Tranh chồng cướp vợ, có gì hay ho?
Đàn ông giàu thì chỉ nghĩ cách tiêu tiền. Và một trong những cách vung tiền của họ chính là, mang đi nuôi bồ. Họ mặc nhiên, có tiền là phải chơi, phải phát tán.
Thậm chí, có người còn bỏ vợ chỉ vì có bồ. Tranh chồng, cướp vợ, thật chán không tưởng, biết đâu mà đoán định được, biết đâu mà tính toán bây giờ. (ảnh minh họa)
Tôi, một đứa con gái đã đến tuổi lấy chồng, dù chưa từng trải nhưng cũng đôi lúc suy nghĩ về chuyện nhân gian, thế thái con người. Nhiều lúc nghĩ chán, không biết rồi tương lai sẽ đi đến đâu. Người yêu thì chưa có, tìm hoài không được. Có rồi thì lại sợ yêu không chân thành, yêu giả dối rồi chia tay. Chia tay rồi lại sợ đau khổ, sợ không thể vượt qua được, hoặc sợ không thể mở lòng được với ai. Nếu may mắn thì sẽ đến được với nhau, được kết hôn, làm vợ làm chồng. Và may mắn hơn nữa thì chung thủy, sống bạc đầu răng long.
Nhưng, cuộc đời có ai biết được chữ ngờ. Nay yêu người nay, mai yêu người khác. Sợ nhất là đàn ông lăng nhăng, không chung tình. Lấy nhau rồi lại cô này, cô nọ, ai xinh hơn thì lao vào tán tỉnh, chơi bời rồi ngoại tình. Thậm chí, có người còn bỏ vợ chỉ vì có bồ. Tranh chồng, cướp vợ, thật chán không tưởng, biết đâu mà đoán định được, biết đâu mà tính toán bây giờ.
Đời này, nhiều lúc nằm ngẫm nghĩ, hay là thôi không lấy chồng, cứ mặc cho cuộc sống đến đâu thì đến. Khi nào cần quá, cô đơn quá thì xin một đứa con, còn không thì thôi, ở vậy đến già, sống với bố mẹ, đi làm kiếm tiền phụng dưỡng bố mẹ.
Nhưng, nghĩ đi nghĩ lại, không lấy chồng thì lại thiệt thân mình. Mà lấy chồng thì lại sợ một ngày họ bỏ rơi mình, ngoại tình với người khác. Nỗi đau bị phản bội ấy còn lớn gấp trăm lần những nỗi đau khác, dai dẳng mãi không thôi.
Con gái đẹp nhiều người không chịu an phận, đi ngoại tình, cướp chồng của người khác. Một gia đình đang hạnh phúc cũng tan nát chỉ vì những kẻ thứ ba chen vào. Tất nhiên, người thứ ba có lý lẽ riêng của họ, họ cho rằng, tình yêu là phải đấu tranh, phải giành giật. Nhưng họ có hiểu đâu, khi họ nói những lời đó là một gia đình sắp đổ vỡ, là những đứa con khóc lóc vì cha bỏ mẹ chạy theo ai, là những người vợ chịu vết thương lòng mà cả đời không bao giờ vá được.
Video đang HOT
Đàn ông giàu thì chỉ nghĩ cách tiêu tiền. Và một trong những cách vung tiền của họ chính là, mang đi nuôi bồ. Họ mặc nhiên, có tiền là phải chơi, phải phát tán. Họ nghĩ, đàn ông chơi một tí có sao. Họ đâu hiểu, sự phản bội chính là nhát dao đâm vào tim người phụ nữ yêu thương họ.
Ngoại tình vốn đã không còn hiếm trong xã hội hiện nay, nó đã trở thành một thói xấu không thể xóa bỏ. Tại sao vậy? Tại sao con người ta sống mà không tin tưởng nhau, tại sao cứ thích có mới nới cũ, tại sao cứ phải tranh chồng cướp vợ của nhau làm gì? Có sao hưởng vậy, đã chọn rồi thì đừng hối hận. Ai chẳng biết, những thứ mới mẻ bao giờ cũng thích hơn những thứ cũ rích. Ai cũng hiểu, những người xinh đẹp sẽ vừa mắt đàn ông hơn những người xấu xí, lôi thôi. Nhưng nếu cứ chọn mãi những điều mới mẻ và đẹp đẽ hơn thì có cái gì gọi là tình nghĩa?
Con người sống với nhau ngoài tình yêu còn có cả cái nghĩa. Sống mà không có nghĩa, sau này nhân quả biết kêu than với ai ở đời?
Vợ mình dù có xấu cũng là vợ mình, là người gắn bó từ khi còn khó khăn, là người nâng khăn sửa túi. Chồng mình dù có nghèo cũng là chồng mình, là người mình đã thề nguyện bên nhau. Đứng núi này trông núi nọ sẽ chỉ làm bạn cảm thấy chán cuộc sống hiện tại mà thôi. Những mối tình lén lút, vụng trộm sẽ chẳng bao giờ bền. Và hơn cả, nó sẽ để lại những hậu quả khó lường cho cả hai bên, và con cái chúng ta là người gánh chịu nhiều nhất.
