Trên đường đi làm về, thấy nhà bạn trai đông người, tôi ghé vào xem có chuyện gì thì ngã quỵ khi biết sự thật
Tôi không ngờ bạn trai lại giấu tôi chuyện lớn thế.
Chủ nhật vừa rồi, công ty tăng ca nên tôi phải đi làm. Buổi chiều được về sớm hơn mọi ngày, tôi ghé qua nhà Chiến, bạn trai của tôi để rủ đi ăn tối. Tôi rất bất ngờ khi thấy đông người ở đó. Không hiểu nhà anh đang có chuyện gì nữa?
Tôi gọi điện hỏi Chiến thì anh không có bắt máy. Đứng suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng tôi quyết định vào trong nhà tìm hiểu.
Thấy Chiến ăn mặc chỉn chu, ngồi bên cạnh một cô gái khá xinh và có nhiều người lớn tuổi đang ngồi trò chuyện. Tôi chưa kịp chào hỏi ai thì bạn trai đã lao đến kéo tôi ra đường
Anh ấy bảo chuẩn bị cưới vợ, hai gia đình đang nói chuyện người lớn. Câu nói của anh làm tôi đứng không vững, ngã quỵ xuống đất rồi khóc. Tôi gào thét lên hỏi anh về tình yêu 4 năm nay của hai đứa đang ở đâu?
Chiến nói xin lỗi tôi rất nhẹ nhàng, còn tôi như điên loạn. Con gái có lứa có thì, thế mà anh chán tôi rồi, giờ giũ bỏ dễ dàng thế sao?
Bạn trai nói là vẫn còn yêu tôi, tại mẹ ép quá nên anh không thể bất hiếu được. Tôi bảo là hai đứa yêu nhau lâu như thế, nhiều lần anh ăn ngủ ở nhà tôi, người thân và bạn bè ai cũng biết hết. Bây giờ tôi như là người đã có chồng rồi, anh bỏ tôi thì ai dám lấy nữa?
Trong lúc đau khổ, tôi chẳng suy nghĩ được gì, đã lao ra đường tìm đến cái chết. Để rồi khi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trên giường, 2 chân bị băng bó. Mẹ ngồi bên cạnh tiều tụy và bật khóc khi thấy tôi tỉnh.
Video đang HOT
Mẹ trách tôi dại dột, sao lại phí một đời con gái vì người đàn ông chẳng ra gì thế? Mẹ nói sau này tôi phải cố gắng luyện tập nhiều, nếu không cả đời này không thể đi lại được. Suốt 2 ngày tôi nằm viện, Chiến không đến thăm nom gì.
Không ngờ người đàn ông mà tôi yêu sâu đậm nhiều năm lại đối xử tệ bạc với tôi đến thế. Tôi hận anh ta lắm. Thế nhưng không thể quên được Chiến, lúc nào trong đầu cũng muốn được nhìn thấy anh ta. Tôi không biết làm sao để quên được con người đó nữa?
(xuanhong…@gmail.com)
Đi theo bạn trai hào hoa đến căn nhà trọ cũ, tôi rụng rời khi áp tai vào tường mỏng
Tôi còn nhớ như in ngày quen anh, anh chỉ là một nhân viên bình thường trong công ty. Còn khi đó, tôi vừa được bổ nhiệm làm trưởng phòng và được điều từ công ty khác về.
Khi chưa ai biết tôi là trưởn phòng, nhiều người tỏ ra thờ ơ, không quan tâm. Cho đến khi tôi bước đến gần chiếc ghế đó ngồi, tất cả đều có vẻ ngạc nhiên. Họ bắt đầu hỏi han, vui vẻ, hồ hởi. Đó cũng là chuyện bình thường ở chốn công sở, tôi không lạ. Chỉ có anh là người duy nhất chào hỏi tôi, hỏi han tôi vui vẻ vồn vã. Và tôi đã ấn tượng với anh ngay từ cách anh giới thiệu các đồng nghiệp với tôi.
