Trào nước mắt khi nhận quà cưới từ người vợ quá cố
Đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy mình là một người may mắn khi được đến 2 người phụ nữ yêu tôi hết lòng.
Tôi với Hoa đều sinh ra và lớn lên ở vùng quê. Tình cảm của chúng tôi cũng giống như bao người khác: gặp gỡ, yêu đương rồi ước hẹn. Nhà tôi với nhà vợ đều nghèo khó. Chúng tôi không bao giờ than thân trách phận mà luôn động viên, an ủi nhau cố gắng hơn vì tương lai của con cái sau này.
Ảnh: Shutterstock.
Sau đám cưới, tôi với vợ cùng ra thành phố tìm việc làm. Vì chỉ tốt nghiệp cấp 3 nên tôi chỉ có thể xin được một công việc trong nhà máy. Sau vài năm phấn đấu, tôi đã là quản lý của một tổ công nhân. Vợ tôi cũng là kế toán cho một nhà hàng nhỏ. Sau 7 năm làm việc ở thành phố, chúng tôi tiết kiệm được một khoản tiền và quyết định xây lại nhà ở quê cho bố mẹ. Nhà vừa hoàn thành thì vợ tôi mắc bệnh hiểm nghèo.
Những ngày sau đó, tôi vừa đi làm, vừa vào bệnh viện chăm sóc vợ. Nhìn vợ ngày một đau đớn, gầy mòn, héo hon vì bệnh tật, tôi chỉ mong có thể gánh bệnh thay vợ. Sau 3 tháng điều trị trong bệnh viện, bác sỹ nói rằng bệnh của vợ tôi phát hiện quá muộn nên giờ chỉ điều trị để duy trì sự sống.
Dần dần, vợ tôi nhận ra rằng cô ấy sẽ sớm ra đi. Một lần, khi tôi đang bón cháo cho vợ thì cô ấy nắm tay tôi và nói: “Anh ơi, em có cảm giác em chẳng còn nhiều thời gian nữa. Sau khi em ra đi, em mong anh sẽ tìm được một người khác yêu anh hơn em. Dù em có ra đi thì cuộc sống vẫn còn rất tươi đẹp. Nếu anh cứ sống một mình, em chết cũng không yên lòng. Anh có thể hứa với em không?”. Nhìn vào mắt vợ, tôi chỉ biết khóc chứ không thể nói nên lời.
Video đang HOT
Một tháng sau, vợ tôi qua đời. Sau khi lo liệu cho vợ, tôi tự nhốt mình trong căn phòng. Cái chết của vợ đã gây cho tôi một cú sốc lớn. Càng lao đầu vào làm việc, tôi lại càng không thể quên được cô ấy. Tôi không nhớ tôi đã khóc bao nhiêu đêm khi nhớ về cô ấy. Tôi nhớ lại lần đầu tiên gặp vợ, những lời tôi đã từng hứa với cô ấy. Tôi từng hứa sẽ xây nhà lớn, mua xe hơi, mua cho cô ấy những bộ quần áo đẹp nhất. Tôi từng hứa sẽ đưa cô ấy đi Sa Pa ngắm tuyết, ra biển chụp ảnh cưới. Nhưng tất cả những lời hứa đó đều chẳng bao giờ trở thành hiện thực.
Tôi luôn nghĩ rằng tôi không thể yêu bất cứ người nào nữa cho đến khi Phương bước vào cuộc đời tôi. Phương là một cô gái dịu dàng, tốt bụng. Chính cô ấy đã thắp sáng niềm hy vọng cho cuộc sống của tôi. Sau nửa năm hẹn hò, tôi cầu hôn cô ấy.
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức hết sức giản dị. Khi tôi và Phương đang đứng đón khách thì tôi nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy tên người gửi chính là Hoa – vợ cũ của tôi. Tôi vội vã mở bưu kiện đó ra và thấy trong đó là một cặp nhẫn vàng và một lá thư. Trái tim tôi như ngừng đập. Hóa ra, Hoa đã trăng trối lại cho mẹ vợ tôi những thứ này, chỉ chờ đến ngày tôi tái hôn , mẹ vợ tôi sẽ gửi món quà tới cho tôi.
Trong lá thư, vợ cũ của tôi có viết:
“Gửi chồng em,
Khi anh nhận được lá thư này thì em đã đi xa trong một thời gian dài. Nhưng em vẫn muốn nói với anh rằng: em hạnh phúc khi được làm vợ anh. Vậy nhưng em không thể đi cùng anh đến khi cả hai chúng ta cùng già đi.
Em luôn hy vọng một người nào đó có thể thay em chăm sóc anh. Cặp nhẫn này ban đầu em mua để kỷ niệm 10 năm ngày cưới của chúng ta, nay nó là món quà cưới cho anh. Em luôn cầu chúc anh hạnh phúc. Anh luôn ở trong trái tim em. Nhưng anh phải quên em đi và yêu người vợ hiện tại của anh thật nhiều”.
Đọc xong lá thư, nước mắt tôi rơi trong vô thức. Phương nhìn thấy đã hỏi han tôi, tôi đưa lá thư cho Phương đọc. Cô ấy nhìn tôi, ôm tôi rồi bật khóc.
Hôm sau đó, tôi lấy chiếc nhẫn từ hộp đeo lên tay tôi và Phương rồi nắm tay cô ấy tiến vào hôn trường. Tôi mỉm cười khi nghĩ rằng ở một nơi nào đó rất xa, vợ cũ vẫn đang dõi theo và chúc phúc cho chúng tôi. Đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy mình là một người may mắn khi được đến hai người phụ nữ yêu tôi hết lòng.
