Trò chơi gây “nghiện”
Làm thế nào khi cô bạn thân của bạn thích “chơi” với những thứ đồ chơi người lớn khi cô ấy mới đang học ĐH năm thứ 2 và chưa lập gia đình…
Trước hết tôi xin đề nghị Tòa soạn giữ kín thông tin về người viết cũng như cô gái mà tôi sẽ kể trong bức thư này, bởi cô ấy cũng như tôi, còn rất trẻ, và còn cả một tương lai phía trước…
Tôi có một cô bạn thân từ năm cấp 3, xinh đẹp và ngoan ngoãn. Gia đình cô ấy khá giả hơn tôi nhiều, bố mẹ lại hết sức tự hào và gần như là tin cậy tuyệt đối, chứ không “kèn kẹt” như gia đình tôi. Chúng tôi gần như không giấu nhau chuyện gì, nhất là những chuyện tình cảm của 2 đứa. Cô ấy vẫn luôn nói với tôi rằng cô rất coi trọng việc gìn giữ điều quý giá nhất của con gái, cho tới khi chúng tôi lấy chồng.
Đến năm thứ 2 Đại học, chúng tôi ít có thời gian ở bên nhau hơn, nhưng khi nào gặp nhau cũng vui như hội. Cô ấy có thêm nhiều bạn bè mới, tôi nhận thấy họ đều là những người bạn sành điệu, có nhiều tiền và chịu chơi. Có lần, tôi đến nhà, mẹ cô ấy nấu nướng dưới bếp, trên phòng chỉ có cô ấy và 2 cô bạn gái khác, tôi tình cờ thấy họ đang xem phim sex và cười khúc khích với nhau. Thấy tôi, cô ấy rủ tôi vào xem cùng.
Thực ra thì chúng tôi cũng đã đủ lớn, đủ ý thức về những kiến thức mà tuổi chúng tôi cần có. Cả bọn vui vẻ ngồi xem, nhưng tôi nghe thấy mấy cô bạn của cô ấy nói về những cậu A, ông B nào đó kèm theo những câu chuyện kiểu như “trông nó bên ngoài thế nhưng mà kém lắm…”, khiến tôi hơi sợ hãi. Cuối buổi, khi chỉ còn 2 chúng tôi, tôi gặng hỏi bạn mình, liệu cô ấy đã từng có chuyện gì với đàn ông chưa. Cô ấy ôm lấy tôi cười: yên tâm đi, không có đâu, tớ chỉ “chơi” chút thôi mà!
Video đang HOT
Rồi ngoài sức tưởng tượng của tôi, cô bạn gái thân – mà với tôi nhiều khi ngọt ngào và thánh thiện giống như một thiên thần – ra khóa cửa cẩn thận, rồi lục tìm trong một ngăn bí mật ở tủ quần áo của cô ấy, những món đồ mà tôi chưa từng nhìn thấy: đó là thứ dụng cụ kỳ lạ, với nhiều hình dạng khác nhau.
Tôi lạnh người: “ Sao, bạn chơi với mấy thứ đồ này à?” Thấy tôi ngạc nhiên, cô ấy phá lên cười rồi ngồi sát vào tôi, hai tay – rất tự nhiên, luồn qua lớp áo ngực của tôi – thủ thỉ: “Đây này, bạn muốn thử không, chắc chắn rằng chẳng anh chàng nào làm bạn có cảm giác này được đâu!”.
Dĩ nhiên là tôi không dại dột đi thử với những dụng cụ đó. Nhưng bạn tôi thì không ngần ngại: cô ấy thử ngay trước mặt tôi, với một sự thuần thục làm tôi choáng váng. Tôi ngồi trên giường, toàn thân như bất động, đi hết từ trạng thái bàng hoàng, đến sợ hãi, rồi bị kích thích trước thân thể mướt mát mồ hôi của bạn mình. Tôi thề với bạn, đó là lần đầu tiên (và cũng là lần cuối cùng) tôi chứng kiến một cô gái làm việc đó một mình trong trạng thái đến thế.
Tôi lặng nhìn ánh mắt sáng rạng rỡ của cô bạn mình, khi huyên thuyên với tôi đủ thứ kinh nghiệm về thứ “đồ chơi người lớn” ấy. Điều gì đã khiến cô ấy đột nhiên ham hố những loại hàng hóa đó?
Sau đó tôi mới biết, trong những người bạn cô tình cờ biết – người đã dạy cô cách sử dụng những dụng cụ này, là một con buôn “hàng sex” hạng nặng. Cô ta có một cái kho với đủ thứ trên đời – đương nhiên hoàn toàn lạ lẫm với một cô gái như bạn tôi.
Nhưng tôi nhớ lại cảm giác của mình, tôi hiểu thứ đồ chơi ấy, càng lấn sâu, thì càng khó rút chân ra. Vì bạn biết đấy, cảm xúc có bao giờ được coi là đủ đầy? Rồi cô ấy sẽ muốn hơn thế, sẽ tàn phá bản thân hơn thế…
Thậm chí, tôi bàng hoàng vì nghe bạn tôi nói, cô ấy còn đang có ý định tham gia… buôn bán những món đồ này với họ! Tôi thực sự muốn làm gì đó cho cô ấy, nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu nữa….