Tôi, một cô gái chưa có người yêu, chưa có gì gọi là trải nghiệm cũng luôn nghĩ rằng, tranh chồng cướp vợ chẳng có gì hay ho. Hãy sống vì tình vì nghĩa, hãy tôn trọng tình yêu đã có. Vì nếu ngày hôm nay bạn phụ người, ắt sẽ có ngày người phụ lại bạn. Dừng ngoại tình lại, dừng lăng nhăng, dừng các mối quan hệ bất chính lại. Hãy bằng lòng và đón nhận một mái ấm do chính hai người yêu nhau gây dựng lên. Tất cả những thứ viển vông bên ngoài kia chỉ là chớp nhoáng, chẳng bền vững bao giờ…
Theo Eva
Vung tiền mua lại số điện thoại của tình cũ để thử chồng và nhận cái kết cay đắng
Tôi gọi điện lên tổng đài dò hỏi thì biết rằng, số điện thoại đó Diễm không còn dùng nữa và đang chưa có ai dùng. Thế là tôi lập tức hỏi mua. Vì số đẹp nên giá khá "chát", nhưng tôi còn chẳng buồn trả giá. Tôi chỉ muốn lấy được số điện thoại của Diễm để thực hiện kế hoạch của mình.
ảnh minh họa
Trong mắt họ hàng và bạn bè, chúng tôi luôn được xem là cặp vợ chồng lý tưởng. Tôi có nhà, có xe, có chồng đẹp trai, tài giỏi, có đứa con trai kháu khỉnh và nổi tiếng học giỏi ở trường. Tôi cũng có một nhan sắc không thua kém với bất kỳ ai. Hầu như mọi thứ trong cuộc sống hiện tại của tôi không có gì phải phàn nàn cả.
Nhưng không ai biết rằng, trong thâm tâm tôi có một nỗi khổ không thể chia sẻ cùng ai. Tôi luôn có cảm giác rằng, Quang - chồng tôi chỉ sống với tôi bằng cái xác, còn phần hồn vẫn thuộc về Diễm - tình cũ của anh. Tôi biết được điều đó nhờ mấy lần nhìn trộm anh trong phòng làm việc. Cứ đêm đến, Quang lại chui vào đó, và trong ngăn kéo riêng của anh vẫn còn để tấm ảnh anh chụp chung với Diễm. Dù hai chúng tôi có nguyên tắc riêng là sẽ không đụng vào đồ của nhau nhưng vì có một lần anh quên chìa khóa, tôi tò mò mở tủ ra và thấy.
Tôi được Quang kể cho nghe về Diễm khá nhiều. Quang bảo Diễm là một cô gái tuyệt vời, vừa thông minh, xinh đẹp vừa khôn khéo. Nhưng không hiểu lý do vì sao cô ấy lại đột ngột bỏ Quang đi lấy người khác. Kể từ đó, Quang cứ sống trong dằn vặt. Quang còn cho tôi xem ảnh của Diễm, thậm chí còn cho tôi đọc tin nhắn của cô ấy gửi cho anh.
Nhưng đó là chuyện trước khi chúng tôi cưới nhau. Còn sau ngày cưới, tôi quán triệt tinh thần với Quang rằng, nếu anh còn tơ tưởng đến Diễm thì tôi sẽ xách đồ đi khỏi nhà. Nhưng Quang nói rằng, anh sẽ không liên lạc gì với Diễm ở hiện tại, còn tôi phải tôn trọng quá khứ của anh.
Thời gian gần đây, tôi thấy chồng mình hay cười, ăn mặc cũng chải chuốt hơn. Anh thường xuyên hát một mình trong nhà tắm. Tôi thấy thế sinh nghi. Tôi nghĩ chắc anh đã làm gì mờ ám sau lưng. Trong bữa cơm tối, khi nghe bài "Diễm xưa" vang lên, Quang còn hát theo cơ mà. Tôi thấy thế thì hỏi chồng: "Anh mới gặp Diễm hay sao mà vui thế?". Nào ngờ chồng tôi trả lời: "Ừ. Mới gặp trưa nay mà ở hoàn cảnh vô cùng thú vị".
Tôi nghe thế thì bỏ bữa vào giường nằm. Chồng tôi bảo tôi chỉ ghen vớ vẩn. Anh chỉ gặp Diễm như một người bạn bình thường thôi. Tôi không tin chồng, tôi nghĩ chắc chắn hai người phải có gì đó đặc biệt thì anh mới vui đến vậy. Tôi nằm suy nghĩ mãi rồi quyết định lấy điện thoại gọi thử vào số của Diễm (tôi vẫn lưu số của Diễm từ ngày chồng tôi cho tôi đọc tin nhắn).
