Trao thân tuổ.i 17 và bi kịch màng trinh giả
Tôi đã trao thân cho người đàn ông chừng 50 tuổ.i… (Ảnh minh họa)
“Cô tưởng cô là ai, cô tưởng với cái này cô có thể lừa được tôi?! Tôi nói cho cô biết, với loại hư hỏng này tôi có thể kiếm được hàng trăm….”.
Tôi năm nay mới 27 tuổ.i và đã đán.h mất hạnh phúc của chính mình vì những sai lầm của 10 năm trước.
17 tuổ.i, tôi đã trao thân cho người đàn ông 50
Có thể xem tôi là cô gái không được may mắn, từ bé cho đến khi hiểu được vị đắng cuộc đời, tôi chỉ có cha bên cạnh mà không hề nhớ hình dáng và khuôn mặt mẹ mình ra sao. Do vậy, với tôi, cha là người đàn ông mạnh mẽ, đầy lòng khoan dung, kiên cường… Suốt cả thời cắp sách đến trường tôi đều được nhận xét là cô gái dễ thương, xinh đẹp. Nhưng tất cả đều thay đổi từ năm tôi 17 tuổ.i.
Cha tôi bị ta.i nạ.n lao động, hôn mê trong bệnh viện, chi phí cho một ngày nằm trên giường cộng với tiề.n thuốc, tiề.n người chăm sóc… thật sự quá tải và quá lớn với đứa con gái đang tuổ.i cắp sách đến trường như tôi. Và tôi buộc tạm biệt giấc mơ vào đại học của mình.
Tôi được giới thiệu vào làm ở quán bar, với công việc chính là ngồi ăn, hát, trò chuyện với khách hàng để họ hài lòng. Thú thật vào thời điểm đó, tôi còn chưa hiểu những kiến thức cơ bản rằng tôi có thể đán.h mất mình và môi trường làm việc như vậy có thể đẩy tôi đến những cám dỗ và sự sa ngã. Có lẽ vì tôi không có mẹ…
Một đêm, đúng ngày sinh nhật thứ mười bảy, có buổi tiếp khách khá quan trọng và tôi đã uống hơi nhiều rượu. Khi trong phòng chỉ còn lại mình tôi cùng người đàn ông lạ khoảng chừng 50 tuổ.i, tôi đã bị sà.m s.ỡ. Dù cố gắng chống cự, nhưng làm sao tôi có thể cản nổi sức của người đàn ông đang đầy dụ.c vọn.g. Và tôi đã đán.h mất đời mình như vậy, sinh nhật tuổ.i 17 của tôi cũng thật “đáng nhớ”.
Ngay khi biết tôi sẽ kiện, mà thật ra lúc đó tôi cũng chỉ có ý định làm to chuyện và t.ố cá.o ông với người chủ của mình, người đàn ông đó đã dụ dỗ, vuốt ve, và đ.e dọ.a tôi. Tôi vẫn còn nhớ đêm đó, người đàn ông đáng tuổ.i bố đã đưa cho tôi 2 triệu đồng, và nói đây là tiề.n bồi thường, chỉ cần tôi nghe theo, từ lần sau tôi có thể kiếm được nhiều hơn thế.
Và rồi tôi gặp anh H ngay lúc đó. Ngay khi người đàn ông kia bỏ đi, một người đàn ông khác trẻ hơn vào dọn dẹp, thấy tôi khóc và chán chường, anh đã an ủi tôi rất nhiều. Anh hơn tôi 5 tuổ.i, cũng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn mà đến đó làm việc. Từ dạo ấy, tôi khá thân thiết với anh, anh luôn ở bên lúc tôi buồn hay thất vọng về cuộc sống, chỉ có điều tiề.n viện phí quá lớn kia là anh không thể giúp đỡ nên tôi vẫn phải ở lại quán bar đó để kiế.m tiề.n và bán linh hồn mình cho quỷ dữ.