Lâu dần, anh hay rủ tôi đi ăn cơm, chào hỏi, vui vẻ với tôi. Có lúc anh còn mua đồ ăn sáng cho tôi. (ảnh minh họa)
Vì ở công ty mới, chưa quen ai nên tôi cũng có chút bỡ ngỡ. Lại chưa biết nhân viên dưới quyền mình là người như thế nào nên cũng lo lắng, sợ họ phản kháng. Cách làm việc của tôi có hơi cứng nhắc nhưng chỉ là muốn tốt cho công việc. Tôi không muốn mang việc tư vào việc công. Vậy nên dù ai có nịnh hót tôi thì tôi cũng vẫn đối xử công bằng trong công việc.
Lâu dần, anh hay rủ tôi đi ăn cơm, chào hỏi, vui vẻ với tôi. Có lúc anh còn mua đồ ăn sáng cho tôi. Thi thoảng thấy cà phê ngon, anh đều lén mua cho tôi một cốc. Mọi cử chỉ quan tâm anh đều giấu đi vì sợ người khác dị nghị.
Tôi cũng vì vậy mà rất cảm tình với người đàn ông này. Ít ra tôi có cảm giác không phải anh đang nịnh hót cấp trên bởi ngay từ đầu, anh đã đối xử chân thành với tôi.
Thế rồi... hơn 3 tháng làm việc tại công ty, tôi bắt đầu cảm mến anh. Chính anh cũng thể hiện tình cảm của mình. Anh quan tâm tôi, thường xuyên gọi điện nhắn tin cho tôi. Khi biết tôi có người yêu, anh khá buồn. Anh thường xuyên uống rượu một mình, cà phê một mình. Khi đó, thực ra tình cảm của tôi và bạn trai cũng đã nhạt. Tôi đã từng có ý định dừng lại mối quan hệ đó vì không còn cảm giác hạnh phúc.
Lúc anh đến cũng là lúc cảm giác của tôi xốn xang. Và tôi đã đem lòng yêu anh... Hơn 2 tháng sau, tôi nói chia tay người yêu. Lúc đó, lòng tôi ngổn ngang suy nghĩ. Tôi rủ anh đi uống rượu và tâm sự hết tất cả. Trước mặt anh, tôi khóc lóc thảm thương. Đó là khóc cho cuộc tình vừa tan vỡ cũng là khóc cho tình cảm mà tôi dành cho anh. Nhờ men say, tôi thú nhận mình thích anh, yêu anh.
Hôm đó, tôi cố gắng nói về sớm cơm nước nhưng thực ra, tôi đã đứng ở xa dõi theo anh. (ảnh minh họa)
Thật không ngờ, anh nắm lấy bàn tay tôi, ôm tôi và nói "anh cũng yêu em". Trái tim tôi như vỡ vụn. Cuối cùng, người đàn ông mà tôi cảm thấy được yêu thương an ủi nhất cũng đem lòng yêu thương tôi. Chúng tôi lao vào nhau từ đó.
Thời gian ấy cả công ty không ai biết chuyện của hai đứa. Chúng tôi lén lút quan tâm, yêu thương nhau. Tôi cũng không tìm hiểu gì về anh nhiều. Tôi chỉ biết anh là người đàn ông ân cần, hết lòng vì tôi. Thời gian sẽ cho chúng tôi hiểu về nhau nhiều hơn.
Hơn nửa năm yêu nhau, anh thi thoảng có nói bận về quê cuối tuần nên chúng tôi không thể đi chơi. Rồi có lần anh nói chuyện bố mẹ đang sửa nhà thiếu tiền nên phải về lo cho bố mẹ. Nghe vậy, tôi lại đưa tiền cho anh, để anh có thể trang trải giúp gia đình. Dù anh không nhận nhưng tôi vẫn có cách ép anh phải nhận.
