Trở về sau chuyến đi dài, nữ trưởng phòng bật khóc trước cảnh đau lòng
Sau bao nhiêu cố gắng, tôi nhận về mình một kết cục ê chề…
Từ ngày lên chức trưởng phòng kinh doanh, tôi không hề có một ngày nghỉ. Những chuyến công tác của tôi cứ nối dài liên tục. Chồng tôi nhìn tôi xách valy ra khỏi nhà đều thở dài. Thế nhưng anh không dám ý kiến vì tôi đang là trụ cột kinh tế, nuôi chồng con và lo trả nợ cho mẹ chồng.
Chồng tôi vốn là dân xây dựng. Năm ngoái, vì mâu thuẫn với cấp trên nên anh tự ái, xin nghỉ việc ở nhà. Tôi đã gửi hồ sơ đồng thời nhờ bạn bè giới thiệu việc mới cho anh nhưng anh không chịu. Anh muốn mở một công ty do mình đứng đầu.
1 năm trôi qua, kế hoạch thành lập công ty của anh vẫn chưa thành vì nhiều vướng mắc vì vậy kinh tế gia đình hoàn toàn phụ thuộc vào thu nhập của tôi.
Mẹ chồng không giúp gì gia đình tôi kể từ khi tôi về làm dâu cho đến khi tôi sinh 2 đứa con. Nhưng 3 năm trở lại đây bà lại đặt lên vai tôi một gánh nặng nợ nần.
Bà ham mê cờ bạc. Khi đổ bệnh, không có khả năng chi trả, những con nợ tìm đến gia đình tôi. Chồng tôi là con trai độc nhất nên anh phải nhận về khoản nợ đó để mẹ yên lòng.
Từ đó đến nay, cứ đầu tháng, chủ nợ lại xuất hiện và thu của vợ chồng tôi 10 triệu đồng.
Ảnh: Youtube
Video đang HOT
Tôi đi suốt ngày nhưng mỗi khi trở về nhà, tôi lại ra sức yêu chiều phục vụ chồng con. Phần vì tôi muốn bù đắp cho gia đình sau những ngày bận rộn. Phần vì tôi muốn chồng tôi bớt nghĩ ngợi trong lúc sa cơ lỡ vận. Nhưng sau chuyến công tác trở về vào thứ 5 vừa rồi mọi thứ đã sụp đổ trong mắt tôi.
Hôm đó là sinh nhật chồng tôi. Mọi năm, vào ngày sinh nhật anh tôi vẫn sắp xếp công việc để cả nhà chúc mừng anh ở một khu nghỉ dưỡng. Năm nay, tôi vướng lịch công tác ở TP Biên Hòa (Đồng Nai) nên trước khi đi tôi đã hứa hẹn bù đắp cho anh và các con vào dịp khác.
Chồng tôi tỏ vẻ không hài lòng, các con mặt mày ỉu xìu nên tôi khá áy náy. Đi công tác, tôi cố gắng đẩy nhanh công việc để trở về nhà vào đúng sinh nhật anh.
Sau khi đáp chuyến bay xuống Nội Bài vào lúc 5h chiều, tôi bắt taxi đi mua bánh và quà sinh nhật cho anh. Món quà là chiếc đồng hồ hơn 60 triệu – anh vẫn thường ao ước. Tôi nghĩ, khi nhận món quà này chồng tôi sẽ phải cười tít mắt vì sung sướng.
Về nhà, tôi không bấm chuông mà khẽ mở cửa để tạo bất ngờ. Tuy nhiên căn nhà hoàn toàn tối thui và yên ắng cho đến khi tôi phát hiện ra tiếng động trên tầng thượng…
Ở tầng thượng, tôi trồng rất nhiều phong lan và đặt một bộ salon để uống nước. Ngồi ở ghế salon đó, tôi vừa có thể ngắm hoa vừa có thể phóng tầm mắt ra nhìn thành phố. Vì vậy, với tôi đó là không gian mà tôi vô cùng trân quý…
Nghe tiếng động trên tầng thượng, tôi tìm lên thì phát hiện chồng tôi đang ở với một cô gái lạ, cả hai không mảnh vải che thân. Tôi gào khóc như một đứa trẻ.
Thấy tôi gào khóc, cô gái ôm quần áo chạy mất hút. Chồng tôi thì sững sờ rồi quỳ sụp xuống. Anh nói, người đàn bà đó là gái làng chơi. Anh quan hệ theo kiểu bóc bánh trả tiền chứ không hề có tình ý khác. Anh xin tôi bỏ qua cho anh lần này để anh có cơ hội chuộc lỗi với tôi.
Tôi vẫn khóc nghẹn. Trái tim vỡ vụn vì đau đớn. Tôi không thể tin được, chồng tôi có thể làm chuyện ấy với một cô gái trong không gian yêu thích của tôi…Giờ tôi phải làm sao? Làm sao có thể chữa lành vết thương này để giữ lại gia đình? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Lời cầu hôn đến muộn
Mọi người bắt đầu vỗ tay ầm ầm lên. Nhìn cặp nhẫn, nhìn chồng mình, em cứ thế bật khóc. Giây phút anh đeo chiếc nhẫn cầu hôn vào tay em là giây phút em hạnh phúc nhất.
20 tuổi, em bỏ dở việc học hành để làm vợ người ta. Chồng em là nhân viên bán hàng nên lương lậu thấp bèo nhèo. Hồi đó cũng vì em lỡ mang bầu trước nên cũng chẳng tổ chức cưới hỏi gì. Em cũng từng phân vân sẽ giữ hay bỏ thai nhưng chính anh đòi cưới vì "đứa bé không có tội."