Video đang HOT
Tôi đang quá tuyệ.t vọn.g với cuộc sống này… (Ảnh minh họa)
Trong môi trường đầy những tội lỗi và cả cám dỗ chính H đã giúp tôi tự tin và muốn sống hơn. Đã nhiều lần H tỏ tình và nói yêu tôi, nhưng làm sao tôi có thể nhận lời, tôi đã là cô gái xấu xa, không ra gì… và quan trọng hơn gia cảnh nhà anh không khác nhà tôi là mấy, bố mẹ già cùng những đứa em cũng không được đi học cho tử tế.
Khoảng hơn hai năm sau, tôi đã gom đủ số tiề.n trả viện phí, bệnh tình cha tôi cũng khá hơn và được ra viện. Tôi âm thầm rời khỏi quán bar và chạy trốn luôn cả người đàn ông đã quá tốt với mình, bởi anh có thể yêu và cưới người con gái khác tử tế hơn.
Tình yêu có tính toán và bi kịch
Cũng tại thời điểm đó, khi mà cha tôi bình phục hẳn và đi làm trở lại, một người đàn ông khác bước vào cuộc đời tôi, cũng chính là chồng tôi bây giờ. Anh M đúng là mẫu người mà những đứa con gái mới lớn như tôi khao khát: Đẹp trai, biết quan tâm và quan trọng là anh có công việc cùng đồng lương kha khá.
Thêm một sai lầm nữa của tôi bắt đầu từ đây, vì muốn cưới cho được anh và giữ anh lại cho mình, nghe theo những lời quảng cáo tôi đã tìm đến trung tâm để làm màng trinh giả, tôi chỉ nghĩ có được nó tôi là phụ nữ còn trong trắng và hoàn mỹ trong mắt anh.
Nhưng đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mọi chuyện vỡ lở ngay đêm tân hôn, ta.i nạ.n đã xảy ra và M nhanh chóng hiểu được vấn đề.
“Cô tưởng cô là ai, cô tưởng với cái này cô có thể lừa được tôi. Tôi nói cho cô biết, với loại hư hỏng này tôi có thể kiếm được hàng trăm….”.
Ngày cưới hạnh phúc của tôi đã kết thúc bằng rất nhiều câu đại loại như vậy và đến giờ tôi vẫn không thể nhớ đủ những gì mà anh nói. Tôi chỉ có thể chia sẻ rằng, đây đã là năm thứ sáu tôi về nhà chồng, nhưng vẫn chưa có một ngày gần gũi chồng mình thực sự. Anh không hề đụng chạm vào cơ thể tôi, dù tôi luôn nằm bên anh, mỗi đêm khi bước vào phòng ngủ anh đều hướng về tôi ánh mắt khin.h thườn.g, và chỉ nói đúng một câu “Sẽ không bao giờ”. 365 ngày của một năm – 6 năm đằng đẵng làm người vợ, cả ngày dài tôi chỉ được nghe chồng mình nói câu đó.
Tưởng rằng mình có thể chịu đựng và cuộc hôn nhân này sẽ thay đổi, nhưng thật sự lúc này tôi quá mệt mỏi với chính cuộc đời mình. Tôi mới 27 tuổ.i thôi, nhưng sao đời lại lắm biến cố và đau khổ như vậy.
Nhìn lại những gì đã đi qua, tôi đâu phải là người đàn bà quá hư hỏng, chính những biến cố đã đưa tôi đến công việc đó và tôi chấp nhận nó chỉ để cứu sống người cha của mình. Thế mà hơn sáu năm qua trong cuộc hôn nhân này, tôi chỉ có khóc.
Nhưng có một câu hỏi mà tôi không thể trả lời, tại sao chồng tôi lại chọn cách vẫn đi về nhà hằng đêm, nằm chung giường, chung phòng để hàn.h h.ạ tôi mỗi đêm như vậy? Tôi đang quá tuyệ.t vọn.g với cuộc sống này.
Theo Dân Việt
Làm sao để giữ bước chân anh?
Em cũng phải học cách chấp nhận với sự thật này!
Em yêu thương anh như thế, quan tâm anh nhiều như thế... nhưng có lẽ, nó chưa đủ lớn để giữ bước chân anh.
