Trở thành “trai bao” khi tròn 20 tuổi
Làm “ trai bao” em đã có trong tay nhiều thứ mà trước kia em có như: quần áo hàng hiệu, nước hoa đắt tiền, dế siêu thời trang, những chiếc xe đắt tiền… Nhưng em chán vì những lần bị đánh ghen tơi bời, phải nói những lời trìu mến với các phụ nữ đáng tuổi mẹ mình. Tệ hơn là em đã bị các bệnh lây qua đường tình dục…
Để có tiền và những đồ hiệu khoác trên mình, nhiều chàng trai đã chấp nhận làm trai bao cho cả những người đồng giới. Ảnh minh hoạ.
Trước đây, em luôn là một đứa con trai ngoan của ba mẹ. Học kỳ nào, em cũng luôn là một đứa học sinh khá của lớp. Tuy không học giỏi xuất sắc, nhưng ba mẹ em luôn tự hào về em. Nhà em lại thuộc diện khá giả, nên ba mẹ chỉ cần em giữ vững phong độ học tập như thế cũng đủ hãnh diện để xin cho em vào một nơi làm việc cao cấp nào đó rồi.
Nhưng cuộc sống thường không bao giờ như ý muốn của con người. Vào giữa năm thứ nhất đại học, bố của em – người trụ cột trong gia đình em đã qua đời do bị tai nạn trong chuyến đi công tác dài này. Mẹ em vì không chịu nổi cú sốc này cũng ngày một tàn tạ, héo mòn và ốm đau liên miên. Từ là một đứa con trai được cưng chiều lúc đó em cũng ngã quỵ vì tiếc thương bố. Nhưng rồi thấy mẹ mãi như vậy nên em cũng phải đứng lên trở thành người đàn ông cứng rắn trong nhà để cáng đáng và lo toan mọi việc.
Bố em vừa nằm xuống chưa xanh cỏ thì mẹ em cũng lại được chuẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Tuy nhiên, rất may là chưa phải giai đoạn cuối nhưng số tiền điều trị hết đợt này đến đợt khác cũng hết kha khá. Mẹ em lại rất hay ốm đau vặt nên của nả trong nhà cứ dần đội nón ra đi. Em lại đang học ở một trường học nổi tiếng với mức học phí cao ngất ngưởng.
Thấy gia đình bắt đầu sắp gặp khó khăn, em ban đầu dự định bỏ học giữa chừng để đi làm thêm kiếm tiền cho mẹ đỡ lo lắng rồi lại quay trở lại học tiếp. Nhưng rồi, có lẽ do em được sống trong sự hưởng thụ quá lâu rồi nên đi làm em không chịu được áp lực công việc. Đặc biệt những công việc này làm vất vả là vậy mà những đồng tiền kiếm về lại chẳng được bao nhiêu.
Thế là em cứ vừa làm vừa ngó nghiêng một công việc nhàn nhã hơn lại cho thu nhập cao hơn. Trong quá trình đó thì em tình cờ gặp được một người bạn ngày cấp 3. Khỏi phải nói người bạn này đã ngạc nhiên như thế nào khi thấy em từ một cậu công tử nhà giàu giờ lại phải đi làm thuê kiếm ít tiền hàng tháng. Và rồi, chuyện qua chuyện lại cậu ấy bảo em rằng có muốn đi làm một công việc gì nhàn hạ lại chả mất gì mà lương cao không?
Video đang HOT
Tất nhiên, khi được cậu bạn gợi mở như thế, em rất là cảm kích và biết ơn cậu bạn ấy. Dù sao thì cậu ấy cũng chỉ muốn em được sống tốt hơn. Và rồi nghe lời cậu ấy, 20 tuổi em bắt đầu bập bẹ trở thành một “trai bao” và cứ sau một vài lần đầu còn bỡ ngỡ, em bắt đầu nhắm mắt đưa chân lún sâu từ bao giờ không hay.
Sẵn có cái vẻ ngoài điển trai, lạnh lùng và mang dáng dấp của một công tử nhà giàu, nên em không phải đi “tút tát’ một tí nào hết trước khi vào nghề. Như thằng bạn em nói, chỉ cần chiều theo những người đàn bà ấy, chỉ cần ngọt ngào với họ và đáp ứng họ chuyện ấy, những người đàn bà đó sẽ cho bạn cả cuộc sống giàu sang, sung túc.