Tuy nhiên, điện thoại báo số không liên lạc được. Tôi gọi điện lên tổng đài dò hỏi thì biết rằng, số điện thoại đó Diễm không còn dùng nữa và đang chưa có ai dùng. Thế là tôi lập tức hỏi mua. Vì số đẹp nên giá khá "chát", nhưng tôi còn chẳng buồn trả giá. Tôi chỉ muốn lấy được số điện thoại của Diễm để thực hiện kế hoạch của mình.
Ngày hôm sau, tôi nhận được số điện thoại của Diễm. Tôi bắt đầu nhắn tin cho chồng để thử lòng anh. Ban đầu, tôi chỉ nhắn những tin kiểu lập lờ để chồng tôi trả lời xem thế nào. Tôi cũng nói với Quang rằng, tôi mới lấy lại được số này nên sẽ dùng cả hai số. Nào ngờ, khi nhận được tin nhắn từ số điện thoại tôi mới mua lại, chồng tôi đã nhắn lại ngay với vẻ rất háo hức.
Đến ngày thứ hai, tôi đánh liều nhắn những tin nhắn tình cảm hơn thì thấy chồng tôi cằn nhằn: "Gớm, hôm nào cũng ngọt ngào như hôm nay thì có phải đỡ không! Nhưng sao em bảo đi công tác bận rộn lắm cơ mà? Nhớ anh hay sao mà nhắn liên tục thế? Để anh gọi cho em nhé?". Tôi thấy thế thì nước mắt đã chảy ra, nhưng nhanh chóng nhắn lại: "Thôi, sếp em đang ngồi cạnh, em không nghe được đâu. Khi nào được em sẽ gọi cho anh".
Đến tối, tôi bỗng thấy có tin nhắn của chồng. Anh bảo mình sẽ vắng mặt 2 ngày vì đi công tác gấp". Sau đó, anh nhắn tin vào số của Diễm với nội dung: "Anh đến với em đây. Mới mấy ngày chưa gặp mà anh đã nhớ em đến chết rồi". Tôi thấy thế thì nhắn tin hỏi lại: "Còn vợ anh thì sao? Anh không sợ cô ấy buồn à?". Quang trả lời ngay tắp lự: "Sao hôm nay em lạ thế? 1 năm qua em toàn xúi anh bỏ vợ mà. Anh lấy cô ấy chỉ vì đến tuổi phải lấy vợ thôi chứ còn tình cảm của anh chỉ dành cho em. Anh sẽ sang tên ngôi nhà này lại cho em. Con của anh anh cũng không cần. Anh chỉ muốn sinh con với em thôi".
Thấy thế, tôi cắn răng hỏi tiếp: "Anh không yêu vợ anh chút nào à?". Quang trả lời lại ngay: "Không hề. Đã thế khi lấy anh cô ta cũng đã mất trinh. Anh còn không biết thằng bé có phải là con của anh không vì cưới xong thì cô ấy mang bầu liền. Mà sao số kia của em không liên lạc được thế? Đã mấy ngày rồi ấy".
Tôi không biết nên vui hay nên buồn khi nhận được những câu trả lời thật như đếm từ miệng người chồng tuyệt vời của mình nữa. Anh đã tự thú nhận hết, không cần tôi phải tra khảo. Qua mấy hôm nhắn tin bằng số của Diễm, tôi cũng biết được rằng, Diễm bỏ chồng đã hơn 1 năm và khoảng thời gian đó, cô đã qua lại với chồng tôi. Tôi đau đớn vô cùng. Tôi đã mong rằng, khi tôi nhắn những tin nhắn đó cho chồng, tôi sẽ nhận được những câu trả lời kiểu như: "Anh phải bảo vệ gia đình anh vì anh yêu vợ anh, con anh". Nhưng kết quả thì hoàn toàn ngược lại. Ngay cả đứa con tôi rứt ruột đẻ ra cho chồng, anh ta còn bảo đó không phải là con anh ta kia mà.
Giờ đây, tôi không biết mình phải làm gì nữa. Tại sao anh ta lại khoác cho tôi, cho chính bản thân anh ta một cái vỏ bọc hoàn hảo đến vậy. Giờ đây, tôi chỉ muốn chạy ngay đến trước mặt anh ta, vứt cái điện thoại có chứa những tin nhắn kinh khủng này vào mặt anh ta mà thôi. Nhưng trời đang tối và chồng tôi thì đang vi vu với tình cũ. Tôi ôm con vào lòng và tự nhủ: "Chờ mai trời sáng, mẹ sẽ cho con một khởi đầu mới tốt đẹp hơn cho cả con và mẹ. Ngôi nhà tráng lệ này không phải là chỗ của mẹ con mình con à".
Theo blogtamsu
Lên giường cùng nhau và chỉ dừng lại thế thôi được không anh? Yêu và khao khát là điều quá đỗi bình thường, nhưng kìm nén được nó mới là đáng phục. Em thấy bây giờ, sau những phút giây rung động ngắn ngủi, sau vài lần hẹn hò chớp nhoáng, người ta sẽ dắt tay nhau lên giường... Hay là mình cũng làm thế đi anh? Bắt đầu tình yêu Chúng mình hãy bắt đầu...