Chồng yêu à, lần cuối cùng cho em gọi anh như vậy anh nhé... và để kết thúc cho chuyện tình yêu của anh và em.
Anh biết không? Đã có lúc em rất nhớ anh, muốn gặp anh, muốn níu kéo anh trở về với em như những ngày trước nhưng vì sự tự kiêu của người con gái, em đã không làm như vậy! Và anh đâu biết được, những ngày không có anh đã thật khó khăn với em tới nhường nào!
Em không thể nghĩ có ngày anh lại muốn xa em. Anh có còn nhớ em đã từng nói gì không? Em nói dù cho có chuyện gì em cũng sẽ không là người chia tay anh trước, nhưng giờ em phải chấp nhận thực tế là mình đã xa nhau, xa thật rồi anh nhỉ? Là anh nói lời yêu em và cũng chính anh muốn rời xa em với lí do vớ vẩn như thế! Đó có phải vì anh thiếu tin tưởng và thiếu tôn trọng em không?
Em chưa bao giờ làm gì có lỗi với anh, vậy mà anh lại nghĩ em là một đứa con gái "hư hỏng" như vậy! Em yêu thương anh như thế, quan tâm anh nhiều như thế... nhưng có lẽ, nó chưa đủ lớn để giữ bước chân anh. Nếu là anh, anh sẽ như thế nào khi người con gái anh yêu thương nhất không còn tình cảm với mình nữa? Em biết, anh sẽ chẳng vấn đề gì đâu, chẳng buồn lắm đâu vì em hiểu với anh, em không phải là người quan trọng nhất, không phải là người anh yêu thương nhất!
Vậy là em cũng phải học cách chấp nhận với sự thật này! Em không hiểu sao mình lại có thể trải qua được thời gian vừa qua khi không có anh. Trong thời gian đó, anh có biết em buồn và đau khổ như thế nào không anh? Từng ngày đối với em thật dài và nặng nề nhưng trong lòng em không thể trách anh điều gì cả. Nếu có trách thì trách bản thân em còn thiếu sót nhiều, không xứng với tình yêu của anh...
Sau bao năm yêu nhau, sau một lần hiểu nhầm và chia tay, anh vẫn yêu em, vẫn quay lại với em
Trước đây, em đã nhận ra rằng có đôi lúc cả anh và em đã không cùng chung suy nghĩ nhưng chúng ta luôn là người biết nhường nhịn và cả anh và em đã yêu thương, chăm sóc cho nhau rất nhiều. Em tự hỏi em đã làm gì sai hả anh? Em là đứa con gái không chung thủy ư? Sau bao năm yêu nhau, sau một lần hiểu nhầm và chia tay, anh vẫn yêu em, vẫn quay lại với em... nhưng tại sao anh lại không tin tưởng em chứ?
Yêu nhau mà không có sự tin tưởng thì tình yêu đó chắc chắn là không bền đâu anh ạ. Chia tay anh nên em vùi đầu vào công việc và nghĩ ra nhiều cái để làm vì em sợ có thời gian rỗi nào đó, em sẽ lại nghĩ đến anh và như vậy em sẽ không chịu được đâu anh ạ, nhiều lúc em lại có cảm giác sợ hãi nữa. Em đã kết bạn với nhiều người trên mạng và có gặp gỡ nhiều người nữa, nhưng sau khi chuyện trò với họ, em lại càng thấy nhớ anh hơn.
Có những lúc anh nhắn tin cho em, là những lời hỏi thăm em về sức khỏe, công việc và có gì mới không? Nhận tin nhắn em vui, nhưng em cũng thấy buồn lắm anh ạ! Thấy số điện thoại của anh mà em sợ mình nhìn nhầm nên em phải đọc đi đọc lại số đó rồi mới đọc tin nhắn. Em đã trả lời với anh rằng, "Cuộc sống của em vẫn bình thường, vẫn tốt đẹp... anh đừng nhắn tin cho em nữa nhé!". Em nói thế không phải có ý muốn anh quay trở về bên em đâu, mà ngược lại em muốn nhanh chóng quên được anh đấy. Em muốn anh hiểu điều đó nhưng anh đã không hiểu cho em và không những thế anh còn bảo: "không yêu thì không làm bạn được à?" và còn trách em "ghê gớm". Anh có hiểu rằng em đau lòng lắm khi bị anh trách móc như thế! Nhưng cũng nhờ đó mà em đủ tỉnh táo để nhận ra rằng, chia tay anh, em buồn, em đau nhưng đó không phải là chuyện tồi tệ nhất, vì con người của anh đã thay đổi rồi.
