Trên đời này tôi biết, sẽ chẳng ai yêu tôi hơn mẹ…
Mẹ – một từ ngắn gọn để miêu tả một người phụ nữ toàn năng, làm được hết mọi việc như một bà tiên, thậm chí còn hơn vậy, nhưng tôi biết mẹ không phải, mẹ cũng có giới hạn của mẹ, và tôi sẽ là người ở cạnh chăm sóc và làm đôi cánh…
Trong cuộc đời này tôi có hâm mộ một người phụ nữ, tôi là fan hâm mộ số 1 của bà.
Bà không xinh đẹp, dáng vẻ cũng chẳng giống như một siêu mẫu hay hoa hậu, thậm chí còn hơi béo, trên gương mặt bà đã đầy vết tàn nhang cũng như những đường chân chim ghi sâu giấu vết của thời gian. Nhưng bà lại là lãnh đạo tinh thần trong suốt cuộc đời tôi. Lãnh đạo tinh thần chứ không áp đặt, tôi chỉ đơn giản nhìn vào những gì bà làm, bà nói, và nhân cách tôi được hình thành nên từ những điều ấy. Tôi là một đứa con gái càng ngã đau càng lì lợm. Thậm chí tôi còn ghét ai xoè tay ra thương hại nâng tôi dậy, vì như thế tôi sẽ nợ người ta một lần ân tình. Người phụ nữ ấy đã dạy tôi rằng chẳng ai thật lòng giúp đỡ mình, nghĩ cho mình không toan tính gì đâu, ngoài ra có bố mẹ.
Ảnh: Childrenquotestumblr
Video đang HOT
Bà ăn mặc không đẹp, không quý phái, hay hàng hiệu, cũng chẳng dùng một loại mỹ phẩm nào. Nhưng người phụ nữ lại luôn ăn vận phù hợp, bà đã dạy tôi, khi ra ngoài không cần ăn mặc quá diêm dúa, đi đến đâu phải mặc đồ phù hợp. Đi làm, đi học thì quần jean dài, áo lịch sự, khi đi chơi thì cứ đẹp mà tiện mà mặc, ở nhà thì cứ là mình thôi, bởi phụ nữ không nổi bật ghi dấu qua quần áo mà qua khí chất. Điều ấy mới xứng tầm người phụ nữ.
Bà ăn nói không văn hoa triết lý, thậm chí đôi khi còn thô tục, hay chửi bậy, chỉ là những lời người ấy nói ra luôn đúng và chỉ muốn tốt cho người khác.
Bà không có một gia đình hoàn hảo, nhưng bà lại luôn giữu nơi ấy chính xác là một mái ấm dành cho mọi thành viên trong gia đình. Bà không phải một người biết nhịn nhục nhưng lại biết lúc nào nên nhún nhường, khi nào nên nói ra những điều bà nghĩ để có thể sống cùng một bà mẹ chồng người gốc Hà Nội xưa, khó tính và cổ hủ, thậm chí còn chẳng mấy khi bị mẹ chồng nói.
Bà thật hoàn hảo đùng không? Phải, bà chính là mẹ tôi. Lãnh đạo tinh thần của tôi. Người khi thấy tôi ngã sẽ chẳng vội nâng tôi dậy mà sẽ động viên để tôi đứng dậy, sau đó sẽ hỏi tôi có đau không, và băng vết thương cho tôi, lau nước mắt cho tôi. Bà không cấm tôi làm điều tôi thích, chỉ đứng bên cạnh giúp tôi đi đúng đường. Mẹ không cấm tôi ăn diện, nhưng lại luôn giúp tôi chọn những bộ cánh hợp với tôi nhất. Mẹ vất vả nhiều lắm, nhưng một câu kêu ca cũng không có, trên đời này tôi biết sẽ chẳng ai yêu tôi hơn mẹ.
Mẹ – một từ ngắn gọn để miêu tả một người phụ nữ toàn năng, làm được hết mọi việc như một bà tiên, thậm chí còn hơn vậy, nhưng tôi biết mẹ không phải, mẹ cũng có giới hạn của mẹ, và tôi sẽ là người ở cạnh chăm sóc và làm đôi cánh cho mẹ thiên thần của tôi khi đôi cánh của mẹ đã phải hy sinh để tôi có một tương lai bay cao và xa.
Theo Emdep
Anh có thật lòng yêu tôi hay chỉ vì "ham muốn" nhất thời
Tuy chuyện vẫn chưa có gì quá đáng nhưng sự thật tôi thấy lo sợ, hoang mang lắm. Biết đâu lần sau rồi lần sau nữa anh lại tiếp tục lao vào mà tôi thì yếu đuối, không chống cự nổi thì mọi chuyện sẽ ra sao?
