.
Siêu âm mang thai con gái, cả nhà ai cũng mừng và hi vọng vào điều đó. Riêng vợ tôi không chỉ hi vọng mà còn nghiễm nhiên mặc định bố mẹ đẹp thì sinh con đẹp.
Do quá tự tin mà đôi khi vợ tôi có chút hơi quá đáng. Tuy không dè bỉu ra mặt nhưng cô ấy hay chê bai âm thầm những đứa trẻ kém xinh xắn. Hoặc gặp ai đang mang thai mà không được đẹp cho lắm, cô ấy cũng về nhà kể lại và cười. Có lần tôi khuyên cô ấy không nên nhạo báng người khác như thế thì vợ bảo “vì con mình đẹp nên mình có quyền”. Tôi nghĩ đây là niềm tự hào của bất kỳ người mẹ nào nên cũng không trách móc vợ thêm nữa. Rồi cô ấy cứ hình dung con sẽ thế nào, con nhặt được nét nào của tôi và nhặt được nét nào của cô ấy.
Rồi cũng đến ngày vợ tôi nhập viện sinh. Và tôi là người đầu tiên đón lấy con gái lúc con chào đời. Ôm con trong tay tôi hạnh phúc. Nhưng tận sâu trong lòng tôi cũng không tránh khỏi cái giật mình ban đầu vì thấy con gái không thừa hưởng nét xinh xắn từ mẹ hay bố. Tôi không nói con gái xấu nhưng so với những bé cùng phòng, con gái tôi kém nét hơn. Chắc cả mẹ tôi và mẹ vợ cũng không khỏi ngậm ngùi nhưng không ai dám nhận xét. Mẹ tôi chỉ bảo “con nít ấy mà, chẳng mấy chốc mà đổi nét”.
Vì sinh mổ nên khi sau sinh vợ tôi ra khỏi phòng hồi sức mới được gặp con. Trông thấy tôi bế con từ xa đi tới, cô ấy tuy đau nhưng cười mãn nguyện rất xúc động. Nhưng khi tôi nhẹ nhàng đặt con xuống, cô ấy bắt đầu khóc lóc. Cô ấy không nhận ra con mình và ôm lấy chân mẹ tôi một mực bảo bác sĩ đã trao nhầm con cho cô ấy. Vợ tôi hoảng loạn vì con gái chào đời không xinh đẹp như cô ấy mong muốn. Thật sự tôi rất ngại với các mẹ và thân nhân trong phòng nhưng không dám lớn tiếng vì sợ vợ lên máu hậu sản sẽ nguy hiểm tính mạng.
Mẹ vợ tôi phải dỗ dành khuyên nhủ rất nhiều nhưng cô ấy chỉ khóc và khóc mà không hề bế con. Mặc dù vẫn đang truyền dịch nhưng cô ấy còn đòi rút cả dây để đi hỏi bác sĩ xem có nhầm lẫn gì không. Cô ấy liên tục gào lên “Đây không phải con tôi”. Nghe tiếng ồn ào nên mọi người từ các phòng khác ùa đến xem đông đến nỗi bảo vệ bệnh viện phải chạy đến giải quyết. Sau khi khuyên can không được, một cô bác sĩ còn mắng chúng tôi khiến tôi chỉ biết xin lỗi không ngớt. Vợ tôi sau đó phải cho tiêm thuốc an thần để bình tĩnh lại.
Nhưng ngay cả khi đã bình tĩnh, cô ấy vẫn không ngừng khóc và từ chối gặp con cũng như ngăn cấm mọi người vào thăm con gái. Tôi biết là vợ vô lý nhưng bên nhau mấy năm tôi hiểu con người cô ấy vốn dĩ thiện tâm chỉ tại cô ấy đã nghĩ quá cầu toàn. Khi có điều gì không hài lòng cô ấy thường dễ suy sụp và tuyệt vọng hơn người khác. Thậm chí những lúc ôm lấy tôi, cô ấy còn khóc ngất đòi tự vẫn vì không còn mặt mũi nào nhìn ai. Mọi điều tôi an ủi đều không có tác dụng ngay lúc này. Trong lòng tôi thấy có lỗi với con gái vì đã không thể chào đón con một cách tốt nhất. Nhưng tôi cũng không thể la mắng vợ khi sức khỏe cô ấy còn quá yếu.