Và mọi chuyện đúng như lời cậu bạn kia nói trước đó với em, mới chỉ đi làm trai bao được 1 tháng mà em đã có trong tay nhiều thứ mà trước kia em có như: quần áo hàng hiệu, nước hoa đắt tiền, dế siêu thời trang, xe này xe nọ…Chỉ có điều, em luôn phải hết mình phục vụ những quý bà lăng nhăng lắm tiền ít tình ấy một cách khá vất vả. Nhưng vất vả và nhục nhã đến mấy em cũng chịu được. Em chỉ không chịu được khi em và những người đàn bà nào đó từ trên xe bước xuống và nhìn thấy ánh mắt tò mò hoặc dè bỉu của mọi người. Với em trai bao là một công việc, vì thế đã là công việc thì không có từ nhục nhã hay lăng mạ được ở đây.
Vì từ nhận thức như thế, em cứ lún sâu vào hết mối quan hệ này đến quan hệ khác. Thậm chí khi chán làm trai bao cho những gái già lắm tiền em còn là cả trai bao cho những người đàn ông đồng giới. Và ở thế giới nào của họ, em cũng đều thấy bản thân thật thảm hại. Nhiều lúc em đã muốn dừng lại nhưng những đứa bạn cùng cảnh ngộ như em lại động viên: “Tại sao lại không chịu làm tiếp, mày có mất thứ gì đâu, mày chỉ được nhiều hơn mất.”
Nhưng bây giờ, sau hơn 1 năm làm trai bao, em đã cảm thấy quá chán ngán với cuộc sống này. Em chán vì những lần bị đánh ghen tơi bời của vợ/chồng/bồ của họ. Em cũng chán phải lép vế nói những lời trìu mến với những phụ nữ đáng tuổi mẹ mình. Tệ hơn hết là gần 2 năm “hoạt động”, em đã có những dấu hiệu bị các bệnh lây qua đường tình dục. Em muốn đi khám bác sĩ nhưng lại ngại vì xấu hổ.
Em đang dùng dằng muốn thoát khỏi nó quá vì em cũng cảm thấy xấu hổ và căm ghét bản thân mình sao lại đi lạc vào con đường xấu xa này nhưng em cũng chưa biết bắt đầu từ đâu. Em phải làm sao để mọi người trong khối phố không còn nhìn em bằng con mắt giễu cợt, ghê tởm và khinh bỉ đây? Mẹ em đến giờ vẫn chưa biết chuyện này vì mẹ em sức khỏe rất yếu nên rất ít khi ra khỏi nhà. Nếu mẹ em mà biết thì chắc sẽ đau lòng lắm! Em nên làm thế nào đây?
Theo ANTĐ
Đau đớn phát hiện vợ đẹp vào nhà nghỉ với bồ mỗi đêm
Tôi từng cảm kích trước tấm lòng hiếu thảo của vợ dành cho dì nhưng rồi chết lặng khi phát hiện ra cô ta đã tạo ra vỏ bọc quá tốt để ngoại tình.
Đau đớn phát hiện vợ đẹp vào nhà nghỉ với bồ mỗi đêm.
Trước khi đi đến hôn nhân, tôi và vợ đã trải qua 3 năm hẹn hò đầy lãng mạn. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu chân thành, sự hòa hợp, đồng điệu. Cô ấy là mẫu phụ nữ mà tôi mong muốn gặp và lấy làm vợ: xinh đẹp, tính cách nhẹ nhàng, hiện đại và biết chăm sóc gia đình.
Hai đứa yêu nhau chân thành, đám cưới đến sau đó như một cái kết tất yếu khi cả hai cảm thấy thực sự cần nhau cho cuộc sống này, không thể khác.
Ngày đám cưới diễn ra, tôi hạnh phúc bởi nếu có thể chọn lại tôi cũng vẫn yêu và đi đến hôn nhân với người phụ nữ này. Cô ấy không hoàn hảo, vẫn còn có những điểm chưa tốt nhưng tôi hài lòng với con người nàng, tính cách nàng.
Những ngày sau đó với tôi là chuỗi ngày đáng nhớ, thăng hoa của một cuộc tình đơm hoa. Tôi và vợ làm gần cơ quan, lại cùng ngành nghề nên càng có được sự đồng cảm, hiểu nhau.