Sau này, biết lương anh cũng không cao, lại ở nhà thuê nên tôi đã tình nguyện hỗ trợ anh tiền thuê căn hộ chung cư. Tôi có nói với anh về việc hai đứa dọn ra sống cùng. Một thời gian, anh cũng đồng ý. Chúng tôi sống vui vẻ bên nhau nhưng mỗi tối anh đều về muộn. Lúc tôi về trước để tránh đồng nghiệp nhòm ngó, anh cố ở lại thêm. Nhưng khi cơm nước đã xong xuôi, anh cũng vẫn chưa về.
Nhiều ngày như vậy, tôi bắt đầu nghi ngờ anh. Có hỏi thì anh nói có công việc làm thêm, muốn kiếm thêm một chút. Cũng biết thu nhập anh không cao nên hàng tháng tôi đưa thêm cho anh mấy triệu chi tiêu rồi lo cho bố mẹ ở quê. Nhưng có vẻ như mọi chuyện vẫn cứ là một ẩn số.
Hôm đó, tôi cố gắng nói về sớm cơm nước nhưng thực ra, tôi đã đứng ở xa dõi theo anh. Thật bất ngờ, anh đi sau tôi vài phút. Tôi phóng xe đi theo thì được anh dẫn tới một khu nhà trọ chật hẹp, tối tăm, ở trong tận ngõ sâu.
Đứng sát vào tường, tôi nghe được cuộc nói chuyện của anh và một người phụ nữ. Anh an ủi người đó rồi còn bế một đứa trẻ, gọi là con trai đầy âu yếm.
"Con à, con ngoan nhé, tháng này bố có nhiều tiền hơn rồi, bố mua nhiều sữa cho con nhé. Hai mẹ con chịu khó ở đây. Đợi bố có tiền, có nhà, bố sẽ đón hai mẹ con về. Bố sắp có nhà to rồi con nhé".
Nghe đến đây, tôi sững người. Chân tay tôi bắt đầu run rẩy. Thì ra, anh đã có vợ con sao? Và thực ra anh đang thuê nhà trọ ở gần đây và giấu họ không cho ai biết? Còn tình cảm với tôi là gì? Tôi cứ tưởng anh đang lừa dối vợ con của mình nhưng nghe câu tiếp theo, tôi đã suýt ngất.
"Em ơi, cô ta yêu anh lắm, còn thuê nhà cho anh ở. Mấy nữa anh gạ cô ta mua căn hộ ấy rồi đứng tên chung sau đó kiếm cớ li dị, thế nào anh cũng có một khoản lớn lo cho hai mẹ con em. Em không phải lo nhé, cứ chờ anh thêm một thời gian nữa. Vợ chồng mình chịu khó tí thì sẽ có tương lai em ạ. Có vẻ như cô ta là con nhà giàu lại lương cao, không thiếu tiền đâu em. Hàng tháng anh sẽ cố gắng kiếm lý do để cô ta chi tiền thêm cho anh, anh sẽ mang về cho em nhé".
Trên đời lại có chuyện như phim vậy sao? Và tôi đang là nhân vật chính? Tôi đã quá sợ hãi khi chứng kiến tất cả sự việc và mưu mô của người đàn ông tôi yêu thương tha thiết. Tôi đã từng từ bỏ tình yêu của mình vì anh ta vậy mà giờ đây tôi nhận lại thứ gì?
Sau ngày hôm đó, tôi coi như anh ta là người dưng nước lã, cũng không cần nói lý do. Căn nhà thuê cũng bị tôi hủy hợp đồng. Tôi cũng tính đến chuyện sẽ cho anh ta rời khỏi công ty này. Có lẽ tất cả những gì tôi thể hiện đã khiến anh ta hiểu ra tất cả.
Bạn trai biến thành bạn trai cũ trong tích tắc vì 20/10 tặng tôi bát... bánh mì sốt vang Mà tôi còn chưa được nếm miếng sốt vang nào, chủ quán mới mang bánh mì ra thì bạn trai tôi đã đòi về mất hút! Tôi vừa mới kết thúc mối tình 2 năm của mình vì bạn trai là một thằng vô tâm bạc nhược chị em ạ. Người ta thì lễ Tết xúng xính hoa quà, được cười vui hạnh...