Khóc lóc hai ngày thì vợ tôi im bặt, bây giờ cô ấy thành ra trầm cảm, cả ngày chỉ truyền nước mà không chịu ăn uống gì. Cô ấy cứ nằm quay lưng vào tường không động, không nhìn vào con vì vẫn chê con xấu. Mẹ tôi và mẹ vợ phải thay nhau ở bệnh viện bế cháu đi xin sữa các mẹ xung quanh đó. Tôi thấy buồn khi những giọt sữa đầu tiên con bú lại không phải từ vợ tôi. Tội nhất là con gái, con dường như biết mẹ chưa chấp nhận con ngay nên rất ít quấy.
Video đang HOT
Tôi thật sự đau lòng và bối rối, không biết phải làm sao để vực dậy tinh thần vợ lúc này? Trong chuyện này không ai là tội đồ mà cả hai mẹ con đều là nạn nhân do vợ tôi quá nhạy cảm. Rất mong các chị, các mẹ giàu kinh nghiệm sau sinh có thể cho tôi lời khuyên gấp để tôi giúp vợ vượt qua cơn stress lúc này. Xin cảm ơn mọi người.
Theo WTT
Bị chồng chê "chẳng bằng gái gọi hết đát", vợ bỏ đi để rồi 15 sau có người đàn ông gọi cho chồng: "Tôi đang lên giường với vợ anh đây"
Ngay anh cươi chi vê, chi xinh đep la thê tre trung la thê vây ma sau 6 năm chi dương như biên thanh 1 con ngươi khac.
Ban be găp ai cung giât minh không nhân ra chi nưa, cô gai xinh đep xưa kia đâu mât rôi sao giơ ngươi ta chi thây 1 ngươi đan ba gia nua, đâu bu toc rôi suôt ngay quanh quân phuc vu chông con rôi vui đâu vao công viêc.
Chi dương như đanh mât chinh minh, chi qua tham lam khi cư ôm đôm moi thư. Nhưng thưc sư nêu chi không lam mây viêc đo thi cung chăng co ai lam giup ca. Anh la 1 ngươi chông gia trương chi thich sai khiên chư chăng bao giơ chiu đông tay đông chân. Đi ra xa hôi thi noi hay lăm, tôi thê nay tôi thê kia nhưng vê nha thi viêc cua anh chi la gac chân lên năm bâm điên thoai xem ti vi rôi sai vơ con phuc vu.
Nhiêu luc soi gương chi cung không nhân ra chinh minh nưa, chi cung muôn như ban be đươc thanh thơi đi ca phê, đi tâp gym, rôi săm cho minh nhưng bô quân ao đep. Nhưng khô nôi co bao nhiêu tiên chi con phai lo tiên sưa tiên hoc cho con vi sô tiên chông chi đưa chăng đu.
Anh sông vô tâm thich chi đao, không bao giơ đông tay vao viêc gi nhưng lai muôn vơ phai xinh đep. Môi lân ban be liên chi cung hao hưng vi nghi chông se đeo vơ con đi cung nhưng khô nôi khi chi vưa măc đô xong thi anh lanh nhat bao:
- Cô đi lam gi cho xâu măt tôi, ơ nha đây. Vơ ngươi ta thi xinh đep vay ao lông lôn nươc hoa thơm phưc con cô cô nhin lai minh đi.
- Tôi thi lam sao nao, nêu anh biêt nâng niu biêt chiêu chuông thi tôi co thanh ra thê nay không? Anh khen vơ ngươi ta vây đa bao giơ anh nghi anh chăng băng 1 goc cua chông ngươi ta chưa?
Bao nhiêu uât hân, tui hơn kim nen bây lâu chi quyêt đinh noi ra băng hêt. Nhưng đôi lai chi nhân đươc cai tat chay ma cua anh:
- Cô nghi minh la ai ha, nhin cô con không băng gai goi hêt đat ra đương đưng sơ không ma nao no ngo chư chưa noi gi đên 1 đêm 50 nghin.
Bi khinh thương xuc pham thâm tê, chi điên lên:
- La anh noi đây nhe, tôi se khiên anh phai ân hân. Tôi cung chan lăm cai canh suôt ngay đi lam ô sin rôi, nêu đêm nay tôi tim đươc ngươi đưa tôi đi thi ngay mai tôi va anh se đương ai nây đi nhe. 2 đưa con môi ngươi nuôi 1 đưa.