Theo VNE
Ba ơi, đừng say nữa!
Đây không biết là lần thứ mấy con chứng kiến cảnh ba say bò lê bò lết. Hễ gặp mẹ, ba vồ lấy: "Cô đi đâu từ sáng tới giờ? Cô đi gặp thằng nào? Tại sao gặp tôi mà cô không chào hỏi..." .
Chiều hôm qua đi học về, con lại thấy ba nằm dài ở hiên nhà, miệng lải nhải: "Minh ơi, Minh à, sao em dám coi thường tôi vậy? Thành ơi, Trinh ơi! Ba chỉ có hai con...". Con hoảng sợ chạy ra sau nhà, nơi bụi chuối, mẹ con đang ngồi trốn, nước mắt lưng tròng, mẹ biểu con vô nhà bắc nồi cơm.
Đây không biết là lần thứ mấy con chứng kiến cảnh ba say bò lê bò lết. Hễ gặp mẹ, ba vồ lấy: "Cô đi đâu từ sáng tới giờ? Cô đi gặp thằng nào? Tại sao gặp tôi mà cô không chào hỏi..." . Rồi ba đánh mẹ bằng bất cứ thứ gì ba vớ được trong tầm tay. Vừa đánh ba vừa chửi mẹ, chửi chúng con. Nhiều khi mẹ con vùng chạy ra khỏi nhà, bị ba đuổi theo, mắng chửi tiếp: "Đố mày dám chạy khỏi đất Củ Chi này!". Ba biết mẹ chẳng dám trốn đi đâu, vì mẹ còn ông bà ngoại già yếu và hai đứa con thơ dại...
Ảnh minh họa
Ba biết không, con từng rất tự hào về ba, khi ấy ba của con chỉ là một người thợ mộc hiền lành, quê mùa. Ngày ngày ba bận bịu ở xưởng gỗ bên hông nhà, mồ hôi nhễ nhại mài mài, đục đục. Lâu lâu ba nói: "Ba cho con gái cái bàn, cái thước... này để luyện chữ đẹp đây!". Có khi ba tỉ mẩn cả buổi làm tặng mẹ con chiếc ghế đòn để ngồi bằm rau cho vịt. Rồi có lúc ba mất cả tuần để làm cho ông bà ngoại con chiếc võng gỗ giờ còn đặt trước hiên nhà. Hồi ấy, con tự hào về ba lắm.
Từ khi nhà mình bán được đất rẫy, ba bỗng dưng đổi tính. Ba không làm thợ mộc nữa mà bắt đầu thay đổi áo quần, nói là đi tìm việc mới. Con không biết công việc mới của ba là gì, nhưng lâu lâu con lại thấy mẹ len lén lau nước mắt khi chờ cơm ba đến giữa đêm. Rồi tiếng ông bà ngoại thở dài khi nghe ba nạt nộ mẹ...
Ba ơi, sao ba cứ kiếm cớ mẹ về trễ rồi đánh chửi suốt ngày trong khi mẹ phải đi giúp việc cho người ta để anh em con có cơm ăn, được đi học? Ba năm nay, ngày nào ba cũng say, một tuần ba quậy, đánh chửi mẹ con hai ba lần, ông bà ngoại cũng không được ba "tha". Hôm kia, ngoại đào khoai mì, vừa nấu xong nóng hổi, ba về tới ngoại cười biểu vô ăn, ba nói ngoại coi thường ba, không nấu cơm mà bắt ba ăn củ mì, rồi hất nguyên rổ mì xuống nền đất. Ông bà ngoại bỏ ăn hai bữa nay rồi, ba có biết không? Con không biết trốn vào đâu khi bạn bè đến nhà thấy ba lấm lem bụi đất, nằm bẹp ở hiên nhà khi la lối, lúc hát nghêu ngao như một kẻ mất trí, nhiều bạn còn bị ba chửi lây. Con đang học lớp 9, nhưng chắc con học không nổi nữa ba ơi. Học kỳ vừa rồi, trầy trật lắm con mới đủ điểm khá.
Ba hãy tỉnh lại đi. Ba có nhớ, khi tỉnh, ba từng ôm chúng con khóc và hứa không uống rượu nữa. Vậy sao ba lại quên lời? Nguyễn Ngọc Trinh (Phú Hòa Đông, Củ Chi)
Theo VNE
"Yêu" không cứ là "râu xanh" Trong lớp tôi chủ nhiệm có một nam sinh tuột dốc cả về sức học lẫn sức khỏe, nhiều lúc em đến lớp bơ phờ ngủ gục và không làm được bài kiểm tra dù khá dễ. Gần gũi tâm sự, tôi được biết em gặp phải chuyện tày trời: khi cha em đi làm ăn xa, người mẹ kế trẻ đang đêm...