Sau một bữa tiệc nhỏ, em ôm quần áo về nhà chồng. Em xin bảo lưu kết quả đại học để sinh con. Cũng may nhà chồng không hề dựa vào cái thai để mắng mỏ, gây khó dễ cho em. Ngược lại, mẹ chồng còn tỏ ra cưng chiều, thương em hơn. Bà luôn dặn chồng em phải chăm sóc em chu đáo, đừng để em phải suy nghĩ nhiều. Phụ nữ có thai đã khổ, vì cái thai mà bỏ dở việc học càng khổ hơn. Em cảm ơn mẹ chồng lắm và cảm thấy mình cũng còn may mắn khi gặp được nhà chồng tốt như vậy.
Em từng có suy nghĩ bỏ thai nhưng chính anh đã động viên em giữ lại - Ảnh: Internet
Khi con được hơn 4 tháng thì em đăng kí học tiếp đại học. Đó là những ngày tháng khổ cực nhất của cả em lẫn chồng. Vì công việc của anh lẫn việc học của em nên chúng em thống nhất sẽ lên thành phố ở trọ cho tiện.
Nếu không đi học em sẽ trông con, nấu nướng. Khi nào đi học em lại gửi con cho một chị cùng xóm trọ. Nếu con khỏe mạnh thì không nói nhưng chỉ cần cháu bệnh là vợ chồng em lại khổ hơn. Có khi sáng hôm sau thi học kì mà tối nay con sốt, em phải thức cả đêm. Việc học cũng vì thế bị ảnh hưởng không ít.
Tuy nhiên, chồng em vẫn luôn ở bên động viên em. Những đêm con bệnh, anh cũng thức suốt dù đã đi làm cả ngày. Vào mấy tháng hè, em được nghỉ học thì anh còn nhận thêm công việc làm ban đêm để kiếm thêm tiền. Gánh nặng công việc lẫn tiền bạc đều đổ lên vai anh nhưng chưa một lần anh cáu gắt với em. Có đêm anh vừa chăm con vừa ngủ gật. Nhìn anh, em ứa nước mắt. Trên đời này liệu có còn người đàn ông nào tốt với vợ con như anh không?
Khi em tốt nghiệp đại học cũng là lúc chồng em chuyển việc làm. Công việc mới lương thấp, lại bắt đầu lại từ đầu nên anh ốm đi thấy rõ. Có đêm em giật mình tỉnh giấc đã thấy anh đi đâu mất. Hóa ra anh ngồi chong đèn làm việc thêm. Em hỏi vì sao anh không ngủ, anh nói anh phải làm việc chăm chỉ để lo cho em và con một tương lai tốt hơn. Từng lời nói của anh vừa làm em đau lòng vừa cảm thấy hạnh phúc.
Nhiều khi ngồi ăn cơm, nhìn con trai càng lớn chồng em lại hay thở dài. Em hỏi vì sao, anh chỉ lắc đầu. Có khi ôm em trong tay, anh lại nói không biết khi nào anh mới mua được cho em một đôi nhẫn cưới. Em cười xòa.
Đúng là ở chung với nhau đã hơn 3 năm. Con trai cũng gần 3 tuổi rồi nhưng vợ chồng em chưa từng có nhẫn. Hồi đó nghèo khổ phải dành dụm tiền sinh con nên lấy tiền đâu tổ chức đám cưới, tiền đâu mua nhẫn. Nhưng em cũng không quan trọng chuyện đó chỉ cần vợ chồng hạnh phúc, con trai khỏe mạnh là được.
Từng lời anh nói khiến em vỡ òa trong hạnh phúc - Ảnh: Internet
Cho đến ngày cưới em gái, em giật mình ngỡ ngàng với những gì chồng đã làm. Hôm ấy khi MC mời anh lên hát em đã rất bất ngờ. Cầm Mic, anh nói dõng dạc những lời chúc mừng vợ chồng em gái em.
Sau đó, anh còn ngập ngừng rồi nói: " Bài hát này tôi mới gửi đến vợ mình. Em đã vì tôi mà hi sinh quá nhiều. Thế mà đến cặp nhẫn cưới tôi cũng chẳng mua được cho em trong ngày trọng đại cách đây 3 năm. Hôm nay, tôi muốn mượn cơ hội này để nói lời cầu hôn với em dù chúng tôi đã là vợ chồng." Tim em đập thình thịch khi nghe anh nói.
Rồi anh đi dần xuống chỗ em, quỳ chân xuống trước em và chìa ra một cặp nhẫn vàng. " Hãy làm vợ anh cả đời này nhé. Anh hứa sẽ dùng cả sức lực và tình yêu của mình để đem lại hạnh phúc, bình yên cho em."
Mọi người bắt đầu vỗ tay ầm ầm lên. Nhìn cặp nhẫn, nhìn chồng mình, em cứ thế bật khóc. Giây phút anh đeo chiếc nhẫn cầu hôn vào tay em là giây phút em hạnh phúc nhất. Em đã không lầm, thật sự không lầm khi trao gửi cả cuộc đời cho anh. Chỉ cần có anh, em tin mình sẽ sống thật tốt và thật hạnh phúc.
Theo Lê Quỳnh Thương / Thời Đại
Tôi bật khóc khi đọc được lá thư mẹ chồng để dưới gối Sau khi đọc xong lá thư, tôi cảm thấy khóe mắt cay cay. Phải chăng tôi không chịu mở lòng, tôi quá cố chấp nên mẹ chồng tôi mới bỏ đi như thế? Tôi năm nay 28 tuổi, tôi quen biết chồng qua một đám cưới. Sau khi trao đổi số điện thoại, gặp gỡ vài lần, tôi cảm thấy tôi và anh...