- Đươc thôi, co ngon thi đi đi, đê xem ma nao no rươc.
Chi nhin chông vơi anh măt căm giân, chi lai tu lây bô đô nhin ôn nhât, đưng trươc gương bôi son ke chân may vao. Câm tui xach chi bươc ngang măt anh:
- La anh noi đây nhe.
Chi nhêch mep rôi bươc đi, đê lai sư ngơ ngang va tưc giân trong chông:
- Cô ta dam đi sao, ư ngon thi cư đi đê xem tôi noi co đung không?
Đông hô điêm 9 giơ chi vân chưa vê, đưa con ut thi khoc ngăt ngheo đoi me, đoi sưa. Anh loay hoay pha sưa cho con, du lam bô cua 2 đưa tre nhưng mây cai nay anh chưa khi nao đông đên. Giơ anh mơi nhân ra trươc giơ cai gi cung me no lam.
Khi đang cho con uông sưa thi anh nhân đươc tin nhăn, chưa kip mơ ra anh đa lâm bâm:
Tôi đa bao ma chưa đươc 15 phut se mo vê thôi, đưng hong tôi cho vao nha.
Nhưng rôi thư đâp vao măt khiên anh sôc ngât:
- Tôi đang lên giường với gái gọi hết đát của anh đây. Anh viêt đơn như lơi hưa đi nhe, tư mai tôi se chiu trach nhiêm vơi cô ây.
Anh goi điên lai vi nghi chi mươn may ai nhăn vê nhưng đâu giây bên kia 1 giong nam vang lên:
- Vơi anh cô ây la gai gia hêt đat con vơi tôi vơ anh la ca 1 tai san quy gia đây.
- May la thăng khôn nao đưa may cho vơ tao ngay, bao cô ta nêu không vê thi chêt chăc vơi tao.
- Tôi se không vê đâu, tôi không muôn phi pham thơi gian va tuôi tre bên 1 ga chông tôi như anh nưa. Anh khinh thương tôi nhưng vân co nhiêu ngươi cân tôi lăm, thê nhe chao anh.
- Cô... cô...
- Anh nghe rôi đây, đêm nay cô ây se la... cua tôi.
Chi ra hiêu tăt may, trong giây phut nghet thơ chi nhin ngươi đan ông kia chăng biêt nên buôn hay nên vui nưa. Đêm đo ho ngôi noi chuyên vơi nhau thâu đêm, chi không nghi chi 1 cu điên thoai nhơ va luc bê tăc ma ngươi đan ông xưa kia sông chêt noi se chơ đơi chi lai xuât hiên như vây. Chi mim cươi buôn khi anh ây vân noi yêu chi cho du chi đa co con co gia đinh. Sô phân thât biêt trêu ngươi, phu nư la vây luôn chon cho minh nhưng ga đan ông tôi đê găn bo ma bo qua nhưng ngươi đan ông hêt long hêt da vơi minh. Ngay mai vê nha, chi viêt đơn ly hôn. Khi thây chông đinh đanh minh chi dơ tay chông lai:
- Anh không co quyên đanh tôi bât cư lân nao nưa đâu, la anh đa đây tôi đi ma. Chia tay đi, hay tim cho minh 1 cô vơ xinh đep va phai sông it nhât 5 năm vơi cô ta nhe, đê xem sao 5 năm lam vơ cua ngươi đan ông tôi như anh thi ngươi đan ba đo co con xinh đep như anh muôn không hay thâm chi con tê hai hơn tôi khi nay nưa.
Chi ôm con bươc ra khoi nha không phai chay theo tinh cu ma la tim cho minh 1 hương đi mơi. 1 hương đi ma ơ đo chi co thê lam lai cuôc đơi va nhât đinh chi se hoc cach yêu ban thân minh nhiêu hơn.
Theo WTT
Sau tai nạn, vợ mất trí không nhận ra chồng nên chồng hí hửng trả vợ về nhà đẻ Vào một ngày nọ Thắng liên tiếp nhận được tin dữ; 3 dự án lớn của công ty anh đều bị khách hủy khiến bên anh phải chịu tổn thất rất nặng; chưa kể ngân hàng gọi điện thông báo số tiền tiết kiệm của anh đã được chuyển hết sang một tài khoản khác ảnh minh họa Cuộc hôn nhân của Thắng...