Tranh miếng gà với ông nội trong bữa giỗ, bố tôi nóng nảy làm một việc khiến cả họ chê cười
Chứng kiến việc bố làm xong tôi cũng xấu hổ chẳng dám bênh.
Gia đình tôi luôn được khen là gia đình kiểu mẫu vì có đủ 4 thế hệ, lại còn có truyền thống làm nghề thủ công. Dù làng tôi giờ đã hiện đại hơn, mọi thứ thay đổi chóng mặt khác xưa nhưng gia đình tôi vẫn giữ được căn nhà cũ xây gần 1 thế kỷ và nề nếp gia phong khiến nhiều người ngưỡng mộ khi nhìn vào.
Cuối năm ngoái cụ tôi mất, nhưng đứa em họ lại sinh chắt sớm nên giờ gia đình tôi vẫn được coi là đủ 4 thế hệ. Tổng số thành viên gia tộc lên đến hơn 50 người rồi, nhưng may mắn là tất cả đều hòa thuận vui vẻ, dù ở xa hay gần thì cũng thường xuyên trò chuyện, chia sẻ với nhau mọi thứ trong cuộc sống.
Không tính ngày rằm với lễ Tết thì một năm họ nhà tôi có 16 cái giỗ, dĩ nhiên là không ai nhớ đầy đủ được nên phải ghi chép hết vào quyển sổ riêng. Ông nội tôi giữ chức trưởng họ nên tháng nào cũng phải qua nhà thờ Tổ mấy lượt để xem sắp tới có ngày giỗ chạp gì. Mỗi lần thông báo trong nhóm đại gia đình là chuẩn bị cỗ tiếp, mọi người đều hồ hởi bàn tán rất “xôm” vì lại được gặp nhau ăn uống chém gió.
Cả họ nhà tôi 90% vẫn theo nghề nấu xôi với giò chả truyền thống nên cơ bản kinh tế đều ổn định. Người đi trước giúp đỡ người đi sau, anh chị em đùm bọc lẫn nhau nên chưa bao giờ mâu thuẫn nhau chuyện gì căng thẳng. Hàng quý mỗi nhà đóng góp một khoản tính theo đầu người để cho vào quỹ chung làm cỗ. Bà nội với mẹ tôi là “thủ quỹ”, vì mẹ tôi vốn xuất thân nghề kế toán ra.
Tháng này có 2 cái giỗ liền nhau chỉ cách 2 ngày, nhưng vì dính trong tuần nên để tiện cho cả họ họp mặt thì ông nội bảo gom chung vào một ngày thứ 7 luôn. Ông tôi không phải người cổ hủ nên giờ việc gì cũng ưu tiên tiện lợi cho mọi người trước, chọn lúc con cháu không phải đi học đi làm để tụ họp đông đủ.
Mà kể ra cô dì chú bác trong họ cũng hay. Dù giữ gìn nề nếp truyền thống nhưng mọi người đều không quá cứng nhắc, vừa đi thuê nấu cỗ bên ngoài để đỡ xích mích chuyện rửa bát, vừa cập nhật xu hướng ẩm thực để cả họ cùng thưởng thức món ăn theo sở thích riêng. Ví dụ như ngoài các món quen thuộc trong bữa giỗ như gà luộc, nem rán, miến xào… thì trẻ con trong nhà được ăn thêm gà rán, rồi trà sữa tráng miệng, hoa quả dầm sữa chua các kiểu. Nói chung là vui nên ai cũng thích ăn giỗ.
Tuy nhiên có ngày vui thì cũng có ngày buồn. Đám giỗ trưa nay là lần đầu tiên trong nhà cãi nhau to, và nguyên do thì cực kỳ “củ chuối”.
Video đang HOT
Hai nhân vật chính của drama hôm nay chính là ông nội và bố tôi. Vừa vào cỗ được một lúc, mọi người chúc tụng nhau mấy lượt rượu thì xảy ra chuyện.
Bố tôi thích ăn phao câu nên vừa ngồi xuống mâm đã cầm đũa tia ngay một vòng rồi. Phát hiện “mục tiêu” trong đĩa gà chặt vừa mang ra, bố liền nhanh tay đưa đũa định gắp vào bát mình. Ai dè ông nội nhanh tay hơn, tưởng mắt mờ tay run mà ông gắp miếng gà chuẩn xác không ngờ mọi người ạ!
Bố tôi ngỡ ngàng hỏi sao ông lại tranh chiếc phao câu. Ông chả còn răng đâu mà nhai gà nữa, nhưng phần thịt mỡ béo ngậy ấy thì ông vẫn rất mê. Ông bảo: “Ai gắp trước thì xí phần trước”, bố tôi tỏ vẻ hờn dỗi uống cạn chén rượu suông xong trách ông là: “Bố chả nhường con gì cả”.