Có một điều nữa em muốn nói với anh là yêu anh em muốn trở thành một thành viên trong gia đình anh. Vì anh và em cùng quê nên anh biết không mỗi lần về quê em lúc nào cũng muốn xuống nhà anh vì ở đó em rất quý bố mẹ anh, quý những người thân của anh. Mọi người sống rất giản dị và rất tình cảm anh ạ. Em đã muốn làm con dâu của hai bác và đã nghĩ em sẽ hạnh phúc như thế nào khi có anh và mọi người. Nhưng anh ạ, giờ em biết chắc rằng điều đó sẽ không bao giờ thành hiện thực nữa. Em sẽ coi đó là quá khứ đẹp đẽ của em và sẽ không thể quên được anh ạ.
Tạm biệt anh... tạm biệt một tình yêu không trọn vẹn.
Thực sự hôm nay em mới dám viết lên những tâm sự này vì em biết chắc rằng, từ giờ trở đi mặc dù không được sánh bước cùng anh nữa nhưng trong lòng em đã cảm thấy thoải mái, vui vẻ và không nặng nề như trước nữa. Anh biết lý do tại sao không anh? Bởi vì giờ đây, em đã yêu người khác. Em không muốn so sánh giữa anh và anh ấy nhưng lúc em buồn và đau khổ nhất, em đều nhận được sự quan tâm của anh ấy, mặc dù em và anh ấy ở cách xa nhau rất nhiều.
Em cũng không biết là đã yêu anh ấy từ lúc nào nữa nhưng mỗi ngày trôi đi em lại càng muốn nói chuyện và yêu anh ấy nhiều hơn. Chia tay anh, em nghĩ mình không sẽ rất khó để thực sự yêu một ai đó nữa vì em đã đán.h mất niềm tin vào những người đàn ông bên cạnh và em sẽ đến lấy một người đàn ông tốt, thương yêu mình... dù rằng em đến với người ấy không có tình yêu.
Anh ấy đã nói rằng "Yêu em, anh chấp nhận tất cả quá khứ và sẽ yêu em thương em hết cuộc đời này, dù có chuyện gì xấu nhất xảy ra đi chăng nữa"... Em đã rất cảm động và tin rằng, đấy là người đàn ông chân thành nhất, họ đến với em bằng tình yêu chân thành, chứ không phải ham muốn dụ.c vọn.g hay để kể thành tích chinh phục của mình... Và bây giờ, em tin mình không yêu nhầm người đâu anh ạ! Em muốn mang đến hạnh phúc cho anh ấy mãi mãi, muốn được ở bên cạnh, chăm sóc, yêu thương anh ấy chân thành như chưa bao giờ yêu vậy!
Em hi vọng nếu sau này nếu chúng mình tình cờ gặp lại nhau thì em cũng muốn thấy anh là người thành đạt và hạnh phúc như thế nào. Khi ấy, hãy kể cho em nghe về chuyện cuộc sống của anh nhé!
Tạm biệt anh... tạm biệt một tình yêu không trọn vẹn.
Biên Thùy (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Em cũng như bao cô tình nhân khác... Anh nói yêu thương tôi là thế nhưng anh chỉ coi tôi là một cô tình nhân, không hơn, không kém... Nếu người yêu tôi không có sự nghiệp, không có xe hơi, không có tiề.n... để mỗi khi đi cạnh anh, tôi không có cảm giác được kính trọng thì tại sao tôi lại yêu anh? Tôi, một cô gái 20 tuổ.i...