Ngày còn yêu nhau, tôi với chồng vốn không được gia đình chấp thuận. Tôi đã tìm mọi cách để được lấy anh ấy nhưng khi về chung một nhà, cuộc sống hôn nhân không như những gì tôi nghĩ.
Theo NLĐ
Trào nước mắt khi nghe con gái gọi tên vợ cũ trên phố
Tôi với vợ cũ quen biết nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Ngay lần đầu tiên gặp, tôi đã mê cô ấy như điếu đổ. Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn trò chuyện rất có duyên.
Tôi đã hối hận rất nhiều khi con gái gọi tên vợ cũ. Ảnh minh họa
1 năm sau khi hẹn hò, bố mẹ 2 bên bắt đầu nóng lòng và nhắc khéo chúng tôi tổ chức đám cưới. Sau khi cưới, vợ tôi tiếp tục làm việc tại phòng kinh doanh của một công ty lớn còn tôi định nghỉ việc để mở một cửa hàng bán và sửa chữa máy tính. Khi tôi nói về ý tưởng này với vợ, vợ tôi tỏ ra không đồng ý. Cô ấy nói rằng thị trường phần mềm, phần cứng máy tính giờ đã bão hòa. Tôi mới mở cửa hàng sẽ phải cạnh tranh nhiều nhưng tôi lại không cùng quan điểm. Vậy là tôi vẫn làm theo tính toan ban đầu của mình.
Dù can ngăn chồng nhưng khi cửa hàng đi vào hoạt động, vợ tôi hỗ trợ tôi rất nhiều. Ngoài làm việc nhà, việc ở công ty, cô ấy còn thường xuyên đến cửa hàng để phụ giúp. Tuy nhiên, dự đoán của vợ tôi quả không sai, cửa hàng của tôi rất vắng khách dù tôi đã dùng nhiều chiêu để quảng cáo. Sau nửa năm cố gắng bám trụ, tôi đành đóng cửa vì số tiền thuê mặt bằng dồn lại quá cao mà làm ăn không có lãi. Thất bại khiến tôi buồn bã lại bị vợ chê trách khiến tôi đâm ra lì, chỉ nằm ở nhà chơi điện tử, chẳng muốn ra ngoài làm nữa.
Tôi cứ thế ở nhà cho đến khi vợ tôi sinh con gái. Tuy nhiên, sau khi sinh con, vợ tôi dường như biến thành một người khác. Từ một cô gái dịu dàng, hay cười, hay nói, vợ tôi thường xuyên cáu bẳn, phàn nàn rằng tôi không kiếm ra tiền, trong khi chi phí cho việc nuôi con mỗi tháng ngày càng tốn kém.
Nghe vợ nói vậy, tôi cũng thử ra ngoài kiếm việc nhưng chẳng làm được công việc nào quá 1 tháng. Sau 6 tháng, vợ tôi trở lại làm việc và để con gái ở nhà cho tôi trông nom vì 2 bên nội ngoại đều bận. Vợ tôi làm việc rất trách nhiệm, chăm chỉ. Trong 2 năm, mức lương của cô ấy tăng vọt. Sau khi con gái đi mẫu giáo, tôi cũng bắt đầu xin việc và đi làm lại với mức lương trung bình. Thấy vợ đi làm lương cao, khinh thường chồng, tôi thường xuyên trách mắng, tỏ thái độ khó chịu với vợ. Lấy cớ bận công việc, vợ tôi thường xuyên về nhà muộn để mặc 2 bố con ở với nhau. Tôi cũng không ít lần thẳng tay tát vợ trong những lần cự cãi. Vợ tôi đã bỏ đi sau
Trong những ngày đó, tôi hối hận thực sự và đã nhiều lần nhắn tin, gọi điện xin lỗi vợ. Tuy nhiên, trong một đêm mưa, vợ tôi trở lại nhà và không nói gì mà chỉ đưa tôi tờ đơn xin ly hôn. Trong đơn vợ cũng nói rõ rằng chúng tôi không hợp nhau, tôi không chịu khó làm ăn lại thường xuyên chửi mắng, đánh đập vợ. Tôi dùng mọi cách giành quyền nuôi con gái để trêu tức cô ấy.
Cuộc sống của 2 bố con tôi từ khi vắng cô ấy thật buồn tẻ. Tôi không khỏi chạnh lòng khi thấy con gái liên tục hỏi mẹ đâu, sao mẹ đi làm mãi mà chưa thấy về nhà. Càng xa cô ấy, tôi càng nhận ra lỗi lầm của mình và thực sự muốn hàn gắn với vợ.
Một hôm, tôi dẫn con gái đi ra ngoài mua quần áo thì nhác thấy hình bóng của vợ cũ. Mặc dù đã dẫn con gái đi vào đường khác để tránh mặt vợ nhưng con gái tôi vẫn nhận ra cô ấy. Trông thấy mẹ, con gái tôi hét lớn: "Mẹ Thư ơi!" và ùa theo cô ấy. Nào ngờ, cùng lúc đó, một người đàn ông cũng bước đến và nắm tay vợ cũ của tôi.
Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cố ôm chặt lấy con gái trong vòng tay và giấu nước mắt. Tôi không ngờ vợ cũ của tôi lại có bạn trai sớm đến vậy. Trong khi lòng tôi còn yêu và muốn quay lại với cô ấy.
Theo Dân Việt
Trào nước mắt khi biết được nguyên nhân vợ không cho tôi chạm người sau khi sinh Sau khi sinh con, vợ tôi đột nhiên không để tôi chạm vào cô ấy. Tôi nghi ngờ rằng cô ấy đang có người đàn ông khác bên ngoài. Nhưng không, sự thật còn đáng sợ hơn ảnh minh họa Tôi với vợ gặp nhau 3 năm trước, lúc đó tôi đang làm việc trong một doanh nghiệp nhà nước còn vợ tôi...