Ông nội trợn mắt lên quát: “Mày là con không nhường bố thì thôi, có cái phao câu mà cũng hỗn hào với bố”. Thế là không ai chịu kém ai câu nào, bố tôi và ông nội ngồi “khẩu chiến” giữa đám giỗ luôn!
Bố tôi tức quá cầm miếng phao câu ném thẳng ra sân cho chó. Ông nội cũng chẳng vừa, cầm cái dép đập ngay vào lưng bố tôi!
Ban đầu cả nhà tưởng họ chỉ cãi nhau vớ vẩn như bọn trẻ con hay tranh ăn thôi, thế nên không ai buồn can mà chỉ ngồi cười phụ họa. Nhưng mấy phút sau tình hình dần trở nên căng thẳng hơn. Đến lúc bố tôi bị ông nội đánh thì không khí “chiến sự” hoàn toàn thay đổi.
Sợ xảy ra ẩu đả nên các bác ngồi cùng mâm đã nhanh tay giữ bố tôi và ông nội lại. Hai người đôi co không nhịn nhau câu nào. Ông nội tôi hay nói dai nên dĩ nhiên là không chịu thua, còn bố tôi thì cãi lại vì tự ái. Lát sau có vẻ mỏi mồm nên họ tạm ngừng không nói nữa. Nhưng các bác vừa buông tay ông nội ra thì bố tôi lại tiếp tục ăn thêm cái dép nữa vào lưng!
Diễn biến xảy ra quá bất ngờ nên không ai kịp phản ứng. Rồi cảnh tượng sau đó khiến cả họ cùng sốc. Bố tôi lăn ra sân giãy đành đạch ăn vạ như con nít luôn!
Mẹ tôi vội bốc ngay 2 cái phao câu từ mâm khác sang để tống vào bát bố, bê ra sân dỗ bảo ăn đi. Anh em tôi cũng xấu hổ nên bảo bố đừng làm trò cười vậy nữa. Hơn 50 tuổi rồi chứ có ít ỏi gì đâu mà ăn vạ tùm lum!
Bố tôi không nghe ai khuyên cả, còn cởi áo ra rồi trèo lên cây xoài ở cổng nhà thờ họ, nằng nặc kêu: “Bao giờ bố xin lỗi con thì con mới xuống!”.
Ai đi qua cũng bật cười khi thấy bố tôi mặc mỗi quần đùi ngồi xổm trên cây. Mẹ con tôi không biết giấu mặt vào đâu, cứ đứng dưới năn nỉ bố trèo xuống. Sau thấy bố quá ngang nên mẹ con tôi đành kệ, vào mâm ăn nốt với mọi người cho xong. Đúng là dở khóc dở cười, bẽ mặt không chịu nổi…
Vô tình thấy lịch sử tìm kiếm trên điện thoại của mẹ, bố âm thầm làm một việc khiến tôi bật khóc
Vậy là từ giờ cuộc sống của 4 người trong gia đình tôi không bao giờ trở lại như cũ được nữa...
Vào đúng ngày rằm tháng Giêng, trong khi những nhà khác sum vầy ấm cúng thì bố mẹ tôi chuẩn bị làm thủ tục ly hôn. Sau hơn 3 thập kỷ chung sống hạnh phúc, bố tôi vô tình phát hiện ra bí mật khủng khiếp của mẹ.
Bố từng kể ngày xưa ông không hề thích mẹ. Là mẹ chủ động theo đuổi và đòi cưới bố. Họ gặp nhau trong lễ hội làng mùa xuân, 2 bên nhà cách nhau chỉ mỗi một cây cầu. Thời của họ thì nữ theo đuổi nam là một chuyện chấn động, nên gia đình đôi bên đều phản đối.
Nhưng rồi sự chân thành của mẹ đã khiến bố thay đổi. Ông dần mến cô thôn nữ bên kia sông, thích cái cách mẹ sang nhà gọi tên ông ở cổng để rủ đi "hẹn hò", thích sự mạnh mẽ của mẹ khi bảo vệ bố khỏi đám trai làng hung hăng. Sau một thời gian yêu nhau thì họ thuyết phục được thầy u cho làm đám cưới. Giờ nhà tôi vẫn còn mấy bức ảnh đen trắng cũ chụp hôn lễ đơn sơ của bố mẹ ngày xưa.