Trong một lần đến giao lưu với các nhà khoa học trẻ của Thủ đô, tôi gặp anh và từ đó hai người kết thân với nhau qua điện thoại. Hầu như ngày nào cũng vậy, cứ sau giờ làm việc là anh lại đến ký túc xá thăm tôi. Anh là công chức lương cao nên có điều kiện chăm chút cho tôi - đứa sinh viên vẫn còn đang thực tập. Phải nói anh rất thương tôi và kiên trì theo đuổi tôi trong một thời gian dài. Ban đầu do chưa hiểu hết về gia cảnh và thân thế, công việc của anh nên tôi chỉ coi anh là bạn. Về sau khi đã hiểu và cảm nhận được sự chân thành của anh, tôi mới đồng ý nhận lời yêu.
Gần đây, tôi được nghỉ giữa kì nên anh hào hứng rủ tôi đi du lịch ở Khoang Xanh (Ba Vì). Tôi biết, nếu đi với anh thì chắc chắn phải thuê phòng ngủ qua đêm. Tất nhiên, sau đó xảy ra chuyện gì thì ai cũng biết rõ. Ngay lúc biết anh có ý định "gần gũi", tôi rất lo lắng. Nhiều lần tôi và anh đã ra ngồi bên Hồ Tây tâm tình, anh cũng "rạo rực tay chân" nhưng chúng tôi vẫn giữ được giới hạn. Lần này vào nhà nghỉ liệu tôi có giữ được mình? Anh trấn an tôi: "Vào đó chúng mình tự do yêu nhau, không ai biết thì chẳng có gì phải sợ. Vả lại chúng mình yêu nhau lâu rồi, cũng cần có thời gian bên nhau để hiểu nhau chứ!".
Thật sự tôi rất ái ngại khi phải bước chân vào khách sạn với một người con trai vì sợ ánh mắt của người khác. Xưa nay tôi luôn được mọi người khen là ngoan ngoãn, hiền lành, chưa từng làm điều gì trái với lương tâm, làm buồn lòng cha mẹ. Tuy nhiên vì quá yêu anh nên sau cùng tôi đã đồng ý. Dù lòng lo ngay ngáy nhưng tôi tặc lưỡi: "Thôi thì tùy cơ ứng biến".
Sau khi nhận phòng, tôi cùng anh soạn đồ đạc, anh ngồi nói chuyện về những gì đã trải qua trong tháng vừa rồi. Sau đó anh nói muốn nghỉ ngơi một lát, thật sự tôi cũng rất nhớ anh và muốn được gần anh, nhưng vẫn e ngại vì chúng tôi chưa phải vợ chồng. Lát sau, anh ôm chặt và hôn tôi ráo riết. Tôi ra sức chống cự, cố đẩy anh ra vì sợ anh đi quá giới hạn, một điều tôi chưa từng dám nghĩ tới. Tôi dùng hết sức vùng vẫy và rồi cũng đẩy anh ra được.
Tôi khóc vì sợ hãi và thất vọng, sau đó bỏ chạy ra khỏi phòng. Anh đuổi theo và xin lỗi hết lời, mong tôi thông cảm. Anh nói, anh có hành động như vậy chỉ vì nhớ tôi. Anh hứa sẽ không làm như thế với tôi lần nữa, sẽ cố kiềm chế để giữ gìn cho tôi. Anh còn bảo nếu lần sau thấy anh như vậy tôi phải cố đẩy anh ra xa, vì anh không giữ nổi mình. Tôi hiểu cảm giác của anh, anh cố ghìm lại cơn ham muốn, không để tôi tổn thương. Tôi càng nghĩ càng thấy thương anh nhưng không bao giờ tôi đồng ý chuyện "ăn cơm trước kẻng".
Tuy chuyện vẫn chưa có gì quá đáng nhưng sự thật tôi thấy lo sợ, hoang mang lắm. Biết đâu lần sau rồi lần sau nữa anh lại tiếp tục lao vào mà tôi thì yếu đuối, không chống cự nổi thì mọi chuyện sẽ ra sao? Tuy anh cam đoan giữ gìn cho tôi nhưng ai chắc chắn được trong cơn ham muốn anh còn nhớ đã nói với tôi những gì?
Tôi đang tự hỏi có thật là anh yêu tôi hay chỉ muốn làm "chuyện ấy"?
Theo Thế giới trẻ
Cưới vợ rồi, anh lại quay lại nói yêu tôi Cưới vợ xong, anh lại nói chỉ yêu mình tôi. Nếu tôi đồng ý, anh sẽ bỏ vợ để cưới tôi... Tôi và anh yêu nhau hơn 2 năm, trong khoảng thời gian đó, chúng tôi đã vượt qua bao nhiêu khó khăn, trở ngại. Vì bố mẹ anh không muốn anh cưới tôi, theo lời anh nói thì bố mẹ anh không...