Ngày cậu con trai của hai đứa chào đời, tôi mừng rơi nước mắt và thầm cảm ơn sự hy sinh của cô ấy. "Gạch nối tình yêu" khiến tôi càng thêm yêu, tôn thờ vợ mình hơn.
Trong quan hệ vợ chồng thật khó tránh khỏi những sứt mẻ, mâu thuẫn, chúng tôi cũng vậy nhưng phải thừa nhận, tôi chưa từng ân hận vì đã kết hôn với người phụ nữ mà tôi cảm thấy gần gũi từ lần gặp đầu.
Thế rồi mọi chuyện bỗng rẽ sang một hướng khác mà tôi chưa từng nghĩ tới. Vợ tôi chuyển công tác sang một công ty khác. Ở môi trường mới, cô ấy đã có những thay đổi so với trước kia. Dù vẫn duy trì lịch "yêu" đều đặn nhưng bằng sự tinh tế và đa cảm, tôi cảm nhận vợ mình không còn sôi nổi như trước nữa. Cô ấy tỏ ra hờ hững hơn trước dù điều đó chẳng bộc lộ quá rõ ràng. Đôi khi tôi tự vấn mình nhưng rồi cũng lại an ủi bản thân thông cảm, có lẽ vợ chưa quen với môi trường mới.
Một ngày kia, vợ thông báo cô ấy phải vào viện thường xuyên để chăm sóc cho người dì bị ốm nặng. Thế là suốt một tuần đó, vợ tôi không ngủ ở nhà với lý do ngủ lại trong viện để tiện chăm non.
Tin lời cô ấy, tôi chẳng mảy may nghi ngờ mà còn ủng hộ nhiệt tình. Cho đến một ngày, có người phụ nữ lạ mặt gửi đến tờ giấy trong đó tố cáo vợ đang lừa dối, tôi mới phát hoảng và trực tiếp điều tra thực hư.
Khi tôi đề nghị được giúp đỡ cô ấy cùng chăm sóc dì thì vợ cương quyết từ chối với lý do không muốn tôi vất vả. Cất công bám theo, tôi sững sờ biết được sự thật khủng khiếp. Đúng là người nhà cô ấy nằm viện thật và chuyện cô ấy vào viện đưa cơm cũng không sai. Dù vậy hàng đêm người phụ nữ gắn bó với tôi suốt 3 năm qua chẳng hề ngủ lại đó chăm sóc như lời cô ta mà ghé vào nhà nghỉ kế bên với người đàn ông có thân hình cao to.
Phải mất rất nhiều công sức tôi mới lật mặt được thủ đoạn tinh vi của cô vợ. Hàng ngày cô ta luôn thuê một người phụ nữ khác đóng giả mình, diện quần áo của mình để thay cô ấy chăm sóc cho dì. Cũng bởi không muốn cho vợ nghi ngờ về sự theo dõi của mình nên tôi luôn phải đứng từ xa quan sát. Do đó, nhiều ngày liền tôi vẫn tin rằng người đàn bà được thuê chính là vợ.
Ngày lật tẩy được hành vi "ăn vụng" của vợ, trái tim tôi như muốn vỡ tung. Người phụ nữ mà tôi từng tôn thờ rốt cuộc đã thay lòng đổi dạ. Thế mà tôi đã từng nghĩ ai có thể phản bội mình nhưng cô ấy thì tuyệt đối không.
Hạnh phúc tưởng như bất biến mà rồi vỡ tan như thể trong giấc mộng khiến tôi hụt hẫng, suy sụp. Đớn đau này tôi không biết chia sẻ cùng ai. Tôi không biết mình có nên tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân với người vợ giả dối này nữa hay không khi tôi đã bước sang tuổi 35.
Theo Phunutoday
Bí kíp tìm lại hương vị lãng mạn cho người bạn đời Khi mới yêu, ai cũng mơ về những bó hoa, bánh ngọt, nến thơm...tình yêu thì luôn bay bổng, ngây ngất. Điều này có thể có song khi đã là bạn đời của nhau, vì sao lãng mạn cứ kéo đuôi nhau...đi hết? Nhất là trong thời đại này, khi hai vợ chồng ngồi bên nhau mỗi người lăm lăm cái...smartphone thì sự...