Cưới về xong bố tôi chiều mẹ lắm. Sau khi chị em tôi chào đời thì bố mẹ lại càng hạnh phúc hơn. Bố thuộc tầng lớp tri thức nên hành xử rất mẫu mực, chẳng bao giờ mắng vợ con nửa câu. Lương "cán bộ làng" chẳng được bao nhiêu nhưng bố không để mẹ con tôi thiếu thốn cái gì. Nhà cửa rộng rãi, ruộng vườn xanh tươi, bữa cơm nào cũng đầy đủ 4 người. Đi du lịch bố luôn đưa mẹ theo cùng, đi ăn cỗ thì dắt theo 2 cô con gái. Tôi kết hôn với một anh cùng làng nhà cũng khá giả, bố mẹ tôi lại được tiếng có con rể giàu. Nói chung cuộc sống khá viên mãn. Làng trên xóm dưới đều mong ước được như gia đình tôi.
Nhưng rồi hình ảnh tổ ấm mẫu mực đã vỡ tan sau biến cố cách đây 2 hôm. Đó là lần đầu tiên tôi thấy bố mẹ cãi vã, rồi họ lặng lẽ làm thủ tục ly hôn mà chị em tôi không thể làm gì được.
Tôi để ý thấy bố gần đây cứ ủ rũ bồn chồn. Mẹ bảo đêm bố mất ngủ cứ ra ngoài sân hút thuốc. Mà ông đã bỏ thuốc từ cách đây mấy năm rồi. Hỏi có chuyện gì thì bố không chịu nói, tôi tôn trọng bố nên không gặng hỏi thêm.
Rồi lúc vợ chồng tôi đưa con sang ăn rằm thì thấy bát đĩa vỡ tứ tung ở ngoài sân. Em gái ngồi khóc ở phòng khách, bố mẹ cãi nhau ầm ĩ bên trong. Vợ chồng tôi vội vào can ngăn nhưng ông bà cãi nhau hăng đến nỗi chẳng quan tâm đến cái gì cả.
Mãi một lúc sau khi bố tôi dắt xe bỏ ra ngoài thì tôi mới biết lý do ông bà xô xát. Đau lòng làm sao chuyện ấy lại liên quan đến tôi. Nói đúng ra thì tôi chính là nguyên nhân khiến bố quyết tâm ly hôn với mẹ.
Em gái bảo mọi thứ bắt nguồn từ hôm bố mượn điện thoại mẹ để làm gì đó. Ông lớn tuổi rồi nên không rành đồ công nghệ, nhưng chẳng hiểu sao lại mò trúng phần trình duyệt web trên máy. Vô tình chỗ thanh công cụ hiện ra lịch sử tìm kiếm của mẹ, dòng trên cùng là "nơi xét nghiệm ADN".
Bố tôi tò mò không hiểu vợ tìm cái đó để làm gì. Song ông vốn là người có suy luận nhạy bén nên đã kiểm tra lịch sử cuộc gọi và tin nhắn của mẹ. Không ngờ ông lại suy nghĩ đúng, mẹ tôi có đặt dịch vụ xét nghiệm ADN ở một chỗ tại Hà Nội. Bố gọi vài số trong điện thoại mẹ và gọi đúng chỗ mẹ bí mật gửi mẫu đi test.
Mẫu gửi đi xét nghiệm là của 3 bố con tôi. Bố đã âm thầm để ý từng hành động của mẹ, rồi sau đó ông phát hiện ra kết quả ADN gửi về tận nhà được mẹ giấu kỹ dưới gầm giường.
Đau lòng làm sao, trong 2 chị em thì tôi không phải là con ruột của bố!
Có lẽ ông cũng sốc và hoang mang như tôi khi nghe em gái kể lại chuyện. Bố muốn một lời giải thích rõ ràng nhưng mẹ không chịu nói. Bà bảo sự việc quá lâu rồi nên giờ không thể truy cứu nữa. Tôi hơn 30 tuổi rồi, dù là con của ai thì cũng chẳng quan trọng nữa.
Tôi gõ cửa phòng mẹ để hỏi chuyện nhưng bà không muốn đối diện với tôi. Sự thật này quá khủng khiếp, tôi thực sự chưa thể tiếp nhận ngay được. Cuộc sống của gia đình tôi cũng đảo lộn hoàn toàn từ giây phút bố phát hiện ra bí mật của mẹ. 2 ngày trôi qua rồi mà tôi vẫn suy sụp, còn em gái thì nhắn tin bảo bố mẹ sắp ly hôn.
Nửa đêm nhận tin chồng ngã xe nằm viện, vợ hốt hoảng chạy vào và 'hóa đá' khi thấy bố đẻ làm hành động này với chồng mình Biết chồng ngoại tình, sự thất vọng đã lên đến đỉnh điểm, tôi không muốn nghe bất kỳ điều gì kể cả là lời giải thích. Chuyện quan trọng bây giờ là quyết định có nên ly hôn hay không. Tôi đang đắn đo quá mọi người ạ. Chuyện xảy ra thế này, tôi không biết phải giải quyết ra sao. Chồng tôi...